(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Cảm giác hơi thở của hắn càng ngày càng kỳ quái, Tiếu Dao mới phản ứng lại, cúi đầu nhìn thật cẩn thận.
"Xin, xin lỗi! Tôi không cố ý." Cơ thể lại trượt xuống lần nữa nhưng cô lại không có dũng khí để ôm hắn.
Tiếu Dao thật sự không nghĩ tới hai vú của mình đã chặn đường hô hấp của hắn...
Đây là dụ hoặc quyến rũ trần trụi, còn nói xin lỗi hắn, nghe có chút thật trân nào không?
Nhưng mà lời nói đã ra khỏi miệng cũng không có cách nào thu lại được, như bát nước đổ đi.
Tiếu Dao ôm cánh tay hắn, thân thể trầm ở trong nước, chỉ dám trồi cái đầu nhỏ ra khỏi mặt nước, không dám nhìn hắn một cái.
"Muốn học hay không?" Hắn lại buông ra một câu nói không lạnh không nóng.
"Tại sao lại muốn tôi học?" Tiếu Dao lẩm bẩm trong miệng.
Không biết bơi thì cứ mặc kệ cô tự sinh tự diệt đi, quan tâm như vậy, không phải là đã yêu mình rồi?
Trong lòng có oán giận, cũng có hoài nghi, dù có đánh chết Tiếu Dao cũng không dám nhìn người này bởi vì ánh mắt của hắn thật là đáng sợ.
Tần Mặc cũng không thèm đáp lại câu hỏi vừa rồi, chỉ dùng một tay nâng người cô sau đó ném lên bờ.
Là ném đó, N É M, không có ai giải thích được một khi hắn dùng toàn bộ sức lực sẽ mạnh như vậy.
"A!" Tiếu Dao khẽ gọi, đã bắt được tay cầm của thang cuốn, cuối cùng cũng có chút an tâm.
Nhưng không lường trước được giây tiếp theo, người đàn ông phía sau lại kéo xuống quần bơi hình chữ Đinh (丁) của cô .
"Mặc thiếu." Tiếu Dao giật mình, muốn kéo quần về vị trí cũ, xoay người lại nhìn hắn: "Anh muốn làm gì?"
Ở đây chính là ngoài trời, trên du thuyền đâu chỉ có mình bọn họ, còn có Quân tứ thiếu, ít nhất cũng có thêm vài người cấp dướii.
"Nếu có thời gian rãnh như vậy thì làm cái khác đi."
Lời nói vừa dứt, ngón tay thon dài của hắn đã bao trùm lên vải dệt che chắn nơi riêng tư, một ngón tay khác mượn sự hỗ trợ của nước thọc vào.
"A..." Tiểu huyệt lại bị tập kích lần nữa, Tiếu Dao rên rỉ thống khổ.
"Không!" Cô thử xoay người tránh khỏi đụng chạm của hắn, lại phát hiện ra sức của mình căn bản không thấm tháp vào đâu: "Mặc thiếu, không cần!"
Ngón tay đã vào được bên trong chậm rãi luật động, thọc vào rút ra làm cho cô dâm đãng rên lên hai tiếng.
"Ưm... Không cần!" Tiếu Dao dùng sức vặn vẹo cặp mông nhằm đẩy ra ngón tay của hắn.
Nếu không phải sợ mình sẽ chìm xuống lần nữa, cô đã dùng hai tay đẩy người hắn ra.
"Mặc thiếu, không cần! Xin anh đó... Ưm... A... Đau... Không cần!"
Tiếu Dao xin tha cũng không chạm được đến chút lòng thương tiếc của hắn.
Tần Mặc đã sớm không quen nhìn phong cảnh tốt đẹp bị che bởi mảnh vải xấu xí kia, vừa rút ngón tay ra, huyệt thịt no đủ liền hiện ra trong tầm mắt hắn, không tệ.
"Mặc thiếu, xin anh! Dừng... Dừng lại... Ưm... Đợi lát nữa có người... A... đến đây... Làm sao bây giờ?"
Tiếu Dao mới vừa rút bàn tay ra muốn đẩy hắn ra phía sau, Tần Mặc đã lanh tay lẹ mắt bắt được, giữ chặt hai tay cô.
Tốc độ thọc vào rút ra của hắn còn nhanh hơn.
"Tôi học...ưm...Mặc thiếu... Đột nhiên tôi muốn học bơi lội... A... Ít nhất sau khi học xong cũng sẽ không... A... Liên lụy đến Tứ thiếu."
"A... Là do tôi không ngoan... A ha... sẽ học thật chăm mà... Xin anh... Dạy tôi đi... Mặc thiếu... ưm..."
Tiểu huyệt sắp lên đỉnh dưới tác động của ngón tay hắn nhưng Tiếu Dao không nghĩ nhiều đến như vậy.
Nếu như bị rất nhiều người nhìn cảnh mình bị thao, cô không còn mặt mũi nào sinh hoạt bình thường những ngày sau nữa.
Một cái tay khác cũng buông tay cầm thép ra, bắt được cánh tay của Tần Mặc, cô nhẹ nhàng xoay người lại.
Cũng may hắn không ngăn cản hành động của cô, ngón tay đã trượt khỏi tiểu huyệt từ lúc Tiếu Dao lật người.
~~~
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");