Tình Yêu Như Thủy Triều Dâng

Chương 01: Phan Văn Trí Khoa x Phan Ngọc Trâm Anh [1]




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); *Mỹ nữ thứ nhất trong series loạn luân: Phan Ngọc Trâm Anh

Phan Văn Trí Khoa được về quê nghỉ hè. Cha mẹ cậu rất hãnh diện với hàng xóm có được con trai học Ðại học trên tận thành phố A, còn chị Phan Ngọc Trâm Anh của cậu thì trố mắt ngạc nhiên nhìn em trai mới xa cách có một năm mà đã trổ mã thành một người đàn ông vạm vỡ. Thật vậy, lên thành phố A được một năm nhưng Trí Khoa đã từng trải rất là nhiều. Nhất là cậu đã có được một cô bồ học cùng trường. Bao nhiêu đó cũng đủ làm cậu thấy tự tin hơn xưa rất nhiều.

Trí Khoa vui lắm, trở về thành phố nhỏ này làm cậu thấy lòng mình thật khoan khoái. Thành phố A tuy hoa lệ thật nhưng về đây vẫn thấy thích hơn. Căn nhà vẫn vậy, chị Trâm Anh thì vẫn như xưa, tuy đã gần hai lăm, hai sáu rồi mà cũng chưa có chồng. Cậu cũng ngạc nhiên, chị Trâm Anh của cậu cũng đẹp đẽ dễ thương đó chứ, nói theo kiểu bạn bè cậu thì chị cũng "điện nước đầy đủ" mà sao vẫn chưa lấy chồng! Cậu lén nhìn ngực vun đầy của chị mình mà tự nghĩ: "Vú của chị cũng được lắm chứ!"

Cậu nghĩ đến bé Hà, bồ của cậu, Hà đã cho cậu bóp vú vài lần và lần cuối cách đây ba ngày thì cậu lại được cho phép đút tay vào sờ âm hộ của nàng. Từ hôm đó Trí Khoa cứ thèm thuồng nhìn hạ bộ đàn bà con gái mà mơ tưởng viển vông. Cậu đã được theo bạn bè chơi đĩ một lần nhờ đó cậu đã biết thế nào là chịch nhưng cậu biết chịch đĩ là một chuyện còn chịch thật sự một đứa con gái đàng hoàng là một chuyện khác hoàn toàn.

Hôm đó cậu đang đứng nói chuyện với chị Trâm Anh của cậu thì một cơn gió nhẹ làm bay tà áo dài của chị và làm ép cái quần lãnh trắng vào đùi chị làm hằn rõ lên cái viền của quần lót... Trí Khoa trố mắt trân trân ra nhìn, Cậu không khỏi tự thầm hỏi: "Không biết mu âm hộ chị Trâm Anh có nhiều lông không ta?"

Vừa nghĩ đến đó thì cậu tự thấy xấu hổ quá, chợt đưa tay lên tát vào mẹ mình một cái. Trâm Anh giật mình hỏi em trai: "Ủa cái gì mà sao tự nhiên vả mình vậy hả Khoa?"

Trí Khoa ấp úng: "Dạ, không có gì, em nghỉ bậy nên tự phạt mình!"

Trâm Anh cười ríu rít: "Em thật là điên..."

Nàng âu yếm nhìn em trai. Từ lúc người anh cả chết từ hồi còn nhỏ thì nhà chỉ có hai chị em, Trâm Anh rất thương đứa em trai của mình, nàng hãnh diện có được đứa em trai vừa đẹp trai vừa học giỏi có tiếng. Nàng rất gần gũi với cậu mặc dù hai chị em cách nhau năm tuổi. Trâm Anh rất buồn khi Trí Khoa phải lên thành phố A vào học Ðại học. Nhưng rồi nàng cũng lãng quên được phần nào khi được anh Quân, theo đuổi.

Cách đây một tháng, Quân còn đưa ra đề nghị muốn xin cưới nàng. Trâm Anh do dự vì nghĩ mình chưa thật sự yêu Quân. Trong thâm tâm nàng cũng có sự hơi chê Quân là nhà quê, cục mịch. Nàng thích đi chơi với Quân, được Quân nắm tay... nhưng nàng chưa cảm nhận thế nào là bồng bột đam mê. Một đôi lần, nàng thử để cho Quân sờ vú mình ngoài làn áo, nàng cũng thấy thích thú phần nào nhưng nàng nghĩ tình dục phải tuyệt vời hơn chứ, phải làm nàng xây xẩm hơn chứ? Nhưng cha mẹ có vẻ vừa ý Quân nên đôi lúc Trâm Anh cũng muốn chấp nhận cho xong.

Tối hôm đó, Trí Khoa nói với Trâm Anh: "Chị Trâm Anh nè, cha mẹ đi qua tỉnh F mấy ngày để ăn giỗ bà Tám, vậy tối nay em xung phong mời chị đi ăn tiệm."

Trâm Anh cười nói: "Chà ngon ta! Có tiền không đó mà đòi mời?"

Khoa nài nỉ: "Ði nghen chị, lâu rồi chị em mình không có dịp tâm sự với nhau."

Trâm Anh dịu dàng nắm tay em mình: "Ừ phải rồi đó. Vậy thì đi."

Cả hai thật vui vì đã lâu hai chị em không có dịp hàn huyên với nhau. Từ nhỏ cả hai đã khắng khít với nhau, bây giờ đã lớn nhưng tình chị em vẫn còn nguyên vẹn và tràn đầy. Trí Khoa kể cho Trâm Anh nghe những chuyện vui buồn ở thành phố A, cả chuyện tình cảm lặt vặt của cậu. Còn Trâm Anh thì nói cho Trí Khoa nghe những phân vân của nàng về anh Quân.

Ðến một lúc, Trí Khoa đồng tình với Trâm Anh nên đưa tay ra nắm tay chị cậu. Trâm Anh hơi ngượng nên định rút tay về nhưng không hiểu sao nàng lại để yên. Một cảm giác lâng lâng dễ chịu từ từ tràn ngập lòng nàng. Ðể cho một con trai nắm tay, dù đó là đứa em trai của mình cũng làm nàng khoan khoái. Trâm Anh tự nhủ như vậy là không nên nhưng nàng vẫn thụ động để Trí Khoa nắm tay mình.

Hai chị em hàn huyên thật vui. Trí Khoa cười cười nhìn Trâm Anh: "Chị nè, chị nói thiệt em nghe: Với anh Quân chị có làm tình với ảnh lần nào chưa?"

Trâm Anh đỏ bừng mặt: "Nói bậy nghe, em kỳ cục thiệt nha!"

Trí Khoa nhìn Trâm Anh: "Vậy là chị vẫn còn trinh sao? Chị hai lăm tuổi rồi đó nha!"

"Ừ thì kệ người ta, ai biểu em xía vào?" Trâm Anh thấy lòng mình thật vui khi được nói cả những chuyện thầm kín như vậy với em trai.

Thấy Trí Khoa uống bia, Trâm Anh cũng đòi thử uống cho biết. Nhưng vì không quen nên chỉ mới uống một chai mà nàng đã mau chóng thấy ngà ngà. Trí Khoa đề nghị nên về nhà thì hơn.

Trí Khoa dìu chị mình về phòng rồi cậu mở đĩa nhạc. Cậu rủ Trâm Anh khiêu vũ. Nàng lắc đầu quầy quậy cười: "Chị là dân nhà quê! Làm gì mà biết nhảy đầm nhảy điếc!"

Trí Khoa cố ép: "Chị không biết thì em dạy cho chị mà. Ðứng ra đây nhảy với em."

Cậu đưa tay nắm lấy tay chị cậu làm Trâm Anh đành phải chiều theo.

Bản nhạc trữ tình trỗi lên thật nhẹ, thật êm... Trâm Anh đã ngà ngà say, đầu óc nàng như vướng đầy sương mù... nàng đặt đầu lên vai Trí Khoa để cậu dìu nàng theo tiếng nhạc. Nàng cảm thấy thật khoan khoái, một cảm giác thật mới lạ với nàng. Mùi đàn ông là lạ của Trí Khoa xông lên mũi nàng làm nàng ngây ngất... Nàng chỉ muốn ngủ ngay bây giờ, trong vòng tay Trí Khoa.

Phần Trí Khoa thì lúc đầu cậu còn cố dìu chị cậu theo nhịp nhưng thân hình chị cậu càng lúc càng nặng trĩu, cậu sợ buông chị cậu ra thì chị cậu sẽ ngã nhào xuống sàn.

Cậu cười trêu: "Chị Trâm Anh, chị ngủ rồi hay sao?"

Trâm Anh loạng choạng làm Trí Khoa phải ghì nàng lại. Cùng lúc, cậu cảm nhận hai gò vú của Trâm Anh đang áp sát vào ngực cậu làm cậu bàng hoàng. Phản ứng đầu tiên của Trí Khoa là đẩy nhẹ thân hình của Trâm Anh ra xa xa nhưng rồi không hiểu nghĩ sao, cậu lại ôm chặt chị cậu hơn. Ôi thật là sung sướng!!! Mùi thơm con gái tỏa ra làm cậu mê mẩn tâm thần, quên hẳn là cậu đang ôm chị của cậu.

Trí Khoa kín đáo thò tay ra phía trước ngực để run run đặt tay lên vú chị cậu. Cậu nín thở chờ đợi phản ứng của Trâm Anh... nhưng Trâm Anh đang mơ mơ màng màng đâu còn lý Trí để phản ứng gì nữa. Trí Khoa đánh bạo xoa xoa vú chị cậu xuyên qua làn áo thun. Thật là kích dâm không thể tả được! Cậu đang sờ vú chị của cậu đây. Trâm Anh vẫn lờ đờ như đang ngủ. Côn thịt Trí Khoa cương cứng lên tối đa, cậu ép côn thịt cậu vào bụng Trâm Anh. Cậu hỏi nhỏ vào tai nàng: "Chị Trâm Anh, em đỡ chị lên giường ngủ nha?"

Trâm Anh trả lời ấp a ấp úng, Trí Khoa không hiểu gì hết. Cậu dìu Trâm Anh nằm lên giường. Cậu định bỏ về phòng mình nhưng mắt cậu cứ nhìn vào bộ ngực phập phồng của Trâm Anh. Cậu tự nghĩ: "Chị Trâm Anh đang ngủ, tội gì không thừa cơ nhìn lén vú của chị?"​

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.