Tình Nhân Của Ta Có Gì Đó Không Đúng

Chương 37: PHIÊN NGOẠI: Bàn luận khả năng di truyền của phát tình




“Trời ạ, đây thật sự là chính quy thụ đi?”

“Cái tên này đúng là chính quy thụ? Tôi thế nào thoạt nhìn lại cảm thấy không có chút đáng tin cậy nào? Giống như hoàn toàn không có cách nào chịu đựng được uy thế của tổng tài a!”

“Tổng tài manh manh.”

Tôi trầm mặc nhìn sinh vật ôm đùi của tôi, sâu đậm cảm thấy tình cảnh này thật quen thuộc.

Sinh vật đại quái mặt áo khoác trắng kia ngẩng đầu lên, lộ ra một gương mặt đáng thương, bày ra biểu tình ủy khuất, run run hỏi ta: “Tổng tài tiên sinh, tôi… Có thể hay không cùng anh đổi bạn trai?”

Nói thật, bắt đầu từ khi tên bác sĩ hám giàu xuất hiện, tôi liền có dự cảm không tốt, không nghĩ tới hắn còn thật sự đến gây sự.

“Đi lên rồi nói.” Tôi lãnh khốc vô tình đánh gãy hắn lời kế tiếp.

Bác sĩ có khả năng diễn kịch thiên phú, trong hốc mắt lập tức chảy nước, thoạt nhìn thật giống muốn khóc.

A, quả thật là khóc.

“Anh anh anh… Tôi thật sự không muốn cùng Anthony ở cùng một chỗ nha nha nha…”

Tôi liếc mắt nhìn mấy vị tiểu thư ký tụ tập cùng một chỗ vây xem, doạ cho các cô ấy lập tức tản ra, sau đó ghét bỏ, miễn vi kỳ nan (miễn cưỡng, không nguyện ý) nắm cổ tay tên bác sĩ dẫn hắn đi vào thang máy.

“Nha nha nha tổng tài tiên sinh anh còn nhớ Anthony sao? Chính là tôi… Tôi tại nhà anh quen biết tên người mẫu kia… Nha nha nha…”

Nha, là người mẫu tiên sinh số 2.

Bọn họ cư nhiên thật sự ở cùng một chỗ.

Tôi cúi đầu nhìn bác sĩ như trước ngồi chồm hổm ở trong góc khóc lóc kể lể.

“Nha nha nha tôi vốn là bao dưỡng hắn, thế nhưng tôi không nghĩ bao dưỡng … Nha nha nha tôi mới phát hiện… Tôi bị hắn lừa gạt kí văn kiện lung ta lung tung… Bây giờ là tôi bị bao dưỡng nha nha nha…”

Tôi: …

“Nha nha nha hắn lừa tôi, còn cầm đi rất nhiều tiền của tôi… Vốn là hắn phải cho tôi tiền nha nha nha…” Bác sĩ nước mắt mông lung, trong mắt nóng rực tình yêu đối với tiền.

Quả nhiên bác sĩ chính là sinh vật thấp kém dễ hiểu.

Tôi suy nghĩ một chút, người mẫu tiên sinh số 2 có tiền như vậy, đại khái cũng không ngại cho tên bác sĩ này một khoản tiền, thế là hảo tâm nói: “Tôi có thể giúp cậu.” Bất quá một tổng tài không cần lòng thông cảm tràn lan.”Tám hai, cậu tám tôi nhị.” Tôi trầm ổn nói.

Bác sĩ nháy mắt một cái, đàng hoàng đứng lên, đi theo phía sau tôi vào văn phòng, trong miệng lẩm bẩm có lời không có lời.

Kết quả, hắn ngồi xuống, vừa dùng biểu tình tham lam mò ghế sa lon của tôi, vừa lại khẩu khí kiên quyết không rời nói: “Không được, đây không phải là vấn đề tiền bạc!”

“Vậy là vấn đề gì?” Tôi cảm thấy được sự kiên nhẫn của tôi thực sự là tiến rất xa, dĩ nhiên không đem cái tên gia hỏa làm lỡ công việc kiếm tiền của tôi ném ra ngoài.

Bác sĩ nhỏ giọng nói: “Anthony thật là đáng sợ, hắn không chỉ Play ở buồng tắm còn Play ở nhà bếp, còn có kiểu cưỡi ngựa, kiểu 69, hơn nữa không cho tôi và bạn bè cùng ra ngoài chơi, không cho tôi mang bạn về nhà, không cho tôi làm việc tốt, hoàn toàn không cho tôi tự do!”

Nhìn hắn càng nói càng tức giận, tôi mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, không có gì để nói.

“Tôi nghĩ không bao dưỡng hắn, kết quả hắn lấy ra một phần văn kiện, nói tôi đã kí tên, liền không thể vứt bỏ hắn!” Bác sĩ vẻ mặt đau khổ.

“Văn kiện gì?” Tôi giật giật khóe miệng hỏi.

Bác sĩ xoắn xuýt nói: “Thỏa thuận ao dưỡng, người bị bao dưỡng là tôi, phải thỏa mãn hết thảy yêu cầu của người bao dưỡng, bằng không bồi thường tiền. Phần trên đòi hỏi quá hại người, cái gì mà ra ngoài không thể vượt quá năm tiếng, còn có mười giờ tối nhất định phải về nhà, không thể cùng người đồng tính hoặc khác phái đơn độc ở chung, bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu thỏa mãn nhu cầu sinh lý của hắn…” Bác sĩ bắt đầu nức nở: “Nha nha nha, hắn thật là đáng sợ, như quái vật nha nha nha.”

Tôi nghĩ nghĩ kết cục lần trước đi quán bar, cảm giác không có lập trường an ủi hắn, bất quá thỏa thuận này không sai, tôi có thể làm một cái để ràng buộc người mẫu tiên sinh.

“Vậy cậu tại sao lại tới tìm tôi?” Tôi bảo trì thanh âm lạnh lùng hỏi.

Bác sĩ xoa xoa con mắt: “Tối hôm qua tôi nói tôi vẫn thích Lý Thiệu Niên, sau đó Anthony liền để cho tôi tới tìm anh trao đổi.”

Việc lớn không tốt.

Tôi lập tức hỏi: “Cậu ra ngoài đã bao lâu?”

Bác sĩ sờ sờ túi, móc ra đồng hồ đeo tay, tỉ mỉ nhìn một chút, tính toán một chốc, nói với ta: “Sáu, bảy tiếng đi.”

Bác sĩ giống như cũng cảm thấy là lạ ở chỗ nào, hắn yếu yếu hỏi: “Anthony ngày hôm qua nói không phải là lời vô ích, thế nhưng tôi tưởng thật?”

Tôi cảm thấy được đáp án này trăm phần trăm chính xác.

“Anh anh anh, cứu tôi tổng tài tiên sinh! Mau đưa tôi đến Mỹ, Nhật Bản, Canada,… chỉ cần không có Anthony, nơi nào cũng có thể!” Bác sĩ nhào vào trong ngực tôi mà cuồng khóc.

Tôi đang muốn đẩy hắn ra, nha, cửa phòng làm việc của tôi đột nhiên bị người đẩy ra.

Tôi thật sự có dự cảm rất không tốt.

Người mẫu tiên sinh đứng ở cửa, khóe miệng cong lên… Đáng sợ.

Người mẫu tiên sinh số 2 dựa vào cửa, nhíu mày, một mặt ám muội… Đáng sợ.

Trên mặt tiểu thư ký biểu tình tựa hồ muốn nói: Tổng tài ngài cư nhiên phụ lòng Lý Thiệu Niên thân ái của tôi, đại nhân ngài thật là xấu, ngài thật không có lương tâm nha tôi thực sự là không thể tin được ngài cư nhiên sẽ làm ra chuyện như vậy… Đáng sợ.

Bác sĩ bị bầu không khí quỉ dị trấn trụ, quay đầu nhìn lại, ngây ngẩn cả người, ngốc vù vù nói: “Hi...”

Người mẫu tiên sinh đi tới, kéo bác sĩ ra, quay đầu, lành lạnh đối người mẫu tiên sinh số 2 nói: “Còn không đem người của em mang đi?”

Người mẫu tiên sinh số 2 híp mắt nhìn bác sĩ núp ở ghế sô pha, cười híp mắt nói: “Còn không qua đây?”

Bác sĩ đem ánh mắt cầu cứu đặt ở trên người tôi.

Nhìn người mẫu tiên sinh con mắt đen như mực!

Tôi lý trí xem như không thấy ánh mắt của bác sĩ, khắc chế chột dạ, chân thành nhìn người mẫu tiên sinh.

Tôi thật sự thật sự thật sự cùng tên bác sĩ này không có bất cứ quan hệ gì, anh ngàn vạn ngàn vạn tuyệt đối không nên chuyển đổi nhân cách.

Bác sĩ hạ khóe miệng, lấy tư thái sinh vô khả luyến (đi đẻ =)))) mà hướng tới người mẫu tiên sinh số 2, tuy rằng nắm thật chặc cánh cửa, vẫn bị tha đi.

Người mẫu tiên sinh trầm mặc không nói.

Kỳ thực cá nhân tôi cảm thấy điều này không có vấn đề gì cả, đều là đồng tính, hơn nữa, đều là ở phía dưới, tứ chi tiếp xúc cũng coi như không làm được cái gì, đương nhiên, nếu như tôi dám nói ra, tôi hôm nay kế hoạch làm việc liền toàn bộ ngâm nước.

“Tại sao anh lại đến?” Tôi thận trọng hỏi.

Người mẫu tiên sinh giương mắt liếc nhìn tôi một cái: “Anthony gọi điện thoại tới, nói nhìn thấy em cùng một tên đàn ông lằng nhà lằng nhằng.”

Tôi cây ngay không sợ chết đứng nói: “Là bác sĩ một mặt đối với tôi lằng nhà lằng nhằng.”

“Ồ?” Người mẫu tiên sinh nhìn tôi chằm chằm hỏi: “Vậy em thế nào không đẩy ra.”

Khóc không ra nước mắt.

Tôi cần phải có sắc mặt của một lời thề son sắt.

“Bởi vì hắn nói đến em họ của anh … Tôi sợ hắn kéo anh tới…” Người mẫu tiên sinh sắc mặt thoáng chuyển biến tốt, tôi an tâm, dùng khẩu khí vô tội nói: “Tôi liền dẫn hắn lên đây, hắn nói với tôi đã cùng em họ của anh kí một thỏa thuận bao dưỡng. Tại sao chúng ta không ký?” Tôi nghi hoặc.

“Em muốn đưa ra điều kiện gì?” Người mẫu tiên sinh đã bình phục tâm tình tốt, bình tĩnh hỏi tôi.

“Thứ nhất, anh không thể làm lỡ công việc của tôi; thứ hai, anh không thể lấy đồ ăn vặt của tôi; thứ ba, anh không thể có chuyện hay không có chuyện gì đều muốn lên giường, thứ tư…” Tôi thật cao hứng nói.”Còn có, anh đừng để ý đến công việc của tôi, anh phải biết, tại những nơi giải trí ăn cơm nói chuyện cũng rất trọng yếu, cũng là một phần của công việc… A…” Tôi bị hù chết.

Người mẫu tiên sinh thế nào lại hôn lên đây.

Tôi mở miệng muốn hỏi hắn làm gì, hắn liền nhân cơ hội đem đầu lưỡi tiến vào trong, đầu lưỡi mềm mại làm cho tôi có cảm giác đặc biệt đáng sợ, luôn luôn ở trong miệng tôi càn quét.

Quỷ đi vào thôn.

Tôi không đúng lúc nghĩ đến.

Tôi muốn đẩy người mẫu tiên sinh ra, tôi không quen hôn môi như vậy, cảm giác hắn có chút đáng sợ, như là loại quái vật ăn thịt người. Ai biết tôi vừa mới đẩy hắn, hắn liền bắt lấy hai tay tôi, khí lực rất lớn.

Tôi nghe được tiếng vang nhẹ nhàng, có chút ngượng ngùng, vẫn là dùng sức đẩy hắn ra.

Người mẫu tiên sinh miệng có chút hồng, đôi mắt có chút tối tăm.

“Còn muốn đi quán bar?” Người mẫu tiên sinh âm thanh ách ách, ung dung thong thả hỏi.

Tôi sau đó phát hiện mình đã làm cái gì, lập tức phủ nhận: “Không, tôi cảm thấy quán bar không phải là chỗ tốt nhất… anh đừng cởi quần áo của tôi…”

Tôi tóm chặt lấy tay của người mẫu tiên sinh.

“Không muốn làm việc?” Người mẫu tiên sinh nở nụ cười: “Nếu như không mau thỏa mãn anh, em sẽ làm lỡ công việc.”

Ngụy biện, thỏa mãn anh mới là chân chân chính chính làm lỡ công việc.

Tôi lắc đầu một cái.

Người mẫu tiên sinh hoàn toàn không để ý tới tôi, đứng lên, vừa nhìn tôi chằm chằm, vừa động tác trôi chảy tháo ra thắt lưng của chính mình.

Ánh mắt của người mẫu tiên sinh có thể so với vũ khí sinh hóa cao cấp, tôi hơi động cũng không dám động.

Chờ tôi phục hồi tinh thần lại, hai tay tôi cư nhiên bị dây lưng trói lại.

Người mẫu tiên sinh bình thường đều là người theo khuôn phép, tỷ như bình thường lên giường địa điểm chính là ở trên giường (chứ ở đâu chời =))), hơn nữa sẽ không dễ dàng dùng tới dụng cụ quái lạ.

Đáy lòng tôi có chút khủng hoảng, hối hận tôi đưa ra cái gì không hảo lại cố tình đưa ra điều kiện muốn đến quán bar, rõ ràng lần trước chọc cho người mẫu tiên sinh vô cùng sinh khí.

“Có thể hay không đừng như vậy…” Tôi nhỏ giọng hỏi.

Người mẫu tiên sinh đem tôi áp đảo ở trên ghế sa lon, liếm liếm lỗ tai của tôi, thu thập ở bên cạnh nói: “Em vĩnh viễn không nhớ được giáo huấn, đúng hay không?”

Tôi trong lòng run sợ trả lời: “Tôi thật sự không dám… A!”

Người mẫu tiên sinh hắn đưa tay vò ngực của tôi!

“Thật sự không dám?” Người mẫu tiên sinh hôn tôi một chút, nhìn như cưng chìu nói: “Em mấy lần trước cũng nói như thế.”

Nói xong, hắn liền cúi người hôn tôi…

Tôi giống như thật sự đã chọc giận hắn rồi, thật là đáng sợ!

Tôi muốn tránh thoát hắn, mà tay của tôi bị hắn áp ở trên đầu, một chân của hắn còn chen vào giữa hai chân của tôi, tôi hoàn toàn không làm được gì.

“Còn muốn đẩy ra sao?” Người mẫu tiên sinh liếc mắt một cái nhìn thấu tâm tư của tôi, ác ý dùng đầu gối cạ lên phía trước một chút.

“A…” Tôi rên lên một tiếng.

Người mẫu tiên sinh tiếp tục lấy tay ở trước ngực của tôi mà đùa bỡn, lại một bộ dáng chững chạc đàng hoàng giống như cùng tôi thảo luận chuyện quan trọng nói: “Em nói cho cùng muốn ra sao em mới có thể nhớ kỹ giáo huấn? Hả? Phải gọi tiểu thư ký ở bên ngoài tiến vào xem một chút sao?”

Tôi thật sự sợ đến hồn phi phách tán.

“Anh đừng… A…” Tôi thật sợ người mẫu tiên sinh khí liền liều lĩnh.

Người mẫu tiên sinh đưa tay cởi quần của tôi, một tay qua loa ở nơi đó xoa hai cái, liền dời đến phía dưới, không chút lưu tình đâm một ngón tay vào.

Tôi dồn dập kêu một tiếng, trong lòng khủng hoảng càng lúc càng lớn.

Người mẫu tiên sinh nhìn tôi chằm chằm, như đang đùa giỡn với một đứa nhỏ hôn nhẹ lên mặt của tôi, hỏi: “Mở ra dây lưng, ngoan ngoãn phối hợp với anh, có thể không?”

Hắn thanh âm ôn nhu, nói chuyện tựa như biện hộ, trong ánh mắt của hắn cũng hiện ra nhu hòa, nhưng tay của hắn hoàn toàn không như vậy, đã đi vào hai ngón tay, động tác hung ác.

Mắt của tôi đã có điểm mơ hồ, nhanh chóng gật gật đầu.

Vào lúc này tôi căn bản không dám phản kháng, đối với người mẫu tiên sinh, phản kháng không thể nghi ngờ là hạ sách.

Người mẫu tiên sinh hài lòng nhếch miệng, giải khai dây lưng.

Tay của tôi có chút đau xót, trong khoảng thời gian ngắn cũng không biết cần phải để ở nơi đâu.

Người mẫu tiên sinh thở dài một hơi, kéo tay của tôi đặt trên lưng của hắn.

Cùng lúc đó, ngón tay của hắn cũng lui ra.

Tôi biết kế tiếp là cái gì, tư tưởng của tôi cũng rơi vào một mảnh hỗn độn, trước mắt đều mờ mịt chỉ có khuôn mặt đẹp trai của người mẫu tiên sinh, thân thể sớm đã bị ham muốn không xa của bản thân quản lý.

“Anh muốn đi vào.” Người mẫu tiên sinh nói xong liền hôn tôi.

Tôi khẩn trương nắm lấy quần áo của hắn.

Người mẫu tiên sinh chỉ có lúc đang tức giận thì khởi động mới ngắn như thế, vật kia của hắn liền không nhỏ đi, khi hắn đi vào tôi vẫn cảm thấy có chút đau, khó có thể chịu được, bất quá muốn hô ra âm thanh toàn bộ bị hắn nuốt xuống.

Trước mắt của tôi càng mơ hồ, nổi bật nhất, chỉ có ánh mắt đen láy của người mẫu tiên sinh, bên trong phản chiếu chính là hình ảnh xa lạ của tôi. Tôi căn bản không dám nhìn chính mình như vậy, vội vàng nhắm mắt lại.

“Mở mắt ra, An An.” Người mẫu tiên sinh thoáng lui ra.

“Tôi không muốn… Ân…” Tôi nghe được thanh âm của mình, không có như bình thường lạnh lẽo, mềm mại, giống như kẹo bông.

Người mẫu tiên sinh hoàn toàn đi vào, dừng lại động tác, giống như lừa gạt nói: “Ngoan, mở mắt ra, nhìn anh một chút.”

Tôi do dự mở mắt ra, không ngờ tới động tác của hắn đột nhiên trở nên nhanh hơn.

“A a…” Tôi gắt gao nắm lấy quần áo của hắn, quay đầu đi.

Người mẫu tiên sinh một tay đem mặt của tôi xoay lại đối diện hắn, liền hôn tới.

Đây là một nụ hôn nóng rực muốn đem tôi hòa tan, tôi cảm thấy tôi như một con thỏ nhỏ yếu, người mẫu tiên sinh chính là một con sói, muốn ăn tôi một chút cũng không dư thừa.

Tôi không biết thời gian qua bao lâu, tôi chỉ cảm thấy quá chậm, thật vất vả mới cảm giác được người mẫu tiên sinh bắn ra.

Tôi thở phào nhẹ nhõm, cho là trận phát tình đáng sợ này đã xong.

Nhưng cái đó của người mẫu tiên sinh vẫn ở bên trong.

Tôi cảm thấy rất không dễ chịu, mệt mỏi đối người mẫu tiên sinh nói: “Anh mau rút ra.”

Người mẫu tiên sinh cười ôn hòa, lui ra, nhưng lại động thân một cái, nhẹ nhàng nói: “Vẫn chưa xong.”

“A… Tôi không muốn ân… Không muốn…” Tôi tuyệt vọng lắc đầu, không hề nắm lấy quần áo của hắn, mà là nỗ lực đẩy hắn ra.

Người mẫu tiên sinh nắm lấy tay của tôi: “Nghe lời, An An, bên ngoài còn có người a.”

Tôi cứng lại rồi, trong lòng tràn đầy bất lực, tay nắm chặt, rồi lại buông lỏng, cuối cùng vẫn là thỏa hiệp.

“Anh chậm một chút có được hay không…” Tôi dường như cầu xin mà hỏi.

Người mẫu tiên sinh hôn nhẹ trán của tôi: “Được.”

Tôi thật sự không còn dám làm cho người mẫu tiên sinh nổi giận nữa rồi.

Lão Thụ: xôi thịt như vài thì khỏi pass đê =.=


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.