Toàn Giới Giải Trí Đang Đợi Chúng Ta Ly Hôn

Chương 73




Năng lực “xé” của fan trèo tường có mạnh hơn nữa cũng không thể nào chống lại được sự liên hiệp giữa ba nhà, thế là lại xám xịt bỏ chạy lấy người.

Địa điểm chụp ảnh tạp chí đã được xác định ở studio của công ty “Duyệt Tú”, trong làng thời trang này thường rất chú trọng đến khái niệm thời gian, Lương Yên đã đến nơi từ rất sớm, Lục Lâm Thành đến muộn hơn cô một chút nhưng mà cũng rất đúng giờ.

Người chịu trách nhiệm chụp ảnh cho hai người hôm nay chính là nhiếp ảnh gia Vương Lộ nổi tiếng trong ngành, những bức ảnh tạp chí của cô mang phong cách cá nhân rất mãnh liệt. Trước khi chính thức bước vào buổi chụp hình cô đã nghiên cứu kỹ càng tất cả những tin đồn bát quái liên quan đến Lục Lâm Thành và Lương Yên thời gian qua, cuối cùng quyết định sẽ để cho bọn họ chụp ảnh theo concept “Lạnh lùng”.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Khác với các nam nữ ngôi sao kết hợp cùng nhau chụp ảnh tạp chí đều muốn show ân ái ngọt ngào phát đường cho người hâm mộ, nhưng bảo cặp vợ cũ chồng cũ này chụp theo concept tương tự hiển nhiên sẽ không phù hợp, hơn nữa đã lâu như vậy nhưng hai người này dường như vẫn không có bất cứ động thái nào tỏ vẻ mình sẽ tái hợp, Lục Lâm Thành theo đuổi vợ cũ thất bại, cho nên hai chữ “lạnh lùng” là phù hợp nhất.

Hơn nữa thời trang mà, chú trọng nhất vẫn là cái thần thái lạnh lùng và cảm giác thời thượng, nếu trong lúc chụp ảnh chung với nhau hai người cứ tươi cười rạng rỡ thì chỉ có thể là những tác phẩm nhiếp ảnh áo cưới mà thôi. Hãy nhìn mấy siêu mẫu trình diễn thời trang trên sàn catwalk đi, có người nào không trưng ra một vẻ mặt thiếu chút nữa đã dọa những đứa nhỏ phải khóc thét cơ chứ.

Lương Yên thay quần áo và trang điểm xong, vừa gật đầu vừa lắng nghe nhiếp ảnh gia đang giải thích concept của bộ sưu tập lần này cho cô.

Tổng kết lại đại khái là “Lạnh như băng” “Lãnh khốc vô tình” “Ánh mắt lạnh lẽo” thể hiện rõ cảm giác “Tôi không thích anh/cô nhưng tôi lại không thể không chụp ảnh với anh/cô”.

Chiếc váy tiên nữ của thương hiệu nổi tiếng mà trước đó Lương Yên mặc đi trên thảm đỏ ở đêm hội từ thiện “Duyệt Tú” đã thành công tỏa sáng rực rõ, trang phục chụp ảnh tạp chí lần này cũng được mượn từ thương hiệu đó. Mặc dù concept của buổi chụp hình là “Lạnh lùng” nhưng trang phục lại là bộ váy lễ phục màu trắng ngọt ngào trang nhã điểm xuyết màu hồng phấn, Lục Lâm Thành cũng mặc trên mình một bộ âu phục màu trắng, cổ áo và ống tay áo đều được viền đen mang đến cảm giác nam tính quý phái.

Mấy ngày gần đây Lương Yên vẫn điên cuồng bổ túc các kiến thức liên quan đến mảng thời trang, xem rất nhiều những bức ảnh tạp chí và video siêu mẫu sải bước trình diễn trên sàn catwalk, nhưng lúc này khi thực sự trước phông nền, nhìn Vương Lộ đang giơ máy ảnh về phía mình, lần đầu tiên chụp ảnh tạp chí, hơn nữa còn là một tạp chí tên tuổi như “Duyệt Tú”, Lương Yên vẫn không thể kiềm chế được sự khẩn trương đang trào dâng trong lòng.

Chỉ cần cả người hơi căng thẳng một chút, trạng thái sẽ lập tức trở nên rối loạn, tay chân cứng ngắc không biết nên đặt chỗ nào mới đúng, thần thái vô cùng gượng gạo, dáng vẻ trong ảnh nhìn thế nào cũng cảm thấy kỳ quái.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Về phần Lục Lâm Thành, anh đã từng thực hiện nhiều vô số những quảng cáo, ảnh tạp chí trước đây, kinh nghiệm dày dặn phong phú, khả năng thể hiện cảm xúc theo đúng concept đề ra không thể chê vào đâu được, Vương Lộ đã từng hợp tác với anh một lần cũng có một ấn tượng rât tốt với Lục Lâm Thành, nhưng trong buổi chụp hình hôm nay, ngay cả chính anh cũng không thể tìm được cảm giác.

Rõ ràng concept chụp ảnh là “Lạnh lùng” nhưng bên kia Lương Yên thì cứng ngắc tựa như một khúc gỗ, còn bên này điểm không hài hòa nhất ở trên người Lục Lâm Thành chính là ánh mắt và vẻ mặt dịu dàng yêu thương kia. Rõ ràng cô đã nhấn mạnh hai người bọn họ hãy thể hiện sự lạnh lùng tựa như băng như sương của một cặp vợ chồng đã ly hôn, nhưng ánh mắt lúc nhìn đến Lương Yên này của Lục Lâm Thành lại không hề giống với ánh mắt như khi nhìn mấy người phụ nữ khác, thậm chí đôi khi còn thâm tình hơn cả người mẫu chụp ảnh theo chủ đề tình yêu.

Tôi biết anh đang theo đuổi người ta, nhưng kỹ năng diễn xuất thượng thừa của một vị ảnh đế đâu rồi?

Dương như Vương Lộ đã láng máng ngửi ra được một chút gì đó mờ ám trong chuyện này, chắc chắn bây giờ mối quan hệ giữa hai người bọn họ đang rất phức tạp. Kỹ năng diễn xuất của Lục Lâm Thành khi ở trước mặt Lương Yên là con số không, nhưng concept ảnh chụp cũng đã báo cáo cho tổng biên tập phê duyệt, đạo cụ bối cảnh đã chuẩn bị xong, nếu như bây giờ nhất thời thay đổi thì có vẻ như không được hợp lý cho lắm.

Cô thử chụp hai tấm, nhưng càng chụp lại càng cảm thấy không đúng, bất đắc dĩ buông máy ảnh xuống.

Thực sự Lương Yên đã rất cố gắng tạo dáng rồi, nhưng lúc nhìn thấy Vương Lộ buông máy ảnh xuống, trái tim lại căng thẳng đập loạn xạ.

Lục Lâm Thành tỏ ra bình tĩnh hơn cô rất nhiều, nhưng trong lòng cũng biết biểu hiện bọn họ lúc này chắc chắn không đạt được yêu cầu của Vương Lộ.

Vương Lộ nhìn hai người trước mặt, ngẫm nghĩ một lúc. Cô đã từng chụp rất nhiều người mới hoàn toàn không có kinh nghiệm trong chụp ảnh tạp chí nhưng cuối cùng hiệu quả vẫn rất tốt, gặp phải những chuyện như thế này, điều quan trọng nhất chính là sự hướng dẫn và dẫn dắt cảm xúc của nhiếp ảnh gia, một khi đã khơi dậy được những cảm xúc bên trong người mẫu ra ngoài, quá trình chụp ảnh sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.

Vương Lộ thả máy ảnh xuống, đi đến đứng trước mặt Lục Lâm Thành và Lương Yên, sau đó đưa ra một yêu cầu nho nhỏ dành cho hai người:

Hãy nói một câu khiến cho đối phương không thích.

Nói cái gì cũng được, miễn là đối phương nghe xong sẽ cảm thấy không thích điều này.

Quá trình chụp ảnh bỗng nhiên bị gián đoạn giữa chừng, Lương Yên nhìn Lục Lâm Thành, nhíu mày: “Chuyện này là sao?’’

Lục Lâm Thành biết nhiếp ảnh gia đang dẫn dắt cảm xúc của người mẫu, bản thân anh cũng hơi xâu hổ vì hôm nay chụp ảnh tạp chí không thuận lợi, nói với Lương Yên: “Không có gì, em nói trước hay là anh nói trước đây?’’

Phải nói những điều khiến Lục Lâm Thành không thích cô đây có nhiều lắm, đầy đủ các loại phàn nàn lên án anh, Lương Yên nhìn khuôn mặt Lục Lâm Thành, quyết định giữ miếng: “Anh cứ nói trước đi.”

Lục Lâm Thành im lặng một lát, sau đó hỏi Lương Yên: “Đoàn làm phim “Tiên Quân động lòng người” đã trả cát sê cho em chưa?’’

“Rồi.” Nhắc đến chuyện cát sê Lương Yên tập tức mở nụ cười toe toét, đây là lần đầu tiên kể từ khi bước chân vào làng giải trí này cô kiếm được một khoản tiền lớn như thế. Mấy ngày gần đây cô đang nhờ Khương Mộc đi xem nhà giúp mình, chuẩn bị mua nhà, Lục Lâm Thành cũng biết Lương Yên đang chuẩn bị mua nhà, mỗi lần cô nhìn thấy tin tức bán nhà ánh mắt đều rất kỳ lạ.

Lục Lâm Thành: "Vậy em còn nhớ em còn nợ anh tám trăm vạn không, nếu bây giờ đã dư dả rồi em có thể trả cho anh được không?’’

Nụ cười trên mặt Lương Yên ngay lập tức cứng ngắc.

Cô đã sớm vứt chuyện tám trăm vạn này ra sau đầu rồi.

Vẻ mặt Lương Yên cứng đờ, quay đầu lại nhìn Lục Lâm Thành.

Lục Lâm Thành trả lời cô bằng một nụ cười mỉm dịu dàng.

Lương Yên:...... Móa!

Vậy thì cô còn mua nhà cái rắm gì nữa!

Vất vả khổ cực làm việc ròng rã ba tháng trời cuối cùng lại phải dâng hết cho Lục Lâm Thành.

Lương Yên rất muốn quỵt nợ, dù sao cũng chỉ là một thỏa thuận bằng miệng thôi mà, nhưng… Dẫu sao lúc ly hôn ngay cả phí phụng dưỡng cô cũng không muốn một đồng, bây giờ còn quỵt nợ như vậy mặt mũi của cô để ở đâu được nữa.

Tâm trạng của Lương Yên lập tức tuột dốc không phanh, nhìn thấy nụ cười trên môi Lục Lâm Thành, mặt đen như đáy nồi.

Được lắm, làm tổn thương lẫn nhau đúng không?

Vậy thì cũng đừng trách cô không khách khí!

Lương Yên thở phào nhẹ nhõm, sau đó nhẹ nhàng ném xuống một câu: "Không có cảm giác."

Lục Lâm Thành cau mày: "Hả?’’

Lương Yên dùng giọng điệu tựa như đã cảm thán thời tiết hôm nay rất đẹp nói: “Mỗi lần ở trên giường mới anh em đều không có bất cứ cảm giác gì cả.”

Lục Lâm Thành: "......"

Cho đến khi thời gian tạm dừng nghỉ ngơi kết thúc, Vương Lộ cầm máy ảnh lên một lần nữa, rõ ràng cảm xúc của hai người trước mặt đang rất tốt.

Càng lúc càng cảm thấy hơi lạnh tỏa ra bầu không khí xung quanh.

Vương Lộ cười cười, sử dụng phương pháp trái ngược, yêu cầu hai người hãy tương tác tay chân nhiều hơn một chút nữa, kéo tay ôm eo gì đó cũng được.

Lương Yên bất đắc dĩ nắm chặt bàn tay Lục Lâm Thành, cơ thể giữ một khoảng cách xa anh nhất có thể, vẻ mặt lúc nhìn về ống kính máy ảnh chính xác là biểu cảm bi quan chán đời đỉnh cao đang thịnh hành trong làng thời trang gần đây.

Còn về phần Lục Lâm Thành, cuối cùng anh cũng đã khôi phục lại dáng vẻ nam thần lạnh lẽo khiến người khác không dám đến gần vốn có của mình.

Mặc dù hai người đang thực hiện các tương tác tay chân thân mật nhưng cảm xúc lộ ra ngoài lại là muốn bao nhiêu ghét bỏ đối phương thì có bấy nhiêu ghét bỏ, hoàn toàn phát huy concept “Tôi không thích anh/cô nhưng tôi lại không thể không chụp ảnh với anh/cô” một cách vô cùng tinh tế. Vương Lộ vui vẻ liên tục bấm chụp không dừng được, vừa chụp vừa phấn khích hô to: "Amazing! Đúng rồi, rất tốt! Cảm giác quá đúng! Lại một bức nữa!"

Hôm nay Bành Bành đi theo đến địa điểm chụp ảnh, trong ngực ôm túi xách của Lương yên, nhìn hai người đang chụp ảnh trên kia mà cảm giác như lạnh thấu tâm can.

Rõ ràng từ tạo hình cho đến trang phục đều giống như sắp đi kết hôn, hôm nay cô đến đây cũng là vì muốn xem hai người bọn họ chụp ảnh cưới, nhưng tại sao phông nền chụp hình lại giống như đang ở trong một cuộc ly hôn thế này.

Lương Yên đang nhớ thương ngôi nhà bị ngâm nước nóng của mình.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.