" Tiểu mỹ nhân , ca ca sẽ nhẹ nhàng ! Lát nữa liền khiến cho ngươi thoải mái !"
Cửu U Huyền thật sự nhìn không được nữa , trực tiếp kết liễu hắn.
Động tác nhanh , ngọn , lẹ , thậm trí là không có tiếng động.
Tên nam nhân kia có lẽ cũng không biết vì sao bản thân lại chết !
Cửu U Huyền dùng hoá cốt tán đem thi thể của tên nam nhân kia phân hủy.
Sau đó lấy ra một bộ y phục thanh lam thay vào
Bên ngoài , cung nữ kia đợi mãi mà chả có tiếng động gì , không khỏi sốt ruột.
Bỗng cánh cửa mở ra.
Nhìn thấy người từ trong đi ra , sắc mặt của cung nữ kia chả khác nào gặp quỷ !
" Ta không biết từ khi nào mà người trong hoàng cung lại đi nghe lệnh người bên ngoài ?! Cái này có thể coi là tội mưu phản rồi nhỉ ? Nếu như việc này ta nói ra , kết cục thế nào chắc hẳn ngươi biết rất rõ !"
Rõ ràng nhìn như vô hại nhưng lời nói lại chẳng thể nào thể nào che giấu được dự nguy hiểm khiến cho cung nữ kia sợ tới mức quỳ rạp xuống đất
" Thủy lục tiểu thư thả mạng ! Nô tì không biết gì hết ! Là...Là Thủy nhị tiểu thư sai nô tì cố tình đánh đổ rượu trên người ngươi , sau đó dẫn ngươi tới đây, khi nào nghe thấy tiếng hét thì quay lại báo cho nàng ta ! Nô tì cũng chỉ làm theo lệnh , nô tì..."
" Về báo với Thủy Thi Nhã !"
Cung nữ kia sững người , có vẻ như vẫn không hiểu nàng đang nói cái gì
" Thủy Thi Nhã muốn nghe cái gì thì ngươi nói cái đó ! Nàng ta sắp xếp cho một nam nhân đợi sẵn trong đó đã bị đã giết.
Nếu ngươi không nói những gì mà Thủy Thi Nhã muốn nghe , ta không ngại tiễn ngươi !"
Cũng nữ kia nghe thấy vậy không khỏi sợ hãi.
Nàng ta biết vị Thủy lục tiểu thư trước mặt không nói đùa
Cửu U Huyền để cho cung nữ kia đi.
Cung nữ đó như được ân xá , chạy thục mạn tới Dưỡng Tâm Điện , làm như có hồng hoang mãnh thú phía sau
Cửu U Huyền thấy vậy chỉ biết nhún vai.
Vừa định rời đi liền cảm nhận được khí tức khác thường.
Khí tức này vô cùng kì lạ , khiến cho tình thần của nàng trở lên cảnh giác tuyệt đối.
Nhưng nó cũng có gì đó quen thuộc !
" Ai ? Ra đây !"
Từ trong bóng tối , một nam nhân từ trong bóng tối bước ra.
Một thân hắc ý như muốn hòa nhập hoàn toàn với hắc ám.
Ánh sáng của mặt trăng phản chiếu lên chiếc mặt nạ bạc càng khiến nó trở lên sáng hơn.
Gương mặt Cửu U Huyền đơ cứng lại , đôi mắt mở to
Hàn Dạ Minh ?! Sao hắn lại ở đây ? Hắn ở đó bao lâu rồi ? Đáng lí bây giờ hắn phải đang ở Dưỡng Tâm Điện mới đúng ?! Quan trọng hơn là nàng vậy mà không nhận được sự hiện diện của hắn !
Bỗng nhiên cảm thấy thật may mắn khi vừa rồi không dùng linh lực giết tên nam nhân kia !
" Ngươi có vẻ không giống như những gì mà người bên ngoài nói nhỉ , Thủy Thanh La ?!"
Cái tên Thủy Thanh La từ trong miệng hắn thốt ra một cách đầy ẩn ý.
Hàn Dạ Minh rốt cuộc có ý gì ?
" Nhưng gì bên ngoài nói đâu thể nào tin hoàn toàn được ! Không biết Dạ Vương là tới đây ngắm trăng sao ? Vậy ta đây không làm phiền nhã hướng của Dạ Vương ngươi nữa ! Cáo từ !"
Nàng mặc kệ hắn có ý gì.
Hiện tại Cửu U Huyền chỉ muốn rời đi ngay lập tức.
Nhưng chỉ vừa bước hai bước , liền bị một "bức tường" đen chặn lại
" Dạ Vương còn có chuyện gì sao ?"
" Bổn Vương hiện tại đang có nhã hứng muốn xem kịch ! Nếu như vở kịch này của ngươi khiến Bổn Vương hài lòng , Bổn Vương có thể suy xét không đem cái mặt nạ của ngươi lột xuống !"