Tình Nhân Của Tôi Có Gì Đó Bất Thường

Chương 24




Kết quả là chuyến đi tới Paris của tôi bị chôn vùi trong khách sạn.

Sau khi về nước là phải bắt tay vào làm việc ngay, lúc tôi thấy được tờ thống kê doanh số của một hai tháng trước thì tôi mới hiểu tại sao hôm giao thừa Hoàng Lỗi lại nói hình như công ty đang bị ai đó nhắm vào.

Doanh thu một hai tháng trước trong tờ báo cáo này thật sự rớt xuống không ít, điều tra tỉ mỉ một chút, có một vài khách hàng cố định của không ít công ty cùng chúng tôi hợp tác lại không biết lí do tại sao lại chuyển sang hợp tác cùng công ty khác.

Tôi cầm tài liệu thống kê doanh số đi tìm Hoàng Lỗi.

“Mấy ngày trước tôi có tìm hiểu qua, họ đều nói là do cấp trên gây áp lực.” Mặt Hoàng Lỗi nghiêm túc, dụi tắt điếu thuốc trong tay.

Tôi cau mày: “Gần đây trong công ty cũng không xảy ra chuyện gì.”

“Đúng vậy, tôi cũng cảm thấy việc này có gì đó bất thường. Chúng tôi lại không đắc tội với ai cả, công việc đều hợp pháp,hai năm lại nay không xảy ra việc gì, sao bây giờ lại tòi ra việc này?” Hoàng Lỗi nghĩ mãi mà không ra.

Lòng tôi nảy lên một cái, bất chợt lại nghĩ đến người mẫu tiên sinh, mà suy nghĩ kỹ một chút, người mẫu tiên sinh cũng theo tôi rất lâu rồi, không thể nào trong thời gian ngắn như vậy lại đi gây chuyện được.

Vừa nghĩ như vậy, lại cảm thấy yên lòng hơn không ít.

“Người bên cạnh cậu thật sự là không có gì chứ?” Hoàng Lỗi cũng liên tưởng đến người mẫu tiên sinh.

Tôi nghiêm túc: “Lý Thiệu… Niên theo tớ cũng hơn hai năm rồi, không có chuyện gì cả. Hơn nữa tớ cũng chưa bao giờ mang tài liệu làm việc về nhà, anh ấy cũng không biết gì đâu.”

“Tên tiểu tử này, trông cậu vậy mà nhớ rõ tên của tên kia sao? Nhớ chúng ta bắt đầu chơi với nhau từ hồi còn quấn tã, mãi đến tận khi tốt nghiệp đại học cậu mới nhớ được tên của tớ mà!” Khuồn mặt Hoàng Lỗi đầy kinh ngạc.

… Quen với nhau lâu rồi, tôi cũng không nhớ khi nào thì mới nhớ được tên cậu ta nữa.

Hoàng Lỗi cào tóc: “Tớ thấy cậu đúng là gục trước rồi, nhưng mà, không có chuyện gì xảy ra là ổn rồi, chuyện này vẫn nên xem xét kĩ lại hơn, cũng có thể chỉ là trùng hợp mà thôi.”

Nói là nói như vậy, nhưng trong lòng chúng tôi ai cũng rõ ràng cả, khả năng trùng hợp là rất thấp.

Tôi cau mày trở lại văn phòng, gặp phải cô nàng thư ký đang trong trạng thái hưng phấn.

“Tổng tài tổng tài chào buổi sáng! Tổng tài, cuối cùng là lúc đó xảy ra chuyện gì vậy, sao ngài lại tự nhiên cúp điện thoại vậy? Vốn tôi muốn gọi lại cho ngài, nhưng mà ngài lại đang ở nước ngoài,phí điện thoại quá mắc mỏ, ngài không sao chứ?”

Tôi cảm thấy bây giờ cô thư ký hoàn toàn không còn sợ sệt gì tôi nữa rồi.

“Không có chuyện gì.” Tôi lạnh lùng nói.

Cô nàng thư ký thần thần bí bí tiến đến bên cạnh tôi hỏi: “Tổng tài, có phải gần đây công ty xảy ra chuyện gì không? Tôi tuyệt đối tuyệt đối không hề nghe trộm cơ mật thương mại của công ty gì đâu, chỉ là tình tiết trong tiểu thuyết đều phát triển như thế cả.”

Tiểu thuyết thật thần kì.

Tiểu thuyết trên mạng với tôi giờ đã có cái nhìn mới.

“Tình huống như thế, khả năng sẽ có hai nguyên nhân, một là Lý Thiệu Niên tiếp cận ngài chính là vì muốn làm công ty phá sản, thứ hai chính là Lý Thiệu Niên ở chung với ngài bị người nhà bên đó phát giác, nên phái người nhắc nhở ngài một chút. Ngài tiết lộ một chút đi, ngài thất nguyên nhân nào có khả năng cao hơn?” Hai mắt cô nàng thư ký tỏa ánh sáng, thật giống như tên bác sĩ.

Tôi nghĩ nghĩ, nâng cao trình độ tin tưởng của cô nàng, mặt không hề cảm xúc nói với cô: ” Anh ta chưa bao giờ nói chuyện trong nhà cho tôi nghe cả.”

Cô nàng thư ký suy tư một lúc, hiến kế cho tôi: “Không phải có thể tìm thám tử tư điều tra sao?”

Tôi sâu sắc cảm thấy hành động này tuyệt đối, nhất định cùng với nhất định sẽ triệu hồi  người mẫu tiên sinh đáng sợ xuất hiện cho coi.

Tuy nhiên tôi vẫn quyết định thử một lần.

Là một kim chủ,sao tôi có thể sợ tình nhân của mình cơ chứ?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.