Tiên Vốn Thuần Lương

Chương 564: Vô ác không làm chi nhân




Phân tư tế chờ mong nhìn Kim Phi Dao, sau đó dùng lực gật đầu. Kim Phi Dao kinh sợ nhìn hắn, định tìm cớ để từ chối chuyện này, đây không phải là chuyện có thể đùa được.

Đúng lúc này, Thập Nhị Yêu Linh trận đột nhiên mở ra, Hoa Uyển Ti và Mập Mạp từ thành Khê Thần trở về. Mập Mạp vừa tiến vào liền vui tươi hơn hở lớn tiếng hét lên: “Lão đại, ngươi đã nghe nói chưa, Nhân tộc sắp đánh Yêu tộc. Ngươi là bệ hạ Yêu tộc, sợ rằng phải lên chiến trường, đến lúc đó đứng trước vạn quân, uy phong lẫm lẫm nha.”

Vừa nói xong hắn liền nhìn thấy Kim Phi Dao sắc mặt âm mai nhìn mình, mà bên cạnh còn có một gã tư tế Yêu tộc. Sửng sốt một cái, hắn lập tức hiểu có chuyện gì xảy ra, người Yêu tộc đã tới đón Kim Phi Dao.

Phân tư tế lúc này không nói hai lời, trực tiếp quỳ lạy: “Đa tạ bệ hạ xuất thủ tương trợ, không biết khi nào thì có thể khởi hành?”

Kim Phi Dao hung hăng trừng Mập Mạp, Mập Mạp vội vàng chạy nấp sau lưng Hoa Uyển Ti, nhỏ giọng nói: “Chuyện này đâu liên quan đến ta, người cũng không phải ta gọi đến, trừng ta làm gì.”

“Nhưng ta không có binh, tu vi lại không cao, ai sẽ phục ta chứ.” Kim Phi Dao thở dài, bất đắc dĩ nói.

“Không cần bệ hạ động thủ, chỉ cần ở những thời điểm mấu chốt thì xuất hiện cổ vũ sĩ khí là được. Ví dụ như đột kích tiên phong địch nhân, cổ vũ nhân tâm, cần phiền toái bệ hạ đi ra lộ mặt.” Yêu tộc đã sớm nghĩ xong đối sách, Phân tư tế không cần nghĩ, nói ra lời của lão tư tế.

“Đột kích tiên phong?” Kim Phi Dao nghe thì hỏi, đây không phải là việc chịu chết sao?

Phân tư tế giải thích: “Không cần bệ hạ động thủ, chỉ là để hai bên thấy bệ hạ uy như thiên hàng, sát diệt địch nhân giả tượng thôi. Như vậy có thể đề cao sĩ khí Yêu tộc, cổ vũ nhân tâm.”

Kim Phi Dao cúi đầu sờ sờ tóc, nhỏ giọng lầu bầu: “Vẫn là cái bia ngắm như thường, căn bản không có gì khác.”

“Bệ hạ, hy vọng ngươi có thể dẫn dắt Yêu tộc vượt qua nguy cơ lần này, chúng ta không thể thiếu ngươi!” Phân tư tế thật sự là nhiệt tình như lửa, không đạt được mục đích không bỏ qua, cúi đầu kiên định nói.

“Được rồi, đi nhìn xem là được chứ gì.” Kim Phi Dao thở dài một tiếng, không có cách nào khác, đành phải đi xem sao, vừa vặn có thể đòi Yêu tộc cấp linh thạch thượng phẩm cho Hoa Uyển Ti tu luyện, cũng không thể không công chạy tới, kiểu gì cũng phải có chút ưu việt mới được.

Bởi vì Phân tư tế yêu cầu xuất phát ngay, còn không được để lộ hành tung, Kim Phi Dao chỉ kịp đưa một bùa Truyền Âm cho Hải Lam Âm, nói nàng có việc phải rời khỏi Thủy Tạ Thần giới, về sau nếu có tin tốt sẽ thông tri cho nàng. Mà gia gia Nhâm Hiên Chi cũng là điện hạ Yêu tộc, Kim Phi Dao liền hỏi thăm qua tư tế xem nhà bọn họ có đi giúp đỡ không.

Nhưng Phân tư tế lại nói, người Nhâm gia phải ở lại bên Nhân tộc, tạm thời không thể bại lộ thân phận. Bởi vậy lần này Nhâm gia không tham dự việc này, chủ yếu là nàng làm náo động.

Nếu lúc đó không phải nàng tự đề xuất làm bệ hạ, Kim Phi Dao đã hoài nghi có phải mình bị người khác lừa hay không, làm sao có thể yêu cầu làm bệ hạ cho được. Với tu vi Hóa Thần hậu kỳ này, còn không biết người khác có chịu nghe lời nàng hay không.

Mập Mạp và Hoa Uyển Ti đã biết mục đích của tư tế, Mập Mạp sau một lúc ngẩn người thì thấm thía nói với Kim Phi Dao: “Lão đại, chúng ta không thể đi như vậy, dù sao cũng phải có một đường lui và hang ổ chứ. Không bằng như vậy đi, ngươi cứ yên tâm đi, còn ta ở lại đây canh giữ, kể cả ở thời điểm cẩn nội ứng ngoại hợp thì ta cũng có thể ra một phần lực.”

Kim Phi Dao vốn đang định nổi nóng, nếu không phải Mập Mạp đột nhiên chạy vào nói những lời đó thì nàng làm sao lại đâm lao phải theo lao như vậy. Không ngờ bây giờ hắn lại còn định không đếm xỉa đến nàng, thật là to gan. Nàng mắng hắn một câu, phi thân vọt lên, tung cước đá về phía hắn, Mập Mạp vội vàng quay đầu bỏ chạy.

Rơi vào đường cùng, Kim Phi Dao đành phải thu thập các thứ, mang theo Mập Mạp và Hoa Uyển Ti đi theo tư tế rời khỏi Thủy Tạ Thần giới. Hải Lam Âm nhận được bùa Truyền Âm liền chạy vội tới nhưng mấy người Kim Phi Dao đã đi mất rồi. Nàng ở lại một lát rồi lắc đầu trở về.

**********

Lưu Bàn Sơn Thần giới lúc này tụ tập không ít Yêu tộc, bọn họ đang bận rộn thương nghị đối sách. Lúc trước, bọn họ mượn bình chướng tự nhiên từ phong nhận mang, cướp cả ba Thần giới ở phía sau thành địa bàn của mình. Một Thần giới trong số đó, Tinh Tinh Thần giới, có quặng linh thạch, tuy sản lượng không quá lớn nhưng Yêu tộc nhất định phải giữ được Tinh Tinh Thần giới, còn có cả ba Thần giới chung quanh để làm bình chướng cho Tinh Tinh Thần giới.

Lần này tuy Nhật Nguyệt môn đi đầu xuất binh nhưng thế lực của bọn họ quá lớn, muốn bảo vệ được cả bốn Thần giới này không phải là việc dễ dàng. Nếu bị mất đi bốn Thần giới này thì căn cơ của Yêu tộc ở Thần cấp giới sẽ bị mất đi, hai tộc Nhân, Ma có khả năng sẽ không tiếp tục hợp tác mà còn nhân lúc cháy nhà đi hôi của.

Cách lão tư tế và các tư tế khác ngồi một bên, các yêu vương ngồi chung quanh cái bàn chính giữa. Nơi này là địa bàn của Ngân Hổ vương cho nên nàng nghênh ngang ngồi ở ghế trên, trên tay cầm một cây gậy nhỏ, lúc này cây gậy đang chỉ lên bản đồ Thần giới.

“Những người khác đi coi chừng Linh cấp giới đi, bốn Thần giới này do chúng ta canh giữ, tuy nhiên, vì sao không có ai Luyện Hư kỳ tới? Người của Cửu Yêu vương đâu? Phong Lăng vương đâu?” nàng bất mãn gõ mặt bàn, nhíu mày nhìn mấy người trong bàn. Tuy đều là vương nhưng tất cả đều chưa tới Luyện Hư kỳ, nơi này là chiến trường Thần cấp giới, phái vài tên vương vừa mới tới Thần Thú kỳ tới thì có tích sự gì chứ?

Đối với sự bất mãn của Ngân Hổ vương, lão tư tế ở bên cạnh ho một tiếng, giải thích: “Ngân Hổ vương, lần này phần lớn nhân mã tới Ngân Lưu Thần giới cũng là vì Ngân Lưu Thần giới đã làm cho Nhật Nguyệt môn bất mãn, bởi vậy mới muốn tạo áp lực cho Yêu tộc. Bọn họ muốn làm cho chúng ta không thể bận tâm tới Ngân Lưu Thần giới, như vậy mới dễ dàng đuổi chúng ta khỏi Ngân Lưu Thần giới.”

“Ngân Lưu Thần giới? Ta đã nói chỗ đó là miếng xương cứng mà, Nhân tộc làm sao có thể để mất chỗ đó được. Đã đợi nhiều năm như vậy, đợi đến khi Nhật Nguyệt môn bị diệt lại đi chiếm không phải sẽ đơn giản hơn sao?” Ngân Hổ vương gõ gậy xuống bàn, phi thường bất mãn nói.

“Không đợi được, một đám lôi trúc ở đó chỉ còn hai mươi năm là trưởng thành. Ngân Hổ vương, chính ngươi cũng chưa chuẩn bị được bao nhiêu tài liệu lôi tính, kể cả có Yêu tộc làm hậu thuẫn thì ít nhất ngươi cũng phải chuẩn bị một ít pháp bảo hấp lôi chứ. Cứ cho rằng chúng ta không thể chiếm được toàn bộ Ngân Lưu Thần giới thì cũng phải chiếm được một phần địa bàn, chúng ta không ở Thần giới lâu như Ma tộc, không biết những nơi bí mật có tài liệu lôi tính, chỉ có thể cướp cái dễ thấy nhất thôi.” Lão tư tế nói.

Ngân Hổ vương khẽ cắn môi, lại gõ mặt bàn, xem ra cũng chỉ có thể là nàng và những vị vương Hóa Thần kỳ này đi canh chừng bốn Thần giới. Nhất định phải lấy được lôi trúc ở Ngân Lưu Thần giới, dù chỉ mấy cây cũng được.

“Ta đã gọi Kim bệ hạ kia tới, có nàng thì có thể hấp dẫn một ít hỏa lực. Nếu Lưu Bàn Sơn Thần giới có bệ hạ Yêu tộc ở, lại để cho uy danh của nàng truyền ra thì có lẽ sẽ làm Nhân tộc phái một bộ phận nhân mã tới tấn công Lưu Bàn Sơn Thần giới, như vậy có thể giảm bớt được áp lực cho Ngân Lưu Thần giới.” lão tư tế nhìn Ngân Hổ vương, nghiêm túc nói.

Nếu có thể đúng như kế hoạch thì áp lực ở Lưu Bàn Sơn Thần giới sẽ rất lớn. Ngân Hổ vương cắn răng, đột nhiên đứng lên nhìn Yêu tộc bốn phía, hung tợn nói: “Để Yêu tộc chúng ta có thể gây dựng căn cơ ở Độ Thiên giới, các ngươi phải xuất ra tất cả năng lực, không ngại chết trận.”

“Dạ!” các Yêu tộc phía dưới cùng hô lên, chỉ cần vì sự phát triển của Yêu tộc, bảo bọn họ đi tìm chết cũng được.

Chu Tước khoanh tay đứng ở cửa không tham gia hội nghị, hắn thân là điện hạ nên còn có tự do hơn cả vương. Nghe xong đối thoại của bọn họ, hắn ngẩng đầu nhìn không trung, có chút hoài nghi, gọi Kim Phi Dao tới thật sự hữu dụng sao? Tên kia căn bản không phải là Yêu tộc, chẳng quan tâm đến cái gì cả, vinh dự của chủng tộc căn bản không có ý nghĩa gì với nàng. Nếu để nàng làm mồi dụ hấp dẫn hỏa lực Nhân tộc, lại phải thề chết chiến đấu, nàng có chạy hay không?

Lúc Kim Phi Dao tới Lưu Bàn Sơn Thần giới thì việc ai thủ hộ chỗ nào đã được quyết định xong, tiếp đãi nàng vẫn là lão tư tế và Ngân Hổ vương. Ngân Hổ vương đứng dậy khỏi chỗ ngồi, đi tới hào sảng ôm vai nàng, cười hì hì nói: “Kim bệ hạ, lần này cần phiền toái ngươi, ngươi có thể khuếch tán uy danh không?”

“Uy danh?” Kim Phi Dao chau mày nhìn Ngân Hổ vương đang tươi cười.

“Đúng vậy, chúng ta đang chống lại Nhật Nguyệt môn ở Ngân Lưu Thần giới, hỏa lực bên đó quá lớn, vì thế chúng ta muốn kéo chút hỏa lực tới đây, để giảm áp lực cho người ở Ngân Lưu Thần giới. Suy nghĩ rất lâu rồi nhưng chúng ta vẫn không thấy có gì có thể làm Nhân tộc quan tâm, Tinh Tinh Thần giới phía sau tuy có linh thạch nhưng sản lượng chỉ có thể xem như trung đẳng, không đủ để hấp dẫn hỏa lực.” Ngân Hổ vương khoác vai nàng đi quanh Lưu Bàn Sơn Thần giới, vừa đi vừa nói.

Kim Phi Dao cau mày nhìn nàng, những Yêu tộc này lúc nào cũng vậy, luôn vì toàn bộ Yêu tộc mà làm ra chuyện tự hy sinh. Thật không hiểu bọn họ bị áp bức bao lâu, hoàn toàn không giống Nhân tộc, luôn nghĩ cách tìm ưu việt cho bản thân. Ma tộc dùng sức mạnh để quản lý toàn bộ tộc nhân, làm cho Ma tộc tầng lớp cấp bậc rõ ràng. Nhân tộc thì lấy người người ngang hàng làm khẩu hiệu, lấy lợi ích môn phái, gia tộc và cá nhân làm trung tâm, chỉ có lúc đối ngoại, cướp bóc và canh giữ tài sản mới có thể liên hợp với nhau.

Nàng chưa từng nghĩ xem phương thức nào mới tốt, dù sao nàng cơ hồ đều ở bên ngoài cả ba tộc. Tuy nhiên, Kim Phi Dao nghiêng đầu nhìn Ngân Hổ vương, hỏi: “Ngân Hổ vương, ta mới có tu vi Hóa Thần hậu kỳ, ngươi bảo ta phải làm uy danh đại chấn tứ phương thế nào?”

Uy danh truyền khắp thì Kim Phi Dao không sợ, cùng lắm thì nàng hạ tu vi xuống, trà trộn vào đám người là xong. Thế giới lớn như vậy, có không ít tu sĩ cũng ẩn mình chờ đợi trong thâm sơn cùng cốc mấy chục đến hơn trăm năm, lúc đi ra ai còn nhớ được? Năm đó nàng bị đuổi giết không biết bao nhiêu lần, hiện tại chỉ sợ có đứng trước mặt đối phương thì bọn họ cũng không nhận ra. Thời gian mấy trăm năm không biết đã xảy ra bao nhiêu chuyện, ai còn nhớ được một kẻ qua đường?

Ngân Hổ vương hơi dùng lực, kéo nàng lại nói: “Đương nhiên là tạo hình cho ngươi thành một ác ma chuyên giết người, lại phi thường lợi hại, tốt nhất là còn ăn thịt người uống máu người, như vậy thì lực uy hiếp mới lớn. Ngươi yên tâm, mấy thứ này chúng ta sẽ an bày thay cho ngươi, cuối cùng ngươi còn cần có một thân phận là thánh thủ luyện đan, như vậy Nhân tộc sẽ cảm thấy không giết ngươi không được, như vậy mới có hiệu quả.”

Kim Phi Dao im lặng một chút rồi cười nhạt nói: “Những cái ngươi nói vốn là sự thật, còn cần phải an bày sao? Ta cơ hồ không ác không làm, ngươi chỉ cần nói ra những chuyện ta làm thì Nhân tộc sẽ lập tức muốn tới đem ta bầm thây vạn đoạn. Ta còn tưởng rằng là chuyện lớn gì, tuy rằng ta không phải là thánh thủ luyện đan nhưng là ta đã có tay nghề còn tốt hơn luyện đan rất nhiều. Tuy nhiên, ta sẽ không làm không công đâu, bởi vì ta là nhân yêu.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.