Sáng sớm.
Một ngày trước Thẩm Tư Phi uống rượu, hơi nhức đầu.
Mà cảm giác đau đầu coi như nhẹ nhàng, so với đó toàn thân cậu như bị nghiền, nhức mỏi.
Thời gian làm việc và nghỉ ngơi quy luật làm cho cậu miễn cưỡng có chút ý thức vào tám giờ sáng, một cánh tay ôm eo cậu, phía sau lưng dán vào ngực Alpha, bị hơi thở của đối phương bao bọc, ấm áp cực kỳ.
Tối hôm qua quá điên cuồng.
Cậu suýt nữa bị pheromone của Hạ Tây Châu ép phát tình, hơn nữa còn dưới tình huống cậu nguyện ý mở khoang sinh sản, cũng không dùng biện pháp bảo vệ gì.
Thẩm Tư Phi chưa tỉnh hẳn, mơ màng đẩy Hạ Tây Châu ra, nghe thấy đối phương trầm giọng bên tai: "Tỉnh rồi?"
Thẩm Tư Phi vừa buồn ngủ vừa mệt, cậu chỉ ngủ ba tiếng, muốn nhắn tin xin nghỉ cho giáo sư Từ, mà không có sức.
Bây giờ cậu và hai bạn học khác đang tham dự một đề tài nghiên cứu Toán của Từ Thế giáo sư Từ, nghiên cứu vừa mới bắt đầu, tiến độ tương đối chậm. Từ Thế khoan dung rộng lượng mà không cứng nhắc cố chấp, là người vô cùng thấu tình đạt lý.
Mà có việc thì xin nghỉ sớm, nói rõ ngọn nguồn là chuyện cần thiết.
Trên thực tế, Từ Thế đã sớm thấy Hạ Tây Châu xin nghỉ cho Thẩm Tư Phi, lý do là ngẫu nhiên phát tình.
Lý do này hiển nhiên rất không thuyết phục. Huống hồ Thẩm Tư Phi từ trước đến giờ hoàn thành nhiệm vụ đúng hạn, làm việc kỹ lưỡng thành thật, thiên phú cũng cao, hơn nữa mẹ Từ yêu ai yêu cả đường đi, Từ Thế đối với cậu luôn luôn khoan dung. Bởi vậy ông cũng chấp nhận cho xin nghỉ.
Từ Thế nhắn lại một câu: Người trẻ tuổi, cái gì kia đừng thái quá đấy.
Hạ Tây Châu đương nhiên không nghe.
Hắn cũng chỉ ngủ ba tiếng, lại vẫn có tinh thần, chống người nhìn Thẩm Tư Phi.
Thẩm Tư Phi vào tám giờ dưới sự kích thích của đồng hồ sinh học, hơi có chút ý thức, mà có lẽ là quá buồn ngủ, chậm chạp không thể mở mắt ra.
Hạ Tây Châu nhìn lông mi cậu không ngừng run rẩy, cảm thấy như là cánh bướm bị cuốn lại.
Chăn bởi vì hắn ngồi dậy mà xốc lên một chút, Thẩm Tư Phi chỉ mặc áo T shirt rộng, size rất lớn, là của Hạ Tây Châu.
Trong không khí nổi trôi hai loại pheromone, hương sữa trong veo, cây linh sam hơi đắng. Ngửi kỹ, chúng nó dung hợp lại cùng nhau.
Mà hiện tại người này còn mềm mại tựa vào trong ngực hắn, không hề phòng bị.
Omega uống say và Omega phát tình là hai loại trạng thái hoàn toàn khác nhau, lúc trước Thẩm Tư Phi có lý trí, vừa ngoan vừa nghe lời, nói cái gì làm cái đó, lúc sau lại là thuần túy bị dục vọng chi phối.
Hạ Tây Châu thả tay ra.
Hắn phát hiện, Thẩm Tư Phi không hề có nguyên tắc với hắn. Hắn làm gì, cậu cũng tiếp thu được.
Vậy hắn không nhịn được quá phận thêm chút.
Giọng Thẩm Tư Phi nhỏ như mèo con, vung móng vuốt lên kháng nghị, nhưng không có chút tác dụng gì, cuối cùng vẫn mặc hắn làm.
Thẩm Tư Phi rốt cuộc tỉnh lại, đã không ngăn cản được hắn, chỉ có thể trầm mê sâu hơn, cậu nhẹ giọng mắng: "Hạ Tây Châu! Khốn nạn!"
Hạ Tây Châu chặn miệng cậu: "Em nói chúng ta sinh thêm đứa nữa, anh phải cố gắng chút mới thực hiện được."
...
Một tháng sau, giáo sư Từ bị tin tức Thẩm Tư Phi mang thai làm cho bối rối.
Từ lão giáo sư dù theo sát trào lưu thời thượng thế nào, đối mặt với chuyện làm cho ông kinh ngạc vẫn rất khó phản ứng kịp.
Thẩm Tư Phi rất xin lỗi: "Giáo sư, thật sự rất xin lỗi thầy, chuyện này em đã đắn đo suy nghĩ kĩ. Còn thí nghiệm nghiên cứu bên này thì em sẽ làm tốt phần em phụ trách, bảo đảm không kéo chậm tiến độ của team."
Giáo sư Từ đứng vụt lên, vẻ khiếp sợ dần bớt đi: "Không, em không cần lo lắng chuyện này, nghiên cứu không cần gấp. Thầy chỉ hơi kinh ngạc, em đừng để bụng. Thầy nhớ tuổi tác em không còn nhỏ, lần mần nữa thì chậm trễ, sau này sinh thêm sẽ vất vả hơn."
Thẩm Tư Phi gật đầu: "Vâng, tiểu Hạ Duy luôn muốn có bạn, em đã đồng ý, phải thực hiện mới được."
Giáo sư Từ đảo mắt nhìn thân hình kiên cường như trước của cậu, bây giờ vẫn chưa nhìn ra cái gì, nhưng ông không khỏi cười: "Thầy không có ý khác. Đồn con mà Alpha và Omega kết hợp sinh ra được trời cao ban ơn, tiểu Hạ Duy rất thông minh, thầy hy vọng đứa này cũng vậy."
"Đúng rồi, thầy nói chuyện này cho cô Từ được không? Bà ấy biết nhất định sẽ rất vui vẻ."
Thẩm Tư Phi: "Cảm ơn thầy, đương nhiên được."
Thai lần này bởi vì có kinh nghiệm nên ngoại trừ ban đầu nôn nghén và buồn ngủ, trạng thái của Thẩm Tư Phi không tệ.
Mấy tháng sau, bạn học cùng nghiên cứu với cậu trơ mắt nhìn bụng cậu to lên.
Một cô gái đẩy kính mắt: "Anh Thẩm này, anh nói thật với em, có phải là anh có thai không?"
Một bạn học nam khác trợn to hai mắt.
Giáo sư Từ đi tới, giọng sang sảng: "Đúng, Tư Phi có thai rồi, các em lúc thường đừng đùa giỡn bạn. Rồi, đừng giật mình như vậy, không nói cho các em sớm cũng là vì không muốn để cho các em bị ảnh hưởng."
Cô gái lấy lại tinh thần: "Anh Thẩm là Omega ạ?"
Bạn học nam lập tức đưa ghế cho Thẩm Tư Phi: "Anh Thẩm, anh ngồi đi!"
Cô gái kia nói: "Em có gối tựa! Em còn hai cái, anh Thẩm, em lấy cho anh một cái nhé!"
Thẩm Tư Phi nói cảm ơn, cười nói: "Anh là Omega không sai, nhưng đừng kinh hãi như vậy, giáo sư vẫn còn ở đây đấy."
Giáo sư Từ ho khan mấy tiếng: "Xem đi, các em chịu ảnh hưởng rồi, kích động thế à? Xem ra hôm nay thầy không thể nghe các em báo cáo kết quả nghiên cứu tuần này."
Mọi người mau chóng hồi thần, giáo sư Từ gọi Thẩm Tư Phi ra ngoài, nói với cậu: "Giai đoạn nghiên cứu này cũng sắp xong rồi, có lẽ chỉ cần nửa tháng là kết thúc hẳn. Thầy xem rồi, thầy có lớp nghiên cứu sinh phải dạy, em muốn tới làm trợ giảng không, không mệt lắm, em có thể lấy điểm."
Chấm điểm xong, chỉ tiêu khác hợp lệ là được tốt nghiệp. Từ Thế đối xử với cậu đúng là rất tốt, luôn cho cậu rất nhiều cơ hội và giúp đỡ.
Thẩm Tư Phi gật đầu: "Cảm ơn giáo sư Từ, đương nhiên em muốn."
Từ Thế cười nói: "Không cần khách sáo, vậy cứ như thế đi. Đúng rồi, tối hôm nay cô Từ mời em ăn cơm, em ngồi xe thầy về luôn, không cần phiền tiểu Hạ tới đón em."
...
Thai này của Thẩm Tư Phi ổn định hơn tiểu Hạ Duy khi đó nhiều, căn bản không có cảm giác khó chịu, chứng quáng gà và cảm xúc bất an cũng không xuất hiện.
Đến cuối cùng chỉ hơi mệt, hơi vất vả, cảm giác đau lưng mỏi chân lại tới rồi.
Thẩm Tư Phi làm trợ giảng cho Từ Thế vốn chỉ cần chuẩn bị bài chuẩn bị ppt và chấm bài tập, sau đó ông có việc đi công tác hai tuần, tiết của hai tuần này chỉ có thể để Thẩm Tư Phi dạy thay.
Cậu vốn có kinh nghiệm dạy, giảng bài không khó, mà làm người ngại là...
Từ Thế dạy đại cương Toán, toàn là nghiên cứu sinh chuyên ngành, tổng cộng sáu mươi, bảy mươi người.
Thẩm Tư Phi thả giáo án trên bục giảng, quét mắt nhìn sinh viên ở dưới. Ai nấy trợn mắt lên, nhìn cậu.
Cậu cài mic lên cổ áo, giọng nói trong phòng học rất rõ ràng, là giọng thanh thanh còn trẻ: "Chắc các em đã nhận được tin, hai tuần này giáo sư Từ đi công tác, thầy đến dạy thay hai tuần. Thầy họ Thẩm."
"Đây là cách thức liên lạc của thầy, có bất kỳ câu hỏi nào thì tìm thầy. Giáo sư Từ cũng sẽ hủy bỏ giải đáp câu hỏi trong hai tuần này, bài tập và luận văn báo cáo vẫn giao cho phòng làm việc."
Cậu xoay người, viết tên và số điện thoại của mình lên bảng đen, "Trong lúc lên lớp cấm hành vi quay video, có việc gấp thì đi không cần xin phép, không điểm danh. Ok, chúng ta bắt đầu vào bài."
Thẩm Tư Phi từ trước đến giờ luôn là phong cách này, không nói nhiều lời, vào lớp là giảng bài.
Chung quy là nhiệm vụ lên lớp nửa tiếng hơi nặng, cậu đứng lâu là không nhịn được chống nạnh, bụng nhô lên bởi vậy càng thêm rõ ràng.
Sinh viên bên dưới khiếp sợ hoài nghi, mặc dù Thẩm Tư Phi nhấn mạnh không cho phép quay chụp, mà bởi vì truyền tin và sự hiếu kỳ của nhân loại nên thu hút một nhóm nhỏ sinh viên đến học ké.
Sau đó nhanh chóng truyền ra ngoài với phạm vi giống như vòng tròn.
Người hiện đại luôn hiếu kỳ, nhìn thấy người đẹp đặc sắc là không dời mắt ra được.
Omega hiếm thấy, Omega đi dạy còn lộ mặt trong lúc mang thai càng hiếm thấy hơn.
Lúc Thẩm Tư Phi giảng bài luôn lộ ra vẻ lạnh lùng, bởi vì đang nghiêm túc làm việc, chìm đắm trong đó, mà cậu lại có năng lực diễn dạt và năng lực quản lý lớp, viết bảng còn đẹp cực kỳ.
Đa số giáo sư đại học ít viết bảng, bởi vậy viết ngoáy quen tay, mà Thẩm Tư Phi vào thời kỳ dạy cấp ba cần viết bảng nhiều, có cơ sở luyện tập, chữ viết ra đúng quy tắc lại còn đẹp.
Ngón tay thon dài trắng nõn, mặt mày nhàn nhạt, đặc biệt là đôi mắt như lưu ly.
Nói là mỹ nhan thịnh thế cũng không quá.
Tan lớp, vì để tránh va chạm, Thẩm Tư Phi chờ sinh viên lao ra phòng học, kết quả cậu phát hiện tất cả mọi người không ai đi, người cả phòng học nhìn cậu.
Thẩm Tư Phi mở to hai mắt nghi hoặc hỏi: "Các em không đi à?"
Mấy cô gái hàng trước nhịn cả tiết, cuối cùng cũng được nói chuyện: "Không nỡ ạ." "Thầy Thẩm như minh tinh." "Thầy Thẩm đang mang thai ạ?" "WeChat của thầy Thẩm là gì ạ?"
Thẩm Tư Phi khẽ ngước mắt, nhìn thấy người đàn ông chẳng biết đứng ở cửa từ khi nào, cậu cong khóe miệng: "Các em không đi, vậy thầy đi trước. Alpha nhà thầy đến rồi, các em tuần sau gặp."
Mọi người sững sờ, nhìn theo.
Một người đàn ông cao lớn đẹp trai ôm lấy cậu, bày ra dáng vẻ bảo vệ.
Trong mắt toàn là cưng chiều dịu dàng.
-
270 ngày sau, Hạ Viên được sinh ra, là bé trai khỏe mạnh, có một đôi mắt đẹp đẽ trong suốt như người ba Omega.