Tình Sắc Dụ Hoặc - Túy Phong Lưu

Chương 102: Thiếu th*o 3




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Loại đồ vật này, đừng hỏi Tiếu Dao từng sờ qua chưa, đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy a.

Kϊƈɦ cỡ của s*xtoy cũng không lớn lắm, nhưng, hoa huyệt của Tiếu Dao khá nhỏ, mới vừa bị nhét vào một chút, nàng cảm thấy rất trướng, cũng có chút… sướиɠ a.

Hét to lên, cả người nàng đều có chút rung động.

“A!”

Lần thứ hai thét chói tai, là bởi vì Tiếu Dao cảm nhận được đồ vật bên trong đột nhiên hoạt động.

Vốn dĩ tiểu huyệt đang tê dại, bởi vì vật thể lạ xâm nhập, không ngừng co rút lại, cảm giác như cơ thể muốn đem nó bài xuất ra bên ngoài.

Lại không nghĩ tới tình huống nàng đẩy đồ vật không ra, cư nhiên còn ở bên trong rung mạnh hơn.

“Không cần! Nam Cung Tịch, lấy ra đi, không cần như vậy! Tôi không cần cái này!” Nữ nhân trêи giường theo vật nhỏ chấn động, cả người đều run rẩy lên.

“Không cần… A! Ân… Nam Cung Tịch, lấy… Lấy ra đi, cầu anh, cầu… Anh.”

ɦσα ɦuyệt vừa rồi đã cao trào, hiện tại lại bị đồ vật kia làm cho từng tế bào trêи người nàng đều rung lên, ɖâʍ thủy đầm đìa mà trào ra tới.

Tiếu Dao không ngừng giãy giụa, lại hoàn toàn tránh không thoát dây lưng vững chắc kia.

“Nam Cung Tịch, cầu anh! Không… Ân… Không cần… Không cần! Lấy… Ân… Lấy ra tới.”

Tiếu Dao cũng không biết, thứ này, cư nhiên sẽ làm nàng lên đỉnh nhanh như vậy.

Xúc động vừa được nàng bình ổn một chút, lấy tốc độ cực kì nhanh mà trở lại.

Tiếu Dao không chỉ có hai chân cùng đôi tay bị trói, ngay cả chân cùng cánh tay đều bị cố định ở trêи giường, cho nên, mặc kệ nàng hoảng hốt như thế nào, giãy giụa như thế nào, thân thể vẫn như cũ bị cố định ở trêи giường thành hình chữ đại (大).

Tiểu huyệt đỏ tươi ướt át, ở trước mặt mình lúc đóng lúc mở, chỉ chốc lát sau lại trào ra ɖâʍ thủy đầm đìa ướt một mảnh giường, biểu tình Nam Cung Tịch đạm mạc, nhưng dây thần kinh trong cơ thể hắn đều căng đến gắt gao.

Liếc mắt một cái nhìn đến khuôn mặt nữ nhân đang rối rắm, Nam Cung Tịch chẳng những không có đem đồ vật lấy ra, còn ấn nút làm tăng nhanh tốc độ.

“Ân…”. Toàn thân Tiếu Dao run rẩy càng thêm lợi hại, hai иɦũ ɦσα tuyết trắng không biết khi nào đã trở nên đỏ bừng.

Nàng thật sự rất hận, cũng không biết là ai phát minh ra đồ vật như vậy, cư nhiên có thể làm người ta cao trào ở trong thời gian ngắn.

“Tịch… Tôi… Ân… Ân… Tôi muốn tới… Tịch… Cấp… A… Cấp… Tôi…”

Ý nghĩ muốn được hắn đ* trào lên, nàng muốn, muốn côn thịt lớn của hắn lấp đầy tiểu huyệt của mình, dùng sức xỏ xuyên qua, vô tình mà xỏ xuyên qua.

Nhưng, vì cái gì là Nam Cung Tịch, nam nhân nàng đã từng thích? Quá cảm thấy xấu hổ!

Vì cái gì muốn đối xử với nàng như vậy? Nàng thật sự chịu không nổi.

“A… Ân… Ô…”. Thanh âm ɖâʍ đãng không ngừng từ trong miệng bật ra, trong đầu Tiếu Dao hoàn toàn trống rỗng.o

“Tịch… Ân… Tịch…”.

Ở thời điểm Tiếu Dao sắp cao trào, vật nhỏ trong cơ thể đột nhiên bị một cánh tay vô tình lấy ra.

“Ba” một tiếng, cảm giác hư không mãnh liệt trong thân thể, làm nữ hài vặn vẹo cơ thể.

Tầm mắt của Nam Cung Tịch vẫn luôn khóa ở trêи miệng huyệt tiểu xảo hồng nhuận kia.

Khi đã rút ra vật nhỏ, tiểu huyệt của nàng vẫn nhỏ hẹp như vậy, nếu côn thịt của hắn cắm vào đi, nhất định sẽ thực sảng kɧօáϊ.

Nhìn miệng huyệt đang co rút đóng mở, hắn lại tàn nhẫn lần nữa mà đem cửa động xỏ xuyên qua, tựa như buổi tối hôm đó.

Thao nàng, hung hăng mà thao, thao đến khi nàng mở miệng xin tha, thao đến khi nàng hôn mê đi!

Nhưng tưởng tượng đến cảnh tượng nữ nhân đang ở dưới thân của nam nhân khác xin tha, ấn đường của hắn lại càng thêm nhăn.

Vì cái gì mục tiêu đầu tiên của nàng không phải hắn? Vì cái gì? Vì cái gì phải có nam nhân khác?

“Tịch… Tôi khó chịu!” Tiểu huyệt hư không cực độ, Tiếu Dao đã chịu đựng rất nhiều.

“Tịch… Thao tôi! Thao tôi được không? Tịch… Tôi khó chịu… Ân… Thật là khó chịu! Tịch…”

“Tịch… Tôi… Khó chịu! Ân… Tịch… Tôi muốn anh… Rất muốn… Muốn…”.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.