Quay lại với bên Trương Chi.
Flynn cho hai người thắng của hai bên đấu với nhau chính là y cùng Cao Thanh Ngọc.
Lần này Trương Chi gọi Thanh Vân ra cầm trước trên tay, lần này y không dám khinh địch, không thì tối nay y không ngủ ngon đâu.
Cao Thanh Ngọc dùng tốc độ cực nhanh lao vào y, Trương Chi khéo léo chuyển người xoay một vòng tránh đi lại nhanh như chớp ngã ra sau tránh đi một quả cầu hỏa lôi, Cao Thanh Ngọc phía bên kia thấy y né tránh thuận lợi, khóe miệng liền cong lên.
Cao Thanh Ngọc tiến sát lại đánh cận chiến, Trương Chi chạy nhanh trực diện lại với Cao thanh Ngọc, chợt lúc sắp lại gần, Trương Chi nhảy lên lấy thân Cao Thanh Ngọc làm đà nhảy lên cao xoay người lại kề kiếm ra sau lưng Cao Thanh Ngọc.
Cao Thanh Ngọc lúc nãy không kịp ngờ tới, bị kiếm kề vào lưng liền bình tĩnh đưa tay ra sau cầm lấy kiếm, cậu có ý định bẻ gãy thanh kiếm này nhưng bất thành rồi.
Ngay trước lúc khi Cao Thanh Ngọc quay người lại, Trương Chi liền đi trước một bước chụp lấy tay cậu bẻ nhẹ một cái thì tay y bị tháo khớp cậu một cái.
Cơn đau từ cổ tay truyền tới, cậu còn chưa kịp thích nghi thì trên bả vai bị trọng lượng lớn đè xuống, một thứ lành lạnh truyền đến cổ, thân hình một mét chín ngã lăn dưới đất.
Flynn cho dừng cuộc đấu lại, Trương Chi ngồi bẻ lại khớp vai và khớp tay cho Cao Thanh Ngọc.
“Làm nóng người xong rồi, bây giờ đi kiểm tra thể chất một tí.” Flynn dẫn theo hàng ngũ đi về khu huấn luyện của khoa cơ giáp.
Đi vào bên trong một phòng nhỏ hơn.
“Từng người đi vào đi. Bắt đầu từ cậu.” Flynn chỉ tay vào bên trong, hất cằm về một ngươi đứng đầu hàng.
Người kia đi vào bên trong một cái bồn đứng, có một tia sáng xanh chiếu lên khắp người một lần rồi phía trên màn hình bên ngoài hiện lên thông tin.
- Thể trạng: tốt
- Tinh thần: 80%
- Cấp độ thể chất: C+
- Tình trạng chấn thương:5%
Một dãy thông tin hiện lên, cứ thế từng người đi vào bên trong quét kiểm tra cấp độ thể chất.
Của y là cấp C, Vu Mặc Vũ là B+, còn mấy người khác cũng không có ai ngoài mấy chữ D,C,B.
Kiểm tra xong thì liền cho mọi người giải tán nghỉ ngơi.
Bốn người ngồi trên xe đi về kiến trúc xá, vì trường quá lớn nên sẽ có mấy xe cơ năng nhỏ có thể chở tối đa năm người chạy bên trong trường, mỗi lần đi đều miễn phí.
Vừa đi lên xe, cửa đóng lại, Trần Thành Minh cài đặt hướng đi, xe liền chậm rãi chạy về phía kiến trúc xá.
Năm phút sau liền đến nơi.
Trương Chi đi tắm trước rồi đến ba người kia, mặc dù mới vừa tắm nhưng mới vận động xong cả người cứ rít rít ngứa ngấy, nếu không tắm chắc y thành cá muối luôn.
Khoan khoái tắm xong liền chạy vào phòng nằm ìm trên giường, mệt mỏi mà ngủ lúc nào không hay biết, ngủ một giấc ngon lành tới chiều mới lơ mơ dậy.
Rửa mặt đi ra ngoài kiếm gì đó lót bụng, đi ra phòng khách chung không thấy ai hết, đi vào phòng bếp nhưng cũng không có gì, hoàn toàn trống trơn.
Trương Chi lên tinh võng, đặt mua một ít nguyên liệu, thanh toán xong thì khoảng hai phút sau, trước cửa y được bấm chuông, y mở cửa ra thấy một cái robot có cánh đang xách theo mấy bịch nguyên liệu y cần.
Nhận hàng xác nhận xong, đóng cửa lại đi làm thức ăn.
Lấy rau cải ra rửa rồi để ráo nước, lại lấy một ít gạo đem đi nấu chín rồi lấy ra nghiền nhuyễn.
Đem cho vào một cái túi vải, lấy một vật khá nặng đè lên trên. Trương Chi lấy một ít gia vị nếm đi nếm lại một hồi ra được một nồi nước sốt đỏ có mùi thơm phức.
Lấy phần cơm nghiền lúc nãy đã thành bột ra, vo thành từng dải dài rồi cắt thành miếng vừa ăn bỏ mấy loại rau củ trứng, đồ ăn kèm vào rồi đổ luôn đống bột vào chờ nấu một tí rồi bưng nồi xuống bếp.
Đổ ra bát, cho thêm một tí loại cây xanh có mùi giống hành lên trên rồi ăn thôi.
Vu Mặc Vũ đi ra khỏi phòng nhìn thấy y chuẩn bị ăn cũng ngồi xuống lấy một phần ăn cùng.
Khá ngon đấy chứ, Vu Mặc Vũ là lần đầu ăn một món thế này, cay cay mặn mặn nhưng vẫn rất ngon, cái bột trắng trắng này ăn cũng rất ngon.
Hai người còn lại cũng cảm thấy đói bụng định đi xuống canteen của học viện ăn cơm thì thấy hai người Vu Mặc Vũ và Trương Chi đang ngồi trong phong bếp ăn cũng đi vào xem, đi vào thấy trên bàn có hai phần để sẵn, hai phần đóng gói lại.
“Tôi chừa cho các anh đó, ăn cùng cho vui, đồ ăn tôi nấu cũng không tệ đâu.” Trương Chi đang ăn ngước đầu lên thấy hai người đang đứng ở cửa nhà bếp.
Hai người đi vào cùng ngồi ăn, Trần Thành Minh vừa ăn khen ngon, Gerda chỉ ngồi im lặng ăn nhưng nhìn có vẻ không tồi a.
Ăn xong còn hai phần còn lại y định đem cho hai nhóc con nhưng không biết ở đâu liền mịt mù nhìn Vu Mặc Vũ.
Như vậy thì bốn người liền đi đến phòng kiến trúc xá của hai nhóc con, tại sao lại là bốn người á? Vì hai người kia đi theo với lí do tiêu thực, cũng không sao, đi nhiều cũng đỡ sợ bị lạc hơn.