Tình Nhân Đệ Đệ

Chương 18




Hắn phát hiện Trình Thành Ngữ thật sự thích hắn….

Trình Thành Ngữ mở to đôi mắt - trông mong chờ đáp án Bình Thụ Bạch.

Chờ Bình Thụ Bạch gật đầu một cái,mây đen trên mặt Trình Thành Ngữ mới tản ra không trung,Trình Thành Ngữ cười giống như ánh mặt trời.

Bình Thụ Bạch ghét nhất nhìn hắn cười sáng lạn đến như thế.

Hắn có ý xấu chọc Trình Thành Ngữ nên cố ý nhấn giọng, “Nhưng chỉ có một chút!” Hắn dùng ngón tay học theo Trình Thành Ngữ đưa ra một khoảng cách nho nhỏ.

Trình ThànhNngữ căn bản không thèm để ý một chút kia. “Dù sao học trưởng cũng yêu thích em như vậy là được, bởi vì hôm nay một chút, ngày mai lại một chút, ngày mốt thêm một chút, tích lũy tháng ngày, học trưởng sẽ càng lúc càng thích em!”

“Cậu ít nói si nói mộng đi, ý của tôi là một chút thì chính là một chút, không thể tích lũy theo tháng ngày, tích cát thành tháp, biến thành rất thích, rất thích cậu.” Bình Thụ Bạch tàn nhẫn phá vọng tưởng của Trình Thành Ngữ.

Bất quá, Trình Thành Ngữ một chút cũng không để ý, bởi vì -- học trưởng đã nói thích hắn nha --

Trình Thành Ngữ cười đến ngu ngốc rồi a.

Bình Thụ Bạch mặc kệ hắn, muốn hắn đi nấu cơm .

Trình Thành Ngữ lại đi vào phòng bếp nhìn học trưởng nấu cơm, xào rau.

“Học trưởng --” Trình Thành Ngữ nhịn không được lại khuyên Bình Thụ Bạch: “Anh mặc tạp dề được không?” Trình Thành Ngữ như là rất thích nhìn dáng vẻ Bình Thụ Bạch mặc tạp dề.

Vì bên tai thanh tĩnh, Bình Thụ Bạch không nói câu nào, cầm lấy tạp dề mặc vào.

Mặc vào, mặc vào a! Trình Thành Ngữ thật sự muốn thét chói tai, bởi vì, học trưởng chẳng những không có mắng hắn biến thái, cũng không có mắng hắn thần kinh, ngược lại cầm lấy tạp dề ltrực tiếp mặc vào.

Oa -- đây là không phải đại biểu cho học trưởng đang nói dối. Thật ra, học trưởng không phải chỉ có thích hắn một chút, học trưởng là rất thích, rất thích hắn nha?

“Học trưởng --” Trình Thành Ngữ lại ở gọi Bình Thụ Bạch.

Bình Thụ Bạch không nghĩ tới chính mình ngay cả nấu cơm cũng không yên bình, tức giận đến lập tức đem cái nồi ném, quay đầu lại trừng mắt Trình Thành Ngữ hỏi: “Cậu rốt cuộc còn muốn nói cái gì , muốn hỏi , phiền toái cậu nói rõ một lần, hỏi rõ ràng, không cần lúc tôi đang nấu cơm, cậu lại chạy bên tai thẳng lải nhải, phiền muốn chết.”

Bình Thụ Bạch cũng không trình khuôn mặt hòa nhã cho Trình Thành Ngữ nhìn.

“Học trưởng rất hung ác!” Trình Thành Ngữ nho nhỏ nói thầm một tiếng

“Cậu rốt cuộc muốn nói gì?” Bình Thụ Bạch không đành lòng nhìn hắn ủy khuất như vậy, đành phải thả lỏng ngữ khí.

Trình Thành Ngữ lúc này mới khôi phục tươi cười, da mặt dày hỏi Bình Thụ Bạch, “Học trưởng, anh cho em làm bạn gái anh được không?”

“Cậu nói cái gì? Nói lại lần nữa xem!” Bình Thụ Bạch thề,nếu Trình Thành Ngữ dám hồ ngôn loạn ngữ, hắn sẽ dùng loạn đao chém chết hắn, xem Trình Thành Ngữ từ nay về sau còn dám nói hưu nói vượn không?

Trình Thành Ngữ không dám đi khiêu khích Bình Thụ Bạch tức giận, hắn đổi cách nói, “Học trưởng,em làm bạn gái của anh được không?” Hắn tuyệt không để ý chính mình làm nam sinh hay là nữ sinh, chỉ cần có thể làm tình nhân của học trưởng, hắn cũng đã cảm thấy thực vui vẻ .

“Được không?” Trình Thành Ngữ giống cún con, trên mặt nở nụ cười lấy lòng.

Bình Thụ Bạch cố gắng làm vẻ mặt tức giận muốn Trình Thành Ngữ cũng giận, nhưng khi hắn nhìn thấy dáng vẻ Trình Thành Ngữ cười muốn lấy lòng hắn, hắn liền muốn tức giận cũng không được .

“Học trưởng --”

“Cậu để tôi suy nghĩ một chút.” Bình Thụ Bạch khó xử đưa ra giới hạn thấp nhất.

Suy nghĩ! Suy nghĩ! Học trưởng muốn suy nghĩ cho hắn!

“Yeah!” Trình Thành Ngữ thét chói tai lớn tiếng hoan hô.

Bình Thụ Bạch nhanh chóng nhấn mạnh nói: “Tôi chỉ nói suy nghĩ, chưa nói đồng ý nha.”

“Nhưng anh phải suy nghĩ nhiều nha!” Vào ngày hôm nay lúc trước, học trưởng nói lời này là không thể nào, kiếp sau cũng không có khả năng, vĩnh viễn cũng không thể.Mà hiện tại học trưởng lại nói để suy nghĩ, hắn chịu suy nghĩ nha!

Trình Thành Ngữ cảm xúc hưng phấn kéo dài đến bửa cơm tối, hắn hôm nay ăn nhiều hơn hai chén cơm!

???

“Cậu không cần liếc trộm tôi nửa đâu .” Đây là n lần Bình Thụ Bạch phát hiện Trình Thành Ngữ xem TV không nhìn màn hình, khóe mắt lén nhìn hắn, hắn rốt cục nhịn không được bùng nổ, mở miệng cảnh cáo Trình Thành Ngữ.

“Cậu rốt cuộc muốn làm gì, nói thẳng đi nha, không cần lén lút , làm hại ta giống như cậu bị thần kinh.”

“Học trưởng --”

Trình Thành Ngữ phát ra giọng nói tiêu chuẩn có việc muốn nhờ.

Bình Thụ Bạch cũng không phải ngu ngốc, vừa nghe thì biết Trình Thành Ngữ lại không an phận suy nghĩ lung tung.

“Tôi không cần.”

“Nhưng mà người ta chưa nói muốn làm gì nha! Học trưởng, anh tại sao có thể nghe cũng chưa nghe mà nói không cần?” Trình Thành Ngữ dẹp miệng,muốn làm dáng vẻ đáng thương kháng nghị.

“Không cần giả đáng thương, bởi vì giả đáng thương cũng như vậy thôi.” Hắn mới không dễ dàng mắc mưu.

“Học trưởng, anh nghe một chút thôi! Một chút là xíu thôi --” Trình Thành Ngữ kéo góc áo Bình Thụ Bạch.

Bình Thụ Bạch chỉ cảm thấy Trình Thành Ngữ làm nũng với hắn, nhưng không biết là có gì không ổn.

Trình Thành Ngữ biết đây là biểu hiện học trưởng dần dần chấp nhận hắn, cho nên, hắn liền được voi đòi tiên .

“Học trưởng -- được không? Nghe một chút, một chút là được.Nếu anh mất hứng,em đây đừng nói , thật sự.”

Trình Thành Ngữ còn giơ tay thề với Bình Thụ Bạch.

Dù sao thời điểm hắn thề, tay kia len lén để phía sau, thần linh sẽ không tin tưởng hắn Trình thành ngữ vừa rồi phát ra lời thề.

“Học trưởng --”

“Được rồi, được rồi!” Bình Thụ Bạch bị Trình Thành Ngữ phiền không chịu nổi, đành phải thỏa hiệp, xem Trình Thành Ngữ sẽ nói như thế nào? “Cậu nói đi!”

“Học trưởng, emphát hiện môi của anh rất đẹp nha --”

“Cám ơn.”

“Vậy anh cho em hôn một chút được không?” Trình Thành Ngữ lớn mật đưa ra yêu cầu.

Bình Thụ Bạch bị tức chết, thuận tay lấy một cái gối ôm ném về phía Trình Thành Ngữ.

Trình Thành Ngữ nhanh tay lẹ mắt ôm cái gối đang bay tới, cầu xin Bình Thụ Bạch: “Chỉ một chút được không! Được không? Em thật sự thích anh không! Anh cũng biết muốn ôm lại không được ôm, muốn hôn lại không được hôn như vậy quá đau quá khổ, quá đau khổ......”

Trình Thành Ngữ nhanh chóng nhăn khuôn mặt tuấn tú, dáng vẻ giống như rất đau khổ.

“Học trưởng --” Trình Thành Ngữ không ngừng lên tiếng yêu cầu hắn.

Bình Thụ Bạch không thể kiên trì đến cùng, hắn cau mày hỏi: “Chỉ một chút?”

Trình Thành Ngữ gật đầu mạnh nói: “ỪM ~~chỉ một chút.”

“Được rồi!” Bình Thụ Bạch đáp ứng không được tự nhiên xoay người .

Trình Thành Ngữ lập tức không chút khách khí nhào tới, nhắm ngay miệng Bình Thụ Bạch, giống ác hổ áp Bình Thụ Bạch nằm xuống ghế shô pha. Bình Thụ Bạch không nghĩ tới Trình Thành Ngữ sẽ thô lỗ như vậy, nhất thời sợ tới mức trợn mắt há hốc mồm,hắn tự nhiên khẽ nhếch miệng,Trình Thành Ngữ liền thừa dịp khe hở nho nhỏ, đưa đầu lưỡi chính mình lặng lẽ đưa vào địch doanh, đối với địch nhân vừa mút vừa hút, làm Bình Thụ Bạch muốn thở cũng không thở được.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.