Tinh Giả: Luyện Linh Đến 1000 Tầng

Chương 68: Chung kết, biến cố




Bây giờ là vòng chung kết, vòng đấu cuối cùng trong đại hội kết chiến liên tông.

Người đối đầu bây giờ chỉ có Ngọc Linh Thảo và Phát Ninh Tâm.

Hai con người này có loại sức mạnh quá lớn, bọn họ đã trụ lại được cho tới bây giờ đã là thiên tài trong thiên tài rồi.

Đây cũng là điều đương nhiên thôi, cả hai đều là thánh thể cơ mà.

Nhưng mà trong suốt thời gian đại hội bắt đầu, người luôn chiếm lợi thế là Ngọc Linh Thảo.

Cô bé được mọi người nhìn nhận là một kẻ kì lạ khi mà không có dấu hiệu suy giảm linh khí một chút nào.

Vì vậy mà mọi người đã nghĩ rằng chắc chắn Ngọc Linh Thảo có bảo vật nào đó luôn cung cấp linh cho cô bé.

Ngay cả Phát Ninh Tâm cũng nghĩ như vậy, vì thế trong trận này cô bé sẽ không câu kéo thời gian mà sẽ lao vào luôn.

Trận chiến bắt đầu, Phát Ninh Tâm ngay lập tức lao tới với tốc độ chóng mặt, cô bé bắt đầu vung kiếm trước, nhưng mà Ngọc Linh Thảo thì lại đứng đó, không hề động đậy.

Đột nhiên một nụ cười trên khuôn mặt của Ngọc Linh Thảo hiện lên, tới lúc này thì Phát Ninh Tâm mới biết rằng cô bé đã bước vào cạm bẫy.

Ngọc Linh Thảo lướt nhẹ sang một bên, sau đó thì dùng thanh xà kiếm vung lên, một tiếng động lớn vang ra, khói bụi mịt mù trước đòn vung đó.

Và rồi Ngọc Linh Thảo là người đầu tiên nhảy ra, cô bé vung kiếm từ dưới lên, nhưng Phát Ninh Tâm ở trong đống khói bụi đó lại né với vẻ mặt khó chịu.

Phát Ninh Tâm bay lên và giơ kiếm tới trước Ngọc Linh Thảo, nhưng mà Ngọc Linh Thảo lại xoay người và đặt lại xà kiếm trong vỏ, cô bé dùng phượt nhất kích lao tới khiến cho Phát Ninh Tâm phải đổi tư thế để đỡ đòn kiếm đó.

Một tiếng keng vang lên, hai thanh kiếm va vào nhau tạo ra một âm thanh chói tai.

Phát Ninh Tâm ở trên không trung hướng mặt xuống nhìn Ngọc Linh Thảo, cô bé dùng hỏa xoáy quyết và lao tới phía Ngọc Linh Thảo.

Ngọc Linh Thảo chạy thẳng tới phía trước để tránh đòn đó, sau đó cô bé dùng thiên quật khiển trói Phát Ninh Tâm lại rồi kéo tới phía trước mặt của cô bé.

Ngọc Linh Thảo lại ngay lập tức dùng minh ngọc trảm, liên tục tấn công Phát Ninh Tâm.

Nhưng mà điều khiến cho Ngọc Linh Thảo kinh ngạc lại là Phát Ninh Tâm, cô ấy không hề lùi lại mà tiến tới dù chịu rất nhiều đòn tấn công của Ngọc Linh Thảo.

Khi mà tới một khoảng cách nhất định, Phát Ninh Tâm ngay lập tức vung kiếm và tấn công tới phía của Ngọc Linh Thảo.

Ngọc Linh Thảo phải thu lại minh ngọc trảm, cô bé bắt đầu đỡ đòn đánh của Phát Ninh Tâm.

Ngay lúc đang đọ kiếm, Phát Ninh Tâm nói rằng: "Cậu thật đúng là khó xơi thật đấy!"

"Quá khen rồi!"

Ngọc Linh Thảo lại nói tiếp: "Đòn này sẽ khiến cậu bất ngờ đấy!"

"Đòn gì cơ?" Phát Ninh Tâm hỏi.

Ngọc Linh Thảo không trả lời lại, cô bé dùng hành động để chúng thực lời nói đó.

Ngọc Linh Thảo xoay lưỡi kiếm lại, trói chặt thanh kiếm của Phát Ninh Tâm khiến cho cô bé bất ngờ tột độ.

Một đòn quật ngang khiến cho Phát Ninh Tâm bị mất thắng bằng, cô bé bị hất văng ra và phải xoay người để cố định lại nơi mà chân đang đáp xuống.

Ngay lúc đó, Ngọc Linh Thảo đã vung ngang thanh xà kiếm khiến cho Phát Ninh Tâm phải bất ngờ mà nghiêng người sát dưới mặt đất.

Ngọc Linh Thảo lập tức thu kiếm lại rồi dùng phượt nhất kích.

Ngay lập tức, Ngọc Linh Thảo lao tới và tấn công Phát Ninh Tâm, vẫn như lần cũ đó, Phát Ninh Tâm dùng kiếm đỡ lại nhưng mà sau những lần tấn công dồn dập thì kiếm của Phát Ninh Tâm đã vỡ ra.

"Kiếm của cậu đã vỡ rồi, cậu không thể chiến đấu được nữa, vì thế trận này tớ thắng nhé!" Ngọc Linh Thảo nói.

Nhưng mà Phát Ninh Tâm nào dễ chịu thua như vậy, cô bé nói hai từ "Chưa đâu!" rồi ngay lập tức lao tới và dùng bộc phá xuyên tâm quyết đấu tới cùng.

Vì thế Ngọc Linh Thảo cũng chiều theo mà tấn công vào trọng tâm, cô bé nhắm vào một luồng sáng ngay giữa chỗ bị vỡ của thanh kiếm đó, sau đó hai người va chạm nhau, một tiếng động lớn vang lên, thanh kiếm bị vỡ của Phát Ninh Tâm bị nổ tung tạo lên luồng xung kích khiến cho cả hai bị văng xa.

Phát Ninh Tâm xoay người lại và đáp xuống đất, cô bé định đấu tiếp nhưng mà trọng tài lại phán thua cho Phát Ninh Tâm, lúc này cô bé mới biết rằng mình đã ra khỏi sân đấu, vì thế, người thắng lúc này là Ngọc Linh Thảo.

Và rồi Diêm Sinh La, tông chủ hoàn tinh tông đứng lên: "Chúc mừng người chiến thắng của đại hội kết chiến liên tông lần này, Ngọc Linh Thảo!"

Ngọc Linh Thảo bây giờ đứng trên sân đấu, cô bé vui mừng hớn hở trước sự chiến thắng này.

"Tôi xin gửi lời tiếc nuối trước những tông môn không dành được giải quán quân, nhưng mà lần sau chắc có lẽ mọi người sẽ lấy được mà thôi!"

Diêm Sinh La cứ nói thêm một tràng trong một khoảng thời gian nữa, ông ấy cảm ơn những người đã đóng góp cho đại hội lần này, và cảm ơn những người đã tham dự đại hội hôm nay, sau đó thì tặng cho Ngọc Linh Thảo phần thưởng giải quán quân.

Lúc mà Ngọc Linh Thảo lên nhận giải, vô số tiếng vỗ tay hiện lên khiến cho Ngọc Linh Thảo vui ra mặt.

"Và tôi xin tuyên bố, đại hội lần này chính thức kết th…! "

Diêm Sinh La chưa kịp nói hết câu, một đường kiếm đâm vào sau lưng của ông ấy hiện ra.

Khi mà ông ấy quơ tay đuổi người ở sau lưng và nhìn lại thì người ông ấy thấy lúc này là Vịnh Thanh Quân.

"Ngươi, tại sao~?" Diêm Sinh La với tình trạng vết thương sâu bắt đầu gục xuống.

Những trưởng lão xung quanh ngay lập tức lo lắng chạy tới đỡ Diêm Sinh La, miệng nói lên 2 từ: "Tông chủ!!"

"Ngươi, tại sao ngươi lại làm như vậy!" Một trưởng lão nòng cốt gằng giọng hỏi.

"Tại sao ư! Tại vì tông môn của các ngươi quá mạnh!"

"Cái gì!"

Ở phía dưới sân đài, Ngọc Linh Thảo cảm nhận thấy nỗi bất an, cô bé ngước lên nhìn chỗ của tông chủ và các trưởng lão thì thấy một điều cực kì bất ngờ.

Tông chủ bị thương ư!? Tại sao?!

Ngọc Linh Thảo lo lắng, trong lòng như lửa đốt.

"Ta chính là gián điệp đã được cài vào tông môn này từ rất lâu, ta thật ra không phải là Vịnh Thanh Quân, ta là Hàn Thanh Quân!"

Lời vừa nói ra, những trưởng lão và tông chủ đều cực kì kinh ngạc.

Tông chủ cố gắng gượng dậy: "Ngươi~, vậy mà ngươi lại là người của vạn hàn tông!"

"Tại sao lại không, ta đã chờ đợi khoảng khắc này từ rất lâu rồi, các vị, hãy đứng lên đi!" Hàn Thanh Quân hét lớn.

Những trưởng lão và tông chủ của các tông môn đều đứng lên, bọn họ bay lên nhìn vào chỗ trụ đài của Diêm Sinh La.

Diêm Sinh La hơi thở yếu ớt, nói: "Vậy ra~, các ngươi đã lập ra kế hoạch từ trước!"

"Còn phải nói, bây giờ, các ngươi hãy đi chết đi!" Hàn Thanh Quân quát lớn.

Ở phía bên dưới, Huyền Cơ đột nhiên hiện ra và nói: "Chủ nhân, người hãy bao bọc cơ thể bằng linh hộ thể hết sức đi!"

Ngọc Linh Thảo vừa bất ngờ vừa băn khoăn: "Sao cơ!? Tại sao?!"

"Không có thời gian đâu, nhanh lên!" Huyền Cơ nói lớn.

Vừa dứt câu, một vụ nổ lớn vang lên bao bọc cả đấu trường.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.