Tình Yêu Của Chúng Ta

Chương 20




Chương 20: Chỉ có tôi mới biết cảm giác hạnh phúc này.

Trên màn hình điện thoại di động hiện lên số điện thoại của Nghiêm Cẩn, ngón tay Hạ Thiệu Nhiên đắn đo chần chừ một hồi lâu không dám nhấn nút bấm.

Chuyện Hạ lão gia giao phó, Hạ Thiệu Nhiên cần thiết phải tìm đến sự hỗ trợ của Nghiêm Cẩn mới làm được. Tuy nói trước đó vì có được sự hỗ trợ của Nghiêm Cẩn mà Hạ Thiệu Nhiên đã lên giường cùng hắn nhiều lần, nhưng trong lòng Hạ Thiệu Nhiên vẫn là phải tranh đấu tư tưởng rất lâu. Một mặt vì địa vị của chính mình ở Hạ thị mà không thể không tìm đến nhờ Nghiêm Cẩn hỗ trợ, mặt khác lại vì tình cảm của chính mình đối với Nghiêm Cẩn mà cảm thấy rối rắm, nhất là ngày hôm qua Hạ Thiệu Nhiên thấy Nghiêm Cẩn đã biết cậu vì hắn đỡ rượu đến nôn ra mà thái độ đối xử của hắn đối với cậu đã tốt hơn rất nhiều, trong lòng Hạ Thiệu Nhiên lại càng do dự việc tìm đến nhờ sự hỗ trợ của Nghiêm Cẩn.

Nhưng Hạ Thiệu Nhiên cần phải gạt hết mọi thứ mà nỗ lực bò đến vị trí người đứng đầu Hạ thị. Tuy rằng bên trong nội bộ Hạ thị tranh giành đấu đá ghê gớm, nhưng Hạ lão gia vẫn còn sống rất khỏe mạnh, có tranh giành cắn xé nhau thế nào cũng đều phải nể mặt Hạ lão gia mà ít nhiều kiềm chế lại, hơn mặc kệ có năng lực hay là không có năng lực, đều là con cháu của mình, Hạ lão gia sẽ đều sẽ cho tất cả có chén cơm để ăn. Nhưng nếu có một ngày Hạ lão gia không còn nữa, Hạ thị nếu không được giao vào trong tay Hạ Thiệu Nhiên, chắc chắn cậu sẽ còn không chỗ đứng ở trong Hạ gia, Hạ Thiệu Nhiên tin chắc rằng chính mình tuyệt đối sẽ bị chủ nhân mới của Hạ thị đuổi tận giết tuyệt không lưu lại cho một con đường sống.

Hạ Thiệu Nhiên hạ quyết tâm, ngón tay nhấn xuống số điện thoại trên màn hình.

"Thiệu Nhiên" Đầu bên kia điện thoại truyền đến thanh âm bình đạm của Nghiêm Cẩn.

"Buổi tối có thời gian không? Tôi có việc tìm cậu hỗ trợ." Hạ Thiệu Nhiên trực tiếp thẳng thắn đưa ra yêu cầu của chính mình.

"Được, 6 giờ, khách sạn XX phòng X." Nghiêm Cẩn sau khi nói ra thời gian địa điểm xong liền lập tức ngắt điện thoại.

Buổi tối Hạ Thiệu Nhiên đến chỗ hẹn sớm hơn thời gian quy ước một chút, sau khi tắm rửa thân thể sạch sẽ xong thì chỉ mặc một tấm áo tắm dài buộc lỏng lẻo, ngồi ở trên giường chờ Nghiêm Cẩn tới.

Nghiêm Cẩn đúng giờ tới, vừa mới đi vào phòng, Hạ Thiệu Nhiên liền đứng lên đi đón.

"Nghiêm Cẩn..." Hạ Thiệu Nhiên đưa hai tay lên ôm lấy cổ Nghiêm Cẩn, tấm áo tắm khoác trên người chảy dài xuống trên sàn nhà, Hạ Thiệu Nhiên thân thể hoàn toàn trần truồng đứng trước mặt Nghiêm Cẩn.

Nghiêm Cẩn duỗi tay vòng lấy sườn eo Hạ Thiệu Nhiên, ôm cậu vào trong lồng ngực của chính mình.

Trước đây Nghiêm Cẩn lợi dụng việc Hạ Thiệu Nhiên nhờ mình trợ giúp tranh đoạt Hạ thị mà để cậu cùng mình lên giường làm tình nhiều lần, tuy rằng nguyên nhân thể hiện ra chính là muốn lợi dụng thân thể Hạ Thiệu Nhiên để phát tiết khát vọng nơi nội tâm đối với Nghiêm Luân. Nhưng nói cho cùng, với một người như Nghiêm Cẩn, muốn tìm đối tượng phát tiết như thế nào mà chẳng được, thế như có đôi khi, Nghiêm Cẩn thậm chí còn bớt đi cả chút lợi ích của Nghiêm thị, chính là muốn cho Hạ Thiệu Nhiên chủ động đến tìm mình hỗ trợ, sau đó hai người khẳng định sẽ lên giường làm tình, tựa hồ đối với Nghiêm Cẩn mà nói, cho dù có là đối tượng để phát tiết thì người này cũng nhất định phải là Hạ Thiệu Nhiên mới được.

Đối với điểm này Nghiêm Cẩn cũng không suy nghĩ gì nhiều, chỉ cho rằng đại khái có lẽ do thân thể Hạ Thiệu Nhiên tương đối phù hợp với hắn, nếu không lần trước cũng sẽ không ở ngay trong chính nhà mình, ngay dưới mắt Nghiêm Luân mà đáp ứng cùng Hạ Thiệu Nhiên làm tình.

Hạ Thiệu Nhiên hôn lên môi Nghiêm Cẩn, cánh môi hai người dán vào nhau cọ xát mài miết một lúc, Nghiêm Cẩn liền chủ động đem đầu lưỡi đẩy vào bên trong miệng Hạ Thiệu Nhiên.

Đầu lưỡi hai người dây dưa quấn quýt bên nhau, Hạ Thiệu Nhiên một bên đáp lại Nghiêm Cẩn hôn môi liếm mút, một bên duỗi tay cởi quần áo của hắn ra.

Nghiêm Cẩn cũng phối hợp giang hai cánh tay ra để Hạ Thiệu Nhiên cởi áo của hắn ra, sau đó chính mình tự cởi nhanh chóng cởi quần xuống, thân thể hai người hoàn toàn trần truồng dán sát vào nhau.

Bàn tay Nghiêm Cẩn xoa xoa phía sau tấm lưng trần của Hạ Thiệu Nhiên, đầu ngón tay theo cột sống từ xương cổ một đường trượt xuống đến giữa hai cánh mông.

"Cẩn.... Cẩn...." Thân thể Hạ Thiệu Nhiên không tự chủ mà run rẩy lên, né tránh môi Nghiêm Cẩn há miệng lớn thở hổn hển.

"Dạ dày còn khó chịu sao?" Một tay khác của Nghiêm Cẩn đang sờ ở bên sườn eo của Hạ Thiệu Nhiên đột nhiên dừng lại hỏi.

"Nghiêm Cẩn!" Đại não Hạ Thiệu Nhiên vốn dĩ bởi tình dục xâm chiếm mà trở nên mơ mơ hồ hồ, nhưng sau khi nghe Nghiêm Cẩn hỏi câu này liền lập tức trở nên thanh tỉnh, Hạ Thiệu Nhiên như thế nào cũng không thể tưởng được Nghiêm Cẩn lại đột nhiên quan tâm đến thân thể mình như vậy, hai mắt mở to ngơ ngác nhìn hắn.

"Sao?" Nghiêm Cẩn không nghe thấy câu trả lời, ánh mắt thăm dò nhìn Hạ Thiệu Nhiên, còn đưa tay phủ lên bụng Hạ Thiệu Nhiên nhẹ nhàng xoa xoa vài cái.

"Không khó chịu.... không sao...Cẩn....Cẩn..." Nước mắt Hạ Thiệu Nhiên lập tức dâng lên, vì che dấu sự hoảng loạn của chính mình mà Hạ Thiệu Nhiên ôm chặt lấy Nghiêm Cẩn, ở trên người hắn hôn môi loạn lên.

Nghiêm Cẩn cảm giác được có chất lỏng ấm áp nhỏ lên da thịt mình, giọt nước mắt đó tựa hồ như đã thẩm thấu qua làn da mà chảy vào trong tâm hắn.

Từ ngày hôm qua sau khi biết Hạ Thiệu Nhiên không màng đến sức khỏe bản thân mà giúp mình đỡ rượu uống đến nôn ra, cảm tình trong lòng Nghiêm Cẩn đối với Hạ Thiệu Nhiên ít nhiều đã có chút biến hóa. Tuy rằng trước đó Nghiêm Cẩn cũng sớm đã phát hiện Hạ Thiệu Nhiên thích hắn, nhưng người như Nghiêm Cẩn cái gì cũng không thiếu, những việc nhỏ mà Hạ Thiệu Nhiên làm vì hắn, Nghiêm Cẩn căn bản là không hề chú ý đến, nhưng giúp hắn đỡ rượu uống đến không màng đến sức khỏe của chính mình như vậy, không thể tính là chuyện nhỏ được, chỉ cần là người không phải lòng lang dạ sói tâm địa sắt đá thì đều sẽ có chút dao động.

Nghiêm Cẩn là nghĩ đến thân thể Hạ Thiệu Nhiên nên cố ý dò hỏi một câu, nhưng không nghĩ tới chỉ một câu hỏi đơn giản như vậy cũng khiến Hạ Thiệu Nhiên cảm động đến thế. Nghiêm Cẩn thậm chí bắt đầu nghĩ lại có phải trước đây hắn đã đối xử với Hạ Thiệu Nhiên quá thờ ơ hay không?

(Jian: Rồi nữa =.=' Cảm động các kiểu xong hai bạn H tới chương 24 luôn, nói thiệt chứ bạn Jian ham đọc xôi thịt chứ mỗi lần edit xôi thịt bạn hơi bị ngán =.=')


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.