Tình Đầu Mafia

Chương 71: Che chắn




...TẤT CẢ NHÂN VẬT, SỰ KIỆN, TÌNH TIẾT ĐỀU LÀ HƯ CẤU...

Khung cảnh ấy cứ như trong phim vậy, 4 mắt nhìn nhau Tuyết Nhi cũng chẵng ngạc nhiên nhiều nữa, anh ta cứ thế. Lần nào xuất hiện cứ như biến thân vậy 1 cách nhẹ nhàng im lặng khó mà phát giác.

_Bị em phát hiện rồi!

Anh ta phì cười nhẹ nhàng đi đến trước mặt cô, giống như 1 con báo đang thâm dò con mồi vậy. Anh ta cuối nhìn vào khuôn mặt của cô, rồi lại đưa mắt nhìn cái bọc toàn vỏ quýt kia.

_Anh nhìn cái gì?

Tuyết Nhi giọng thản nhiên không mấy ngạc nhiên

_Nhìn xem em đã khỏe hẳn chưa, để mai còn đi học!

Cái giọng trầm ấm phá tan cái lạnh mùa đông

Tuyết Nhi chẵng trả lời, chỉ dọn đồ trên ghế gọn lại nhích chút qua bên ghế. Có lẻ anh ta cũng nhiểu ý mà ngồi xuống!

"Anh ta lúc nào cũng vậy, bộ vest chỉnh chu, cùng mùi hương khó quên, cái hương thơm vô cùng nam tính " Cái mùi nước hoa đắc tiền mà cô từng được nghe thấy trên người mấy tên đầu gấu giàu có ở lớp.

Không phải là cố ý, mà chỉ là thơm đến mức trong không khí có thể tồn tại rất lâu! Mùi nước hoa trên người mấy tên đó tỏa ra mùi rất kinh tởm, còn anh ta lại khác. Nó đích thực là mùi "Tiền"! Thật ra trên người anh ta từ trên xuống dưới cái nào cũng là tiền.

Nhưng mùi hương của anh ta lại khác biệt so với mấy tên đó! rất khó quên!

Đột nhiên cô giật mình, bất giác chẵng biết khi nào mặt đã đỏ ửng cả lên, "chẵng hiểu kiểu gì mà mình lại để ý từng ngoại hình cử chỉ của hắn vậy không biết!!!!!! điên mất thôi!"

_Sao vậy? Lạnh à!

_Không.....Không chỉ là có hơi.......

_?

Cả 2 cứ ngồi đó, 1 người ung dung ngắm trời quan mây cảnh, còn 1 người đã lạnh đến phát run mà vẫn đang cố tỏ ra bình tĩnh. "Sao vậy, lạnh thì đứng lên đi vào trong đi sao ngồi đây hoài vậy Nhi!!!!" tuy suy nghĩ là thế nhưng không hiểu vì sao miệng lại nói ý khác!

_Sao anh biết tôi ở đây.....Mà tới!?

Tuyết Nhi kìm cơ thể đang phát run vì lạnh mà hỏi

_Tôi đến trường, và biết thôi!

"Đúng.....Đúng rồi!!! Nương đã nói như thế, sao....Mình lại hỏi điều ngu ngốc đến vậy chứ!!!!!"

Nhiều lúc Tuyết Nhi suy nghĩ đến viễn cảnh như trong mấy bộ phim nổi tiếng của ngôn tình. Hay ngay cả là trong tiểu thuyết của cô! Cho dù quen hay không quen, thì khung cảnh này rất hợp tình hợp lí cho tình huống đó, tình huống" nam chính khoát áo cho nữ chính khi trời đông!"

Tuy là chưa tới cảnh giới đó, nhưng việc mà anh ta che gió đông cho cô đã là 1 việc khó mà nghĩ ra!. Nghĩ thôi chưa đủ, tay cô còn không thôi bóc vỏ quýt, đến khi quả quýt sạch bóng mới thôi.

Đột nhiên cô cứ cảm thấy có cái gì đó khó chịu, tuy mắt nhìn vào quả quýt trên tay, nhưng lại để ý người kế bên. Anh ta cứ nhìn vào cô cứ như quan sát nhất cử nhất động vậy " khó chịu thật!"

_Này cho anh đó!

Tuyết Nhi dúi quả quýt vừa bóc vỏ vào anh Ji-Hoon, anh ta có chút ngạc nhiên nhìn cô hồi lâu.

_Cảm ơn em nhé!

Anh ta ăn trong sự vui vẻ kia, không biết có phải thật không nhưng niềm vui nó hiện hẳn lên mặt anh rồi kìa!

_Tôi đưa em vào trong, rồi tôi đi nhé, tôi có 1 số việc....

Ji-Hoon lưu luyến miếng quýt cuối cùng, và nói

_Không cần đâu, anh tới thăm là được rồi, giờ cũng lạnh nên tôi vào trong nhé!

Nói rồi cô dọn dẹp xung quanh, bỏ vào thùng rác gần đó, quay lại cuối chào anh ta rồi mới hẳn vào trong!

Nhưng anh ta lại đi theo sau cô, rồi dần dần là kế bên!

_Anh chưa đi sao?

_Đưa em vào rồi đi cũng không muộn!

"Anh ta chắn gió cho mình sao?" Ji-Hoon đi song song với Tuyết Nhi cô chậm thì anh chậm, cô nhanh thì anh nhanh!

Giống như, không khoát áo cho cô, thì anh sẽ làm 1 cách khác riêng biệt hơn. khoát áo chỉ ấm phần trên, còn việc này là ấm cả người. Và còn ấm cả trái tim!!!

Phòng cô nằm là ở trên tầng, nên đã đi vào thang máy. Thang máy dần đóng lại, anh ta nhẹ nhàng đưa tay chào cô và nở 1 nụ cười!

"Yêu nhau từ những điều nhỏ nhặt!"

Quả không sai!

Thang máy đóng lại, tim cô như được kích điện vậy, nó nhanh chậm bất thường. Thật chẵng hiểu rõ là thứ tình cảm gì, nhưng khi gần anh ta lại dễ chịu và thinh thích!

Cô vỗ vỗ 2 má cho tĩnh hồn tĩnh vía.

_Có khi nào bị bệnh tim không vậy! phải đi khám thôi!

Ji-Hoon ngồi trong xe, anh ta vẫn đang cố nhớ về cái mùi vị của quả quýt khi nảy. Có lẻ anh ta đã biết rằng, mục kế hoạch của hắn đã thành công 40% nên khuôn mặt lộ ra vẻ hài lòng!

Hé cửa sổ xe, rít 1 hơi dài từ điếu xì gà. Hắn từ bên ngoài cửa bệnh viện nhìn vào, 2 đồng tử co lại như đang suy nghĩ gì đó!

Anh ta vẩn vơ suy nghĩ về những ngày tháng có cô ấy. Cái lúc mà anh ta nghĩ về 1 gia đình 3 người hạnh phúc kia, nhưng lại tan biến nhanh chóng!

_Như 1 giấc mơ vậy!

_Em có thấy vậy không?

Anh ta nói trong sự ưu buồn. Rồi lại đưa mắt nhìn vào bệnh viện, 1 cách khó đoán, lại xen chút buồn bã khó nói nên lời!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.