Ryder trong lòng rất kính sợ Vương Thanh, ai cũng biết chỉ huy tinh cầu X là một người máu lạnh tàn bạo, tùy ý điên cuồng, nếu như đắc tội hắn thì không có kết quả tốt. Nhưng Ryder vẫn tin tưởng Vương Thanh sẽ không vì một người bé nhỏ mà tạo ra hiềm khích với ông:
"Ngài chỉ huy tôi là đang dạy dỗ cậu ta, cậu ta dám nói ngài không có ở đây, cậu ta nói dối"
Vương Thanh ồ một tiếng:
"Từ khi nào người của tôi đến phiên ngài Ryder bận lòng như vậy?"
Ryder sắc mặt trắng bệch cố gắng lảng sang chuyện khác:
"Được rồi, tôi có chuyện quan trọng muốn cùng ngài trao đổi, chúng ta có thể đến phòng làm việc của ngài được hay không?"
Vương Thanh cúi đầu nhìn Phùng Kiến Vũ, rồi lại ngẩng đầu lên nhìn Ryder thở dài một hơi:
"Vật nhỏ này tôi thường ngày rất săn sóc, ngài cũng thấy rồi đấy hôm nay em ấy xuống ăn cơm muộn tôi cũng không nỡ nổi giận, em ấy tùy tiện mặc một chiếc áo ngủ đi đi lại lại trong nhà tôi cũng không quản, rượu vang đỏ thượng hạng cũng không tiếc mang ra cho em ấy tắm, ngày thường cũng đều không dám lớn tiếng dọa nạt em ấy, bây giờ ngài xem ngài trêu đùa em ấy thành ra thế này rồi, đến tôi cũng chưa bao giờ nỡ làm vậy đâu"
Phùng Kiến Vũ ở trong lòng ngực Vương Thanh nghe thấy rất rõ ràng những lời nói giả dối của hắn, bất quá có một điều cậu phải thừa nhận rằng Vương Thanh tuy rằng đối xử rất thô bạo với cậu, nhưng hắn chưa bao giờ để người khác ức hiếp cậu cả, ví như bây giờ chính là một ví dụ rõ ràng nhất. Ryder nhìn thấy trong tay Vương Thanh nắm một cây roi da rất dài, không rõ là hắn đang làm gì ở bên trong mà lại cầm theo cây roi da đó, ông nuốt một ngụm nước miếng tự nhún nhường một bước:
"Thật ra tôi rất thích cậu ấy, chỉ là muốn tặng cho cậu ấy một món quà trước khi đi mà thôi"
Vương Thanh vuốt nhẹ sống lưng của Phùng Kiến Vũ rồi hỏi Ryder:
"Thì ra ngài muốn tặng quà cho em ấy sao? Như vậy hẳn là hiểu lầm rồi!"
Ryder thấy Vương Thanh mở cho mình một con đường sống liền nhanh chóng tháo chiếc nhẫn đang đeo ở trên tay mình đưa về phía trước:
"Đúng vậy đúng vậy, chiếc nhẫn này được làm từ các mảnh vỡ ra của sao thủy, vô cùng trân quý..."
Vương Thanh nhíu mày cầm lấy tay của Phùng Kiến Vũ đùa nghịch từng đầu ngón tay thon dài của cậu:
"Thì ra chỉ là một chiếc nhẫn thôi sao, tôi cũng đã cho em ấy rất nhiều nhẫn, nhưng ngài xem đến bây giờ em ấy cũng không buồn đeo lấy một cái. Được rồi ngài hỏi em ấy xem, em ấy có thích chiếc nhẫn của ngài hay không?"
Ryder đưa tay lau mồ hôi trên trán quay sang hỏi Phùng Kiến Vũ:
"Cậu có thích chiếc nhẫn này không?"
Phùng Kiến Vũ đến nhìn cũng không nhìn, cậu hiểu ý trong lời nói của Vương Thanh, nếu như cậu gật đầu nói thích Vương thanh nhất định sẽ không để cậu yên. Thế cho nên Phùng Kiến Vũ liền nhanh chóng lắc đầu, Vương Thanh hài lòng nhìn Ryder ra vẻ khó xử:
"Em ấy đúng là không thích mang nhẫn đâu"
Ryder đưa ra lời đề nghị khác:
"Hay thế này đi, tôi vừa mới nhập rất nhiều rượu vang thượng hạng, nếu như cậu ấy có thói quen tắm rượu thường ngày vậy thì..."
Vương Thanh nâng tay cầm roi da chỉ về phía trước mặt, Ryder thấy thế thì hết hồn đến mềm nhũn chân tay:
"Ngài nhìn xem, nơi kia chính là nơi làm rượu vang đỏ, tôi đã xây thêm một phòng chỉ để làm rượu vang đỏ thôi, công đoạn tính toán đều yêu cầu chính xác đến từng số một, những loại rượu khác tôi không thể yên tâm"
Ryder đưa tay lau mồ hôi tiếp, Vương Thanh vỗ vỗ mông Phùng Kiến Vũ dịu dàng nói:
"Được rồi không cần sợ hãi, ngài ấy thật sự chỉ muốn tặng qua cho em mà thôi, nhưng là nhất thời chưa nghĩ ra được có món quà nào hợp ý em"
Ryder vội vàng hỏi:
"Hay là thế này đi, cậu thích cái gì cứ nói, tôi nhất định sẽ tặng cho cậu"
Vương Thanh ngẩng đầu nhìn Ryder khách sáo từ chối:
"Được rồi ngài Ryder cũng không cần nhọc công quá như vậy"
Ryder xua tay cười hòa hoãn:
"Không sao không sao, cứ coi như là xin lỗi cậu ấy đi"
Vương Thanh khẽ thở dài một hơi, mang tay của mình nhẹ nhàng nâng cằm Phùng Kiến Vũ lên dịu dàng nói với cậu, nhưng trong ánh mắt kia của hắn lại là tia trái ngược giống như là muốn cậu phải trả lời cho thật cẩn thận nếu không hắn nhất định sẽ tức giận:
"Ngài Ryder đã có thành ý như vậy, em cũng nên nể mặt ngài ấy một chút, nói ra món quà mà em thích đi"
Phùng Kiến Vũ bất an, trong đầu cố gắng tìm ra được câu trả lời mà Vương Thanh hài lòng nhất, nhưng nghĩ mãi cũng không biết nên phải yêu cầu cái gì. Vương Thanh vòng tay xuống dưới bóp lấy mông nhỏ của Phùng Kiến Vũ một cái thật mạnh, khiến cho cậu bị đau cũng phải nhíu mày ưm một tiếng. Ryder đứng đối diện nghe thấy tiếng kêu khe khẽ kia, yết hầu cũng tự động di chuyển lên xuống, ánh mắt mang theo tia dục vọng rõ ràng. Vương Thanh trầm giọng nói:
"Nói đi nào, em muốn cái gì?"
Mông của Phùng Kiến Vũ hiện tại vẫn bị Vương Thanh thô bạo nắm chặt, khiến cho giọng nói của cậu cũng chuyển nhẹ hơn bình thường:
"Em muốn... khu vực từ trường phía cuối tinh cầu H".