Mạc Lục hạ quyết tâm thật tốt thực tập ba tháng sau, đảo qua phiền muộn. Mỗi ngày đúng giờ đi làm, đồng nghiệp trong lúc đó chung đụng cũng tạm, ôm trong lòng một khuôn mặt tươi cười tóm lại là không có gì sai. Vừa mới bắt đầu vài ngày trong công ty cũng biết nàng cùng Hứa Thanh Hoan có quan hệ, có một đồng nghiệp ngoài sáng khuôn mặt tươi cười chào đón, sau lưng đã từng trào phúng qua vài câu.
Mạc Lục có lần trong lúc vô tình đi lấy nước sôi, nghe được hai cô gái trong phòng làm việc bát quái về mình.
A nói: “Thì ra là có người quen ô dù, biểu muội mình cũng đường đường sinh viên đại học danh tiếng thế mà không trúng tuyển…”
B nói: “Ai, ai kêu chúng ta không có ô đù? Ba cô nếu là Lý Cương cô cũng có thể tiến vào 1 vị trí tốt của cơ quan chính phủ ~ “
A nói: “Đúng là xinh đẹp có ích lợi gì? Không có bản lĩnh thật sự,tôi xem thường cô ta!”
…
Hai người lại tán gẫu trong chốc lát, đột nhiên ở cửa Mạc Lục đang suy nghĩ mình rốt cuộc là có nên đi vào hay là không thì sắc mặt trong nháy mắt trở nên rất khó.
Mạc Lục cũng không phải rất để ý cái này, dù sao nhiều chuyện ở trên người người khác nàng bất quá là quyết định đợi lát nữa lại đến, mà 2 cô kia vừa vặn đi ra…
Mạc Lục hướng các nàng cười cười, một câu nói chưa nói.
Hai nàng đồng nghiệp kia lo lắng hãi hùng vài ngày, cuối cùng thấy không có động tĩnh rốt cục an tâm. Bất quá sau này trong cuộc sống, các nàng chứng kiến Mạc Lục đối đãi chân thành, làm việc chịu khó hoàn toàn không có ỷ vào quan hệ, dần dần cũng là đối với nàng nhiệt tình lên.
Ngày này là 14/3 Valentane trắng.
Thừa dịp nghỉ ngơi không gì làm 1 vài đồng nghiệp ngồi quanh Mạc Lục cực kỳ nhiệt liệt đàm luận buổi tối cùng bạn trai đi đâu chơi.
Cuối cùng đoàn người gặp Mạc Lục vẫn luôn không nói lời nào, vì vậy hỏi:
“Mạc Lục, buổi tối cùng bạn trai có hoạt động gì không?”
Mạc Lục có chút xin lỗi trả lời: “Em còn không tìm được bạn trai…”
Đoàn người nghe được lời của nàng cái cằm đều nhanh rớt xuống, mà một bên vài nam đồng nghiệp không nói lời nào sau khi nghe xong không khỏi ở trong lòng mừng thầm, chính mình có cơ hội…
1 nữ đồng nghiệp vỗ vỗ vai Mạc Lục, vẻ mặt hiểu rõ:
“Mạc Lục, có phải hay không yêu cầu quá cao? Bây giờ con gái luôn cho rằng sau tốt hơn, không biết trên đường bỏ lỡ bao nhiêu phu quân…”
Nữ đồng nghiệp số hai thân đồng cảm, đồng ý nói:
“Đúng vậy, đúng vậy, nhớ năm đó chị cảm thấy được mối tình đầu bạn trai không có tiền đồ, cho nên chia tay. Ai ngờ năm ngoái hắn mời chị đi uống rượu mừng, dựa, tên kia hiện tại phong sinh thủy khởi, có nhà cao, xe đẹp…”
1 câu của đồng nghiệp này khiến cho một đám đã kết hôn hoặc chưa lập gia đình đang yêu thương cảm khái, thoáng chốc tranh nhau nói, duy chỉ có Mạc Lục liên tục không có cơ hội nói, bày chính khuôn mặt tươi cười ngồi ở vị trí, cho đến khi nụ cười cứng ngắc cũng không thể chen vào một câu.
Buổi tối trên đường về nhà, cửa hàng hai bên đường phố san sát khắp nơi trang trí ngọt ngào, còn dán đầy quảng cáo lễ tình nhân cùng với chỡ lớn giảm giá ưu đãi.
Mà trên đường này một đôi tay dắt tay nụ cười thân mật lại càng làm Mạc Lục hai mắt sáng ngời.
Về đến nhà, nàng bới ra vài ngụm cơm không có khẩu vị. Càng nghĩ càng buồn bực, cuối cùng trèo lên o QQ trực tiếp đem hết thảy tâm tình phát tiết tại QQ blog- -
Nước biếc người ta quấn: “Móa! Lão nương thiếu một nam nhân! ! !”
QQ sửa đổi sau không đến 1’, đã năm sáu kẻ bình luận lại.
3 người này là 3 con bạn cùng phòng kí túc với nàng.
Nói mê: “Ai yêu, tiểu Lục, cậu rốt cục giác ngộ rồi ~! Bất quá bây giờ là không phải là chậm sao?”
/荌 “↘ tĩnh: “Nếu không chị đây giới thiệu cho? Có yêu cầu gì vội vàng nói! Bất quá hôm nay em chỉ có thể nhất định một mình qua ~ ha ha ha ha ha ~ “
Vân: ha ha, không phải là tịch mịch khó nhịn? bốn năm đại học cứ như vậy lãng phí ~ đáng đời!
…
Mạc Lục nhìn xem nhắn lại một cái tức giận! Những người này cần phải cố ý kích thích nàng thế sao? ? ? Bất quá con chuột kéo đến một tin nhắn cuối cùng, tâm tình của nàng trong nháy mắt thay đổi sung sướng không ít.
Nguyệt Hắc Phong Cao: “Trùng hợp như vậy, ông đây đang cần nữ nhân! Nếu không hai ta hợp một chút?”
Mạc Lục uốn lên mặt mày nhếch miệng gõ bàn phím trả lời:
“Đi đi đi đi, cũng không phải chinh phạt khổ lực, chỉ yêu cầu sống cùng nam thôi!”
Ngồi trước máy tính chờ trả lời Nhạc Hằng thấy nàng nói, chẳng biết tại sao, đột nhiên sinh ra tâm lý thuyết phục.
Nguyệt Hắc Phong Cao: “Hứ, nha đầu không có mắt! Ông đây đâu bê bát như mi nói? Không chỉ có người lớn lên đẹp trai bằng cấp lại cao, cộng thêm tiềm lực đi theo ông đây mi đã có thể kiếm được rồi ~ còn có gì không hài lòng ?”
Nước biếc người ta quấn: “Côn đồ, nhà ngươi ưu tú như vậy, sao bây giờ còn ngồi trước máy tính cùng ta huyên thuyên đây? Hai ta nếu là gom góp một khối, không chừng ngày nào đó ta liền lây vận rủi của bệnh ngươi, cả đời này đều khỏi phải trông cậy vào một phen duy trì đại sự nghiệp ! Cho nên hay là thôi đi ~ “
Nguyệt Hắc Phong Cao: “Không có mắt không phải thế? Liền hôm nay con gái tim ta thổ lộ cô nương liền xếp hàng đến một chục.”
Nước biếc người ta quấn: “( ⊙ o ⊙ ) giá thị trường tốt như vậy, lại còn bị còn dư lại?”
Nguyệt Hắc Phong Cao: “Hừ, người bình thường ở đâu vào mắt ta? Tiểu nha đầu, ta lại là cảm thấy tư chất mi không sai, như thế nào? Nếu không hai ta thử xem?”
Trước máy tính Mạc Lục nhìn xem câu trả lời của hắn, cười đến thiếu chút nữa đứng không lên. Lớn như vậy, chưa gặp qua tự luyến như thế… Quang minh chính đại khen chính mình còn chưa đủ, thậm chí khen ngợi người khác mục đích cuối cùng cũng là phụ trợ sự ưu tú của mình…
Mạc Lục cũng không biết chính mình lập tức đến tột cùng động gì, rõ ràng chống càm, ma xui quỷ khiến suy tính tới loại cười giỡnnày .
Nàng hỏi: “Nhưng là ta nghe người ta nói, cự ly xa yêu thương vì cũng sẽ không lâu dài… Bởi vì nam nhân trên cơ bản đều là đứng núi này trông núi nọ, động vật không chịu nổi tịch mịch…”
Nàng vừa hỏi xong, góc phải phía dưới lập tức nhảy ra nhắc nhở:
Hảo hữu Nguyệt Hắc Phong Cao trả lời bình luận…
Mở ra Mạc Lục liền chứng kiến 1 câu nói làm cho nàng về sau một đoạn thời gian rất dài nhớ tới, còn có thể nhịn không được.
Hắn nói : “Nhưng là tiểu Lục này, cũng không phải là trên đời này tất cả mọi người là như vậy. Ít nhất trong mắt của ta, nếu quả thật thật tâm yêu một người khoảng cách lại xa cũng sẽ không dao động và sẽ không thay đổi phần tâm ý kia.”
Nàng xem thấy câu nói kia, hồi lâu không có nhắn lại. Hắn cũng không thúc giục nàng trả lời. Có lẽ, hắn cũng không cần trả lời. Nhưng là một khắc kia nàng đối với hắn ấn tượng không còn là 1 người thích nói giỡn đối với bất kỳ người nào chuyện đều thờ ơ, 1 côn đồ không có tim không có phổi.
Khi đó ngoài cửa sổ, thành phố S bầu trời đêm đầy sao giăng.
Lúc đầu hắc y dùng hình tượng vô lại xuất hiện ở thế giới Mạc Lục tựa hồ trong nháy mắt trở nên không hề giống nhau. Nhưng mà đến tột cùng ở đâu thay đổi nàng nhiều lần nghĩ…nhưng nhất thời lại không có thể suy nghĩ ra.
Lần đầu tiên, Mạc Lục bởi vì làm một người ngay cả tên thật gọi cái gì cũng không biết, mất ngủ.