Thiên giới, Huyền Thương quân dẫn theo Dạ Đàm vội vội vàng vàng trở về.
Ngoài Nam Thiên môn, tướng thủ rất khó xử, cũng không biết có nên để hắn vào hay không. Huyền Thương quân lạnh lùng nói: "Cứ lấy dây thừng trói tiên ra trói ta, đưa đến Bồng Lai cung giáng, ta muốn gặp mặt phụ thần."
Tướng thủ vừa nghe thấy, ngược lại cảm thấy nó có lý. Thế nhưng hắn ở Thiên giới, dù sao cũng xây dựng ảnh hưởng nhiều năm, mọi người lấy dây thừng trói tiên ra, nhưng không ai thực sự dám tiến lên trói hắn. Cuối cùng vẫn là Dạ Đàm không nhìn nổi nữa, một phen đoạt lấy, trói chặt lại cho Huyền Thương quân.
Bồng Lai cung giáng, Huyền Thương quân mới vừa bước vào, khỏi phải hỏi, chỉ nhìn sắc mặt chư thần, liền biết những lời Cốc Hải Triều nói là thật. Nhưng hắn rốt cuộc nhịn không được, hỏi: "Phụ thần, mẫu thần con......"
Quả nhiên, Thiếu Điển Tiêu Y sau một lúc im lặng, lửa giận đã vọt lên tới trời: "Nghiệp chướng, ngươi còn dám trở về à! Người đâu, rút đi tiên cốt của Thiếu Điển Hữu Cầm......" Ông sau nhiều ngày nóng lòng cuối cùng bộc phát ra ngoài, hận không thể rút gân lột da nghiệt tử trước mặt này.
Bên cạnh, Càn Khôn Pháp Tổ nói: "Bệ hạ tạm thời bớt giận, việc trước mắt cấp bách, vẫn là cứu Thần hậu ra quan trọng hơn. Lỗi lầm của quân thượng, để sau hẳn thẩm tra lại cũng không muộn."
Huyền Thương quân đẩy đẩy Dạ Đàm, Dạ Đàm cũng rất lanh trí, lập tức trốn tới bên cạnh Càn Khôn Pháp Tổ. Càn Khôn Pháp Tổ giống như che chở cho gà con, bảo vệ nàng ở phía sau người, để tránh bị lửa giận của Thiếu Điển Tiêu Y lan tới.
Thiếu Điển Tiêu Y từ đầu đến giờ không hề liếc mắt nhìn Dạ Đàm lấy một cái —— Ông sợ mình chỉ cần liếc mắt nhìn một cái, sẽ nhịn không được mà xé nha đầu đó thành từng mảnh nhỏ.
Càn Khôn Pháp Tổ vẫn xem như là bình tĩnh, lão nói: "Hiện giờ, kẻ cắp yêu cầu dùng mảnh vỡ rìu Bàn Cổ đổi lấy Thần hậu."
Huyền Thương quân trầm giọng nói: "Mới cách đây không lâu, Ma tộc Cốc Hải Triều tuyên bố, rằng có một hắc bào nhân bắt Ma phi Tuyết Khuynh Tâm đi. Cũng...... đưa ra yêu cầu tương tự."
Ma phi Tuyết Khuynh Tâm, chư thần không có bao nhiêu người quan tâm. Dù sao bà đã rời khỏi Thần tộc từ rất lâu rồi, hiện tại lại là Ma phi, ai sẽ nhớ đến bà?
Ngoại trừ...... Thiếu Điển Tiêu Y!
Ông nghe thấy lời này, nhất thời nắm chặt hai tay. Càn Khôn Pháp Tổ lẩm bẩm nói: "Người này quả thực là điên cuồng đến cực điểm rồi, vì mảnh vỡ rìu Bàn Cổ mà không tiếc cùng lúc đắc tội hai tộc Thần, Ma."
Bên cạnh, Dạ Đàm nghe không nổi nữa, nói: "Vậy các người còn ở đây làm gì? Mảnh vỡ rìu Bàn Cổ không phải ở trong tay các người sao, đem đi đổi người ra trước đi chứ."
Thiếu Điển Tiêu Y giống như thùng thuốc nổ sắp nổ tung: "Nơi này làm gì có chỗ cho ngươi nói chuyện?"
Dạ Đàm tức giận: "Bộ ta nói không đúng sao?"
Đang trong lúc này, một giọng nói chữ chữ bình tĩnh vang lên: "Không thể giao mảnh vỡ rìu Bàn Cổ ra."
Dạ Đàm theo tiếng nhìn qua, chỉ thấy Huyền Thương quân thân như ngọc thụ, lạnh như băng tuyết. Dạ Đàm không thể tin được, những lời này lại có thể xuất phát từ miệng Huyền Thương quân.
Hơn nửa ngày, nàng rốt cuộc nói: "Nhưng người ở trong tay kẻ xấu, chính là mẫu thân thân sinh của chàng. Chẳng lẽ bà ấy còn không đáng giá bằng một mảnh sắt vụn sao?"
Huyền Thương quân nói: "Người này lai lịch không rõ, cũng đã dám đối địch với hai tộc Thần, Ma, thì thực lực chắc chắn sâu không lường được. Y ẩn náu trong bóng tối, không dám biểu lộ thân phận, dù sao cũng coi như là có lòng kiêng dè. Nếu còn đoạt được mảnh vỡ rìu Bàn Cổ, e rằng hai tộc Thần, Ma sẽ không thể địch nổi."
Dạ Đàm bái phục sự bình tĩnh của hắn, nhưng cũng đồng dạng khiếp sợ sự vô tình của hắn.
Nàng nói: "Mẫu thần của chàng là một nữ nhân, hiện giờ bà ấy rơi vào tay kẻ xấu, sao chàng có thể nói ra những lời như vậy? Lỡ như bà ấy bị ngược đãi, bị giết hại, chàng cũng vẫn kiên định như vậy sao?"
Huyền Thương quân trầm mặc hồi lâu, nói: "Chúng ta cần phải nghĩ cách khác, bởi vì thiên chức của Thần tộc là bảo vệ Thiên giới, bảo vệ nhân gian. Không thể vì bất cứ chuyện gì mà bị người khác áp chế được."
Chư thần không nói gì, phụ tử hai người này, dù chưa hề bàn bạc, nhưng đều ra quyết định như nhau.
Thiếu Điển thị, luôn là thủ lĩnh và chỗ dựa của Thần tộc, bởi vì bọn họ trước sau đều lấy đại cục làm trọng, cũng trước sau...... lãnh khốc vô tình.
Tình yêu dịu dàng Dạ Đàm đối với hắn đều kết băng, băng vụn vỡ tan, đâm thủng phế phủ. Nàng nói: "Thiếu Điển Hữu Cầm, nếu hôm nay người bị bắt đi là ta, chàng...... cũng sẽ quyết định như vậy, đúng không?"
Huyền Thương quân không nói gì. Nhưng hắn không cần nói, Dạ Đàm cũng biết đáp án.
Nàng yên lặng ngồi ở bên cạnh Càn Khôn Pháp Tổ, chưa từng uống băng, nhiệt huyết đã lạnh.