Tình Sắc Dụ Hoặc - Túy Phong Lưu

Chương 61




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); _____

“Em không phải cô gái như vậy.” Nam Cung Tịch rất bình tĩnh, căn bản không quan tâm lời của cô, “Nói cho anh, có phải có người uy hiếp em phải rời khỏi anh hay không? Là chú nhỏ?”

“Anh...” Tiếu Dao hoảng sợ, không biết vì sao bỗng nhiên hắn nhắc tới Tần Mặc, chẳng lẽ, ngay cả Nam Cung Tịch cũng nhìn ra mình và Tần Mặc không tầm thường?

Nhưng cô thật sự không nghĩ, không nghĩ ở trong lòng Nam Cung Tịch lưu hình tượng dơ bẩn bất kham như vậy, cô lắc đầu, làm biểu tình của mình thoạt nhìn càng thêm quyết liệt: “Không có người uy hiếp em, em chỉ cảm thấy anh quá không thú vị, không thích hợp với em.”

“Muốn anh thế nào, em mới có thể cảm thấy thú vị?” Nam Cung Tịch cầm tay cô, “Nói cho anh, Dao Dao, anh có thể sửa.”

Cô là đối tượng đầu tiên trong đời này mà hắn động tâm, cũng là duy nhất, có đôi khi kiểu tình cảm như vậy, căn bản không có cách dùng lẽ thường để giải thích, tâm, động chính là động, không cần giải thích.

Nam Cung Tịch rất rõ ràng mình muốn chính là cô gái như thế nào, hắn xác thật rất thích Tiếu Dao, thích đến mức thời thời khắc khắc đều nghĩ cưỡng gian cô!

Chỉ là, mộng tưởng mù mờ đó, bị bề ngoài thanh lãnh của hắn che dấu.

Hắn không thể dọa hư cô gái của hắn, ít nhất, phải chờ tới lúc cô cam tâm tình nguyện.

Tiếu Dao bị ánh sáng sủng nịch nơi đáy mắt hắn làm nội tâm rối bời, nhưng cô không thể để mình tiếp tục sa vào, cô sẽ hại Nam Cung Tịch!

Tiên sinh đã cho cô ám sát Nam Cung Tịch, đây còn không phải minh chứng tốt nhất hay sao?

“Là cả người anh đều không thú vị, em không muốn trao đổi với anh vấn đề này, tóm lại, em đã tìm được kim chủ tiếp theo rồi, từ giờ trở đi, đừng tìm em nữa.” Cô đứng lên, xoay người muốn đi.

Nam Cung Tịch lại một phen níu lấy tay cô: “Nhưng em từ bắt đầu đến bây giờ, ngay cả một phân tiền của anh em cũng không cần, nếu em thật là vì tiền, vì sao không ép khô anh trước rồi lại tìm người đàn ông khác? Dao Dao, anh không tin em là loại người này.”

“Tin hay không tùy anh, dù sao, chúng ta đã chia tay.” Tiếu Dao hất tay hắn ra, bước nhanh từ quán cà phê chạy ra ngoài.

Nam Cung Tịch không ngăn cản, chỉ là vẫn luôn theo sau cô, Tiếu Dao có chút tức giận, xuyên qua đường cái quẹo vào một cái ngõ nhỏ, lúc sau, vào một quán bar.

Nam Cung Tịch như cũ theo sau cô cách đó không xa, cô ở quán bar câu dẫn đàn ông, hắn cũng chỉ ngồi ở một bên nhìn, cũng không ngăn cản, nhưng, chỉ cần mấy thằng đó giở trò xấu xa, hắn sẽ lập tức làm bọn họ trả giá đại giới.

Người đàn ông này thật sự quá ngoan cố, mặc kệ Tiếu Dao dùng thủ đoạn gì, vẫn không thể đem hắn ném rớt! Cuối cùng, Tiếu Dao cảm thấy không thú vị, ra khỏi quán bar, Nam Cung Tịch như cũ theo sau cô.

“Rốt cuộc anh muốn thế nào?” Đi ở đằng trước Tiếu Dao đột nhiên ngừng lại, quay đầu trừng mắt hắn: “Em nói, chúng ta đã... Tịch! Cẩn thận!”

Trong bóng đêm, cô rõ ràng một vệt sáng bạc hiện lên, đó là... màu của họng súng! Tiếu Dao sợ tới mức tâm thần kịch liệt, nhưng khoảng cách giữa cô và Nam Cung Tịch quá xa, muốn đẩy hắn ra đã không kịp.

Nhưng, một màn làm Tiếu Dao kinh ngạc rớt cằm xuất hiện, nguyên bản Nam Cung Tịch an tĩnh theo sau cô bỗng nhiên bước lệch một nhịp, phịch một tiếng, viên đạn bắn vào thân cây cách đó không xa, hắn... Hắn thế nhưng đã tránh thoát rồi!

Bằng bằng hai tiếng, viên đạn vọt tới Nam Cung Tịch, Tiếu Dao lại bị một màn trước mắt làm kinh diễm, kinh diễm đến hoàn toàn cạn lời!

Tốc độ Nam Cung Tịch còn nhanh hơn viên đạn nhiều! Xoát xoát hai tiếng, hắn rẽ đến đầu ngõ, theo sau, hai gã mặc đồ đen bị hắn ném ra, ngã trên mặt đất thật mạnh.

Chỉ là tùy ý vung, hai người giống như đều giả bộ bất tỉnh, ngay cả bò cũng bò không được.

Nam Cung Tịch đột nhiên đi phía trước một hướng, mượn lực nhảy lên cây to cách đó không xa, chỉ nghe được một tiếng hét thảm vang lên, một người đàn ông từ trên cây té xuống, tức khắc bất tỉnh nhân sự.

“Anh...” Tiếu Dao thật sự không thể tin được, chàng trai nhìn xuất trần an tĩnh, lại có thân thủ tốt như thế! Trước tới nay cô chưa thấy người nào thân thủ lợi hại như vậy!

Không ngờ lúc Nam Cung Tịch quay đầu nhìn cô, sắc mặt biến đổi, vội la lên: “Dao Dao, cẩn thận!”

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.