Chương 29: Tiếng nấc (H)
Vu Quân mắt đã gằn tia lửa, bên dưới đũng quần túp lều dựng căng cứng nhưng vẫn một mực không đi quá giới hạn, anh với lấy chăn che đậy ôm chặt cơ thể Uyển Sam trong lòng mình, hơi nóng cô phả ra hừng hực, mồ hôi bết khắp người nhễ nhại, anh bình tĩnh dỗ dành:
- Uyển Sam ngoan... Em đang cảm không được nghịch ngợm
Cô nghe xong bỗng dưng bật cười, môi mọng nhếch lên đầy chế giễu, bất giác rướn cổ mình lên, lưỡi nhỏ đưa ra liếm lấy yết hầu của nam nhân. Tiếng liếm láp vang lên nhè nhẹ trong màn đêm vắng, cổ họng cô ừng ực nuốt bọt xuống. Chắc cũng không cam nổi lòng, Vu Quân đè cả người cô xuống giường, giành lại thế thượng phong, giọng nói trầm đặc mấy quãng:
- Em không hối hận chứ?
Uyển Sam giờ như con người khác, ánh mắt cô đầy ẩn ý, giọng nói nhẹ bẫng trả lời:
- Không
Vu Quân nghe xong ngửng thẳng người lên, trong đêm tối ánh trắng từ ngoài chiếu vào soi sáng một nửa khuôn mặt anh, thấy cả sự tàn bạo trong ánh mắt. Nam nhân cởi đồ trên cơ thể ra, một loáng trần trụi đã chạm da trực tiếp với cô. Anh nhẹ nhàng rờ ngón tay có hơi thô ráp lên môi Uyển Sam, cánh môi mọng không cần tô son mà luôn bong bóng hồng. Hơi thở anh chầm chậm thở ra, cúi xuống đối diện mặt vật nhỏ, ánh mắt hai người nhìn nhau, một bên trong veo tựa mặt hồ, một bên lại như chứa cả bầu trời sao. Nam nhân nhẹ nhàng đáo xuống môi cô nụ hôn, lưỡi anh từ từ tiến vào bên trong đùa nghịch, len lỏi qua hàm răng trắng sứ. Trình độ của Uyển Sam thật kém phải không, tuy trong người đang hừng hực nhưng không thể làm chủ, liên tục bị Vu Quân dẫn dắt. Ban đầu nhẹ nhàng vậy, sau bỗng nhiên Vu Quân bóp hai bên má cô khiến môi chu lên, lúc này anh dồn lực hôn ngấu nghiến như đang nhai gặm cánh môi kia. Lưỡi hồng của Uyển Sam bị vần nghịch liên tục trong khoang miệng đến mỏi nhừ
Lúc sau Vu Quân rời ra, một đường bọt dài đọng trên môi hai người. Hai môi cô hờ hững chảy dãi bên khóe mép. Anh cười nhẹ rồi dựng cô ngồi dậy, mình dựa vào thành giường. Ánh trăng soi vào chiếu hình ảnh hai con người dưới nền đất, hai đỉnh tuyết sơn cô ngạo nghễ giương lên, đầy đặn và tròn trịa. Vu Quân ôm eo cô sát lại, đưa miệng lên áp vào vừa nút căng vừa nhả ra khiến bầu ng*c rung lên. Động tác anh nhẹ nhàng mà kích thích mọi dây thần kinh xung quanh. Uyển Sam rướn cổ lên, hai mắt cô phỉ tầng sương dày, chóp mũi đỏ hây hây đáng yêu. Bên dưới túp lều nam nhân dựng căng cứng nóng bừng trực tiếp chạm vào cô bé của cô, mới là ma sát thớ da ngoài đã khiến Uyển Sam thổn thức. Cô không yên vị mà cố nhích ra vì sức nóng cây gậy phả ra như đang ủ ấm lấy vách th*t nơi tư m*t
Hai bầu ng*c nhe nhớp dịch bọt, tay anh đưa lên se se rồi lại nhét vào miệng ngậm lấy như bình sữa. Cứ nhẹ nhàng vậy rồi sau Vu Quân ngửa người cô ra, sờ năn từ hông đến nâng hai chân lên. Đôi mắt gằn tia đỏ ban nãy giờ rực sáng lên, nhìn xuống lấy sò hu**t của nữ nhân tuổi 18. Màu hồng phơn phớt, có mùi thơm nhẹ, được tô điểm thêm bằng đám cỏ đen lưa thưa. Ngón tay Vu Quân đưa lại rờ lấy hạt ngọc hồng e ấp, kích thích nhẹ vách th*t xung quanh. Song anh nhìn xuống l* nhỏ hai mày nhíu lại, bé quá, liệu có chịu nổi hay không? Vu Quân cúi xuống vừa hôn môi cô vừa đưa ngón giữa vào l* nhỏ nhằm xem kích thước và đánh lạc hướng. Được nửa ngón bỗng Uyển Sam ngoe nguẩy giẫy lên, miệng mở ra:
- Ưm... Anh...
Vu Quân cúi xuống bên vành tai cô, kích thích:
- Sao nào?
Ngón tay anh đút vào hẳn, bắt đầu đưa đẩy đã được lượng dịch nhe nhớp. Uyển Sam ban đầu còn đau, sau cùng l* nhỏ được nở rộng liền chịu kích thích, m*t chặt và mạnh mẽ ngón tay nam nhân. Vẻ mặt cô d*m mị nhìn anh, chắc xấu hổ và quay đi cắn môi. Vu Quân thích thú với biểu hiện này, sau lại đưa thêm một ngón nữa vào, kết hợp cả se se hạt ngọc hồng bên trên. Uyển Sam bị kích thích và có chút đau rức, nỉ non:
- Kh...không...um
Vu Quân trước đây quan hệ chỉ nhanh nhanh chóng chóng hưởng thụ, nay phải vừa thỏa mãn mình vừa dỗ dành cô quả quá kiên nhẫn. Hai bên thái dương anh căng ra vì n*m c*n đã trướng to đau nhức. Giọng anh miễn cưỡng:
- Sam Sam ngoan... Ép chặt quá anh không rút ra được
Nghe lời động viên l* nhỏ liền nở ra, trở lại vẻ thích nghi ban đầu. Vu Quân thầm nghĩ chắc vậy là được rồi. Anh ngừng dậy giương lấy cây gậy lớn, ánh mắt cô liếc xuống nhìn bỗng căng ra, rồi phó mặc mà quay đi. Dĩ nhiên mọi biểu cảm e thẹn này đều không qua khỏi mắt anh. Vu Quân nâng hai chân cô dang rộng vắt vai mình, l* nhỏ thoi thóp hít thở như đợi chờ rất lâu. Nam nhân chậc chậc thầm nghĩ cô cũng quá là hư đi, cơ thể mẫn cảm nhưng giỏi kìm nén. Hai ngón tay anh hình chữ V căng vách th*t sang hai bên, gậy lớn th*c mạnh một lần vào sâu. Cả người cô bị ẩn lên kèm theo cả tiếng hét thất thanh:
- Aggg...
Nước mắt không tự chủ mà lăn dài, hai bên drap giường nhàu nhĩ bị cô cầm kéo. Có chút d*m dịch nên như một lớp ma sát, n*m c*n thoải mái ra vào, bị l* nhỏ kẹp chặt nên mấy lần Vu Quân lại cúi xuống dỗ:
- Uyển Sam ngoan... Thả lỏng ra nào... Anh cũng đau
Cô nấc lên khóc nhỏ như mèo con, ậm ừ rồi cơ thể đỗi ngọt ngào này cũng nghe theo. Sò hu**t nới rộng ra để nghênh đón lấy que kẹo lớn. Tiếng rên Uyển Sam khe khẽ nhẹ nhàng, không quá chói tai mất trật tự mà vẫn mê hoặc vô cùng:
- Ah...uhm...hức hức
Thi thoảng tiếng nấc vâng lên kèm theo thật vui tai