Tôi có một cô bạn gái học cấp ba, Brigitte khai với bà thư ký và quần đảo canarias của bà. nghĩ đến kẻ thù tự nhiên Susi là bao tử Brigitte thắt cả lại, suýt nữa trào cả cà phê trong đó ra đằng mũi đằng mồm. Brigitte hy vọng lần này sẽ có bầu, nhưng trong bụng cô chỉ có Susi.
Brigitte cho biết là cô được Susi đối xử như một con người.
Bà thư ký giang tay vẻ chiếm hữu, đẩy các đồ vật văn phòng về đúng chỗ. bà cảm thấy mình thuộc về ông chủ, không phút nào bà cảm thấy mình thuộc về Brigitte. giữa bà và Brigitte là một vực thẳm. vực thẳm giữa bà và Brigitte tên là trường thương nghiệp.
Không còn gì để nói thêm, chỉ để cảm thấy mà thôi.
Còn gì để làm, chỉ đợi thôi.
Brigitte và Susi đợi cưới.
Heinz là một người tốt, gã sẽ cưới Brigitte vì đứa con cô và sắp xếp cho cô một cuộc sống trong cuộc sống doanh nghiệp của gã.
Ở đây thời gian chờ đợi không thể khỏa lấp nhờ nghe nhạc hay đọc một quyển sách hấp dẫn, xem tivi, chơi bowling. thời gian đợi có lẽ là thời gian của những trang giấy không chữ.
Lại một lần nữa ông bố thiệt thòi của Heinz khóa tay gã kiểu cảnh sát để đè gã xuống, và những đĩa đệm cột sống nỗ lực hỗ trợ. chúng bắn tín hiệu đau lên não ông bố. ông nói với trọng lượng của toàn bộ kinh nghiệm sống thảm hại. Heinz ngáp lấy hơi gọi Susi.
Susi ngáp ngáp lấy hơi trong vòng tay thể thao rắn chắc của ông bố thể thao biết chơi tennis. bố Susi ôm con, vì cô đã hoàn toàn một mình làm được chiếc bánh kem.
Bố Heinz vẫn chưa sống hết đời, mặc dù cột sống hư hại của ông chẳng làm được việc gì hữu ích nữa cho ông chủ công ty lần cho chính mình. Heinz còn cả cuộc đơi mình phía trước, gã muốn tin như vậy.
Brigitte có cuộc đời của Heinz phía trước.
Nghĩa là trong khi bố Heinz khóa tay gã với toàn bộ năng lượng không dùng của một lái xe đường dài không còn khả năng lái xe đường dài, thì mẹ Heinz quỳ gối lên ngực Heinz và van nài Heinz chớ có cướp đi thành quả tiết kiệm của họ bằng cách lôi một con bé như Brigitte vào cuộc. một con bé như Susi họ ưa hơn. ngược lại, một người như Susi lại không ưa họ hơn, song họ lại không linh cảm được điều đó. họ đánh giá Susi thấp, vì Susi là đàn bà và kém Heinz. là đàn bà, Susi thấp hơn. là người có vị thế trong xã hội thì cô lại cao hơn Heinz một chút. điều đó quá phức tạp đối với một người gần như suốt đời chỉ thấy toàn biển báo giao thông trước mắt.
Điều đó hoàn toàn không thông đối với một người suốt đời chỉ nhìn thấy bát đĩa và Heinz.
Cảnh tượng trên xảy ra vì ông bố về hưu non, trong vũ hội hóa trang của đau đớn đã có chỗ dành cho ông, và vì do đó mức tiết kiệm tối đa của vợ chồng đã bị vượt quá. ông bố không vững cả hai chân trong cuộc đời như trước nữa. ông đứng ngập trong bùn đến tận cổ. đó là một chỗ đứng rất lung lay.
Cuộc sống lăn tiếp, nhưng không kéo bố mẹ Heinz đi cùng.
Mọi hy vọng chỉ còn gửi vào Heinz, và gã sẽ làm họ thất vọng.
Những gì họ chắt bóp và kiếm được, bây giờ thuộc về Heinz, gọi là thành đạt thì không phải. quan trọng nhất đối với Heinz đó là thi tay nghề, thi thợ cả, cửa hàng đồ điện.
Con đường của tiền tiết kiệm bây giờ là: đổ vào Heinz, phanh lại trước Brigitte!
Trong phòng khách của mẹ cô, Brigitte trò chuyện tay đôi với bụng dưới của mình. Brigitte hỏi xem bào thai nhỏ bé đã trong đó chưa.
Chưa, dạ con của Brigitte nói, vẫn còn trống. tiếc thật, có thể tháng tới sẽ đậu.
Nghĩa là Brigitte vần bình tĩnh. và dù thế nào cô vẫn còn việc cơ mà, nó là của riêng cô. không bao giờ cô đơn nữa!
Xác bà mẹ Brigitte nằm trên ghế đệm và đọc tờ báo huyện, ở nhà bà thì bà là nữ hoàng. còn nhà riêng của Brigitte thì, tiếc rằng chưa có.