Tình Mê Pháp Lan Tây

Chương 70




Sở Lăng chậm rãi đi trong trang viên, vệ sĩ cũng không nhiều lắm, ngẫu nhiên có người đi ngang qua cũng không hỏi đến cậu. Alex biết hắn không thích gặp gỡ nhiều người nên đã phân phó thuộc hạ không cần canh gác dày đặt khắp nơi, phần lớn vệ sĩ đều tập trung ở đại môn và vị trí công tác của mình.

Sở Lăng vừa đi dạo vừa suy nghĩ làm thế nào rời khỏi, vệ sĩ canh gác ở cổng rất nghiêm ngặt, chỉ sợ khó mà xông ra ngoài, khắp nơi lại có người tuần tra, muốn trộm một chiếc xe cũng không dễ dàng.

Sở Lăng bỗng nhiên dừng chân lại, nhìn thấy một chiếc xe vừa mới chạy vào đại môn, đứng cách cậu không xa lắm, một vài tên vệ sĩ đứng gần chiếc xe nói chuyện.

Sở Lăng quay đầu nhìn lại phía sau, trong trang viên không có ai, Ray cũng đã trở lại phòng làm việc, cậu hít sâu một hơi, liền bước nhanh tới chiếc xe kia.

Một vài tên vệ sĩ đứng bên cạnh xe phát hiện Sở Lăng đi tới, không khỏi kinh ngạc ngẩng đầu nhìn cậu.

Tất cả mọi người trong trang viên đếu biết Boss tối cao đang yêu điên cuồng một người đông phương tuyệt đẹp có một đôi mắt đen thần bí, sự yêu thương nuông chiều của Alex dành cho người này đã lan truyền từ sớm, bất quá bình thường người này không bao giờ xuất hiện, cũng không ai có lá gan đi tiếp cận——một người có thể đánh trúng Alex lại không bị đánh trả lại, ai lại có gan chọc vào?

Sở Lăng chạy tới bên cạnh, đám vệ sĩ đều kinh ngạc nhìn cậu, thấy cậu đi tới liền thân bất do kỉ dạt ra tránh đường.

Sở Lăng đứng trước cửa xe, nhìn tên vệ sĩ đang ngồi trên ghế lái mỉm cười: “Mời cậu đi ra một chút được chứ?”

Tên vệ sĩ quả thực ngoan ngoãn lập tức xuống xe, nói: “Ngài Jason, ngài cần gì ạ?”

Sở Lăng vẫn mỉm cười như trước: “Tôi muốn thử một chút.”

Tên vệ sĩ nghe vậy lập tức lui ra vài bước, Sở Lăng lập tức leo lên xe, nhanh chóng đóng cửa, nhấn chân ga phóng vọt lên như tên lửa, sau đó xoay một vòng quay đầu xe lại hướng về phía một vài tên vệ sĩ đang chạy tới.

Đám vệ sĩ kinh hãi theo bản năng né khỏi hướng chiếc xe đang lao tới, Sở Lăng không hề dừng lại lướt qua mặt bọn họ phóng về phía đại môn.

Qua hơn nữa dịp đám vệ sĩ mới bắt đầu phản ứng, tất cả đều bị đọa đổ mồ hôi lạnh, lập tức đuổi theo sau hét lớn: “Dừng xe, mau dừng xe!” Trò đùa gì đây? Nếu để Sở Lăng trốn thoái, ai cũng đừng hòng sống sót.

Nhìn thấy chiếc xe không hề giảm tốc độ lao thẳng ra phía đại môn, đám vệ sĩ đều luống cuống tay chân, đồng loạt lấy bộ đàm ra hét lớn: “Ray, Ray, mau ra đây, Jason ….Jason… cậu ta trốn thoát”

Đám vệ sĩ canh gác ở đại môn cũng nhìn thấy chiếc xe đang lao tới, còn không hiểu chuyện gì chiếc xe đã vọt tới trước mắt, lập tức có người nâng khẩu súng tiểu liên lên, lại nghe thấy đám vệ sĩ đuổi theo phía sau dùng bộ đàm hét lớn: “Đừng nổ súng, Jason, là Jason…”

Sở Lăng nhìn chằm chằm đại môn trước mặt, cầm chặt tay lái, dưới chân dùng sức giẫm mạnh lên chân ga vọt thẳng qua, đám vệ sĩ trước cổng căn bản không kịp ngăn cản, chỉ có thể lúng túng né qua một bên, cánh cổng sắt được trạm trỗ hoa văn tinh xảo bị một lực mạnh tông vào mở bung ra, phía sau là một mãnh hỗn độn va chạm và tiếng la hét qua bộ đàm, Sở Lăng nhanh chóng biến mất khỏi tầm nhìn của đám vệ sĩ.

Trong một căn cứ bí mật cực lớn, một hàng máy bay kiểu mới được xếp thành hàng chỉnh tề, Alex toàn thân tây trang đen đứng chung với một vài người đại diện quân đội Iraq, Arthur và một vài tên vệ sĩ khác đứng cách đó không xa.

Alex trầm ổn nói: ” Ông Kurt Bahan, còn vấn đề gì không?”

Kurt Bahan hài lòng liên tục gật đầu: “Tốt lắm, không có vấn đề gì. Bây giờ tôi sẽ chuyển tiền sang tài khoản ông Savannah đã chỉ định.”

Tùy tùng hai bên lập tức mở máy tính trên bàn.

Một lát sau, Arthur nói: “Boss.” Đem máy tính xoay qua, đối diện với Alex.

Alex lạnh nhạt nhìn chuỗi số dài đang nhanh chóng thay đổi, ngay khi con số nhảy lên 240 triệu đô la mỹ, di động trong túi anh chợt vang lên.

Alex nói: “Xin lỗi.” Lấy điện thoại bước ra vài bước, nói: “Ray…” Bỗng dưng hét lớn: “Cái gì? Anh lặp lại lần nữa…”

Từ di động vang lên âm thanh lo lắng: “Jason cướp một chiếc xe, phá đại môn trốn thoát. Tôi đang dẫn người đuổi theo, nhưng vẫn chưa nhìn thấy xe cậu ta.”

Alex tức giận kêu lên: “Tại sao không cản lại? Nhiều người như vậy mà không bắt được một mình Lăng sao?”

Ray lộ vẻ bất đắc dĩ nói: “Alex, không ai dám nổ súng, cũng không ai dám động thủ với cậu ta, anh nói xem làm sao ngăn cản được?”

Sắc mặt Alex xanh mét, con ngươi xanh thẳm tràn ngập lửa giận: “Anh dẫn theo bao nhiêu người đuổi theo?”

Ray nói: “Tổng bộ có mấy trăm người, tôi dắt theo một nửa.”

Lồng ngực Alex phập phồng lên xuống, cắn răng nói: “Lập tức truyện lệnh xuống, tất cả cấp dưới trong các chi nhánh của Hắc Diễm lập tức hàng động, ngừng toàn bộ công việc, lập tức phong tỏa sân bay, bến cảng, tiến hành điều tra trên các đường cao tốc, tuyệt đối không để Lăng thoát khỏi Paris, nhất định phải tìm ra cho tôi!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.