Tiểu Tâm Can Của Trùm Hắc Đạo

Chương 1: Gặp gỡ, ăn sạch và bị bắt




Một chiếc taxi kì lạ dừng trước Ma Mị, tại sao lại nói chiếc taxi đó kì lạ? Bởi Ma Mị là hộp đêm lớn nhất thành phố A, đến đây đều là tầng lớp thượng lưu nên không bao giờ có một chiếc taxi dừng lại.

'Cạch' một tiếng, cửa xe mở ra, bước xuống là một cô nàng học sinh. Dáng người cao khoảng 1m70 được bao bọc kín đáo bởi bộ đồng phục nên khó nhìn ra được bất kì sức hút nào. Mái tóc cột hai chùm thắc bím trông cực kì quê mùa. Gương mặt bị che khuất bởi chiếc kính gọng to. Kèm theo một chiếc balo sau lưng không khó để nhận ra đây là một cô nàng mọt sách chính hiệu.

Chỉ thấy cô hướng thẳng cổng vào của hộp đêm mà bước.

-Xin lỗi vì đã ngăn lại nhưng nhóc con à đây là hộp đêm học sinh như nhóc nên về nhà học bài đi. Chờ đủ tuổi rồi quay lại nhé.

-Diệp Thịnh, ngươi nói với nó làm gì? Cho dù đủ tuổi thì cũng chưa chắc đủ tiền vào hộp đêm của chúng ta. Trực tiếp bảo nó cút là được mà!

Chỉ thấy cô nhóc lúc nảy vẻ mặt bình tĩnh móc trong cặp ra một tấm thẻ giơ trước hai tên bảo vệ.

-Thấy rõ chứ? Tôi là Lâm Mạn Điệp, ok?! Ngày mai anh - chỉ vào người sỉ nhục cô không có đủ tiền - không cần đến đây làm việc nữa!

Bỏ lại câu nói cô bước vào trong dưới sự sững sờ của hai tên bảo vệ. Họ không ngờ cô con gái ông trùm khoáng sản lại mặc đồng phục học sinh! Trận này họ thảm rồi a~~~

--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ---

Bên trong là khung cảnh nhộn nhịp tấp nập ồn ào pha chút sắc dục. từng tốp trai gái đang tán tỉnh sờ mó nhau trong góc tối. Trên sàn nhảy là những cô gái ăn mặc thiếu vải đang ra sức lắc lư cố gắng khoe bày hết vẻ nóng bỏng của mình.

Cô nhanh chóng bước đến một góc nhỏ, nơi có từng đám trai gái đang nô đùa. Cô đi đến đâu rất nhiều người nhìn theo đến đó, họ có cùng một suy nghĩ:" Ma Mị dạo này cho cả học sinh cấp 3 vào à??"

-Ê, con mọt sách của mày đâu rồi?

Một tên con trai trông có vẻ dâm đãng mở miệng hỏi tên con trai ở giữa.

-Hừ! Con nhỏ đó trông có vẻ đần nhưng mà cũng khôn lắm! Tao vẫn chưa đưa nó lên giường được thì làm sao dẫn đến cho tụi bây coi. Ai bảo phải tao ra vẻ đường hoàng như hoàng tử mới cưa được nó chứ, dẫn nó đến đây phá hết hình tượng tao à?

Đám con trai lẫn gái nghe xong bật cười nghiêng ngả. Bỗng có một giọng nữ trong trẻo nhưng lạnh lùng thấu xương vang lên.

-Xin hỏi, người con gái mà mấy người vừa nói có phải là tôi không?

Chỉ thấy một cô gái cao ráo đang tựa vào bức tường gần đó cười như không cười nhìn bọn họ.

- Mạn Điệp! Anh , em nghe anh giải thích được không?!

Tên con trai vừa nói ban nảy nhanh chóng đứng bật dậy luống cuống giải thích.

-Được, anh nói đi!

-Anh! Anh!

-Nói rằng anh giả vờ đến và yêu tôi chỉ để thắng 10000 nhân dân tệ. Hay nói rằng sao em biết sớm quá không chờ anh đưa em lên giường và thắng 10000 nhân dân tệ rồi em hãy biết cũng không muộn??

-Nhưng mà xin lỗi anh rồi bởi......

Cô dừng lại một chút thu hết vẻ mặt của mọi người vào mắt rồi nói tiếp.

-Tôi mới là người chiến thắng!

-Tôi cũng định sẽ cho anh một cơ hội để anh trở thành bạn trai tôi nhưng xem ra anh không đủ tiêu chuẩn vượt qua thử thách rồi! Nghe nói anh thích cô tiểu thư của đại học S đúng không?

-Vậy tôi xin giới thiệu với anh người mà anh yêu thầm và cũng là tiểu thư của đại học S là tôi!

Nói xong, cô cởi bỏ đồ buộc tóc, vứt đi chiếc kính quê mùa, nhanh chóng hiện ra cô gái tuyệt sắc. Mọi người không ai nhìn kĩ cô vì nghĩ cô xấu xí nhưng ai ngờ rằng cô chính là tiểu thư của đại học S chứ!!

Im lặng là hiện tượng chính xác để miêu tả khung cảnh lúc này!

-Tạm biệt nhóc con!

Rồi cô quay bước lên thẳng tầng hai của hộp đêm để lại một đám ngu ngốc tự đại.

--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------

-Sao? Thua rồi đúng không? Tao nói rồi bọn đàn ông là đám chỉ biết suy nghĩ bằng nửa thân dưới thôi! Mày nghĩ tình yêu có thể thay đổi họ để họ bỏ đi vẻ đẹp bên ngoài sao? Mơ tưởng! Trận này tao thắng !

Người nói là cô bạn thân của cô Mỹ Dung.

-Được mày thắng ngày mai tao sẽ chuyển tiền cho mày!

-Ngốc ! Tao chỉ muốn mày thực tế hơn thôi ! Ở đó mà bạch mã hoàng tử. Uống đi tao bao!

-Ừ!!

--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ---

-Mày say rồi uống gì nhiều vậy tao kêu xe đưa mày về nha!

-Thôi .. nấc.. mày đừng ...nấc.. đưa tao về. Cả nhà tao ...nấc.... lại la ầm lên cho xem. Mày mướn giúp tao phòng tổng thống đi .

-Hả?! À ừ! Mày ngồi đây tao đi nói với ông quản lí cho mày!

Chốc lát sau cô bạn thân cô trở lại với tấm thẻ mở cửa phòng tổng thống.

-Đi thôi tao đưa mày lên đó!

-Không cần đâu...nấc.....mày về đi........nấc...... tao tự lên được.

-Được không đó?! Thôi tao đưa mày lên!

-Mày về đi mà tao không sao đâu!

-Ừ! Thôi tao về!

--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ -----

Lên thẳng tầng 7 của hộp đêm. Bước đi của cô loạng choạng. Mở cửa phòng bước vào, trong phòng không có ánh đèn nào, cô cũng chẳng thèm mở. Ở lại hộp đêm nhiều đêm nên cô biết rõ kiến trúc căn phòng.

Bỗng cô đụng phải một bức tường vững chắc. Cô nhớ trong phòng làm gì có bức tường này. Chắc cô say rồi!

-Cô là người của đêm nay?

Một giọng nói nam tính, từ tốn xen lẫn sự lạnh lùng xa cách vang lên. Cô nghĩ anh hỏi cô là người làm náo loạn tầng một nên cô gật đầu.

-Phải là tôi.

-Cởi quần áo ra!

Cô vẫn chưa hiểu gì thì anh nói.

-Tốt cô không cởi?! Tôi cởi!!!

Nói rồi tay anh không ngần ngại cởi áo cô ra.

-Buông ra, anh làm gì vậy hả? Đồ dê xồm! Cút ngay! Đàn ông các người toàn là một đám đực ngựa, suy nghĩ bằng nửa người dưới... các người chết đi... chết hết đi... Bọn khốn không đáng sống!

Cô dãy dụa mong chạy thoát khỏi tên đàn ông mạnh bạo này.

-Tốt không đáng sống, bọn khốn! Tôi sẽ cho cô biết thế nào là tên khốn.

Chỉ nghe 'xoạt' một tiếng áo cô bị xé rách rơi xuống sàn nhà. Cô vẫn chưa kịp tiếp thu thì anh nhanh chóng túm lấy cô đè xuống giường.

Ban đầu cô còn cố gắng dãy dụa nhưng mà cho dù dùng mọi sức mạnh vẫn không mảy may làm xê dịch được người đàn ông nằm trên người cô. Dần dần cô cũng thôi không động đậy nữa. Dù gì cũng là một tấm màng thôi mà, phá đi cũng tốt, không cần phải tốn công gìn giữ nó làm gì.

Trong khoảng thời gian đó anh đã cởi sạch quần áo trên người cô. Đôi bàn tay chậm rãi trượt từ trán cô xuống, mắt, mũi, miệng, cổ, ngực. Thực nhẹ nhàng giống như nâng niu một bảo vật. Nhờ ánh trăng chiếu vào anh thấy rõ người con gái dưới thân.

-Cô rất đẹp.

Sau đó anh nhanh chóng cuối xuống hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô. Từng chút từng chút một trằn trọc mút, sau lại điên cuồng mút vào, cuốn lấy chiếc lưỡi thơm tho của cô mà trêu chọc đùa giỡn. Đôi bàn tay cũng không an phận mà sờ mó khắp người cô, vuốt ve tấm lưng trần mịn màng, tay còn lại thì nắm lấy bầu ngực sữa mịn màn hung hăng trêu chọc làm hai điểm hồng trước ngực dựng đứng lên.

Cô lại có cảm giác thực thoải mái. Các tế bào không ngừng ham muốn nhiều hơn nữa làm cô không kiềm chế được mà bật ra tiếng rên nhẹ.

Không nghi ngờ gì nữa tiếng kêu này còn thêm kích thích người đàn ông bên trên. Hạ thân anh đã căn cứng đến phát đau. Nụ hôn anh rơi như mưa xuống thân thể ngọc ngà dưới thân. Chậm rãi tách hai chân cô ra anh nhanh chóng tiến thẳng vào mà không có màn dạo đầu. Mỗi người đàn bà mà anh qua đêm chưa bao giờ anh dạo đầu cũng chưa bao giờ chờ đợi họ mà lúc nào cũng tiến thẳng vào để giải quyết dục vọng mà thôi. Anh không quan tâm và cũng không bao giờ quan tâm đến cảm giác của họ. Riêng hôm nay tuy không tiến thẳng vào nhưng anh có sự chờ đợi thiếu đi quyết đoán nên bây giờ anh không thể đánh mất quy luật anh sẽ không nâng niu bất cứ người phụ nữ nào.

Tuy nhiên, khi anh đi vào anh cảm nhận được mình xuyên phải cái gì đó. Chưa kịp đoán ra thì người con gái dưới thân đã bật ra tiếng kêu.

-AA.. đau quá... hức hức ... đau quá aaa. Anh mau rút ra mau cút khỏi người tôi Aaa. Đau quá aaa.... hức hức hức.

Tiếng kêu nhanh chóng thức tỉnh dục vọng anh, cảm nhận được một dòng nước chảy ra nơi giao nhau của hai người lại thoang thoảng mùi máu tươi anh nhanh chóng hiểu được đây là lần đầu tiên của người phụ nữ này.

Không tự chủ anh dừng động tác lại. Để cô chậm rãi thích ứng sự có mặt của anh. Anh cúi xuống hôn lên cái miệng ngọt ngào đang khóc ngất của cô, nhẹ nhàng mang theo sự bá đạo chiếm hữu. Đôi bàn tay nhanh chóng trêu chọc thân thể cô, kích thích dục vọng cô để cô nhanh chóng thích ứng. Anh sắp nhịn không được rồi!

Khi cô chậm rãi thích ứng anh nhanh chóng gia tăng tốc độ ra vào, cô nhanh chóng vang lên âm thanh rên rỉ nhè nhẹ. Khi lên đến đỉnh điểm anh gầm nhẹ ôm lấy người phụ nữ dưới thân bắn ra dòng nước trắng đục vào trong thân thể cô. Chậm rãi rút ra xoay người nằm cạnh cô, thấy cô đã rất mệt mỏi. Anh không tự chủ kéo cô vào trong lòng ôm lấy. Cô 'ưm' nhẹ một tiếng rồi thiếp đi trong lòng người đàn ông xa lạ vừa 'thượng' cô này.

Anh nhìn người phụ nữ trong lòng cũng muốn ngủ nhưng mà người phụ nữ này rất giỏi cư nhiên lại cọ cọ vào ngực anh tìm chỗ ngủ thoải mái nhưng hành động nhỏ này lại rất ý nghĩa với người đàn ông kia. Dục vọng vừa chìm xuống lại nổi lên mạnh mẽ. Cô gái là em trêu chọc tôi trước, lửa đã nỗi vậy thì em dập nhé!

Đêm đó anh làm khoảng mười lần, chưa bao giờ anh ham muốn một người con gái như thế. Đến sáng anh mới chợp mắt. Còn người con gái kia do quá mệt mỏi + thêm rượu nên ngủ thẳng đến sáng không biết gì.

--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ --------

Sáng sớm anh tỉnh lại, mở ra đôi mắt phượng hẹp dài đào hoa, anh nhanh chóng nhìn sang chỗ nằm bên cạnh tìm kiếm bóng dáng của người con gái làm anh điên cuồng nhưng mà KHÔNG CÓ. Anh hoảng hốt, suốt mười năm qua anh chưa bao giờ mất bình tĩnh như vậy. Chạy như bay vào phòng tắm với hi vọng nhìn thấy người phụ nữ đêm qua nhưng mà KHÔNG THẤY.

Nhìn quanh phòng trên bàn có một tờ giấy, anh nhanh chóng cầm lên đọc, càng đọc anh càng tức giận. Trên đó chỉ có vỏn vẹn vài câu:

'Xin chào anh, tôi không biết anh là ai nhưng xin lỗi vì đêm qua tôi say quá vào nhầm phòng anh rồi phát sinh quan hệ. Nhưng mà anh yên tâm tôi không cần bồi thường đâu! Tôi cũng thấy có lỗi về chuyện này. Xin lỗi anh nhưng mà nói đi thì cũng phải nói lại dù gì chuyện này anh cũng có lời, nếu anh không thích tôi để lại tờ chi phiếu đó, trên đó là số tiền khá lớn đủ để một người bình thường sống trong vài năm. Vậy nhé! Tạm biệt!'

Vò nát tờ giấy trong tay, cô gái tôi vốn định để em yên ổn mà đi nhưng mà tôi nghĩ lại rồi tôi muốn bắt em phải trả giá tất cả. Cả đời này em đừng mong thoát khỏi tôi!!

22 giờ 35 phút.

Tại một tòa cao ốc nằm ở trung tâm thành phố, một bóng dáng tuấn mĩ từ phòng tắm bước ra. Ngũ quan tinh xảo như điêu khắc, gương mặt cương nghị, đôi mắt phượng hẹp dài hấp dẫn như hồ ly như hút cả linh hồn bạn vào trong đó, sống mũi cao thẳng, bên dưới là bạc môi khẽ nhếch lên cười như không cười khiến người đối diện không đoán ra được ý tứ trong đó. Chỉ thấy anh từ trong phòng tắm bước ra, trên mái tóc màu nâu đỏ chậm rãi nhỏ xuống vài giọt nước còn đọng lại. Trên thân thể màu đồng săn chắc được bao bọc bởi chiếc khăn tắm quấn ngang hông, lộ ra cơ thể sáu múi cường tráng.

Người đàn ông hoàn mĩ đó đang bước đến gần chiếc giường duy nhất ở giữa phòng, trên giường là một cô gái xinh đẹp, nếu các paparazzi ở đây thì không khó nhận ra cô ta chính là diễn viên nữ mới nổi tiếng gần đây rất được ưa thích, nhìn thấy người đàn ông bước lại gần cô nhanh chóng uốn éo thân thể muốn phô bày hết vẻ quyến rũ của mình để thu hút người đàn ông đang đứng kia, phải biết rằng anh chính là người nắm giữ quyền sinh sát trong cả giới hắc bạch, nếu cô ta quyến rũ được anh, có thể trở thành Lãnh phu nhân, vậy thì trong giới showbiz cô chính là nữ hoàng rồi!

Cô rất chuyên tâm vào công việc quyến rũ của mình, đôi mắt vì ảo tưởng mà hiện lên vẻ tham vọng, mà cô không biết rằng người đàn ông đang đứng nhìn kia từ đầu đến cuối không hề hiện lên một tia dục vọng nào cả. Sâu trong đôi mắt lạnh lùng khi nhìn thấy vẻ tham lam của cô thì hiện lên vẻ chán ghét. Lúc này, cô gái nằm trên giường đã tự thoát hết y phục trên người, quỳ trên giường chờ anh ôm lấy, nhưng mà cô thất vọng rồi, người đàn ông kia đều không động dù chỉ một chút vẫn đứng đó lẳng lặng nhìn cô.

Cô gái nhanh chóng hiện lên vẻ tức giận, phải biết rằng rất nhiều người đàn ông đều điên cuồng vì cô, từ nhà làm phim, đạo diễn hay nam diễn viên mà cô đóng chung. Chỉ duy nhất người đàn ông này động cũng không động, từ đầu đến cuối đều dửng dưng như vậy, làm cô tự thấy mình giống như một con khỉ đang làm trò cho người ta xem.

Nhưng mà người đàn ông này rất có quyền thế cô không thể chọc được, hơn nữa cô còn muốn quyền lực từ anh nên vẫn là nhịn đi, suy nghĩ kĩ cô nhanh chóng vứt bỏ cái gì mà tự trọng, liêm sỉ, sự tức giận tồn đọng mà bò lại gần anh. Cô không thấy rằng người đàn ông kia đã đem mọi suy nghĩ tính toán của cô thu hết vào mắt.

Chỉ thấy cô gái bò sát lại gần anh, ôm lấy anh, hai bầu ngực sữa dùng sức cọ vào cơ thể anh, bàn tay dùng sức vẽ vòng tròn trên ngực anh, thấy người đàn ông không có phản ứng cô tức giận đến nghiến răng. Thực ra thì anh đang nghĩ đến nếu người phụ nữ ( cô ) cũng có bộ dáng quyến rũ anh như vậy thì sẽ như thế nào (=_=III). Lúc này cô gái khồn nhịn nữa vì muốn thu hút người đàn ông kia, cô lập tức đứng lên, kéo cổ anh, đặt lên môi anh một nụ hôn, kĩ thuật hôn của cô rất điêu luyện, nhiều người đàn ông đều ngất ngây trước nụ hôn của cô. Nhanh chóng đưa chiếc lưỡi của mình vào miệng anh trêu chọc dục vọng của người nào đó nhưng mà...

-Ầm...

Cô gái hôn anh kia lúc này thê thảm không nỡ nhìn với chăn, gối, bàn, ghế lẫn lộn thành một đống, cô gái ban nãy ngất đi máu từ trên đầu tuôn ra như suối.

-Thiên, thu dọn.

Lúc này, một người đàn ông trẻ tuổi từ ngoài đẩy cửa bước vào, chỉ thấy cậu ta đến cạnh anh, cuối đầu thưa:

-Vâng, tổng giám đốc.

Ngắn gọn khoảng mười phút hiện trường được trả về như chưa có chuyện gì xảy ra. Còn cô gái kia, xem ra không thể có cuộc sống mà cô ta miêu tả nữa rồi!

Trở lại người đàn ông gây ra chuyện kia mặt không đổi sắc, giống như chuyện này xảy ra thường xuyên vậy. Mà chuyện cũng chính là thế, kể từ cái đêm quan hệ với người phụ nữ không biết mặt kia, anh chạm vào bất cứ người đàn bà nào đều nhớ đến cô. Dục vọng của anh đối với cô vẫn chưa từng nguôi, ngược lại còn mạnh mẽ hơn trước rất nhiều, nghĩ đến cô hạ thân liền căng cứng nhưng mà mấy người phụ nữ kia ngược lại không thể giải quyết dục vọng cho anh bởi vì đơn giản anh không có cảm giác với bọn họ.

-Thiên, tìm ra người phụ nữ đó chưa.

Từ đầu dây bên kia nhanh chóng vang lên tiếng hút khí, giọng nói run lên đáp lại anh:

-Tổng...tổng giám đốc, vẫn...vẫn..chưa.

Lập tức anh phát ra tiếng rống giận làm người bên kia sợ hãi muốn dập máy ngay lập tức:

-Shit! Khốn kiếp tôi nuôi các người làm gì hả. Chỉ có một người phụ nữ nho nhỏ cũng tìm không xong. Hơn hai tháng rồi, một chút tin tức cũng không có nếu 3 ngày nữa tôi không thấy người phụ nữ kia thì cậu cũng cút luôn đi!

-Vâng, vâng ạ, chúng tôi sẽ cố gắng tìm người phụ nữ ấy nhanh nhất cho ngài.

‘Tút’ là tiếng đáp trả cho lời hứa hẹn không hoàn hảo của người đàn ông bên đầu dây bên kia, nếu ai ở gần cậu ta lúc này sẽ thấy một mảng ướt đẫm ở lưng áo, gương mặt đầy mồ hôi và cái đầu ướt như mới gội.

‘Nếu cứ nói chuyện với tổng giám đốc như thế này chắc cậu cần thuốc trợ tim và đặt quan tài trước quá!’

Còn lúc này, anh đã nhanh chóng đi tắm nước lạnh, một tổng giám đốc như anh muốn dạng phụ nữ gì mà không có, vậy mà chỉ nhớ đến người con gái chết tiệt kia thì lúc nào cũng phải ngậm bồ hòn làm ngọt mà đi tắm nước lạnh. Bắt được cô hắn sẽ đem cô về nhà hung hăng *** 3 ngày 3 đêm cho cô khỏi xuống giường mà chạy mất nữa!

--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ --------

Còn người phụ nữ hại nước hại dân kia giờ này đang điên lên a.

-Cha, mẹ hai người nỡ nào nghe lời ông đem con gả đi như thế chứ!

-Điệp Nhi à con nghe ba nói, không có gả đi chỉ là xem mắt, xem mắt thôi ha, được thì lấy không thì thôi cha mẹ không ép mà!

-Đúng vậy, Điệp Nhi ngoan, mẹ nào muốn gả con chứ nhưng mà lời ông không thể cải a~!

Thực ra, ông cô hối thúc cũng có nguyên do, là vì khi xưa cha 33 tuổi mới lấy mẹ, lý do là mẹ chê ba già hơn mẹ tận 5 tuổi nên không chịu gả. Rồi mẹ không chịu sinh em bé nên đến khi ba 35 tuổi mới có cô. Nên bây giờ ông thấy mấy ông bạn già của ông đã có chắt bế, chờ mãi đến khi cô lớn nên lập tức đem cô gả, mau sinh ra một đứa chắt cho ông a~~.

Cô nghe mẹ và ba nói xong tức giận bỏ lên phòng, gọi điện thoại cho bạn thân, cô vừa thét vừa giả vờ khóc:

-Mỹ Dung, mọi người trong nhà định bán tao đi aaaaaaaaa~~~!! Mau Mau đến đón tao nếu không mày sẽ không nhìn thấy tao lần nữa aaaaaa huhuhu!!!

Bên kia, Mỹ Dung chưa hiểu mô tê gì cũng lập tức đồng ý phóng xe chạy như bay đến nhà cô. Chỉ sợ không nhìn thấy cô lần cuối. Trong nhà cô nhìn thấy xe Mỹ Dung dừng trước cửa lập tức chạy ra, trèo lên xe:

-Mau mau chạy đi!

-Hả? À ừ!!

Trên xe.

-Cái gì mà gia đình định bán mày đi hả??

-Ông bắt tao đi xem mắt, ba mẹ cũng đồng ý với ý kiến với ông, nên tao quyết định bỏ đi cho họ biết mặt.

-Chỉ vậy thôi?

-Ừ!

囧. ‘Kétttttttt’ tiếng banh xe phanh gấp vang lên chói tai. Mỹ Dung mở của xuống xe thở gấp bình ổn cơn giận vừa bùng phát, tự thôi miên mình:

-Bình tĩnh! Mỹ Dung mày không được tức giận, nếu không sẽ nổi mụn, sẽ có nhiều nếp nhăn, mau già xấu.

Trong khi Mỹ Dung đang tự thôi miên mình bình tĩnh thì người sợ thế giới không loạn kia cũng nhanh chóng xuống xe:

-Dung mày không sao chứ? Mày đừng chết nha!! Chờ ra khỏi đây viết di chúc để hết tài sản của mày cho tao rôì chết không muôn. Mày chết ở đây còn một mình tap sẽ sợ ma a.

Lập tức mọi sự bình tĩnh ráng tích góp nảy giờ của Mỹ Dung bùng nổ.

- Lâm Mạn Điệp!!!! Con mẹ nó vậy mà mày bảo tao chạy đến đây !! Còn cái gì mà gặp mặt lần cuối!!! Chó má!!! Làm tao chạy bạt mạng mém chết đến đây chỉ vì một chuyện cỏn con như hạt cát của mày. Còn trù tao chết, hôm nay là ngày chết của mày thì có đó nhaaaaaaaaaa!!!!

Mạn Điệp nghe cô hét nhanh chóng bịt tai lại rối rít cầu xin khoan hồng của pháp luật, giọng điệu nhanh chóng nhảo nhẹt đổi cả cách xưng hô làm Mỹ Dung nổi hẳn một tầng da gà:

-Ối cục cưng của tớ, cậu không biết lúc ấy tớ giận cỡ nào đâu thế nên tớ mới như vậy a. Tha lỗi cho tớ đi mà nha nha!!!!!!!!!!! Sẽ không có lần sau đâu oaaaaaa hahaaaa aaaa!!!

-Im ngay và luôn. Còn có lần sau? Mày ngại sống quá lâu hả??????

-Không! KHông ! Không có lần sau ! Mày muốn tao làm gì cũng được đừng tức giận aaaaaa!!

Mọi người ai không biết chứ cô biết rất rõ a, lúc trước cô chọc Mỹ Dung tức giận nó lập tức xé sạch ao quần tập sách rồi cứt đứt liên lạc với cô nửa tháng a. Thực sự rất khủng khiếp! Quần áo hàng hiệu cô mới mua đều phải vứt hết. Mà chỉ vì cô chơi trò trốn tìm giả vờ mất tích 2 ngày aaaaaaa. Chỉ có 2 ngày thôi đó!!

-Được, tao tha cho mày lần này. Hôm nay mày khao hết!

Gật đầu như mổ thóc. Đùa, cô không đồng ý cho chết sớm hả?!

-Lên xe!

-Ừ!! Hì hì hì!!

Cô mang theo vẻ mặt nịnh hót cùng với Mỹ Dung lên xe phóng đi mất. Mà lúc này một chiếc xe Haima màu đen bóng loáng từ góc ngã ba phía sau chỗ xe cô vừa đậu chạy ra. Trên xe có 4 tên đàn ông đều mặc bộ vét màu đen đeo kính râm che khuất gương mặt. Lúc này, một trong bốn tên móc điện thoại nhanh chóng gọi cho sếp.

-Tổng giám đốc, đã tìm được người rồi!

Bên đầu dây bên kia vang lên một giọng nói lạnh lùng nhưng nghe kĩ thì sẽ thấy sự vui vẻ ẩn chứa trong đó.:

-Theo dõi!

Cúp điện thoại, anh tựa lưng vào chiếc ghế làm việc:

-Tiểu yêu tinh, em không chạy thoát đâu.

Ánh mắt anh xoáy sâu vào tờ chi phiếu 100 ngàn nhân dân tệ trên bàn. Ánh mắt cười như không cười. Lúc này một con cáo già và một con hồ ly non nớt sẽ truy bắt nhau, phần thắng sẽ thuộc về ai?!

Lúc này, hai cô gái xinh đẹp của chúng ta đang rất vui vẻ mà ăn chơi, đâu hay rằng ác ma vẫn đang chờ các nàng sập bẫy.

-Dung à!!!!!!

-Hửm???

-Hắc hắc Dung à.... ....

-Chuyện ..nấc...gì?

-Dung aaaaaaaaaaaaaaaaaa.... ...... ......

-Con mẹ...nấc...nó chuyện....nấc ....gì?

-Không ...nấc....có....gì! Hì hì hì! =_= đổ mồ hôi_ing

-Thôi!..nấc ..về đi!

-Hửm??...nấc...ừm!!

Sau đó hai cô lần lượt đứng dậy, bước chân không vững vấp vài vỏ chai bia té nhào mấy cái mới đứng dậy được. Gọi nhân viên đến tính tiền hai người vừa bước vừa đỡ nhau, trong tình trạng có thể ngã đến kêu cha gọi mẹ bất cứ lúc nào!

--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------

-Mày đứng đây ..nấc...chờ tao tí...nấc.... tao đi..nấc..lấy xe.

-Ừ!

Để lại Lâm Mạn Điệp đang mệt mỏi dựa vào cột điện bên đường, Dung chân bước loạng choạng đi lấy chiếc xe Ferrari yêu dấu của cô.

-Chóng mặt quá a....*nôn*

Lúc này chiếc Haima màu đen ban nảy lập tức xuất hiện trước mặt cô, xuống xe là 3 người đàn ông mặc vest đen đeo kính, họ nhanh chóng tiến lại mục tiêu, còn cô vẫn đang ngây thơ ngồi nôn không ngừng.

-Này này, có chuyện gì vậy buông tôi ra.

Cô vừa la vừa sử dụng những chiêu thức võ thuật của mình nhưng mà bọn họ là ai chứ?! Là tinh anh trong tinh anh của bang phái nắm trùm hắc đạo của Châu Á. Nếu cô tỉnh táo mà đánh thì còn có cơ hội nhưng mà trong tình trạng vấp con kiến còn té thì là mơ tưởng viễn vông rồi! Nhanh chóng mục tiêu được bịt miệng đưa lên xe, đóng cửa rồi chạy mất.

Còn cô nàng Mỹ Dung thì vẫn đang trong nhà xe và gặp được cái gọi là ‘Định Mệnh’ của cuộc đời.

Trên xe cô bị say lại chạy xe với tốc độ quá nhanh, thế là chiếc xe phải được đưa đi rửa vài lần để làm sạch sau khi chở cô. Tuy cô gái ngồi sau vẫn không ngừng nôn nhưng mà tốc độ chiếc xe vẫn không thuyên giảm ngược lại còn tăng tốc thêm, lý do đơn giản là chủ nhân của bọn họ đang chờ! Chậm trễ họ cũng không lãnh nổi hậu quả, vậy nên vẫn là để cô nôn đi miễn sao không chọc boss tức giận là được.

--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ -------

Đại khái khoảng 25 phút sau, chiếc Haima của dừng lại trước một căn biệt thự nằm giữa trung tâm thành phố. Ước lượng diện tích đến 1500m2 vậy mà còn nằm giữa trung tâm thành phố, phải biết rằng 1m2 ở thành phố cũng có giá đến vài chục ngàn nhân dân tệ. Chiếc xe nhanh chóng tiến vào căn biệt thự khổng lồ kia.

Đường đi lát bằng gạch hình vảy rồng vàng trông cực kì khoa trương. Hai bên đường là những loài cây và hoa xen kẽ nhau, đặc biệt là có những loài hoa cực hiếm và không thể sống ở vùng nhiệt đới vẫn có hơn nữa còn sinh trưởng rất tốt. Cách một khoảng lại có vài người đứng canh gác, lại có đội tuần tra liên tục trông chẳng khác gì quân đội tập huấn. Thỉnh thoảng lại có những hồ phun nước hình rồng, phượng, thiên nga, .... . Dưới ánh đèn màu sắc những giọt nước càng thêm long lanh, đẹp như trong mơ.

Chiếc xe thuận lợi tiến vào căn biệt thự, căn nhà thiết kế bởi chuyên gia Thanh Y nổi tiếng thế giới, đây là sự kết hợp hài hòa giữa phong cách châu âu và châu á. Cao 5 tầng, bên cạnh là hồ bơi rộng lớn vài trăm mét, xa xa lại là một sân chơi thể thao. Hai bên cửa vào lại được hai con sư tử làm bằng cẩm thạch đang gào thét khiến người đối diện cảm nhận được vẻ uy nghiêm giống như chủ nhân của nó vậy. Trên những bậc thềm cao 3 mét là một người đàn ông đang đứng. Anh mặc một bộ quần áo tùy ý ở nhà tuy nhiên vẫn không thể che được phẩm chất vương giả trời sinh. Mái tóc màu nâu đỏ bởi vì nhìn xuống đất mà che khuất đôi mắt anh khiến người khác không thể đoán được anh đang nghĩ gì. Trên tay cầm một điếu thuốc làn khói thuốc lượn lờ xung quanh khiến anh càng thêm thâm trầm. Anh đứng đó như một vị thần, lười biếng mà vẫn ép cho người nhìn không thở nổi.

Lúc này 4 người đàn ông đã bước xuống đồng thời còn mang theo cô gái nôn đến mệt rồi ngủ kia. Dập tắc điếu thuốc anh chậm rãi bước xuống thềm tiến lại chỗ 4 người đàn ông và cô.

-Chủ nhân, cô ấy đây ạ!

-Ừm.

Anh quan sát người con gái đang say ngủ như chết kia. Gương mặt, cái trán, chiếc mũi, đôi mắt, cánh môi đỏ mọng, cùng với thân thể kia, không sai, người con gái chết tiệt khiến anh ngày nhớ đêm mong chính là đây.

Nhìn đến hai người đàn ông đang đỡ cô kia. Cánh tay họ đang chạm vào đâu vậy? Người của anh mà cũng dám động đúng là gan cùng trời mà! Như cảm nhận được ánh mắt như thiêu đốt của anh hai người đàn ông sợ toát mồ hôi. Biết là họ không dám mơ tưởng người của anh nhưng mà buông tay để cô cứ thế ngã xuống? Họ càng không dám a. Thực là muốn lấy cái mạng nhỏ của họ mà!

-Tổng giám đốc, vậy...vậy...chúng tôi đưa cô ấy vào trong sao ạ?

Tổng giám đốc không nói bọn họ cũng không dám tự tiện hành động a. Nhưng mà nếu như không hỏi để biết công việc tiếp theo họ sẽ bị khí thế của anh ép cho chết vì sợ mất!!

-Không!

Bốn người lập tức ngớ ra. ‘Không’ là sao?

-Dạ??

-Nếu tổng giám đốc không thích cô ấy nữa chúng tôi lập tức đưa đi! >.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.