(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); “Tránh ra, tránh ra.”
Mọi người ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy Tiêu Trường Phong đang điều khiển phi kiếm bay tới, khuôn mặt hắn ta lộ vẻ mặt dữ tợn, không còn chút hình tượng nào.
Sắc mặt các vị trưởng lão Vô Cực Kiếm Tông lập tức tái mét.
Tiêu Trường Phong bình tĩnh, trầm ổn như vậy, rốt cuộc là đang làm cái gì thế kia!
Người của Quy Nhất Tông và Thiên Diễn Tông thấy vậy, khuôn mặt cũng lộ ra vẻ buồn cười nhưng bọn họ còn chưa kịp cười nhạo Vô Cực Kiếm Tông, liếc mắt nhìn kỹ, phát hiện đệ tử thân truyền nhà mình cũng ở phía sau!
Nụ cười trên mặt bọn họ lập tức cứng đờ, sau đó biến mất không còn một tăm hơi.
Chưa được bao lâu, một thanh phi kiếm khác bay tới, phi kiếm này còn khoa trương hơn, phía trên có bốn người, chuôi kiếm còn treo lơ lửng một người.
Lúc này hai nhóm người kia đang bay về phía này theo quỹ đạo cực kỳ hỗn loạn.
Tình hình này khiến cho mọi người sợ hãi, vội vàng nhường ra một khoảng trống lớn ở giữa.
“Con mẹ nó, kêu các ngươi tránh ra, các ngươi tránh thật à, không thể đỡ một chút sao?”
“Ghìm lại ghìm lại! Tiêu Trường Phong ngươi giảm lại điii!”
“Ngươi buông tay, đừng ôm ta, ta có tiết tấu của mình.”
“Sắp đụng rồi, né đi!”
“Đau đau đau, đừng có giật đầu bảo bối của ta.”
“Phì phì phì, bảo bối của ngươi dính đầy mặt ta rồi.”
Hai thanh kiếm sau một hồi giãy giụa kịch liệt, cuối cùng quyết định đồng loạt bãi công.
Thế là một đám đệ tử thân truyền lập tức hoành tráng ngã lộn nhào trước mặt tất cả mọi người.
Bụi bay mù mịt, toàn bộ hội trường rơi vào yên tĩnh.
Đây là tiết mục khai mạc đặc biệt gì đây?
“Không cần nữa, tìm được rồi.” Lão ăn mày vui mừng hớn hở, vội vàng lao xuống đài cao.
Dưới ánh mắt của mọi người, một đám đại lão luyện khí hùng hổ xông về phía Khương Trúc, đoàn người của Luyện Khí Các phía sau đương nhiên cũng phải vội vàng đuổi theo.
“Tiểu sư muội, ta nói này, kỹ thuật ngự kiếm của muội thật sự phải luyện thêm.” Huyền Tịch đứng dậy, phủi phủi bụi đất, cả hai mắt đều đỏ ngầu.
Thật sự là gió lạnh làm cay mắt.
Khương Trúc bực bội nói: “Muội mới ngự kiếm lần đầu, học đâu làm đấy, huynh biết đủ đi.”
Vừa nói xong, cánh tay đã bị người ta nắm chặt.
Khương Trúc ngơ ngác quay đầu lại.
“Tiểu hữu, ta tìm ngươi vất vả lắm đấy!”
Khương Trúc vừa nhìn thấy lão, lập tức gióng lên hồi chuông cảnh báo: “Ta nói trước cho lão biết, linh thạch ta đã tiêu hết rồi, lão muốn đổi ý cũng vô dụng.”
Lão ăn mày cười tủm tỉm lấy một cái túi trữ vật ra nhét vào lòng nàng: “Tiêu được là phúc, tiêu được là phúc, tiêu hay lắm, không đủ thì chỗ ta còn, đều là chuẩn bị cho ngươi cả.”
Khương Trúc nghiêng đầu, chỉ vào đoàn người phía sau bọn họ, hỏi: “Đây cũng là chuẩn bị cho ta?”
“...”
Lão ăn mày quay đầu lại nhìn, lúc này mới phát hiện người của Luyện Khí Các cũng chạy tới góp vui.
Lão lập tức xua tay đuổi bọn họ đi: “Đi đi đi, qua một bên chơi đi, đừng có đi theo chúng ta gây thêm phiền phức nữa.”
Mọi người ở Luyện Khí Các ngơ ngác lùi sang một bên.
“Ấy ấy ấy, đây không phải trọng điểm.” Một người khác bên cạnh đẩy lão ăn mày sang một bên, kích động xoa tay.
“Chúng ta muốn hỏi ngươi, cái quan tài… À không, cái vỏ kiếm kia là ai luyện chế?”
Khương Trúc thở phào nhẹ nhõm, tra Lôi Thần vào bên hông, thuận miệng nói: “Ta luyện đấy, làm sao?”
“...”
“Trò đùa này không buồn cười chút nào.”
Các vị đại lão luyện khí lần lượt lên tiếng để hòa hoãn bầu không khí.
“Đúng vậy, trẻ con thật thích nói đùa.”
“Đúng đấy, còn muốn lừa gạt chúng ta, đúng là nghịch ngợm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-noi-than-kinh-cung-la-than/chuong-88-con-be-la-phat-tu-khong-the-lam-su-phu-cua-cac-nguoi.html.]
“Lần này bỏ qua, lần sau không được nói dối nữa.”
Miệng Khương Trúc co giật: “Thật sự là ta luyện mà, các ngươi không tin ta cũng hết cách.”
Thu Vũ Miên Miên
Những Linh Khí khác nàng luyện chế đều đã đưa hết cho đám người nhị sư huynh rồi, bây giờ nàng thật sự không có chứng cứ nào khác.
Đám người Mục Trì phải cố gắng lắm mới đứng dậy được, tiến lại gần hỏi: “Chuyện gì vậy, Tiểu Trúc Tử chọc giận người ta rồi à?”
Nghệ Phong Dao vỗ n.g.ự.c nói: “Đừng sợ, Luyện Khí Các có nhà ta đầu tư, ta bảo đảm muội không chết.”
Khương Trúc: Ta cảm ơn huynh nha!
Mục Trì khó hiểu hỏi: “Không phải nhà ngươi đầu tư vào Thần Đan Các sao?”
Nghệ Phong Dao cười hì hì nói: “Đều đầu tư cả.”
Vô Tướng thấy động tĩnh bên dưới mãi không kết thúc cũng đi xuống đài, bay đến bên cạnh Khương Trúc giải thích: “Niệm Nhất thật sự có thể luyện khí, nếu các vị không ngại hãy lấy thứ đó ra cho ta xem thử?”
Lão ăn mày lấy một thứ kỳ quái đen thui ra trước mặt mọi người.
Thứ này không chỉ Vô Tướng có ấn tượng sâu sắc, mà những người khác cũng đã nhìn thấy vài lần, là thứ mà Khương Trúc dùng để đựng Lôi Thần, lúc nào cũng đeo bên người.
“Thứ này đúng là do Niệm Nhất luyện chế.”
Lời nói của tông chủ Vạn Phật Tông khiến cho tất cả các vị đại lão luyện khí đều im lặng.
Vô Tướng tuyệt đối không thể nào nói dối.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, lão ăn mày lao thẳng về phía trước, ôm chặt lấy chân Khương Trúc, vừa mở miệng đã kêu gào thảm thiết: “Sư phụ, người nhất định phải nhận đồ nhi, đại nghiệp luyện khí của đồ nhi không thể thiếu người chỉ dạy.”
Lão ăn mày này không biết xấu hổ, lời gì cũng dám nói.
Những người khác vốn dĩ còn đang do dự, thấy vậy cũng sốt ruột, ôm lấy Khương Trúc rồi bắt đầu khóc lóc.
“Vị sư phụ được định sẵn của ta ơi, cuối cùng ta cũng tìm được người. Thầy tướng số nói người nhất định phải nhận ta làm đồ đệ thì mới viên mãn được.”
Khương Trúc: “?”
Các đệ tử Vạn Phật Tông: “?”
Mọi người: “?”
Bầu không khí này hình như sai rồi!
Mọi người ngơ ngác nhìn một đám đại lão luyện khí ôm lấy đệ tử Vạn Phật Tông khóc lóc thảm thiết.
Người của Luyện Khí Các cũng hoang mang trước tình huống này.
Khoan đã, các ngươi bái đệ tử của Vạn Phật Tông làm sư phụ, vậy còn Luyện Khí Các bọn ta thì sao?
Nhân viên công tác lập tức đau đầu như muốn nứt ra, vội vàng ném trống và chiêng sang một bên, chạy đến trước mặt các vị đại lão để thể hiện sự tồn tại của mình.
Này này này, các vị đại lão của Luyện Khí Các, các ngươi còn nhớ mình là người của Luyện Khí Các không vậy?
Huyền Tịch, Thiền Tâm và Minh Huệ ra sức kéo Khương Trúc ra, chắn trước mặt nàng nói: “Khoan đã, nàng là Phật tu, không phải Khí tu, không thể làm sư phụ của các ngươi được.”
Lão ăn mày tỏ vẻ không đồng ý, nắm c.h.ặ.t t.a.y phải Khương Trúc không buông.
“Phật tu thì sao chứ? Phật tu nào tốt bằng chúng ta, Khí tu chúng ta giàu, linh thạch có thể tiêu như rác, Phật tu các ngươi chỉ sống những ngày tháng kham khổ mà thôi.”
“Đúng vậy, đúng vậy, ta dám đảm bảo, nếu nàng làm Khí tu, tuyệt đối sẽ là thiên tài trong số các thiên tài!”
Các vị trưởng lão của Vạn Phật Tông vừa nghe thấy vậy lập tức sốt ruột, sao lại có thể trắng trợn đào góc tường ngay trước mặt bọn họ như vậy chứ?
Niệm Nhất là đệ tử được Phật Tổ yêu quý nhất, làm sao có thể để nàng đi làm Khí tu được?
Nghĩ vậy, các vị trưởng lão lập tức chắn trước mặt Khương Trúc, đặc biệt là trưởng lão Thông Trần, tức giận đến mức mặt đỏ bừng.
Nhìn xem, nhìn xem, đã nói mà, đã nói không nên để Niệm Nhất đi luyện cái thứ gọi là khí kia rồi mà!
Điều mà lão ta lo lắng nhất cuối cùng đã xảy ra!
“Niệm Nhất là Phật tu của Vạn Phật Tông ta, chỉ là kiêm tu luyện khí mà thôi, con bé cũng rất có thiên phú trên con đường Phật đạo.”
Trưởng lão Thông Trần nắm lấy tay trái của Khương Trúc, định kéo nàng về phía mình.
Nhưng lão ăn mày vẫn nắm c.h.ặ.t t.a.y phải của nàng không buông, không để cho trưởng lão Thông Trần được như ý: “Mới Trúc Cơ trung kỳ mà cũng gọi là có thiên phú? Con bé là thiên tài luyện khí bẩm sinh! Con bé nên đến học luyện khí mới đúng!”
Mọi người ở Luyện Khí Các chạy tới chạy lui xung quanh các vị đại lão, muốn tìm cơ hội để lên tiếng.
“Này, mọi người có thể nghe chúng ta nói hai câu được không…”
“Tự bản thân con bé muốn tu Phật, pháp hiệu Niệm Nhất cũng đã có rồi, đã bước chân vào Phật môn rồi.”
“Nhưng mà con bé cũng thích luyện khí, chúng ta có thể giữ lại pháp hiệu cho con bé, chỉ là một cái tên thôi mà, chúng ta không keo kiệt như vậy, con bé chính là thiên tài luyện khí bẩm sinh, các ngươi cứ giữ chặt như vậy là có ý gì?”
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");