Tiên Sinh Đoán Mệnh Sao?

Chương 106: Chap-106




Chương 105: Ngô tam xí nhảy lầu 2

Nhiệt độ treo top đầu V bác ba ngày, Ngô Tam Xí bị giễu cợt hết lần này tới lần khác, nhiệt độ từ đầu đến cuối vẫn luông hạ. Đáng sợ hơn nữa là có người đào ra tin gã là bác chủ đã livestream cảnh cô gái váy đỏ nhảy lầu đoạn thời gian trước.

Nhóm quần chúng vốn cảm thấy áy náy vì cô gái chết, thậm chí là chán ghét và chết lặng với những kẻ vô tâm khoanh tay đứng nhìn, thậm chí còn bỏ đá xuống giếng bắt đầu công kích, đủ loại nguyền rủa hệt như bông tuyết điên cuồng ập tới, V bác Ngô Tam Xí cũng vì lượng pm riêng quá nhiều mà tạm ngừng.

Trong tình huống này Ngô Tam Xí làm sao dám lên V bác.

Có vài hồ bằng cẩu hữu gọi điện tới hỏi thăm tình huống, có người cười trên sự đau khổ của người khác, có người muốn xem náo nhiệt, thậm chí còn có bạn mạng gọi điện tới đe dọa.

Ngô Tam Xí căn bản không biết số điện thoại của mình bị lộ ra ngoài từ khi nào.

Công việc kinh doanh của gia đình cũng gặp phiền toái, không ít người biết con trai ông chủ công ty này chính là Ngô Tam Xí nổi đình nổi đám trên V bác dạo gần đây thì rối rít cắt hợp đồng. Đùa sao, có một đứa con như vậy, cha nó tốt đẹp được sao? Nếu bọn họ cùng công ty này hợp tác thì tiếp theo chẳng phải tới công ty bọn họ bị dân mạng soi mói sao?

Ngô phụ mới đầu cũng không biết xảy ra chuyện gì, các công ty hợp tác liên tiếp rời đi, vô luận ông làm sao cũng không cứu vãn được, đơn giản là tức tới hộc máu. Mãi đến khi một nhà hợp tác thấy ông đáng thương, tóc trên đầu đã sắp bị mình cào hói mới nhỏ giọng tiết lộ tình huống, bảo ông tự lên V bác mà xem.

V bác, V bác gì? Ngô phụ không chơi mấy thứ này nên căn bản không biết.

Ông bảo thư kí cho mình xem V bác, tin tức hot nhất chính là về đứa con trai Ngô Tam Xí của ông, ông xem qua một chút, suýt chút nữa giận tới mức nghẽn tim.

Đứa súc sinh này, không phụ giúp việc công ty cũng được đi, lại còn gây ra chuyện lớn như vậy, còn không chịu báo cho ông biết, ông không đánh chết thằng nhóc này đúng là quá có lỗi với sự nghiệp mà ông khổ sở gầy dựng.

Ngô phụ nổi giận đùng đùng lái xe về nhà, vừa vào phòng Ngô Tam Xí liền rút dây nịt ra quất, Ngô Tam Xí ban đầu sửng sốt, sau đó oa oa kêu to, đau đến lăn lộn.

"Ba ba, ba ba, đừng đánh nữa, ba ba, con biết sai rồi, ba ba, con biết sai rồi!"

Ngô Tam Xí giàn giụa nước mắt, lúc nhỏ cứ mỗi khi gã không nghe lời ba ba sẽ dùng dây nịt quất gã, vì thế hiện giờ mặc dù đã lớn nhưng vẫn có bóng ma với dây nịt.

Ngô mẫu mới đầu không hiểu đã xảy ra chuyện gì, thấy Ngô phụ nổi giận đùng đùng thì nghĩ là con trai lại mắc lỗi gì đó ở bên ngoài nên vội vàng chạy tới, thấy Ngô phụ đánh ác liệt cứ như không xem con mình là người thì đau đớn không thôi.

"Đừng đánh, đừng đánh, có gì không thể nói chứ? Con sắp bị ông chết rồi!" Ngô mẫu nhào lên người Ngô Tam Xí, nhìn vết hằn đỏ trên mặt con vì bị dây nịt quất tới rướm máu mà đau lòng.

Bà chảy nước mắt chả chả nhìn Ngô phụ: "Ông rốt cuộc muốn làm gì? Ông muốn làm gì hả? Muốn đánh chết con mới chịu sao?"

Ngô phụ tức giận phùng mang trợn má: "Mẹ hiền con hư, bà hỏi con trai bảo bối của bà đi, xem nó đã làm ra chuyện tốt gì? Bây giờ nhóm thương nghiệp hợp tác với công ty hủy hợp tác hết rồi. Nếu không phải có thương nghiệp nói cho tôi biết nguyên nhân thì có lẽ tới chết tôi cũng không biết rốt cuộc là vì sao."

Ngô Tam Xí đau đớn, vừa đau lại vừa nóng rát khó chịu, gã rúc vào người Ngô mẫu, đau nhe răng trợn mắt, nghe thấy lời chất vấn của Ngô phụ, tâm Ngô Tam Xí lộp bộp một chút, mồ hôi lạnh ứa ra. Không thể nào, chuyện của gã sao lại ảnh hưởng tới công ty ba ba rồi?

Ngô mẫu che chở Ngô Tam Xí, không tin lời Ngô phụ: "Con trai chúng ta ngoan như vậy, nó có thể phạm lỗi gì chứ. Con trai, con nói đi, con đã làm gì mà ba con tức giận như vậy?"

Ánh mắt Ngô Tam Xí hơi trợn lên, tầm mắt đảo loạn, ấp úng không dám nói.

Ngô mẫu thấy dáng vẻ này của con trai thì trong lòng có dự cảm xấu, bà nắm chặt tay Ngô Tam Xí, không dám tin nói: "Con trai, con thật sự làm gì chuyện hại đối tác công ty ba con chạy mất à?"

Ngô Tam Xí kỳ thực cũng rất kinh sợ, gã biết hiện giờ mình sống tốt như vậy đều nhờ ba ba, nếu công ty ba ba xảy ra chuyện, ba ba nhất định sẽ đánh chết gã.

Ngô Tam Xí lập tức ôm Ngô mẫu òa khóc: "Mẹ, con cũng không biết sẽ như vậy! Con chỉ livestream trên mạng một chút mà thôi, không ngờ mọi người lại phát hiện con làm giả. Mẹ, có người hại con, nhiệt độ trên V bác suốt ba ngày vẫn không giảm, con gọi điện yêu cầu nhưng nhân viên bên đó không chịu xóa, rõ ràng có người muốn hại chết con a mẹ!"

Thấy Ngô Tam Xí khóc thảm như vậy, Ngô mẫu đau lòng: "Là ai? Là ai khi dễ con, ai muốn hại con?" Bà nổi giận nhìn Ngô phụ: "Ông có nghe không? Con chúng ta bị người ta hãm hại, nhất định là có tiểu nhân ở sau lưng giở trò quỷ. Ba của con nó a, ông phải điều tra kỹ càng một chút a!"

Ngô phụ giận muốn bất tỉnh: "Tra? Tra cái gì? Rõ ràng là đứa con ngu ngốc này làm sai chuyện nên mới bị người ta căm giận như vậy. Bà hỏi nó đi, đoạn thời gian trước có cô bé nhảy lầu, nó đã làm gì hả? Nó cư nhiên giễu cợt người ta, còn mang chuyện này đi livestream cho người khác xem. Khi đó cảnh sát không tìm tới cửa là may lắm rồi. Giờ bị người ta đâm chọt, chuyện nháo lớn như vậy, mày có tin có người sẽ báo cảnh sát tới bắt mày không hả?"

"Ba ba, ba ba, con không muốn vào đồn cảnh sát đâu! Ba ba cứu con đi!" Ngô Tam Xí nhào tới bên chân Ngô phụ, ôm đùi ông gào khóc.

Ngô mẫu đau lòng không thôi, vừa trách cứ lại tức giận mắng, Ngô phụ nghe tới đau đầu, lại nâng tay vung dây nịt quất Ngô Tam Xí, Ngô mẫu muốn cản nhưng không dám.

"Ngày mai tao mở họp báo, mày liệu hồn ngoan ngoan tới đó cho tao, ở ngay trước mặt truyền thông thành thật nói xin lỗi, giải quyết chuyện này cho xong."

Chuyện huyên náo lớn như vậy, áp chế là không thể, chỉ có thể hi vọng bọn họ thành khẩn nhận lỗi trong buổi họp báo ngày mai sẽ có tác dụng, làm nhóm dân mạng hết giận.

Ngô Tam Xí nằm trên sàn nhà, toàn thân đau đến đổ mồ hôi lạnh, gã không muốn tới buổi họp báo, như vậy dân chúng cả Hoa quốc này sẽ thấy dáng vẻ xấu hổ của gã, mọi người sẽ giễu cợt gã là chuột chạy qua đường, gã vĩnh viễn sẽ không ngóc đầu dậy được.

"Mẹ, con không muốn tới buổi họp báo đâu mẹ!" Ngô Tam Xí ôm Ngô mẫu thống khổ khóc, Ngô mẫu ôm gã, vỗ vỗ vai an ủi: "Không sao đâu con, chỉ cần con nói xin lỗi thì ba con sẽ tha thứ cho con thôi."

Tâm tư Ngô Tam Xí có chút kích động, hắc khí lượn lờ bên mi tâm gã: "Mẹ, mẹ căn bản không biết gì cả. Con không muốn họp báo, con không muốn!"

Ngô mẫu gấp tới rơi nước mắt: "Chuyện ba con đã quyết định mẹ làm sao phản bác được? Ba con cũng nói rồi, công ty vì ảnh hưởng chuyện của con mà xảy ra chuyện lớn, công ty sau này cũng của con chứ của ai, con phải gánh vác trách nhiệm cho công ty chứ con!"

Ngô Tam Xí tức giận bấu tóc, sau đó vì hành động này ảnh hưởng tới vết thương mà hét to thảm thiết.

Nhìn dáng vẻ con trai, Ngô mẫu đau thắt cả tim: "Con à, con đừng động, để mẹ đi lấy thuốc."

Ngô Tam Xí chật vật không chịu nổi, mặt đầy nước mắt nước mũi lẫn vào vệt bằm bị dây nịt quất trúng mặt, thực sự là người không ra người quỷ không ra quỷ.

Gã nằm trên sàn nhà, mắt vô thần nhìn trần nhà, trong lòng có một ý niệm đang không ngừng đầu độc gã, không thể đi, không thể đi, đi thì sẽ mất hết tất cả! Tự ái, bạn bè, livestream, hết thảy mọi thứ sẽ bị nhấn chìm trong sự giễu cợt chế nhạo của bạn mạng. Từ nay về sau mày chính là một kẻ bác chủ lường gạt, là đối tượng bị chê cười. Mày sẽ bị bạn bè khinh thường, bị người đi đường chỉ trỏ, thậm chí bị người nhà oán cách, cuộc sống của mày chỉ đầy tối tăm không có ánh mặt trời.

Tương lai như vậy, mày tiếp nhận được sao? Mày chắc chắn mày có thể sống cuộc sống mờ mịt tối tăm này sao?

"Không không không, không không không, không, tôi không muốn, tôi không muốn sống cuộc sống như vậy, tôi không muốn!" Ngô Tam Xí điên cuồng lắc đầu, sắc mặt dữ tợn, gã không muốn có cuộc sống như vậy, gã không muốn làm chuột chạy qua đường, gã không muốn.

"Tôi phải làm gì? Tôi nên làm gì? Ai giúp với, ai giúp tôi với!"

Ngô Tam Xí co thành một đoàn, biểu tình hoảng hốt, trong lúc mơ hồ, gã nghe thấy một giọng nữ vang lên: "Tới đây, ta sẽ giúp mi!"

Ngày hôm sau, trong buổi họp báo, Ngô phụ ra mặt nói xin lỗi về những chuyện mà Ngô Tam Xí đã làm, thế nhưng Ngô phụ chờ mãi vẫn không thấy con trai mình xuất hiện. Lúc ông tức giận muốn bảo thư ký gọi điện cho đứa con ngỗ nghịch thì bên ngoài truyền tới một trận xôn xao, ngay sau đó có người hô to: "Có người nhảy lầu, có người nhảy lầu!"

Nhóm ký giả lập tức lao ra ngoài, tâm Ngô phụ có chút hoảng hốt, cũng theo đoàn người chạy ra.

"Trời ơi, này không phải Ngô Tam Xí sao? Sao lại nhảy lầu?"

"Ôi má ơi, chết thật rồi a! Vừa nãy tôi ngẩng đầu lên thì thấy một người đang giang tay, cứ tưởng đang hóng gió thôi."

"Trời, có phải bị đám dân mạng bức tử không? Chẳng qua thằng bé chỉ livestream rồi giả làm phú nhị đại thôi, có đến mức bức chết một người như vậy không a?"

"Này, bà quên à? Đoạn thời gian trước cô bé kia nhảy lầu, nó vừa đứng livestream vừa nói mát ấy."

"Đột nhiên cảm thấy tâm tình thực vi diệu, là ác giả ác báo sao? Trước đó dẫn dắt đám bạn mạng giễu cợt cô gái kia, bây giờ báo ứng tới rồi, nó cũng bị dân mạng bức tử giống như cô gái kia!"

"Aiz, bạo lực internet a! Rốt cuộc lúc nào mới thôi đây?"

...

Mà Ngô phụ nhìn thấy tử trạng của con trai mình thì sock tới hít thở không thôi, trực tiếp bất tỉnh, thư ký kinh hoảng vội vàng bảo người gọi xe cứu thương.

...*...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.