Tinh Ngự

Chương 654: Điều kiện giao dịch




Trên mặt Thang Thần nở nụ cười khổ bi thảm tới cực điểm, hồi tưởng lại hình ảnh Lăng Phong một kiếm chém trở lại Linh Tôn, trong lòng hắn tràn ngập khổ sáp khó nói thành lời.

Ai có thể nghĩ đến, bất quá trong thời gian ngắn ngủi như vậy, một người thanh niên ngay cả Linh giả cũng chưa tới lại phát triển tới chiến lực đáng sợ như vậy?

Thiên phú cỡ này, đương đại ai có thể sáng kịp?

- Thang huynh chẳng lẽ không muốn báo thù hay sao?

Trong đôi mắt Âu Mẫu Long thoát lên một tia tinh quang, trong giọng nói tràn ngập ý thuyết phục.

- Ta nhỡ kỹ Thang huynh tới đây không đơn giản vì oán giận?

Nhãn thần Thang Thần bỗng dưng sáng ngời, mong đợi nhìn về phía Âu Mẫu Long:

- Âu tộc trưởng, ý ngươi là?

- Nếu liên thủy, chúng ta ngại gì làm lớn một trận?

Vẻ ngoan sắc tràn đầy gương mặt Âu Mỗ Long, lúc này mọi người mới có thể nhớ tới vị tộc trưởng Long tộc này ngày xưa bò lên từ tầng dưới chót lên như thế nào, lại trải qua đau khổ người bình thường khó có thể tưởng tượng như thế nào?

Những đau khổ này đã giúp hắn rèn luyện tâm ý cứng cỏi không gì sánh được.

- Ta sẽ trợ giúp Vũ Thần Phong các ngươi thu được tư cách tham dự khai thác thần thạch trong Vô Tận Hoang Nguyên, đồng thời, các ngươi cũng trợ giúp tộc ta toàn lực nghiên cứu chế tạo các loại tinh chương nguyên trận! Điều kiện này, không biết có thể khiến Thang huynh thỏa mãn?

Lời nói của Âu Mỗ Long như long trời lở đất, chấn động hư không nổi sóng.

Đám người lão giả râu hồng khiếp sợ nhìn về phía hắn, có lòng muốn ngăn cản, thế nhưng nhìn thấy thần sắc kiên quyết của Âu Mẫu Long, bọn họ không khỏi nhất tề lặng im.

Trước đây, Thần Vẫn Đại Lục nổi chiến, hai chiến tuyết đều là Áo La đế quốc và Vô Tẫn Hoang Nguyên, vì vậy khiến song phương tranh đấu không ngừng, mà nguyên nhân căn bản nhất chính là thần thạch.

Cường giả Thần cấp dưới tam phẩm, phàm là chiến đấu đều là tiêu hao thần thạch, nếu như khuyết thiếu, như vậy trên phiến đại luc này không thể khiến chính mình có tiếng nói,

Nhưng là thần thạch từ xưa tới nay luôn cực kỳ khan khiếm, chỉ có mỗi lần trước khi đại chiến diễn ra mới có thể lục tục xuất hiện vài mỏ thần thạch xuất hiện, mà mỗi lần xuất hiện đều dẫn tới các thế lực khác nhau liều mạng tranh đoạt.

Có thể nói, mỗi một mỏ thần thạch xác định được người chiếm lĩnh cuối cùng không biết phải đổ vào đó bao nhiêu máu tươi. Thậm chí là bảo hộ khai thác sau này cần phải tiêu hao nhân lực vật lực vô cùng to lớn.

Trước kia, đều là mỏ thần thạch Vô Tận Hoang Nguyên tương đối phong phú, mà bên phía Áo La Đế Quốc tương đối ít hơn. Nguyên nhân trong đó đến tột cùng là vì sao, rất ít người biết được.

Chỉ là rất nhiều người suy đoán, nhất định là diện tích lãnh thổ Vô Tẫn Hoang Nguyên rộng lớn, tương đối mà nói tỉ lệ xuất hiện mỏ thần thạch tự nhiên lớn hơn.

Suy đoán này rốt cuộc chính xác hay không, không có người nào nghiệm chứng, thế nhưng mỗi lần Áo La đế quốc đối với tài nguyên phong phú của Vô Tận Hoang Nguyên thèm thuồng tranh cướp là sự thực, lần này sở dĩ Thang Thần tới tìm Long tộc kết minh, quang trọng nhất tự nhiên chính là mỏ thần thạch.

Hiện tại khoảng cách tới đại chiến không xa, dựa theo lệ cũ, đúng vào thời điểm sẽ xuất hiện khoáng sản mọc lên như nấm. Nghĩ đến trong điển tịch ghi chép thần thạch tại Vô Tận Hoang Nguyên phong phú, Vũ Thần Phong tự nhiên thèm thuồng đỏ mắt, vì vậy phái Thang Thần tới đây.

Mấy ngày nay, Thang Thần tìm Âu Mẫu Long đàm luyện, đối với mục tiêu chính luôn ra sức từ chối, đánh trống lảng. Chỉ nói song phương hợp tác tại phương diện Tinh chương, đối với tài nguyên khoáng sản thần thạch chưa bao giờ động chạm tới.

Đối với loại tình huống này, vốn Thang Thần đã có dự liệu từ trước, tính khó khăn trong đàm phán sớm đánh giá cẩn thận. Hắn hiểu rõ Long tộc không thể đơn giản nhả ra miếng mồi ngon như vậy, dù sao có muốn nhả ra cũng phải chịu áp lực tương đối lớn.

Trong con mắt các thế lực tại Vô Tẫn Hoang Nguyên, Vũ Thần Phong chỉ là người ngoài, một khi có ý đồ nhúng chàm vào mỏ thần thạch, tự nhiên hợp tác giết hết, không còn con đường khác!

Nếu như Long tộc làm ra động tác tiếp nhận, chỉ sợ lập tức kích động vô số phẫn nộ, bị coi như "nội gian".

Vì vậy, Thang Thần không mong đợi chỉ một lần duy nhất liền thành công, chỉ là muốn cùng Long tộc tạo mối quan hệ giúp đỡ lẫn nhau, sau này chậm rãi tìm cơ hội tiếp tục tiến sâu hơn một bước, đến lúc đó cũng không trễ.

Thực sự không ngờ tới, sau một tràng biến động đã khiến suy nghĩ của Âu Mẫu Long biến đổi lớn.

Mạnh mẽ kìm nén kích động trong nội tâm, Thang Thần không nhận thấy giọng nói của chính mình xuất hiện một chút run rẩy:

- Lời này của Âu tộc trưởng là sự thực?

- Tự nhiên!

Âu Mỗ Long hung hăng gật đầu, chợt bổ xung nói:

- Người Vũ Thần Phong các ngươi có thể âm thầm phái nhân thủ đến tộc ta, dùng thân phận khách khanh Long tộc tham dự vào các cuộc tranh đoạt, về phần thu hoạch cuối cùng, Long tộc sẽ phân cho các ngươi ba thành!

- Ba thành? Như vậy quá ít!

Mi tâm Thang Thần vừa nhíu, trên thực tế, có được ba thành đã vượt xa mong đợi lúc đầu của hắn, chẳng qua lòng người rắn muốn nuốt voi chính là bản tính, vì vậy hơi chút thể hiện bất mãn, ý đồ muốn tử tâm ý Âu Mẫu Long.

Âu Mẫu Long cũng nhíu lông mày, hiển nhiên không ngờ tới Thang Thần sẽ có bất mãn đối với tỉ lệ này, khuôn mặt của hắn nhất thời lạnh lẽo:

- Thang huynh, tỉ lệ này không tính thấp! Đối với Vũ Thần Phong các ngươi mà nói, dù chỉ đạt được ba thành thu hoạch, so với trước đây cũng là thu hoạch khó có được!

- Ha ha, trước đây là trước đây, hiện tại tình hình đã biến hóa rất lớn!

Thang Thần mỉm cười, bây giờ hắn dường như hoàn toàn quên mấy vừa bị Lăng Phong lấy đi Chân thân tinh chương, nụ cười tràn ngập hưng phấn.

- Vũ Thần Phong chúng ta muốn thần thạch không thể một chút như vậy!

Dừng lại trên tiếu ý bên miệng hắn, bỗng nhiên Âu Mẫu Long giật mình, nghĩ đến phe đối phương cung cấp tinh chương, mà bản thân Thang Thần luyện hóa Chân thân tinh chương, nhất thời hiểu ra gì đó.

Vì vậy, hắn gật đầu nói:

- Tốt, ta có thể cho ngươi bốn thành, bất quá...

- Vũ Thần Phong các ngươi phải cung cấp cho Long tộc chúng ta mười chiếc Chân thân tinh chương!

- Những mười chiếc?

Thang Thần kinh hãi thiếu chút nữa nhảy dựng lên, trừng lớn đôi mắt, hô lớn:

- Âu tộc trưởng! Ngươi cho rằng Chân thân tinh chương là rác rưởi hay sao? Mười chiếc? Vũ Thần Phong chúng ta một năm cũng chỉ luyện chế được...

Nói đến đây, hắn như nghĩ đến điều gì, vội vã thu miệng lại nói:

- Hai chiếc! Nhiều nhất hai chiếc, hơn nữa không cần thương lượng!

- Tám chiếc!

Âu Mẫu Long thầm tính toán, thuận miệng đưa ra con số.

- Ba chiếc!

Ngữ khí Thang Thần kiên định không thể lay chuyển, chẳng qua phối hợp với vẻ thỏa hiệp của hắn khiến người khác đặc biệt buồn cười.

- Bảy chiếc!

- Bốn chiếc!

Thang Thần quả thực muốn giận, hai tròng mắt lồi ra, muốn phát điên nói:

- Chỉ có bốn chiếc! Một chiếc cũng không thể hơn!

- Sáu chiếc!

Không đợi Thang Thần luống cuống, Âu Mỗ Long tiếp tục bổ xung nói: Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

- Ta có thể cung cấp cho các ngươi mười Thuật luyện sư Linh cấp!

Điều kiện này giống như chậu nước đá khiến Thang Thần trầm mặc, hắn hơi do dự một chút hỏi:

- Xác định?

- Long tộc chúng ta mặc dù không có Thuật luyện sư Linh tôn cấp, thế nhưng chỉ là mười Thuật luyện sư linh cấp vẫn có thể!

Trong giọng nói của âu Mỗ Long tràn ngập tự tin, đây là tự tin đối với thực lực Long tộc tích lũy nhiều năm.

Mọi người đều cho rằng Huyền Nguyên Tông đại biểu cho thực lực luyện chương cực mạnh tại Vô Tận Hoang Nguyên, dưới trướng cũng tề tựu nhiều Thuật luyện sư cường đại, thế nhưng thực không ngờ, Long tộc đứng trên đỉnh cao thế lực nhiều năm như vậy, tích lũy lại quả thực rất không ít.

Mọi người đều không thể phát hiện ra, biểu tình thoạt nhìn như tự tin của Âu Mẫu Long lại tràn qua một tia ảm đạm. Long Tộc từ trước tới nay vẫn luôn kiêu ngạo, bên ngoài nghe đồn bọn họ là một trong ba thế lực lớn nhất, thế nhưng bọn họ vẫn luôn thói quen coi mình là trung tâm.

Lần này sở dĩ khiến sự tình huyên náo lớn như vậy, nguyên nhân lớn nhất chính là vì Âu Mẫu Long cho rằng bản lĩnh luyện chương của Sáng tông đã vượt qua Huyền Nguyên Tông.

Nếu như có thể nắm giữ được thế lực Thuật Luyện Sư này trong tay, chỗ tốt tự nhiên chính là không cần lo lắng tinh chương nguyên trận! Mặt khác chỗ tốt thứ hai chính là lực lượng thuật luyện sư dự trữ của Long tộc có thể đề cao trên diện rộng.

Một Thuật luyện sư cường đại đại biểu cho một lực lượng cường đại nào đó, trong đó tự nhiên có liên quan tới nhân mạch rộng lớn, thế nhưng càng quan trọng hơn chính là, bọn họ có thể khiến cho rất nhiều thuật luyện sư đạt được đột phá.

Phải biết rằng Long tộc hiện nay nắm giữ rất nhiều thuật luyện sư, nhưng phương diện tu luyện vẫn dừng lại tại cấp độ không phải rất cao, loại đình trệ thời gian này đã mang tới cho bọn họ rất nhiều khổ não. Thế nhưng từ phương diện khác mà nói, đã mang tới cho bọn họ tích lũy rất lớn.

Chỉ cần dành cho bọn họ chỉ điểm thích hợp, nhóm người này nhất định đạt được đề cao về chất. Vì vậy Âu Mẫu Long bắt được nhóm người Lăng Phong không tha, chủ yếu vẫn là vì điểm này.

Thế nhưng không hề lường trước đến, cuối cùng không chỉ múc nước công dã tràng, Long tộc còn bị hung hăng chém một đao đau đớn!

Trong mắt Thang Thần lơ đãng hiện lên một tia chán ghét, hắn biết Âu Mẫu Long đã nhìn thấu quẫn cảnh của Vũ Thần Phong, thực lực thuật luyện sư của Vũ Thần Phong hiện nay xác thực đạt tới mức rất cao, nhưng cũng chỉ vẻn vẹn có một người mà thôi.

Bởi vì Vô Tận Hoang Nguyên lũng đoạn đối với Thuật Luyện Sư cường đại, dẫn tới việc Vũ Thần Phong không nói tới Thuật luyện sư Linh cấp, cho dù là Chí cấp cũng khó có thể tìm được một nhóm tương đối.

Chỉ là bởi vì như vậy, tuy rằng có thể mượn được lực lượng thuật luyện sư cường đại, thế nhưng tại quá trình luyện chương cụ thể cũng sẽ bị mười thuật luyện sư vay mượn kia học được, chỉ vấn đề duy nhất bởi vì trình độ của bọn họ không đủ, quá trình luyện chương không phải thuận lợi như vậy.

Điều này chính là vấn đề khiến Thang Thần đau đầu, nhưng thân phận của hắn có hạn, hắn không dám dừng lại tại Vô Tẫn Hoang Nguyên.

Vốn định mời chào một ít Thuật Luyện Sư, nhưng khả năng không lớn.

- Nếu như có khả năng, ta hi vọng Long tộc có thể trợ giúp chúng ta một ít nguyên liệu luyện chương!

Nếu như đã chấp nhận, Thang Thần cũng triệt để buông thả tay chân, chủ động yêu cầu. Hắn sợ Âu Mẫu Long không đáp ứng, một lần nữa nói:

- Vì bồi thường, chúng ta có thể đáp ứng mỗi một tháng nhiều hơn một chiếc Chân thân tinh chương!

Âu Mẫu Long gật đầu:

- Phương diện này, Thanh Long, ngươi đi phụ trách chuẩn bị một nhóm nguyên liệu luyện chương giao cho Thang huynh!

Thanh Long tuân mệnh rời đi.

- Đa tạ Âu tộc trưởng, vậy Thang mỗ cũng chuẩn bị một phen, sớm ngày quay về hợp tác chuẩn bị công việc.

Cỗ tâm tình chán nản của Thang Thần vứt khỏi đầu, hợp tác đã xác định, hắn tin tưởng vào bản thân lập công lao lớn như thế này, sau khi trở về có thể nhận được đãi ngộ cao hơn, cho dù "nàng" đích thân ra tay chữa trị thương thế ý thức hải của bản thân cũng không phải không có khả năng.

Đến lúc đó, thậm chí có thể thu được tinh chương tốt hơn so với chân thân tinh chương, thực lực còn mạnh hơn so với lúc chưa thụ thương!

Nghĩ tới chỗ tuyệt vời, hắn nhịn không được nở nụ cười.

- Tốt lắm!

Âu Mẫu Long trầm tĩnh nói:

- Hồng Long, đợi tới khi Thang huynh rời đi, ngươi phụ trách hộ tống, phải cam đam Thang huynh có thể bình yên rời khỏi Vô Tẫn Hoang Nguyên!

- Rõ!

...

Bầu trời xanh thẳm, nhóm người Lăng Phong phi hành đằng trước, đằng sau là các chủng tộc phụ thuộc, nhìn lướt qua ít nhất cũng phải có gần nghìn người!

Những người này hầu hết đều có khả năng phi hành, nói cách khác, thực lực của bọn họ hầu hết đều từ Thánh vực trở lên.

Tuy chỉ dựa vào thực lực bản thân, vượt qua khốn cảnh Linh tôn cũng phi thường trắc trở, thế nhưng nhiều người kết hợp cùng một chỗ, lại sử dụng nguyên trận, tuyệt đối có thể hành hạ một ít cường giả Thần cấp tới chết!

Thậm chí Lăng Phong còn thấy từ trong đó có không ít cường giả Linh cấp, nghĩ đến ngũ sư huynh vì mình mang tới "tứ linh nguyên trận", trái tim của hắn không khỏi trở nên nóng rực.

Nếu như có thể liên hợp được cỗ lực lượng này thì sẽ hình thành niên sức chiến đấu đáng sợ tới mức nào?

- Tiểu Phong, đệ chuẩn bị an trí bọn họ ra sao?

Hoa Vi Hà cũng tính ra được lợi ích khổng lồ trong đó, trong lòng âm thầm kinh hãi, thâp giọng nỏi.

Lăng Phong vô thức sửng sốt, lúc này mới nghĩ tới có nan đề đặc biệt này, chủng tộc phụ thuộc khổng lồ như vậy, bọn họ nguyện ý đi theo, không phải là vì mặt mũi chính mình, mà là vì Dư Đào.

Càng trọng yếu hơn nữa là, nhóm người này trong nội bộ Long tộc bị áp bách rất thảm, một khi thấy được cơ hội, lập tức xuất hiện tâm tư khác thường, có thể nói, bọn họ chưa chắc sẽ có trung thành, nếu như phát hiện chình mình không thể mang tới ích lợi như tưởng tượng, chỉ sợ bọn họ lập tức rời đi một lần nữa.

Nhưng là, dùng quy mô Sáng tông hiện nay thực sự có thể an trí nhiều người như vậy hay sao?

Lăng Phong cũng có chút đau đầu, luận về tu luyện hắn có thể xem như hảo thủ, nhưng nếu xử lý mấy thứ lặt vặt này thực sự không thể coi như thành thạo.

Thấy bộ dáng ngẩn ngơ của hắn, Hoa Vi Hà khẽ lắc đầu:

- Tiểu Phong, đầu tiên đệ phải tiến hành phân loại bọn họ, cần phải có người làm công tác chuyên môn thông kê chủng tộc tương ứng, trước khi bọn họ tụ lại thành một khối phải triệt để phân tán thành nhiều nhóm nhỏ hơn, như vậy sau này sử dụng cam đoan quản lý trôi chảy, còn có...

Nghe nàng nói ra một đống lớn yếu điểm, Lăng Phong thực sự tròn mắt nhìn, hắn đơn giản bại hoại cười nói:

- Tỷ tỷ, có muốn tới quản lý giúp đệ hay không?

Lăng Phong cũng coi như cân nhắc qua, nếu để nhóm người này trở về Sáng tông cho Tiêu Hắc quản lý coi như an bài được một chút, nhưng Tiêu Hắc lại không có kinh nghiệm xử lý vụ sự khổng lồ như thế này, sợ rằng khó tránh khỏi lúng túng.

Thích Thiên Ách trước đây kiến tạo môn phái cũng mặc kệ vụ sự quản lý, Tuyết Niệm miễn cưỡng có thể giúp đỡ, nhưng không thể trù tích toàn cục chung. Tính ra, nếu Hoa Vi Hà có thể trợ giúp thì quả thực không gì tốt hơn.

Hoa Vi Hà lườm hắn một cái, từ vẻ mặt cười cười lấy lòng phảng phất nhớ lại tiểu thí hài vẫn luôn theo đuôi chính mình, không khỏi hé miệng cười duyên, vươn một ngón tay điểm vào đầu Lăng Phong.

- Ngươi nha!

Đúng lúc này, Dư Đào bống nhiên quát khẽ:

- Yêu Tôn đại nhân đi theo một đường, khộng biết có gì chỉ bảo?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.