Lâm thái y là người đứng đầu Thái Y Viện trong cung , hôm nay cũng tới.
Bị điểm danh ,lập tức đứng ra
Dưới ánh mắt chăm chú của tất cả mọi người , Lâm thái y bắt mạch cho cả hai người mất đến gần nửa canh giờ
Cửu U Huyền ngồi ngáp ngắn ngáp dài.
Bắt mạch mà thôi có cần lâu như vậy không ?
Lâm thái y sau khi tỉ mỉ bắt mạch mất cả tiếng đồng hồ , cuối cùng cũng xong.
Ai cũng nhìn chằm chằm Lâm thái y.
Bọn họ muốn biết rốt cuộc là có bị hạ dược hay không!
" Khởi phẩm Bệ Hạ , cơ thể của Thái Tử Điện Hạ và Thủy nhị tiểu thư đều bình thường.
Hai người họ căn bản chưa từng trúng tình dược !"
Ánh mắt của mọi người nhìn Vân Văn Duệ và Thủy Thi Nhã hoàn toàn thay đổi , đặc biệt là Thủy Thi Nhã.
Nếu như không phải bị hạ dược thì chính là tự nguyện.
Những gì hai người họ nói trước đó đều không phải !
Thuỷ Thi Nhã bình thường lúc nào cũng thanh cao y như nữ thần , lúc nào cũng giống y như một đoá hoa trong trắng thanh khiết.
Thật không ngờ đó chỉ là cái vỏ bọc !
" Không...!không thể nào ! Lâm thái y, ngươi có phải hay không nhầm rồi ?! Rõ ràng là cả ta và Thái Tử đều bị Thủy Thanh La hạ dược!"
" Thủy nhị tiểu thư, ngươi đây là nghi ngờ y thuật của ta ?! Ta dù sao cũng là thái y đứng đầu Thái Y Viện , đã hậu hạ Tiên Đế và Bệ Hạ mấy chục năm.
Nếu không phải chuyện này có liên quan tới mặt mũi của Thanh Nguyên Quốc , lão già ta đây mới không thèm ở đây !"
Lâm thái y tức giận quát lớn , bộ râu trắng vểnh cả lên , hại Thủy Thi Nhã sợ lùi lại phía sau.
Sao có thể không tức giận.
Ở Thái Y Viện nửa đời người , y thuật của hắn là điều khiến hắn tự hào nhất , vậy mà bây giờ lại bị một tiểu bối mười mấy tuổi nghi ngờ!
Cửu U Huyền nhìn Thủy Thi Nhã giống như đang xem trò hề.
Nàng đã đích thân ra tay trước giờ chưa từng để lại đấu vết để cho người khác nắm thóp !
" Được rồi ! Lâm thái y , ngươi lui xuống.
Hai người còn muốn nói gì hay không ?"
" Bệ Hạ, thần nữ chắc chắn là do Thủy Thanh La làm ra ! Bệ Hạ..."
Thủy Thi Nhã vẫn không cam lòng muốn vạch trần nàng.
Nhưng đâu có dễ như vậy !
" Thủy Thi Nhã, ngươi luôn miệng nói là do ta hãm hại các ngươi ?! Vậy thì ta chính là thủ phạm lương thiện nhất thế gian này ! Ngươi có thấy ai hãm hại người khác mà đưa lên giường của Thái Tử Điện Hạ chưa ? Ta không ngại nói cho ngươi biết , trong cái thời gian ngươi cùng Thái Tử đang ân ái , ta đang ở Ngự Hoa Viên !"
" Ngươi nói dối !"
" Không tin ? Dạ Vương, ngươi nói đi !"
Sao bọn họ lại nghe ra ngữ khí nói chuyện của Dạ Vương giống như là đang ra lệnh vậy nhỉ ?
Diệp Băng Băng mong chờ nhìn Hàn Dạ Minh.
Hắn ghét nhất chính là người khác ra lệnh cho hắn.
Lát nữa Thủy Thanh La chắc chắn sẽ bị đánh chết !
Nhưng Diệp Băng lần nữa thất vọng rồi.
Hắn không tức giận mà thậm trí còn đang...cười ! Không sai , chính là đang cười ! Mặc dù chỉ là độ cũng rất nhỏ nhưng Diệp Băng Băng chắc chắn là hắn đang cười !
" Nàng nói không sai ! Lúc đó nàng đang ở Ngự Hoa Viên hơn nữa là còn ở cùng với Bổn Vương!"
Vế cuối có gì đó ái muội không rõ.
Cửu U Huyền nghe xong trong lòng đã sớm tức giận tới nghiến răng nghiến lợi.
Nàng đương nhiên biết hắn đang nói tới chuyện gì.
Hàn Dạ Minh, ngươi đợi đó cho lão nương !
Sau khi quay về nhất định nàng sẽ nghiên cứu trăm cách khiến hắn sống không bằng chết ! Xem còn dám đối với nàng dở trò lưu manh nữa hay không?!