Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt

Quyển 2 - Chương 3: Lúc báo danh gặp chó chặn đường




Tại tửu lâu xa hoa nhất Bồ thành, trong một nhã gian dựa vào cửa sổ. Trang hoàng xa xỉ hoa lệ hình như không thể lấp đầy được cõi lòng tịch mịch của người nào đó, thế nên tiếng thở dài không ngừng truyền ra ngoài.

"Ai!" Đan Kinh Thiên một thân đỏ thẫm tựa vào trên thành cửa sổ, hung hăng thở dài.

"Ta nói, hôm nay ngươi thở dài không dưới 10 cái. Ngươi kêu chúng ta đến đây là để nghe ngươi thở dài hả ?" Long Tường đi đến cạnh cửa sổ, vỗ vào lưng của Đan Kinh Thiên.

Đan Kinh Thiên xoay người, ai oán nhìn bóng dáng màu lam ở đối diện, nói: "Tử Khanh, huynh đệ của ta không phải là người nhà của ngươi sao? Tại sao Mạc Phong và thúc thúc của ngươi đều đến đây rồi, chỉ có huynh đệ của ta là chưa đến vậy ? Ngày mai là ngày 1 rồi , có phải 'hắn' đến trễ chiêu sinh năm nay hay không ?"

Mạc Tử Khanh uống một ngụm trà, nói: "Ta lần thứ mười hai nói cho ngươi biết, ngũ thúc của ta trở về nói là Thiên Diệp xuất phát sớm bọn họ một tháng. Có khả năng là nàng ở trên đường có việc nên tới chậm . Sao ngươi không đi Công hội Lính Đánh Thuê mà hỏi ?"

"Ta đi rồi , không có tin tức gì cả. Chẳng lẽ 'hắn' không muốn tìm chúng ta , ta còn chờ 'hắn' mời chúng ta ăn thịt nướng đó ! Nếu 'hắn' dám thất hứa, ta sẽ bắt 'hắn' mời ta ăn thịt nướng mười lần." Đan Kinh Thiên nói, căm giận ngồi vào vị trí ban đầu.

Hai người khác trong phòng nhất thời không nói gì, vẻ mặt hắc tuyến. Thì ra ngươi không phải nhớ 'hắn' , mà là nhớ thịt nướng do 'hắn' làm ••••••

Mạc phủ.

Đại sảnh

Năm nam tử trung niên ngồi đối diện nhau. Ngồi ở chủ vị là gia chủ đương nhiệm của Mạc gia Mạc Trì, ngồi dưới là bốn đệ đệ của hắn lần lượt là Mạc Vân, Mạc Viêm, Mạc Dận, Mạc Kiếm.

"Ngũ đệ, ngày mai là đến chiêu sinh của Học viện rồi, sao Thiên Diệp còn chưa tới ? Có phải đã xảy ra chuyện gì với con bé hay không ?" Mạc Trì hỏi Mạc Kiếm đang thản nhiên uống trà bên dưới.

"Đúng vậy, sao đệ lại để cho con bé ra ngoài một mình? !" Lão tam tính tình nôn nóng thầm oán Mạc Kiếm.

"Thiên Diệp thật sự có thể tu luyện hả ? Không nhìn thấy, trong lòng chúng ta không thể tin được." Lão tứ khôn khéo nhất cũng mất bình tĩnh .

"Lúc trước là con bé thắng được tỷ thí trong tứ đại gia tộc, chúng ta mới bảo trụ được vị trí tại Kỳ Phong thành, giúp đế đô giảm bớt nguy cơ. Con bé có thánh thú cao cấp, chắc là không có chuyện gì đâu. Con bé nói sẽ đến Bồ thành nhất định sẽ đến, chẳng qua khi nào thì trở lại Mạc phủ, cái này không biết được." Mạc Kiếm bất đắc dĩ trả lời. Hắn nhớ rõ hình như hắn đã lặp lại câu trả lời này bốn năm lần rồi ? !

"Cái gì là không biết khi nào thì trở lại Mạc phủ? Mạc phủ chúng ta không phải đầm rồng hang hổ gì, sao lại không dám trở về ? !" Lão tam hét lên.

"Nếu con bé đã nhìn nhận lão ngũ, còn theo bọn đệ trở về, cuối cùng con bé cũng sẽ trở về nhà thôi ." Mạc Trì nói, "Đúng rồi, Mạc Phong là do con bé bồi dưỡng sao ? 14 tuổi đã là luyện đan sư cấp 3, thiên phú như vậy, chúng ta phải toàn lực bồi dưỡng. Hắn sẽ ghi danh hệ đan dược đúng không ?"

"Đúng vậy. Lúc Thiên Diệp đi cũng bảo hắn nên học tập. Bằng vào thiên phú của hắn, vào Học viện là chuyện dễ dàng." Mạc Kiếm nói.

" Chúng ta có luyện đan sư của mình, tranh đấu với Phong gia cũng dễ dàng hơn . Từ lúc bọn họ mời một vị luyện đan sư cấp 5 đến, lập tức chèn ép ngành đan dược của chúng ta, hiện tại con đường đan dược của chúng ta đã tiến một bước dài!" Lão tứ quản lý việc buôn bán của gia tộc nói.

"Chúng ta thì luôn bên cạnh nhau, nhưng ko biết giờ này tiểu muội ra sao rồi".

Nhất thời trong đại sảnh lâm vào trầm mặc.

Sáng sớm hôm sau, Long Lôi đi đón Độc Cô Thiên Diệp . Xe ngựa của Long gia thoạt nhìn có vẻ giản dị, bố trí bên trong rất thoải mái. Vào trong xe ngựa, Độc Cô Thiên Diệp đánh ngáp hỏi: "Không phải hẹn 7 giờ sao, hiện tại vừa mới qua 6 giờ."

"Nghe nói năm nay người báo danh rất nhiều, chúng ta đi sớm một chút, xếp hàng trước, nếu không phải đợi thật lâu ." Long Lôi giải thích .

Xe ngựa chạy hơn hai giờ, lúc đến cách Học viện Đế Quốc một con phố đã bị chặn lại. Độc Cô Thiên Diệp mở cửa xe, bị tình huống trước mắt làm kinh hãi. Bây giờ mới qua 8 giờ một chút, con phố phía trước đã xếp đầy người.

"Thấy chưa, ta đã nói rất nhiều người mà." Long Lôi vươn đầu nhìn, sau đó nhảy xuống xe ngựa rồi nói với Độc Cô Thiên Diệp "không thể ngồi xe ngựa đi tiếp, chúng ta phải đi bộ qua."

Độc Cô Thiên Diệp đi về phía trước cùng với Long Lôi, Long Lôi nói với Độc Cô Thiên Diệp: "Trước khi vào Học viện Đế Quốc phải đi thí nghiệm huyễn lực. Những người này đều là xếp hàng chờ thí nghiệm . Nhưng chúng ta không cần xếp hàng, học viện sắp xếp riêng cho gia tộc và quý tộc hoàng thất một điểm thí nghiệm khác. Tường ca ca và Khi ca ca sẽ đón chúng ta ở nơi đó."

Độc Cô Thiên Diệp sửng sốt một chút, sau đó khôi phục bình thường.

Phải gặp bọn họ sao?

Đi tới phía trước, quả nhiên nhìn thấy hai nơi để thí nghiệm. Một nơi thì đội người sắp xếp đến góc đường rồi quẹo vào trong, một nơi có rất ít người. Độc Cô Thiên Diệp từ xa đã nhìn thấy Long Tường và Long Khi ở chỗ thí nghiệm chờ bọn họ.

"Tường ca ca, Khi ca ca." Long Lôi vẫy tay với hai người, bước nhanh qua. Độc Cô Thiên Diệp cũng đi theo.

"Tường ca ca, đây là Bách Lý ca ca mà ta nói với ngươi. Xích Diễm Hồ của ta là hắn chọn giúp ta !" Long Lôi chạy tới, kéo tay của Long Tường, thanh thúy nói.

Long Tường nhìn Độc Cô Thiên Diệp, sửng sốt một chút, sau đó cười nhìn Độc Cô Thiên Diệp, nói: "Bách Lý Tà ? Ngươi tới Bồ thành cũng không tới tìm chúng ta, có phải đã quên chúng ta hay không ? !"

"Hả ? Các ngươi quen biết sao ?" Long Lôi hỏi.

"Một năm trước gặp qua một lần." Độc Cô Thiên Diệp cười cười.

"Ngươi đến rồi cũng không nói với Đan Kinh Thiên một tiếng, hại chúng ta mỗi ngày nghe hắn lầm bầm nhắc ngươi." Long Tường nói.

"Ta vốn tính vào học viện rồi mới tìm các ngươi . Không nghĩ tới lại gặp ngươi vào lúc này." Độc Cô Thiên Diệp nói. Thừa lúc Long Lôi nói chuyện với Long Khi, nàng kéo Long Tường sang một bên: " Hiện tại tên của ta là Bách Lý Tà, các ngươi không được để lộ ra!"

Long Tường nhìn nhìn chung quanh, nói: "Hai cân thịt nướng!"

"Thành giao." Độc Cô Thiên Diệp nhanh chóng đáp ứng, sảng khoái khiến Long Tường hối hận mình đề xuất điều kiện quá ít.

Phụ trách báo danh là một lão nhân, ánh mắt híp, bộ dáng chưa tỉnh ngủ.

Đợi khoảng 20 phút, mọi người đằng trước đều làm thí nghiệm xong, lúc Độc Cô Thiên Diệp đang định tiến lên, lại bị một đám gia đinh đẩy ra, cũng may được Long Tường đứng bên cạnh đỡ, mới không ngã sấp xuống.

"Tránh ra tránh ra!" Một vị quản gia đi từ phía sau tới, đuổi người đứng hai bên ra, sau đó xoay người nói với nữ tử phía sau: "Tiểu thư, đã xử lý toàn bộ người cản đường , người có thể tới báo danh rồi."

Một nữ tử mười lăm sáu tuổi đi đến, mặc một trang phục cưỡi ngựa màu đỏ, cao ngạo đi tới. Đi tới trước bàn báo danh , cầm lấy bảng biểu* nhìn, ném cho quản gia, nói: "Điền ."

*bảng biểu: ở đây chắc là lý lịch.

Người bị đẩy ra nghĩ đi lên lý luận, sau khi thấy rõ là ai đều lui trở về. Thế lực lớn như Phong gia, bọn hắn chọc không nổi.

Vì Long Lôi muốn ghi danh vào hệ đan dược, thí nghiệm khác với Độc Cô Thiên Diệp. Lúc quay lại vừa vặn nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp bị đẩy ra. Nàng tức giận chạy tới, nhìn thấy Phong Sương, châm chọc nói: " Con khổng tước nhỏ kia*, sao ngươi lại chen ngang vậy! Thứ tự trước sau ngươi không hiểu hả !"

(*ở chương 2 bạn Long Lôi kêu bạn Phong Tuyết là khổng tước + bạn Phong Sương là em của bạn Phong Tuyết = bạn Long Lôi kêu bạn Phong Sương là khổng tước nhỏ)

" Phong Sương ta báo danh chẳng lẽ cần xếp hàng ? Mọi người phía sau không nói chuyện, ngươi ồn ào cái gì." Phong Sương ngẩng đầu, vẻ mặt cao ngạo. Nhìn Độc Cô Thiên Diệp, nói: " Người này đến từ cái vùng nông thôn nào vậy? Sao lại báo danh ở chỗ này?"

"Người do Long gia ta mang đến , chẳng lẽ cần ngươi phê chuẩn sao ?"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.