Ngũ Vận Uyển hơi xấu hổ, cô cảm thấy mình không còn
mặt mũi nào trước mặt nhân viên, chắc hẳn anh ta cho rằng cô là một kẻ lừa đảo, đến đây chỉ để ăn uống chùa.
Nam Ngự nhìn thấy Ngũ Vận Uyển đứng ở đó như một đứa trẻ phạm lỗi, thế là anh lấy một chiếc hộp nhung màu lam từ trong túi cầm tay ra.
Nam Ngự nhờ nhân viên mở ra giúp mình, anh nói rằng đây là vật phẩm đấu giá mà hôm nay cô Nam của tập đoàn Ngự Diệu Tuyên tặng.
VietWriter
Thực ra Nam Ngự đã chuẩn bị vật phẩm đấu giá từ trước, đâu cần Ngũ Vận Uyển phải lo lắng chứ, nhưng anh chàng nhân viên này hỏi quá nhanh nên anh chưa kịp lấy ra.
Nhân viên thấy chiếc hộp nhung này rất đẹp nên thầm nghĩ rằng đây sẽ là món đồ quý giá đắt đỏ nào đó, anh ta nhanh chóng mở chiếc hộp ra, sau đó lập tức sửng sốt!
Vật phẩm đấu giá mà hôm nay cô Nam quyên tặng lại là một sợi dây chuyền kim cương rất có giá trị! Sợi dây chuyện có tổng cộng chín viên kim cương cả lớn cả nhỏ, có thể nói mỗi viên đều có chất lượng cao cấp hàng đầu và được chế tác rất tinh xảo, quả thực là vô cùng đẹp! Cô Nam vung tay thật hào phóng! Xem ra buổi đấu giá hôm nay rất đáng xem.
Nhân viên nhìn đến nỗi nuốt nước miếng.
Ngũ Vận Uyển cũng sững sờ! Sợi dây chuyền kim cương này đẹp đến nỗi không thể tả nổi, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy một món đồ đẹp như vậy!
Nam Ngự hỏi Ngũ Vận Uyển: “Em thích lắm à? Nếu em thích thì chúng ta không bán đấu giá cái này nữa, tặng cho em”.
“Không, không” Ngũ Vận Uyển vội vàng xua tay, cô không có khả năng mang món đồ như vậy trên người.
“Nó thực sự rất đẹp, nhưng em vẫn muốn quyên góp để bán đấu giá, như vậy có thể giúp được nhiều người hơn, vượt xa giá trị thực của nó.”
Nam Ngự rất thích sự lương thiện của Ngũ Vận Uyển. Hôm nay, nếu là người phụ nữ khác thì đã bị sợi dây chuyền kim cương hớp hồn rồi, nhất định sẽ ầm ĩ đòi đeo nó chứ không bán đấu giá nữa.
Trên đời này có rất ít phụ nữ không ham tiền, Ngũ Vận Uyển được coi là một trong số đó, đây là điều mà Nam Ngự không ngờ được ngay từ lúc mới gặp cô.
Anh đã suy nghĩ chu đáo cho cô như vậy, hơn nữa còn cố ý chuẩn bị vật phẩm đấu giá đắt tiền khiến Ngũ Vận Uyển cảm thấy ấm áp trong lòng, cô nhìn Nam Ngự với vẻ cảm kích.
Nam Ngự mỉm cười với Ngũ Vận Uyển, ánh mắt tràn đầy sự cưng chiều.
Lúc này, cơn giận của Ngũ Vận Uyển đối với Nam Ngự đã giảm đi rất nhiều.
Nhân viên đặt sợi dây chuyền kim cương ở nơi bắt mắt nhất và nói: “Sếp Nam, cô Nam, hai người có thể vào sảnh đấu giá để ngồi rồi.” Sau đó hai người cùng nhau rời khỏi nơi để vật phẩm đấu giá.