Âu Lãnh Thiên cùng Esther bước đến chỗ của đạo diễn Trần để chúc mừng sinh nhật ông, bỏ lại Giai Tuệ với tâm trạng buồn bực nhìn theo.
Lúc này, ở chỗ Giai Tuệ đứng bỗng một người đàn ông đã ngoài 40 bước đến chỗ cô bắt chuyện.
"Mỹ nhân anh thấy em rất lạ, hình như em là diễn viên mới phải không?"
Từ câu từ chữ của ông ta đều khiến Giai Tuệ nổi hết da gà, ánh mắt hắn ta liên tục lảo đảo trên người cô ngắm nghía.
Thật muốn móc mắt hắn ta ra mà!
"Đúng vậy! Xin hỏi ngài là.."
Giai Tuệ hỏi theo phép lịch sự tối thiểu, nhưng qua tai hắn ta thì lại trở thành lời câu dẫn.
"Giới thiệu với em anh là đạo diễn David, chắc em đã từng nghe qua?"
Nghe mới sợ!
Hắn ta vừa nói vừa lấy tấm danh thiếp đưa cho Giai Tuệ xem, cô nhìn rồi cười nhẹ một cách miễn cưỡng.
"Nếu không có chuyện gì thì xin phép ngài tôi đi trước đây."
Giai Tuệ tìm cách rời khỏi tầm mắt của tên đạo diễn này.
Nhưng rồi lại bị lời nói của hắn khiến cô liền dừng lại.
"Thật tiếc quá, anh định mời em tham gia vào bữa tiệc họp mặt thường niên của các đạo diễn lớn, nhưng em lại rời đi rồi."
Giai Tuệ không đi tiếp nữa mà bước về lại vị trí mà cô vừa đứng lúc nãy.
"Buổi tiệc họp mặt của các đạo diễn?" Giai Tuệ hỏi.
"Đúng vậy, mục đích của buổi tiệc này là để các đạo diễn có thể gặp gỡ chia sẻ kinh nghiệm với nhau, mặc khác là tạo cơ hội cho những người mới như em được gặp gỡ các đạo diễn lớn. May mắn được họ nhìn trúng thì được vào bộ phim nào đó của họ."
Đúng vậy, đây chính là cơ hội của cô. Mục đích cô vào giới giải trí này là để tìm đạo diễn Trương Bách, bây giờ có buổi tiệc này thì cô không cần phải chạy đôn chạy đáo, hỏi hết người này đến người kia để đi tìm nữa.
"Đạo diễn David, ngài nói là có thể dẫn theo tôi đi cùng, nhưng làm sao tôi có thể tin tưởng ngài được đây?"
"Em hỏi như vậy là không biết gì rồi, anh không chỉ là khách đến tham dự mà còn là người quản lí tất cả khách mời ở bữa tiệc đó. Bây giờ anh lén lấy một vé mời của buổi tiệc để đưa cho em thì có ai mà biết được chứ." Hắn cười khoái chí, lên giọng nói.
"Vậy ngài David có thể cho tôi một tấm vé mời được không? Tôi thật sự rất cần nó.". truyện ngôn tình
"Được thôi.. nhưng trên đời này muốn có được thứ gì thì phải chấp nhận đánh đổi để có được nó, em có chịu chấp nhận đánh đổi hay không?" Ánh mắt của hắn ta lại một lần nữa nhìn chằm chằm vào người Giai Tuệ.
Cô thừa sức để biết David muốn gì ở cô. Ở trong cái giới giải trí này không ai cho không ai cái gì cả, mọi thứ có được không dùng tiền thì chỉ có thể là dùng thân thể để đổi lấy thôi.
Nhưng đây là cơ hội của cô, mười sáu năm trời cô mòn mỏi chờ đợi người mẹ của mình. Sự chờ anh này đã đạt đến cực hạn của cô rồi và cô nhất định sẽ không để duột mất cơ hội lần này.
"Ý ngài là muốn tôi.."
Giai Tuệ đang nói thì bị David nhảy vào.
"Em là người thông minh mà, phải tự hiểu được chứ.. Một đêm ở khách sạn anh sẽ đưa em tấm vé mời."
"Nhưng ngài phải cho tôi xem tấm vé mời chứ, lỡ như những gì ngài nói từ nãy đến giờ đều là lừa gạt thì sao?"
David đột nhiên cười lên.
"Hên cho em đó, hôm nay anh nhân cơ hội sinh nhật của đạo diễn Trần để đưa vé mời cho mọi người." David vừa nói vừa lấy từ túi áo ra một sấp vé mời dày cộm: "Sao bây giờ tin anh chưa?"
Giai Tuệ đắn đo một hồi lâu.
"Được.. tôi đồng ý đánh đổi một đêm, để có được tấm vé đó."
Nghe được lời đồng ý của Giai Tuệ gương mặt hắn ta lộ rõ vẻ biến thái, chân mày nhướng lên, đôi mắt đầy dục vọng nhìn cô.
Rồi hắn ta nhét vào tay Giai Tuệ một chiếc thẻ phòng khách sạn, cô có cảm giác dường như hắn rất thường xuyên gạ gẫm những cô diễn viên trẻ lắm hay sao, mà cả thẻ phòng khách sạn hắn ta cũng có sẵn ở trong người.
"Sau khi kết thúc bữa tiệc lên phòng tìm tôi, tối nay anh đợi em."
Hắn ta cố tình áp sát vào người Giai Tuệ nói nhỏ vào tai cô, sau khi đưa thẻ phòng cho cô bàn tay hắn không chịu buông ra mà còn cô thì nắm chặt lấy tay của cô.
Giai Tuệ cười nhẹ, khéo léo rút bàn tay của mình ra.
* * *
Ở chỗ Âu Lãnh Thiên.
Lúc này, anh đang đứng nói chuyện với đạo diễn Trần thì nhìn thấy tên David đang thì thầm gì đó vào tai Giai Tuệ, còn gương mặt cô thì không hề có thái độ né tránh hắn ta.
Gương mặt anh lúc này trở nên tối sầm lại, đôi chân mày cau lại như muốn dính chặt vào nhau, bộ mặt bây giờ trông vô cùng khó coi.
Trong giới ai mà không biết David là một tên đạo diễn nổi tiếng là biến thái, những diễn viên đóng phim của hắn hầu như đều đã ngủ với hắn ta.
Vậy mà, hôm nay cô nhóc này lại dám lại gần cái tên đó, muốn chọc cho anh tức chết mới vừa lòng à?
"Âu tổng, anh cảm thấy khó chịu trong người chỗ nào sao?" Esther đứng bên cạnh thấy sắc mặt của Âu Lãnh Thiên đột nhiên thay đổi nên hỏi.
"Biến ra chỗ khác." Âu Lãnh Thiên tia đôi mắt đầy sát khí về phía Esther khiến cô ta rung rẩy, mà nín họng không dám nói nửa lời.