(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); "Sư phụ——"
Đại hội tỷ thí vừa kết thúc, đám người dở hơi của Luyện Khí Các lại xuất hiện đầy lấp lánh rực rỡ.
Giang Trúc lặng im nhìn lão ăn mày đang ôm lấy chân mình: "Ta chỉ mới học luyện khí, các ngươi nhận ta làm sư phụ thì được lợi gì chứ?"
Mắt lão ăn mày sáng lên, đưa tay ra sau vẫy một cái, lập tức người của Luyện Khí Các đều ùa lại.
Lão chớp mắt, nói bằng giọng điệu phấn khởi: "Lợi ích thì nhiều lắm, ngươi có thể đi dạo tùy thích ở Luyện Khí Các, nguyên liệu luyện khí cứ tự do lấy, quan trọng nhất là ngươi sẽ không bao giờ thiếu linh thạch nữa, chúng ta đây rất giỏi kiếm linh thạch."
"Đúng vậy, ta có cả một căn phòng đầy túi trữ vật, bên trong đều là linh thạch."
"Ta cũng có, ta có một khu vườn toàn linh thạch."
Khương Trúc đỡ trán.
"Không phải, ý ta là các ngươi sẽ được lợi gì. Ta phải nói trước, thực ra ta không giỏi luyện khí lắm."
Dù sao mới học chưa được bao lâu.
Lão ăn mày vỗ trán: "Ngươi không giỏi luyện khí à, thế thì không phải vừa khéo sao, chúng ta giỏi mà, ngươi làm sư phụ chúng ta, chúng ta có thể dạy ngươi.”
Khương Trúc: "?"
Mọi người: "?"
Đây là logic của đại lão sao?
Là bọn họ không theo kịp tiết tấu chăng?
Khương Trúc khựng lại, không chắc chắn lặp lại: "Ta làm sư phụ các ngươi, rồi các ngươi dạy ta luyện khí?"
Các ngươi định đảo ngược Thiên Cương (1) à.
Một người đứng bên cạnh lặng lẽ giơ tay: "Cũng không hẳn, có lẽ ngươi cũng cần phải dạy chúng ta nữa."
"…"
Khương Trúc xoa xoa lông mày: "Khoan đã, vậy mục đích của các ngươi là gì? Các ngươi muốn ta dạy các ngươi cái gì?"
Lão ăn mày lấy ra một khối đen sì sì, mắt lấp lánh nói: "Chúng ta muốn học phương pháp dưỡng linh khí."
Những người khác cũng vội vàng gật đầu theo.
Khương Trúc lập tức hiểu ra.
Có mục đích rõ ràng là tốt, chỉ sợ bọn họ vô duyên vô cớ mà nghĩ không thông, đến cuối cùng lại khiến nàng gặp rắc rối.
"Được thôi, nhưng làm sư phụ thì không cần thiết, các ngươi dạy ta luyện khí, ta dạy các ngươi phương pháp dưỡng linh khí, như vậy rất công bằng."
Không cần bái sư?
Lão ăn mày và đám đại lão luyện khí liếc nhìn nhau, đều thấy rõ sự kinh ngạc trong mắt nhau.
Theo lý mà nói, loại tuyệt kỹ như của bé gái này, người ta sẽ rất coi trọng việc kề thừa từ sư phụ.
Giống như lão ăn mày, lão vì muốn truyền lại sở học của mình, cũng như để người đời sau biết đến tên tuổi của lão, lão sẽ nhận một hai đồ đệ thân truyền.
Hai đồ đệ thân truyền này ra ngoài sẽ lấy danh nghĩa kế thừa từ sư phụ để hành tẩu giang hồ, tức là mang theo danh tiếng của lão ăn mày.
Hơn nữa để đảm bảo tính chính thống, cũng như phòng ngừa kẻ khác đánh cắp, lão ăn mày cùng lắm chỉ thu nhận hai đồ đệ, đương nhiên cũng không dễ dàng truyền tuyệt học của mình cho kẻ khác.
Đây là cách kế thừa từ sư phụ được công nhận rộng rãi trong Tu Tiên giới.
Tất nhiên, nếu có hậu bối trực hệ thì càng dễ, trực tiếp truyền lại cho con trai hoặc con gái của mình, nếu có nhiều hậu bối hoặc nhiều người có quan hệ huyết thống trực hệ, thì sẽ hình thành gia tộc.
Đó là nguồn gốc của các gia tộc và thế gia, bản chất là để truyền thừa.
Cũng chính vì vậy, đám người lão ăn mày mới bất chấp mặt mũi mà nhất quyết muốn bái Khương Trúc làm sư phụ.
Nhưng bây giờ lại không cần sao?
Lão ăn mày lau mặt một cái, đứng lên hỏi với vẻ không chắc chắn: "Thật sự không cần bái sư sao? Sư môn của ngươi không để ý chứ?"
Có thể nghiên cứu ra tuyệt kỹ như vậy, kiểu gì cũng phải là một đại năng luyện khí trong các đại năng, lại có thể bình thản không màng danh lợi như vậy ư?
Quả nhiên, đại lão vẫn là đại lão, nhìn cái dáng vẻ phóng khoáng kia, chậc chậc, bọn họ chỉ có thể nhìn mà chẳng thể với tới.
Khóe miệng Khương Trúc giật giật.
Còn gán cho nàng cả sư môn nữa chứ.
"Ta không có sư môn, nếu phải nói thì sư môn duy nhất của ta là trưởng lão Như Tâm của Vạn Phật Tông, nhưng dưỡng linh khí là phương pháp lệch lạc ta tự mò ra."
Trưởng lão Như Tâm chỉ dạy nàng những điều cơ bản nhất, còn với những thứ muốn thành thạo thế này thì nàng vẫn thích tự mình mày mò hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-noi-than-kinh-cung-la-than/chuong-99-ta-bi-cam-diec-ta-khong-nghe-thay.html.]
Dù người khác có nói ba ngày ba đêm cũng không bằng tự mình lĩnh hội một giờ.
Phản ứng đầu tiên của các đại lão luyện khí là cho rằng nàng đang đùa, phản ứng thứ hai là: c.h.ế.t tiệt, còn không nhận làm đồ đệ sao?
Thế là lão ăn mày khuỵu chân xuống lại bám chặt lấy chân Khương Trúc, bắt đầu kêu lên: "Đồ đệ, ngươi nhất định phải bái ta làm sư phụ, đại nghiệp luyện khí của ngươi không thể thiếu sự chỉ dẫn của ta."
Những người khác cũng không chịu thua: "Đồ đệ định mệnh của ta, cuối cùng ta cũng tìm được ngươi rồi. Thầy bói đã nói, ngươi nhất định phải bái ta làm sư phụ thì công đức mới viên mãn."
Khương Trúc hoàn toàn không nhịn được nữa.
Này này này, có cần phải dùng chung một câu thoại như vậy không.
Người của Vạn Phật Tông cũng không chịu nổi, vội vàng chạy tới kéo họ ra.
Vốn dĩ đang nói chuyện rất tốt, sao tự dưng lại đòi nhận đồ đệ!
"Đã nói rồi, nàng là đệ tử của Vạn Phật Tông chúng ta, không thể làm đồ đệ của các ngươi!"
"Luyện Khí Các mấy người có thể đừng nói hai câu là bắt đầu cướp người không, ta nói lại lần nữa, nàng đã nhập Phật đạo rồi."
"Ta không quan tâm, ta không quan tâm, ta, lão điên này không con không cái, thảm thương muốn chết, các ngươi còn giành đồ đệ của ta, ta không muốn sống nữa."
"Đúng vậy, cả nửa đời người, ta chưa gặp được một đệ tử nào, khó khăn lắm mới vừa ý được một người, các ngươi còn muốn tranh với ta, đạo tâm của ta sắp vỡ rồi."
"Không phải, các ngươi nói lý chút đi, nàng đến Vạn Phật Tông chúng ta trước."
"Ta là người câm điếc, ta không nghe thấy…"
"Ta là người mù, ta cũng không nghe thấy…"
Vạn Phật Tông: "..."
Thật muốn phá giới quá mà.
Nhìn đám đại lão đang lăn lộn ăn vạ, trên trán Khương Trúc xuất hiện ba vạch đen.
"Muốn thu ta làm đồ đệ cũng được thôi, nhưng rõ ràng không có chuyện đồ đệ dạy sư phụ luyện khí đâu nhé......"
Đám đại lão lập tức im phăng phắc, sau hai giây, họ đưa tay lau nước mắt không tồn tại, lặng lẽ đứng lên.
"Bé gái này, cái cách vừa rồi ngươi nói rất hay, ta thấy vô cùng công bằng.”
"Ta cũng nghĩ vậy, chưa từng thấy cách nào công bằng như thế."
"Ừ, cứ theo ý ngươi đi."
Vạn Phật Tông thở phào nhẹ nhõm.
Giữ được rồi, họ lại một lần nữa giúp Phật Tổ bảo vệ được đệ tử quý báu của người.
Khương Trúc gật đầu: "Được rồi, nếu mọi người đều đồng ý, thì cứ quyết định vậy đi, khi nào ta có thời gian sẽ đến Luyện Khí Các tìm các ngươi."
Lão ăn mày đưa cho nàng một tấm lệnh bài bằng huyền thiết, cùng với một túi trữ vật, cười híp mắt nói: "Ngươi đừng quên đó nha, Luyện Khí Các chúng ta chờ ngươi."
Những đại lão luyện khí khác vừa thấy cảnh lão già này hối lộ trước?
Muốn nàng dạy ngươi thêm chút sao?
Thu Vũ Miên Miên
Đừng có mơ!
Tức khắc họ cũng bắt đầu móc lệnh bài và túi trữ vật của mình ra, nhét hết toàn bộ vào tay Khương Trúc.
Người của Luyện Khí Các cuối cùng cũng vui vẻ.
Đây chẳng phải tương đương với việc không công mà kết giao được một thiên tài luyện khí sao? Quá hời rồi!
Họ cũng lập tức lấy lệnh bài của Luyện Khí Các ra mà nhét thêm vào.
Khương Trúc ôm một đống lệnh bài và túi trữ vật, tiễn đám người Luyện Khí Các rời đi.
Đến khi nàng quay đầu lại, chỉ còn lại một đầu đầy dấu chấm hỏi.
Người của Vạn Phật Tông đâu rồi?
Vừa nãy còn ở sau lưng nàng mà.
Những người của Vô Cực Kiếm Tông cũng ngơ ngác không kém.
Vừa rồi tông chủ Vạn Phật Tông nói có việc cần tìm bọn họ, nên họ vẫn chưa đi ngay, kết quả vừa quay đầu lại thì Vạn Phật Tông tự chạy mất rồi?
"Vân Trung Kiếm Tôn, Niệm Nhất đành nhờ Kiếm Tông các ngươi chăm sóc đôi chút, sau khi Kiếm Tông chọn xong đệ tử, bất cứ lúc nào cũng có thể đưa đến Vạn Phật Tông."
Giọng của Vô Tướng vọng lại từ phía chân trời.
(1): Trong Đạo giáo, Thiên Cương hay còn gọi là Bắc Đẩu Thất Tinh, nằm ở phía cực Bắc và có hình dáng giống cái đấu đo lường.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");