Phong Uyển Dư đánh giá "nam nhân" trước mặt.
Hắn chính là Bạch Tử Du.
Rõ ràng là đang tủm tỉm cười nhưng bản năng sát thủ trong người nói cho nàng biết.
Người trước mặt rất nguy hiểm!
"Nếu đã biết thân phận của bổn công chúa vậy cũng không giấu nữa.
Bổn công chúa muốn tìm ca ca ngươi!"
"Hắn không ở đây!"
"Vậy hắn ở đâu?"
"Tại sao ta phải nói cho ngươi biết?"
"Ngươi...!"
Cửu U Huyền:"Còn nữa, ngươi tới gây chuyện chẳng lẽ không biết đây là địa bàn của ai sao? Thôi thì để ta tốt bụng nói cho ngươi.
Học viện này của Đồng Mị tôn giả!"
Cái gì? Đồng Mị tôn giả?!
Trước đây nàng đã từng nghe, Đồng Mị tôn giả cường giả đồng thuật, trấn giữ một phương.
Người này tính tình quái dị, ra tay độc ác.
Bên ngoài còn truyền nhau rằng: Thà chết trong miệng ác thú còn hơn chết trong tay Đồng Mị tôn giả!
"Tiểu Du Du nếu thích học viện này, ta liền tặng cho ngươi đó!"
Chưa nhìn thấy người nhưng nàng đã đoán ra người tới.
Cái giọng kia không phải Ngọc Thượng Sắc thì là ai?
Hồng y yêu mị, dung mạo yêu nghiệt, đôi mắt câu hồn đoạt phách.
Đó chính xác mà những gì nói về Động Mị tôn giả!
Mặt Phong Uyển Dư hơi biến sắc.
Ngọc Thượng Sắc nhìn nàng một cái liền nói
"Ai nha, nơi nhỏ bé này của bổn tôn hôm nay thật là vinh dư khi Phong Quốc tam công chúa đại giá quang lâm nha!"
"Ta...!"
Nàng hiện tại chưa đủ mạnh, nếu đối đầu trước tiếp sẽ thua!
Mấy canh giờ sau
Cửu U Huyền:"Ngọc Thượng Sắc, ngươi làm gì Phong Uyển Dư rồi!"
Ngọc Thượng Sắc:"Chỉ là đưa nàng về Phong Quốc thôi!"
Có quỷ mới tin lời hắn!
Ban đêm im lặng, trăng sao chiếu xuống
Trong một căn phòng, hơi nước nóng bốc lên, khiến quang cảnh hơi mờ ảo
Thau tắm lớn chứa đầu nước nóng, hài tử an tĩnh nhắm mắt nằm đó.
Một bóng đen không biết từ đâu xuất hiện bên cạnh thau tắm, đem hài tử bên trong bế lên
Hắn cẩn thận từng ly từng tý như đang nâng niu trân bảo, dùng khăn lau bọt nước trên người nàng
Ngọn lửa trong cơ thể bỗng bùng lên, hắn nhịn không được nữa trực tiếp dùng vải đen bịt mắt mình lại
Còn nhìn nữa không biết hắn có nhịn được mà đè nàng ra ăn sạch không! Nàng còn nhỏ, không nhìn là tốt nhất!
Tuy là không nhìn thấy nhưng vẫn đem y phục mặc vào cho nàng!
Xong xuôi liền ôm nàng ngủ
Ân, vẫn là mùi hương trên cơ thể A Cửu là dễ chịu nhất!
Lâu rồi hắn không có ôm nàng ngủ.
Lần cuối hình như là ở Vũ Quốc Phong Thiên đại lục!
Sáng sớm bình thường ở Hoàng ban rất yên bình, hơn nữa tất cả người trong Hoàng ban kể cả Không Vũ đều đã ra ngoài từ mấy hôm trước nên đã vắng nay càng vắng hơn
"Hàn Dạ Minh, ta muốn giết ngươi!"
Cửu U Hoàng thật tức giận tới muốn điên rồi
"Cửu U Huyền không phải ta đã nói ngươi tránh xa hắn rồi!"
Lần này hắn thật sự tức giận, thậm trí gọi luôn cả tên nàng ra
"Được rồi, Tiểu Hoàng!"
"Cái gì mà được rồi! Ta không xông vào thì không biết hắn còn làm gù ngươi?"
"Hắn có làm gì đâu, lúc đó ta đang ngủ thì bị ngươi đánh thức đó!"
Mặc kệ lúc đó ra sao, hắn chỉ biết tên kia chính là cầm thú.
Rõ ràng nàng còn là hài tử vậy mà cũng không tha
Sau này hắn càng không thể nào để Hàn Dạ Minh tới gần nàng!
Hôn ước quỷ quái gì đó bỏ đi! Hắn không thể nào vì chuyện này mà huỷ hoại đi hạnh phúc của bảo bối nhà hắn được!
"Cửu U Hoàng, ngươi có thể yên tâm, trước khi nàng hoàn toàn phát dục ta sẽ không làm gì nàng!"
"Ngươi!"Củ cải trắng nhà hắn đúng là bị heo cấp đi rồi!.