Toàn Thế Giới Đang Chờ Chúng Ta Chia Tay

Chương 16-2: Vọng tưởng (2)




*

Nửa tiếng sau, tại trụ sở cảnh sát Liên minh phân bộ đại học Tinh Đại.

Lâm Thủy Trình ngồi lặng lẽ trên ghế sofa trong phòng cảnh sát, trên người bọc tấm chăn mà cảnh sát đã mạnh mẽ đưa cho cậu.

Sau khi tra hỏi tình hình, nữ cảnh sát trong văn phòng ngồi im lặng trước máy tính làm việc, kêu cậu chờ một chút.

Bên kia bức tường, Dịch Thủy và những người gã mang đến đang bị cảnh sát thẩm vấn.

Dịch Thủy cười nói: "Đó không phải là những gì anh nghĩ đâu, tôi đang đùa giỡn với người yêu của tôi mà...... Các anh nói tôi tụ tập ẩu đả, nói tôi nhìn như muốn đánh người, trên người hắn có nửa điểm vết thương nào không? Anh hòa giải một chút là được, thật không phải như anh nghĩ. Thanh dao kia là dao làm thủ công bình thường tôi mang theo chơi, vợ tôi nóng nảy muốn đánh nhau nên đoạt lấy, tôi sao mà biết cậu ấy báo nguy ngay chứ?"

Gã lấy di động ra đưa cảnh sát xem, bên trong có bức hình đã P tốt, gã và Lâm Thủy Trình "Chụp ảnh chung", hơn nữa còn sửa đổi cả ngày tháng.

(*)P: Photoshop

Bức hình được anh em gã P, trước đó gã cũng chưa thấy qua, vừa mới thấy còn...... Có chút thích thú.

Dáng vẻ Lâm Thủy Trình rất đẹp.

Hồ ly tinh nam. Lần thứ hai gã xác định trong lòng.

Đánh người cũng chẳng hề cao chiêu, chế độ ở liên minh này, nếu phạm tội thật, thì có là Đổng Sóc Dạ cũng không bảo vệ được bọn họ.

Nhưng Dịch Thủy dám làm như thế, chính là cậy vào kẽ hở của việc "Hòa giải dân sự".

Thanh quan khó đoạn việc nhà*, cảnh sát sợ nhất là những trường hợp liên quan đến mối quan hệ tình nhân như vậy, đương sự dễ dàng liên quan không rõ, cảnh sát nỗ lực phối hợp bảo vệ, cuối cùng một bên lâm thời đổi ý là tình huống đã gặp nhiều, lãng phí cảnh lực.

(*)Cổ ngữ nói: "thanh quan bán đoạn gia vụ sư": ý muốn nói chuyện gia đình là chuyện vô cùng phức tạp, đến cả quan thanh liêm cũng khó lòng phân định.

Trong khuôn viên trường đại học, miễn không phải là sự cố đặc biệt quan trọng, đều lấy hòa giải là chủ đạo.

Đoạn đường gã dẫn người vây Lâm Thủy Trình, trước tiên đã xác nhận chỉ có camera bình thường được lắp đặt, hơn nữa không có đèn đường ở đoạn đường đó, đen sì không nhìn thấy gì.

Gã cũng không định động vào Lâm Thủy Trình thật, chỉ cần dọa người sợ tới mức không dám tới trường nữa là được. Gã đã biết thông tin của Lâm Thủy Trình từ trước, dù cảnh sát có hỏi thế nào cũng sẽ không lộ tẩy.

Hiện giờ số liệu có thể thay đổi bằng P, nhân chứng vật chứng có đủ, Lâm Thủy Trình "Được yêu", sẽ trở nên hết đường chối cãi, hơn nữa cũng chỉ ở trong sân trường, trừ bỏ hòa giải dân sự còn làm gì được?

Gã đã sử dụng phương pháp này không chỉ một lần, hiệu quả rất tốt. Chỉnh người đến trăm miệng cũng hết đường chối cãi, mà dưới trạng thái hoảng loạn sau khi bị tấn công, một chiêu này hầu như bách phát bách trúng.

Đối phương nói không biết, đó chính là đang giận dỗi, điện thoại đối phương không có ảnh chụp, đó chính là khi cãi nhau đã xóa bỏ.

Đến nỗi Phó Lạc Ngân bên kia, Dịch Thủy cũng biết, Lâm Thủy Trình chỉ là một tên thế thân cho Hạ Nhiên, gã muốn thu thập Lâm Thủy Trình, dù Phó Lạc Ngân biết, thì có ảnh hưởng gì chứ?

Nghe gã nói như vậy, hiển nhiên cảnh sát cũng hơi do dự.

Hai bên đưa lời khai không giống, bây giờ rất khó xử lý. Bọn họ chỉ là đồn cảnh sát nhỏ ở phân bộ Tinh Đại, ngày thường gặp việc nhiều lắm là hỗ trợ tìm mèo con lạc đường linh tinh. Lực lượng cảnh sát gần Tinh Đại gần đây tất cả được điều đến các cuộc họp cao cấp ở vùng lân cận, trong lúc nhất thời cũng không có cách tốt hơn để điều tra.

Dịch Thủy cười cười: "Anh cảnh sát, nếu anh không làm được, không bằng kêu người yêu tôi đến đối chất đi, tôi đánh hắn khi nào? Trên người hắn không có nửa điểm trầy xước, còn tôi thì phải quỳ ván giặt đồ! Người đó rất ngạo kiều, một hồi khẳng định vu cáo tôi không phải người yêu hắn, không có cách, hắn tức giận là sẽ như vậy."

Cảnh sát đi cách vách hỏi Lâm Thủy Trình: "Ý của bên kia là muốn cậu qua đó giáp mặt nói chuyện, đồng ý không? Chúng ta bên này bảo vệ nghiêm ngặt người bị hại, quyền quyết định ở trên tay cậu."

Lâm Thủy Trình nói: "Tôi hiểu, bên này cách âm không tốt lắm, tôi nghe thấy hết."

Nhìn thần sắc cậu rất bình tĩnh, trong lòng cảnh sát lẩm bẩm —— hình như đúng là một cặp thật, mặc dù tướng mạo khí chất không tương xứng, nếu thật sự là người bị hại, cũng không đến mức bình tĩnh như vậy?

Lâm Thủy Trình vừa vào cửa, mấy thanh niên trong phòng chen chúc nhau sôi nổi nhìn về phía cậu, cùng kêu lên: "Chào anh dâu!"

Diễn trò cũng thật chuyên nghiệp, đến cách chỉnh người cũng là thiên hạ đệ nhất.

Lâm Thủy Trình nhàn nhạt liếc nhìn Dịch Thủy.

Dịch Thủy hất cằm lên nhìn cậu, giấu không được ý cười khiêu khích, như là đang nói —— Mày làm được gì tao?

"Vợ ơi, em nhanh nói với cảnh sát, anh không đánh em thật đi." Dịch Thủy cợt nhả nói, "Về nhà sớm chút, đã trễ vậy rồi này. Anh để em ở trên giường đánh anh nha?"

"Tao không biết mày." Lâm Thủy Trình nói, "Mày không đánh tao, nhưng mày cướp đồ, tao báo án là cướp bóc, không phải đánh người."

Cậu đọc từng chữ rất rõ, "Cướp bóc" hai chữ rơi vào trong tai người ta, hờ hững rõ ràng.

Dịch Thủy sửng sốt, cảnh sát bên kia cũng sửng sốt, vội vã quay lại xem hồ sơ báo án của cảnh sát.

Dịch Thủy bối rối: "Tôi cướp thứ gì?"

Gã chưa chạm vào Lâm Thủy Trình chút nào!

Lâm Thủy Trình mặt không đổi sắc: "Ví tiền."

"Ví tiền gì cơ?"

Dịch Thủy hơi luống cuống, WTF hắn đã nhìn thấy cái ví nào xuất hiện đâu??

Bộ dáng Lâm Thủy Trình không giống như là đang nói dối?

"Ví tiền gì? Em nói giỡn à vợ......" Dịch Thủy tiếp tục cười trêu chọc, mà Lâm Thủy Trình căn bản không để ý đến gã, quay qua cảnh sát nói: "Phiền anh đi xác nhận lại một chút, hiện trường mất một cái áo khoác dài, trong đó có ví tiền của tôi. Đây là thứ bọn họ cướp."

Ở phía bên kia cảnh sát nhanh chóng bàn giao, lấy cái áo khoác trong túi vật chứng, thấy được ví tiền bên trong.

Điều tra viên theo lẽ thường kiểm tra đồ trong ví tiền, định cùng Lâm Thủy Trình thẩm tra đối chiếu, nhưng thời điểm vừa mở ra, không tự chủ được mà run lên một chút.

Hắn cẩn thận cầm tấm thẻ có ký hiệu đặc biệt ra, nhìn quanh văn phòng một vòng, giọng nói run rẩy tìm đồng sự hỏi: "Cậu nhìn xem, đây là thẻ gì?"

Đồng sự nhìn thoáng qua, biểu tình lập tức trở nên ngưng trọng như hắn: "...... Đồ giả à? Đây nếu là thật, đó chính là sự kiện chính trị, không nhỏ ......"

"Trước đặt nó lên đầu đọc thẻ nhìn xem."

Họ cách túi vật chứng đặt thẻ lên, một cửa sổ xác thực nhận dạng khuôn mặt nhảy lên trên máy tính ngay lập tức ——

"Chứng thực quyền hạn quốc vụ Liên minh Thất Xử".

"Cảnh cáo error: Ngài không đăng nhập ở địa điểm thường dùng, Thất Xử tạm thời đóng băng quyền hạn của ngài, phái chuyên viên điều tra."

"Cảnh cáo error: Nếu ngài không phải chủ sở hữu hợp pháp của thẻ này, dưới trường hợp không được ủy quyền, chúng tôi sẽ bắt giữ ngài vì tội gián điệp, xin vui lòng khai báo "

Hai nhân viên cảnh sát nhìn nhau, lập tức hóa đá.

Xong rồi xong rồi, đây thật sự là chuyện lớn!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.