Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 41-45




Chương 41 Con cá cắn câu 2

Nghe vậy, Liễu Trì Vân vô cùng hoảng hốt, nuốt một ngụm nước bọt.

Hiện tại ở bên ngoài có rất nhiều người đang tìm kiếm manh mối về các chủ, người đứng phía sau Huyết Sát Các.

Thậm chí ngay cả hoàng tộc cũng cử không ít Đốc Sát Sứ đi điều tra.

Nhưng mà kết quả duy nhất chính là ngay cả Huyết Sát Các xuất hiện từ khi nào cũng không điều tra ra, chứ đừng nói đến người đứng đầu ở phía sau nó.

Thật không ngờ, một nhân vật lớn như vậy lại gặp mình.

Liễu Trì Vân thấy kinh ngạc, đồng thời cũng cảm thấy được thương mà sợ.

Hắn ta vội vàng gật đầu nói:

“Ta chính là Liễu Trì Vân, ngài tìm ta có chuyện gì sao?”

“Ngươi… muốn báo thù không?”

Giọng nói thanh tao của Dạ Mệnh dụ dỗ.

“Báo, báo thù…”

Đầu tiên Liễu Trì Vân hơi sửng sốt một chút.

Trong đầu nhớ lại tất cả những chuyện Liễu gia đã làm đối với bản thân cùng mẫu thân của mình, hắn ta lập tức nắm chặt hai tay, nghiến răng nghiến lợi nói:

“Đúng vậy! Dù có nằm mơ ta cũng muốn giết chết Liễu gia đã chia cắt hai mẹ con chúng ta.”

“Tốt lắm.”

Trong lòng Dạ Mệnh nhếch mép mỉm cười.

Con cá… đã cắn câu.

Ngươi chỉ cần ấn vào chỗ này.

Một khắc sau, Liễu Trì Vân đột nhiên giật mình.

Phát hiện ra tất cả mọi thứ xung quanh đã thay đổi, trở lại trạng thái ban đầu.

Dường như mọi thứ vừa rồi xảy ra đều là ảo ảnh mơ hồ.

“Ồ, nhanh như vậy đã nói chuyện xong rồi sao.”

Du Vô Gian hơi mỉm cười nhìn Liễu Trì Vân bị đánh thức đột ngột.

Liễu Trì Vân thấy vậy, khẽ gật đầu.

Lần đầu tiên, trong ánh mắt của hắn ta bừng lên một thứ ánh sáng mạnh mẽ như vậy.

Liễu gia, các ngươi sẽ phải trả một cái giá thật lớn vì những gì mình đã làm.

Mà trở lại Dạ Mệnh bên này.

Một nhánh của Huyết Sát Các ở Tuyền Thủy Quận.

“Các chủ, ngài tỉnh rồi.”

Sát thủ được đặt tên Số Hai cung kính nói khi thấy Dạ Mệnh tỉnh lại.

“Ừ, các ngươi đi ra ngoài trước đi.”

“Rõ.”

Nhìn người kia đi ra ngoài, vốn dĩ Dạ Mệnh đang ngồi xếp bằng dưới đất từ từ đứng dậy.

Trên miệng giương lên một đường cong.

Sở dĩ vừa rồi hắn có thể sử dụng chiêu thức quái gở như vậy để kéo Liễu Trì Vân vào một nơi tương tự như không gian tinh thần, tất cả đều là nhờ công lao bản thân đã nắm giữ thành thạo Thái Hư Kinh, hết thảy mọi vật đều được thu vào.

Thái Hư Kinh này tốt giống như thư viện từ thời nguyên thủy đến tận bây giờ.

Có rất nhiều pháp môn kỳ lạ được ghi lại ở trong đó.

Mỗi khi Dạ Mệnh học được một cấp độ của Thái Hư Kinh thì có thể từ cấp độ đó nhận được một số lượng lớn pháp môn tu luyện và vô số công pháp thượng cổ.

Mà một chiêu vừa rồi của bản thân kéo Liễu Trì Vân vào không gian tinh thần chính là do chính hắn đã làm được sau khi học xong cấp độ thứ hai.

Từ đó ẩn giấu một công pháp cấp cao cực phẩm gọi là ‘Trang Chu Diệp Mộng Pháp’.

Theo hắn được biết, nếu như có thể thông thạo Thái Hư Kinh ở trình độ cao thì có thể dễ dàng tạo ra một thế giới, giác ngộ cho tất cả chúng sinh.

Sức mạnh to lớn này có thể so sánh được với Đại Đạo.

“Thật dễ dàng để lừa gạt thành công tên tiểu tử này, hiện tại chỉ còn thiếu một chút làm nền thì vở kịch lớn này có thể chính thức mở màn rồi.”

Dạ Mệnh mỉm cười tự lẩm nhẩm nói.

“Đúng rồi hệ thống, ta có việc suýt nữa thì quên hỏi ngươi, nếu như đối phương vi phạm thỏa thuận, theo lý thuyết mà nói thì người ký hiệp ước sẽ bị Hồng Liên Nghiệp Hỏa thiêu sống, vậy phía ta liệu có thể hủy bỏ hình phạt đối với người ký hiệp ước hay không?”

Những gì Dạ Mệnh nói dường như là đang đề cập đến việc của Liễu Trì Vân.

Nếu như tất cả mọi người đều giống như Liễu gia, tạo ra những kẽ hở ở trong tờ giấy giao dịch sinh tử thì đến lúc đó hắn có thể sẽ bị lỗ nặng.

[Thưa ký chủ, nếu như ký chủ lo lắng về vấn đề giấy sinh tử thì ngài có thể yên tâm, tính toán của hệ thống là hoàn mỹ, trên giấy giao dịch sinh tử sẽ không có sai sót hay sơ hở gì.]

Hệ thống dứt khoát nói.

“Vậy Liễu gia…”

[Đối với những người cố gắng tạo ra kẽ hở trên giấy giao dịch sinh tử thì hệ thống sẽ tấn công vào huyết mạch của kẻ đó.]

“Tấn công huyết mạch có ý nghĩa gì?”

[Hệ thống sẽ tấn công vào huyết thống của đối phương, bất cứ ai có huyết thống của hắn đều sẽ bị Hồng Liên Nghiệp Hỏa thiêu đốt ngay khi làm trái với hiệp ước.]

“Ôi, điều này có nghĩa là trực tiếp khiến cho đối phương tuyệt hậu, cái này còn tàn nhẫn hơn là tru di cửu tộc.”

Dạ Mệnh không nhịn được nói to một câu.

[Nhưng mà…ta thích.]

Sau đó khóe miệng hắn nhếch lên.

[Còn đối với câu hỏi lúc trước của ký chủ, hệ thống có thể nghe theo lệnh của ngài mà hủy bỏ hình phạt bị Hồng Liên Nghiệp Hỏa cho người nào đó.]

Dạ Mệnh lộ ra một chút vui mừng nói:

“Vậy thì tốt, ta cũng không muốn một người mang khí vận màu tím đậm chết một cách oan uổng ở trước mặt ta.”

Chương 42 Dụ dỗ

Cách đây không lâu, hắn đã học được một công pháp cực phẩm là kỹ năng quan sát Thiên Nhãn ở trong Thái Hư Kính.

Kỹ năng quan sát Thiên Nhãn này có thể nhìn được vận may và tai họa của một người.

Nếu như sau này luyện tập nhiều hơn nữa thì có thể dự đoán thảm họa trong tương lai của thế giới.

Lúc hắn kéo Liễu Trì Vân vào huyễn cảnh, hắn đã từng âm thầm dùng kỹ năng này để kiểm tra vận khí của hắn ta.

Kết quả thật sự làm hắn ngạc nhiên.

Thật không ngờ rằng đứa con hoang của Liễu gia vậy mà lại có vận khí màu tím, lại còn rất đậm.

Một số vận khí được kỹ năng Thiên Nhãn quan sát phân theo thứ tự là đỏ, đen, đen nhạt, trắng, xanh lá cây, xanh lam, tím, vàng và nhiều màu.

Người bình thường sinh ra đều là màu trắng.

Một số ít người may mắn hơn thì là màu xanh lá cây.

Mà màu xanh lam và màu tím nói chung đại diện cho sự kiêu ngạo của tu luyện.

Màu sắc vận khí của Liễu Trì Vân rõ ràng là loại màu tím đến mức sắp phát ra ánh sáng màu vàng.

Thành tích đạt được trong tương lai chắc chắn chỉ có cao chứ không có thấp.

Nếu những tài năng như thế này có thể lôi kéo tham gia vào Huyết Sát Các của hắn thì chắc chắn sau này sẽ trở thành một thủ hạ đắc lực của mình.

“Trước tiên xem những nhiệm vụ phụ bên kia của hệ thống đã tiến hành đến đâu rồi đã.”

Dạ Mệnh mở bảng điều khiển của hệ thống ra.

[Chi nhánh 3: Số lượng giao dịch đã hoàn thành đạt một nghìn (824/1000).]

[Phần thưởng: Tầng thứ ba của Thái Hư Kính (Đế Giai).]

“Còn thiếu hơn một trăm đơn nữa là có thể nhận lấy phần thưởng, chỉ cần có thể nhận phần thưởng vào tay, dựa vào tu vi tu luyện Cửu Trọng Thiên là có thể hoàn thành nhiệm vụ.”

Dạ Mệnh tự lẩm bẩm.

Đợi đến lúc thích hợp cũng là lúc Toại Nguyên Vương Triều thay đổi.

“Không biết Toán Loạn Thiên đã sắp xếp quân cờ hoàn thành như thế nào rồi, mong rằng có thể đúng như dự liệu trước đó, để cho hoàng tộc Toại Nguyên nổi lên sát ý với Phương gia.”

Tại vương cung Toại Nguyên ở Lạc Li thành, Toại Nguyên Vương Triều.

“Chúng ta dừng lại ở đây, ngoại trừ Kim Châu Sứ, tất cả mọi người đều lui ra ngoài hết đi.”

Toại Bình Thương, hoàng đế đương thời của Toại Nguyên Vương Triều mặc long bào màu vàng đứng lên nói.

Tuy các triều thần bàn luận ầm ĩ nhưng trong lòng vẫn có sự khiếp sợ đối với hoàng đế đương nhiệm.

Triều thần đáp lại một tiếng vâng, rồi ngoan ngoãn lui ra ngoài.

Chưa đến nửa phút sau, cả cung điện to lớn như vậy chỉ còn lại Hoàng đế Toại Nguyên và Kim Viên Chính.

Kim Viên Chính bỗng hơi cảm giác được ưu ái mà lo sợ.

Dù sao thì nửa tháng trước hắn ta mới chỉ là một quận trưởng nho nhỏ của Tuyền Thủy Quận.

Hiện tại đột nhiên lại thay đổi nhanh chóng như vậy.

Trở thành quận trưởng nắm giữ tính mạng của dân chúng, có thể nói trong lòng nổi lên sóng to gió lớn.

“Những lời Kim Châu Sứ nói ngày hôm qua là sự thật sao? Ngươi có biết lừa dối ta thì số phận sẽ như thế nào không?”

Mặc dù Toại Bình Thương bị Võ Trấn hạ thấp giá trị rất nhiều, nhưng thành thật mà nói thì giọng điệu và phong thái của hắn ta thật sự phù hợp với những gì một vị hoàng đế cần phải có.

Kim Viên Chính hít sâu một hơi, quỳ hai chân xuống đất nói:

“Thần nguyện ý lấy tính mạng của bản thân ra để đảm bảo, khẳng định chắc chắn tên trộm đột nhập vào vương cung mấy ngày trước là người của Phương gia.”

Thì ra ba ngày trước, có bốn cao thủ Động Linh đột nhập vào vương cung có ý đồ ám sát.

Nhưng mà còn chưa kịp giao chiến với Toại Bình Thương, đối phương mới đánh bị thương mấy người Cấm Vệ Quân lại đột nhiên quay đầu chạy trốn.

Mặc dù Toại Bình Thương không bị tổn thương một chút nào, nhưng hắn ta cũng rất tức giận vì chuyện này.

Bởi vì có người dám ám sát ở nơi được coi là an toàn nhất của vương triều còn chưa nói, điều nhục nhã nhất là sau khi đánh bị thương hơn mấy chục người còn để cho đối phương chạy thoát được.

Vì thế mà Toại Bình Thương cảm thấy thể diện của mình mất hết rồi, thề là phải bắt được những tên ám sát đó để lấy lại một chút nhân phẩm.

“Kim Châu Sứ quả quyết như vậy thì có chứng cứ gì chứng minh không?”

“Thưa bệ hạ, chứng cứ đang ở chỗ này.”

Hai tay Kim Viễn Chính đưa ra đồ vật đã chuẩn bị sẵn từ trước.

Suy nghĩ hơi chuyển động.

Đồ vật trong tay Kim Viên Chính dâng lên thật cao, sau đó rơi vào lòng bàn tay của Toại Bình Thương.

Một mặt dây chuyền ngọc bích màu trắng xuất hiện trước mặt.

Trên mặt dây chuyền ngọc bích có khắc một chữ ‘Phương’ cổ kính.

“Đây là mật lệnh của Phương gia, ngươi có được nó từ đâu?”

Sắc mặt của Toại Bình Thương hơi thay đổi, sau khi xác nhận đồ vật đó là thật, hắn ta mới chậm rãi nói:

“Thưa bệ hạ, đồ vật này là thần tìm thấy trên thi thể của một tên sát thủ.”

“Thi thể? Tên sát thủ vài ngày trước Kim Châu Sứ đã tìm ra được rồi sao?”

Toại Bình Thương nhíu mày.

Chương 43 Lòng nghi ngờ

Một mặt dây chuyền ngọc bích màu trắng xuất hiện trước mặt Toại Bình Thương.

Trên mặt dây chuyền ngọc bích có khắc một chữ ‘Phương’ cổ kính.

Nguyên nhân tại sao lần trước bốn tên sát thủ có thể chạy trốn ngay dưới mí mắt của mình, ngoại trừ việc bọn họ được đào tạo bài bản thì Toại Bình Thương còn cảm nhận được nguy cơ tử vong.

Hắn ta dám khẳng định rằng, ngoại trừ bốn tên sát thủ thì chắc chắn còn có một người thực lực mạnh mẽ, có tu vi tu luyện ít nhất ở cảnh giới Dưỡng Thần đang ẩn nấp ở trong bóng tối.

Nếu như bản thân hắn ta dám di chuyển, đối phương sẽ nhân cơ hội mà tấn công.

May mắn chính là đối phương chỉ làm bị thương mấy chục Cấm Vệ Quân sau đó bỏ chạy.

Mà khí tức vốn dĩ đang theo dõi hắn ta sát sao kia cũng biến mất.

Cảnh giới Dưỡng Thần.

Trong vương triều lớn như thế này, ngoại trừ người của hoàng tộc ra thì còn có những cường giả có thực lực mạnh mẽ của Phương gia và Liễu gia.

Lúc đầu hắn ta còn tưởng là do bản thân mình có chủ ý với Liễu gia, nghĩ rằng đối phương cảm nhận được nên mới ra tay đánh đòn phủ đầu như vậy.

Nhưng hôm nay, lời nói của Kim Viên Chính đã làm hắn ta nổi lên lòng nghi ngờ đối với Phương gia.

Thấy dáng vẻ của Toại Bình Thương giống như đang có điều suy nghĩ, Kim Viên Chính hơi vui vẻ trong lòng.

Có cơ hội rồi.

Vội vàng nói tiếp những lời vừa rồi:

“Đúng vậy, nhưng mà đó cũng chỉ là một trong số bốn tên sát thủ, công pháp những tên đạo tặc kia học được đều có uy lực không tầm thường, thần cũng phải liên hợp với ba tông sư cảnh giới Động Linh mới có thể giết chết được hắn ta.”

“Vậy thi thể đâu?”

“Thưa bệ hạ, thi thể của tên tặc kia đã được người của thần đưa đến một quán trọ cách đó không xa và đặt trong đó rồi. Nếu như bệ hạ muốn nhìn thấy, thần có thể bảo người mang tới.”

Kim Viễn Chính nói từng chữ từng chữ một.

“…”

Nghe vậy, Toại Bình Thương liếc mắt nhìn mặt dây chuyền ngọc bích trong tay rồi im lặng không nói.

Vốn dĩ đối với những lời nói của Kim Viễn Chính, hắn ta không tin tưởng đến chín mươi chín phần trăm.

Nhưng mà khi nhìn thấy mật lệnh thật sự của Phương gia, cùng với nghe được chuyện về thi thể, thì chín mươi chín phần trăm trong lòng hắn ta kia đã chuyển thành chín mươi phần trăm.

Tuy rằng lời nói của Kim Viễn Chính rất đáng nghi ngờ, nhưng chỉ sợ lỡ như.

Nếu Phương gia thật sự muốn làm phản thì nên làm gì bây giờ?

Nếu như lần này đả kích thành công Liễu gia thì chắc chắn sẽ làm cho thế lực của họ tăng thêm một bậc.

Đến lúc đó lực lượng đã có thể sánh ngang với hoàng tộc được rồi, có phải sẽ khiến cho bọn họ dòm ngó đến chiếc ghế hắn ta đang ngồi hay không?

Hàng loạt nghi vấn xuất hiện ở trong đầu hắn ta.

“Kim Châu Sứ, ngươi đi xuống trước đi, ta muốn ở một mình, còn về thi thể mà ngươi nói, ta sẽ cử người đi lấy.”

“Còn nữa, nếu như ngươi dám tiết lộ chuyện này nửa lời ta sẽ làm cái gì, ta nghĩ chắc hẳn bản thân Kim Châu Sứ cũng hiểu rõ rồi.”

“Thần… Tuân lệnh.”

Kim Viễn Chính hơi cúi đầu lui ra ngoài.

Ở bên ngoài vương cung.

Trên mặt Kim Viễn Chính không có biểu cảm gì bước ra ngoài, thật ra trong lòng hắn ta đã muốn cười đến nở hoa rồi.

Thật ra nhiệm vụ của hắn ta chính là làm cho Toại Bình Thương nảy sinh nghi ngờ đối với Phương gia, cho dù là một chút thôi cũng đủ rồi.

“Bệ hạ? Thật là buồn cười. Đợi đến ngày nào đó Kim Viễn Chính ta cũng ngồi vào cái ngai vàng này, ta cũng muốn nghe mọi người trong vương triều gọi ta một tiếng bệ hạ.”

Trái ngược với trước đây.

Thay đổi từ sợ hãi chuyển thành ỷ lại.

Vào lúc này Kim Viễn Chính có thể được coi là ‘trung thành và tận tâm’ đối với Huyết Sát Các.

Dù sao thì sự ăn mòn của quyền lực và của cải là thứ mà không phải kẻ nào cũng có thể chống lại được.

Bởi vì hắn ta biết được, bản thân mình trong vòng nửa tháng ngắn ngủi có thể đứng đầu một quận, sau đó còn được sự ưu ái của Toại Bình Thương, tất cả mọi thứ không thể tránh khỏi liên quan đến sự giúp đỡ trong bóng tối của Huyết Sát Các.

Bao gồm cả cái được gọi là mật lệnh của Phương gia trước kia cùng với mấy tên sát thủ, tất cả cũng đều là dấu vết của Huyết Sát Các.

Tất cả những điều này đủ khiến cho một quận trưởng Tuyền Thủy Quận nho nhỏ cảm giác sâu sắc về sự khủng bố đáng sợ của Huyết Sát Các.

Đồng thời nó cũng khiến cho khát vọng về quyền lực của hắn ta càng mạnh mẽ hơn.

Phương gia nằm ở Ngạo Vân Thiên Thành, cách Lạc Li thành không xa.

Cũng giống như Liễu gia ở Thiên Vân thành, mức độ sầm uất thịnh vượng của Ngạo Vân Thiên Thành cũng giống như Lạc Li thành.

Thậm chí còn có một cảm giác choáng ngợp, chỉ có hơn chứ không hề thua kém một chút nào.

Chương 44 Lòng nghi ngờ 2

Tại phủ đệ của Phương gia.

Người đứng đầu Phương gia, Phương Hùng Bá đang tìm hiểu một số thông tin tình báo từ ám vệ của nhà họ.

“Liễu gia ở phía bên kia có hành động gì không?”

“Thưa gia chủ, mấy ngày trước đứa con hoang mấy năm trước của Liễu gia là Liễu Trì Vân trở về nhà, nhưng thật không nghĩ tới chẳng mấy chốc đã đi ra khỏi phủ đệ.”

“Ngoài điều đó ra, người của chúng ta mơ hồ có thể đoán ra được Liễu gia đang âm thầm mượn sức mạnh của thế lực ngầm ở vương triều.”

“Thế lực ngầm? Trước mắt Dưỡng Thần cũng chỉ là mấy con tôm con tép, không cần lo lắng nhiều.”

“Tin tức của nhi tử ta ở bên ngoài như thế nào rồi?”

“Báo cáo gia chủ, thời gian trước chúng ta bắt được một vài tên sát thủ của Huyết Sát Các, nhưng mà những tên sát thủ này cũng giống như những tên tử sĩ liều mạng, vừa bị bắt lại đã trực tiếp nổ tung cơ thể tự sát.”

“Có vẻ như là bởi vì một số sát thủ ở tu vi tu luyện vượt ra ngoài cảnh giới Uẩn Linh nên đã tự nổ tung. Một lần hành động, Huyết Sát Các đã tiêu diệt hàng chục trạm gác ngầm của chúng ta ở các địa điểm khác nhau của vương triều, gần như là làm tê liệt hơn một nửa bộ máy tình báo của chúng ta.”

Nghe xong câu nói này.

“Rầm!”

Phương Hùng Bá đập mạnh vào chiếc ghế ở phía bên trái, hừ lạnh nói:

“Hừ! Huyết Sát Các này thật sự to gan, xem ra là quyết tâm muốn trở thành kẻ thù của Phương gia chúng ta.”

“Đợi sau khi bắt tay cùng bệ hạ tiêu diệt Liễu gia thì mục tiêu tiếp theo chính là Huyết Sát Các.”

“Ta muốn tất cả bọn chúng phải đền mạng cho con trai ta.”

Tại Trấn Ngục Ma Các.

“Ta nói vậy ngươi nghe có hiểu rõ không?”

Dạ Mệnh nhìn Toán Loạn Thiên đang mơ hồ chưa phục hồi tinh thần, giật mình nói.

Nghe vậy Toán Loạn Thiên hoàn hồn, hắn ta quay sang nói với Dạ Mệnh:

“Loạn Thiên đã hiểu.”

Sau khi Dạ Mệnh giải quyết xong việc của Liễu Trì Vân thì đã quay trở lại Lâm Thiên thành.

Cảm thấy mọi chuyện đã chuẩn bị xong, chỉ còn chờ gió đông thổi đến.

Hắn nhàn rỗi, buồn chán nên dẫn theo Toán Loạn Thiên đi vào bên trong bí cảnh.

Đồng thời cũng nói cho hắn ta biết về tính năng mới của Sát Thủ Lệnh giúp mở ra pháp quyết.

“Xin hỏi các chủ, vật này tên là gì?”

Toán Loạn Thiên đối mặt với một tòa tháp cao ngất trời, trong lòng nổi lên sóng to gió lớn, không nhịn được hỏi.

Dạ Mệnh nói: “Trấn Ngục Ma Các. Từ nay về sau chỗ này sẽ là trụ sở chính của Huyết Sát Các.”

Toán Loạn Thiên gật đầu.

Trong mắt của hắn ta hiện lên vẻ kiên định.

“Nơi này đã dung hợp với tiểu thiên địa, sợ rằng tổng thể cũng không thua kém gì so với pháp bảo cấp đế giai, thậm chí chỉ có hơn chứ không có kém.”

“Với sự hỗ trợ của nhiều thần vật như thế này, thành tựu trong tương lai của các chủ chắc chắn sẽ đứng đầu lục địa này.”

Mặc dù nghe có vẻ lời nói của người kia là nịnh hót, nhưng mà Dạ Mệnh không phủ nhận điều đó.

Hắn rất hưởng thụ cảm giác được người khác tâng bốc.

Dù sao thì ở kiếp trước hắn cũng bị áp bức bóc lột đủ kiểu, đi đến đây hắn có hệ thống hỗ trợ nên mới có thể giải phóng bản thân mình.

Dạ Mệnh hơi gật đầu: “Bên phía Ám Ảnh Đoàn cùng đội lính đánh thuê Huyết Sát như thế nào rồi?”

Hai tổ chức Ám Ảnh Đoàn, đội lính đánh thuê Huyết Sát là hai tổ chức, thế lực ngầm nổi tiếng ở Toại Nguyên Vương Triều, quanh năm đứng hàng thứ nhất, thứ hai trên bảng xếp hạng thế lực ngầm.

Bởi vì lần này Liễu gia lôi kéo cao thủ khắp nơi, hai tổ chức tiếng tăm lừng lẫy này tất nhiên cũng cấu kết với Liễu gia.

Sở dĩ bọn họ bằng lòng cấu kết với Liễu gia, một phần là e ngại thực lực hùng hậu của Liễu gia. Những thế lực, tổ chức ngầm này có mạnh hơn nữa, thật ra cũng chỉ dám hoành hành không kiêng kỵ gì ở trong vòng Động Linh Cảnh mà thôi.

Đụng tới Liễu gia có cường giả Dưỡng Thần trấn giữ thì giống như lấy trứng chọi đá, không hề có sức phản kháng.

Ngoài ra, một phần khác là bởi nếu lần này Liễu gia bị đánh bại, mục tiêu tiếp theo nói không chừng chính là những thế lực, tổ chức ngầm như bọn họ cũng nên.

Trước mắt có Liễu gia trả thù lao rất phong phú, cùng với nguy cơ sau này sẽ bị tiêu diệt, những thế lực ngầm này lựa chọn bí quá hoá liều, liên hợp cùng với Liễu gia.

Thua, đôi bên cùng nhau rơi xuống địa ngục.

Thắng, sẽ lên như diều gặp gió!

Sở dĩ Dạ Mệnh hỏi câu này là vì Liễu gia có đủ các loại dấu hiệu thể hiện việc muốn xé rách hiệp ước, vậy thì hắn sẽ không ngồi yên chịu chết như vậy.

Không biết khi Liễu gia nhận được tin tức toàn bộ đồng minh của mình đều đã bị giết chết thì trên mặt sẽ có biểu cảm gì đây?

Cho nên hắn giao cho Toán Loạn Thiên sắp xếp mọi việc, để sát thủ Huyết Sát Các tra xét vị trí tổng bộ của Ám Ảnh Đoàn cùng đội lính đánh thuê Huyết Sát.

Chương 45 Lính đánh thuê Huyết Sát

Ngay ngày hôm qua, dựa vào cơ sở ngầm trải rộng khắp toàn bộ vương triều, tổng bộ và nội tình của hai thế lực ngầm kia đều bị hắn lột sạch không còn một mảnh.

Cường giả mạnh nhất của bọn họ là một tên Động Linh bát trọng, và một tên Động Linh thất trọng.

Đặt ở trong mắt người ngoài, hai người này có thể đã gần với ba quái vật khổng lồ như Liễu gia, Phương gia và vương thất.

Nhưng ở trong mắt Dạ Mệnh lúc này, xin lỗi chứ, Động Linh Cảnh thật đúng là không đáng để tâm.

Nghe được Dạ Mệnh hỏi, Toán Loạn Thiên mở miệng trả lời: “Hôm qua hai vị đại nhân Hắc Vệ cùng Bạch Vệ nói đã lâu không hoạt động gân cốt, hỏi thuộc hạ có nhiệm vụ nào giao được cho bọn họ làm hay không, thuộc hạ liền giao việc này cho bọn họ.”

“Ồ, ra là vậy à.”

Ánh mắt Dạ Mệnh lộ ra vẻ thương hại.

Hắc Vệ cùng Bạch Vệ là hai sát thủ tam đẳng hàng chữ Huyền do hệ thống khen thưởng khi hắn hoàn thành nhiệm vụ chính lúc trước.

Tu vi của bọn họ đều vượt qua cả cường giả Dưỡng Thần bát trọng thiên như Võ Trấn.

Dạ Mệnh còn nhớ mang máng bảng skills khủng bố lúc triệu hồi hai người bọn họ.

[Họ tên: Hắc Vệ]

[Thân phận: Sát thủ tam đẳng hàng chữ Huyền Huyết Sát Các]

[Tu vi: Dưỡng thần bát trọng thiên]

[Công pháp: Ảnh ràng buộc, Hồn Ảnh quyết, đao pháp Tịch Diệt Trảm Phách, thần chú Âm Thần Xuất...]

[Giới thiệu: Đến từ trung võ thế giới nào đó, từng là một trong hai vị đại bổ đầu đương thời của Vân Châu Vương Triều, tu vi có một không hai, kỹ năng hợp kích cùng thê tử Bạch Vệ có thể đối kháng được với Dưỡng Thần cửu trọng thiên!]

...

[Họ tên: Bạch Vệ]

[Thân phận: Sát thủ tam đẳng hàng chữ Huyền Huyết Sát Các.]

[Tu vi: Dưỡng thần bát trọng thiên.]

[Công pháp: Huyễn Hồn Âm Địch, Hàn Vũ kiếm pháp, Hàn Thiên Cửu Thuật, thần chú Dương Thần Xuất...]

[Giới thiệu: Đến từ trung võ thế giới nào đó, từng là một trong hai vị đại bổ đầu đương thời của Vân Châu Vương Triều, tu vi có một không hai, kỹ năng hợp kích cùng trượng phu Hắc Vệ có thể đối kháng được với Dưỡng Thần cửu trọng thiên!]

Dưỡng Thần Cảnh đánh Động Linh Cảnh quả thực không khác gì người trưởng thành đánh với con nít ranh, huống chi lại còn là hai vị bát trọng thiên.

Chậc chậc chậc, lần này thì Ám Ảnh Đoàn, đội lính đánh thuê Huyết Sát thảm rồi.

...

Tây Châu Toại Nguyên Vương Triều, Đại Hưng quận.

Đại Hưng quận chính là quận thành được công nhận là cằn cỗi nhất Tây Châu.

Trong phạm vi quản lý của quận thành, không chỉ không ngừng xảy ra nạn đói, mà ngay cả bản thân quận thành cũng rách nát tung tóe, không hề có chút dáng vẻ phồn hoa nào. Nhưng điều mọi người không biết chính là mấy chục năm trước, toà Đại Hưng quận cằn cỗi nghèo khó này đã bị đội lính đánh thuê Huyết Sát ngầm chiếm đóng!

Mà sở dĩ Đại Hưng quận bần cùng đến mức ngay cả việc bách tính cơm no áo ấm cũng là cả một vấn đề, thật ra cũng không thoát khỏi liên quan đến đội lính đánh thuê Huyết Sát.

Hàng năm, lương thực cùng vàng bạc mà triều đình cứu tế cho Đại Hưng quận đều bị đội lính đánh thuê Huyết Sát âm thầm bỏ vào túi riêng!

Khu vực ngoại ô thành thị Đại Hưng quận tuy rách nát không chỗ nào bằng, nhưng ngay trung tâm lại xây dựng tường vây thành luỹ cao lớn kiên cố như sắt thép.

Mà cảnh tượng phía sau tường vây càng khiến người ta giật mình.

Bên trong hóa ra đều là từng tòa đại viện cùng cung điện nguy nga lộng lẫy, không hề phù hợp với vẻ nghèo khó lộ ra khắp nơi ở Đại Hưng quận,

“Ha ha ha các huynh đệ, lần này chỉ cần đội lính đánh thuê Huyết Sát trợ giúp Liễu gia leo lên hoàng vị thành công thì chúng ta chính là những đại thần có công phò tá, đến lúc đó mỗi một huynh đệ chúng ta đều có thể làm quan, phát đại tài!”

Tay phải thủ lĩnh đội lính đánh thuê Huyết Sát giơ cao một cái chén bằng vàng được rót đầy rượu, hô to.

“Hô ~! Thủ lĩnh tên tuổi lẫy lừng!”

“Ta mời thủ lĩnh một ly!”

Cả đám lính đánh thuê sôi nổi uống một ngụm, sau đó cũng giơ chén vàng trong tay mình lên.

Khung cảnh nhìn có vẻ rất hân hoan.

Thật không ngờ, cảnh tượng đẹp mắt này lại được xây trên bao nhiêu thi cốt cùng máu tươi.

“Ta lại kể cho mọi người chuyện cười, hôm qua người của đội lính đánh thuê chúng ta phát hiện một tấm lệnh bài nghi là Huyết Sát Lệnh của Huyết Sát Các trong tin đồn ở bên chỗ cửa thành.”

Vừa dứt lời, hội trường không hề rơi vào im lặng mà ngược lại, cả đám người đều cười như điên, không hề có tí kiêng kỵ nào.

“Ha ha ha, Huyết Sát Các là thứ gì chứ?”

“Đúng đấy, chẳng qua là dựa vào việc ám sát vài tên quan lớn cùng với dòng chính Phương gia mới khiến cho cả triều mưa gió, một chút danh tiếng đã làm bọn chúng bay cao thế à? Lại còn muốn đối nghịch với đội lính đánh thuê Huyết Sát nữa chứ.”

“Các chủ Huyết Sát Các đoán chừng cũng là loại người nhát như chuột, cho đến bây giờ cũng chưa từng dám xuất hiện trước mặt công chúng.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.