Edit: Cánh Cụt
Mối tình đầu yên lặng nhìn anh, sau một lúc lâu mới nói: “Bây giờ em có đang tỉnh táo không?”
Thụ nhấp môi cười cười, hơi thẹn thùng: “Chỉ là bia thôi, không say đâu.”
Tuy rằng hơi say, cũng đã nói lời xúc động ra rồi.
Nhưng câu trả lời của mối tình đầu cũng phần nào khiến anh phục hồi tinh thần lại, bọn họ mới ở bên nhau chưa được bao lâu, là do anh nóng vội.
Nói là hối hận thì không đúng bằng thời cơ hiện tại chưa quá ổn.
Tùy tiện đưa ra một lựa chọn trọng đại ảnh hưởng tới cuộc đời, bị từ chối cũng không kỳ quái.
“Xin lỗi.”
“Được.”
Cùng vang lên với lời xin lỗi của thụ, là câu trả lời của mối tình đầu.
Hắn nói được.
Thụ đã suy nghĩ xem nên bỏ qua đề tài này như nào, rồi lại làm cách gì để khiến cho bầu không khí giữa hai người đừng xấu hổ quá.
Lại không nghĩ rằng mối tình đầu sẽ đồng ý.
Thụ ngơ ngẩn mà nhìn mối tình đầu một hồi lâu, nhịn không được cười cười: “Bây giờ còn chưa được.”
Mối tình đầu nhíu mày nói: “Vì sao?”
Giống như hắn thật sự định đi đăng kí kết hôn ngay sau khi thụ nói ra.
Hiện tại không như mong muốn, cho nên không mấy vui vẻ.
Thụ lại nhịn không được hôn lên khuôn mặt của mối tình đầu: “Tóm lại là hiện tại không thích hợp.”
Vì sao không thích hợp? Vấn đề này hiển nhiên đã khiến mối tình đầu bối rối suốt một ngày.
Cho đến lúc tối nằm trên giường dân túc, mối tình đầu vẫn đang tự hỏi vấn đề này.
Sau khi thụ tắm rửa xong rồi ra ngoài, đang lau cái đầu ướt sũng thì thấy hình ảnh mối tình đầu ngồi ở mép giường nhíu mày trầm tư.
“Làm sao vậy?” Thụ đi qua.
Anh mặc mỗi cái áo sơmi, nhiệt độ máy sưởi vừa đủ, nên nửa người dưới anh chỉ mặc một cái quần đùi.
Lộ ra đầu gối cùng mắt cá chân hồng nhạt.
Anh lo lắng mà đi tới trước mặt mối tình đầu, bị mối tình đầu nắm lấy cổ tay, kéo về phía tatami.
Tatami sẽ không phát ra âm thanh khi đong đưa.
Thụ cố gắng bụm miệng lại, nín nhịn hết mọi tiếng rên.
Đuôi mắt anh ửng hồng, rất nhanh thôi cơ thể đã ra mồ hôi, sự nhẫn nại đã phóng đại cơn khoái cảm vô hạn.
Vào thời khắc đỉnh điểm đó, anh cào tới mức mối tình đầu kêu lên một tiếng trầm thấp, trước tiên phải kết thúc mọi thứ.
Thụ mềm người mà ngã trên tatami, che lại cái bụng bị đau vì đâm mạnh mà thở phì phò.
Mối tình đầu vẫn đè ở trên người anh, không rút ra, bướng bỉnh hỏi: “Vì sao bây giờ không thích hợp?”
Thụ không dám cử động, bởi vì vừa cử động là có thể dẫn đến một cuộc chiến mới.
Mà anh còn chưa khôi phục thể lực, chỉ có thể nhẫn nại cảm giác khác thường trong cơ thể, nhỏ giọng nói: “Là không thích hợp thôi……”
Mối tình đầu ấn bụng anh, nơi đó hơi nhô lên, không phải độ cung mà hình thể mảnh khảnh của thụ nên có.
Hắn dùng lực ấn xuống, nháy mắt đó đôi mắt thụ liền ướt: “Đừng.”
Mối tình đầu nhìn nơi đó, như suy tư gì mà nói: “Có phải em có băn khoăn gì khác hay không?”
“Em muốn có con à?” Mối tình đầu hỏi.
Đề tài này biến chuyển quá nhanh khiến thụ không theo kịp.
Anh hỏi lại: “Anh muốn à?”
Mối tình đầu lắc đầu: “Không muốn lắm.”
Thụ nhẹ nhàng thở ra: “Em cũng không muốn.”
Cái tay ấn bụng thụ của mối tình đầu chậm rãi di đến phía sau, đỡ lấy eo giúp thụ ngồi dậy.
Thụ ôm bả vai mối tình đầu, nhẹ nhàng run rẩy.
Vành tai anh đỏ bừng, bị mối tình đầu tra tấn đến nói không nên lời.
Mối tình đầu nghĩ nghĩ lại nói: “Nếu em sinh con thì anh sẽ muốn.”
Sau khi thụ nghe xong, theo bản năng cơ thể xuất hiện phản ứng.
Mối tình đầu cảm giác được chỗ kia chặt lại trong nháy mắt ấy: “Em thích nghe mấy lời như này à?”
Thụ nhắm chặt mắt, lỗ tai đỏ bừng lên.
Mối tình đầu còn không buông tha anh, tiến đến bên tai anh nói.
“Nếu em có thể mang thai, hẳn là phải có từ cấp ba rồi.”
Là học sinh cấp ba, chưa kết hôn mà đã có thai.
Nếu thế thì cũng chẳng học tiếp được nữa, chỉ có thể tạm nghỉ học về nhà sinh con, rồi phải trải qua kỳ bú sữa dài, cuối cùng trở lại vườn trường với cơ thể ngập tràn mùi sữa.