Bùi Dực giải tỏa cơn khát khô trong cổ họng, nhưng ngọn lửa nóng trong cơ thể kia lại càng ngày càng bùng cháy mạnh mẽ, không thể dập tắt.
Da thịt hắn nóng bỏng, hô hấp dồn dập và nặng nề. Mồ hôi trên trán theo đường viền khuôn mặt, từng giọt từng giọt rơi xuống cái bụng nhỏ bằng phẳng của Thẩm Diên.
Gương mặt Thẩm Diên trắng nõn, trên cổ đều tràn ngập một tầng ửng hồng quyến rũ, đó là phản ứng cao trào của cơ thể nàng.
Nàng thở gấp, chớp chớp đôi mắt hạnh mơ mơ màng màng sương mù mênh mông, mê ly nhìn người đàn ông phía trên thở hổn hển như trâu.
Tên ngốc này, còn đang nhịn cái gì?
Thẩm Diên vươn tay nhỏ gãi vào lòng bàn tay hắn, giọng điệu mềm mại: “Phu quân, có thể vào được.”
Bùi Dực ngước đôi mắt màu đỏ tươi lên, hắn xoa gương mặt ửng hồng của nàng, giọng nói khàn khàn: “Diên Diên, nàng mới vừa tiết ra, hiện tại đi vào thì nàng sẽ chịu không nổi, phu quân chờ nàng một chút.”
Thẩm Diên thở dài, đây thật đúng là tên ngu ngốc!
Khi nào nên nhịn, khi nào không nên nhịn, hắn đều không phân biệt rõ.
Hiện tại còn nhịn xuống thì phải nghẹn ra bệnh mất.
Thẩm Diên nâng cái mông lên, dựa sát vào con rồng đang dâng trào của hắn. Nàng nắm cây gậy cứng rắn bừng bừng phấn chấn cọ vài cái nơi cửa động, cọ đến thân cây ướt dầm dề, sáng lấp lánh.
Ngón tay đẩy ra hai cánh hoa múp míp, cái mông đè xuống, viên quy đầu tròn tròn bóng lưỡng căng ra thịt mềm chật chội, chậm rãi đẩy mạnh về phía trước.
Vật nam tính vừa thô vừa cứng, cực nóng bỏng. Quy đầu cực lớn mang theo góc cạnh nhét vào trong một tấc, thịt mềm trong huyệt bị đè ép nhảy sang hai bên, bị quy đầu cọ xát đến run lên.
“Ư…” Cái miệng nhỏ của Thẩm Diên khẽ nhếch, khó chịu thở hổn hển. Quy đầu mới vừa cắm vào một cái thì nàng đã cắn môi dưới phát ra tiếng nức nở nho nhỏ, hạ thân co chặt cắn hắn quá chặt chẽ.
Thật nóng, thật lớn, giống như ngậm lấy một quả trứng ngỗng nóng được hấp, nóng đến mức huyệt thịt co rút lại không thôi, mút con rồng của hắn rồi cắn càng chặt hơn.
Bùi Dực nặng nề thở dốc, chỉ cảm thấy vật nam tính tiến vào một con đường vừa ướt vừa nóng vừa chật, khắp nơi đều là nếp gấp thịt non mềm. Đường đi chật hẹp, một bước khó đi, bọc kín không kẽ hở.
Cảm giác bị lôi cuốn mút khiến cho quá mức tuyệt vời, khoái cảm làm tê liệt thần kinh, ngay cả xương cốt cứng rắn trên người cũng bắt đầu vỡ vụn, phòng tuyến mà hắn giữ vững bắt đầu sụp đổ.
Phía dưới Bùi Dực càng thêm cương đau khó chịu. Hắn ấn vòng eo mảnh khảnh của Thẩm Diên dùng sức đẩy về phía trước, hàng họ căng ra tầng tầng thịt mềm căng chặt, từng chút từng chút chui vào trong.
Thật chật, càng đi vào càng chặt, quy đầu bị nụ hoa chật chội kẹp cho đau đớn.
Hắn vừa đau vừa sướng, hơi thở dồn dập, mồ hôi nóng không ngừng nhỏ giọt xuống dưới. Hắn cong eo tiếp tục đẩy về phía trước, thịt mềm càng sâu bên trong bị đẩy ra, hơn phân nửa củ khoai đã cắm đi vào.
“Ư… ưm…” Thẩm Diên nhíu mày nức nở, hai chân trắng nõn giương rộng ra, cố hết sức cất chứa gậy th*t dữ tợn của hắn.
Bùi Dực trông thấy dáng vẻ nhíu mày của nàng thì lập tức dừng động tác tiến vào lại, sắc mặt lo lắng: “Diên Diên, đau không? Ta lập tức ra ngoài”
“Không…” Thẩm Diên lắc đầu, vội vàng đè eo hắn muốn lùi ra sau lại.
Nàng chỉ bị căng khó chịu, quá thô to, trong bụng nhét vào một cây gậy lửa nóng thô to. Cái loại cảm giác chống đỡ đến cực hạn đặc biệt rõ ràng, bụng đều hơi hơi phồng lên.
May mà động tác của Bùi Dực nhẹ nhàng chậm chạp, thật sự không làm đau nàng.
Thẩm Diên chống thân thể, nhìn về phía nơi hai người giao hợp. Khe thịt nho nhỏ bị gậy th*t thô tráng căng thành cái động lớn như trứng ngỗng, thịt mềm nơi cửa động căng chặt trắng bệch, tùy thời như muốn vỡ ra.
Con rồng của Bùi Dực một nửa cắm ở trong cơ thể nàng, một nửa lộ ở bên ngoài, cương tím, gân xanh nổ lên.
Thẩm Diên không đành lòng để Bùi Dực nhẫn nhịn khó chịu gian khổ như thế, nàng nâng lên hai chân vòng trên eo hắn, đôi tay ôm cổ hắn, ngửa đầu liếm hầu kết của hắn với giọng nói nhõng nhẽo: “Phu quân, đừng nghẹn, cắm toàn bộ vào đi, Diên Diên nuốt trôi.”
Bùi Dực thở dồn dập, hầu kết lăn lộn, ánh mắt rối rắm.
Nàng quyến rũ hắn như vậy, hắn sẽ nổi điên.
Hầu kết là chỗ mẫn cảm nhất của hắn, nơi nào hắn chịu được sự trêu chọc của nàng.
Bùi Dực nắm lấy cằm Thẩm Diên, cúi người hôn lên môi đỏ của nàng. Bắn khẽ cắn lên cánh môi màu hồng phấn ướt át của hắn, giọng nói mang theo tràn ngập sắc dục: “Diên Diên, đừng liếm hầu kết, phu quân sẽ xúc động.”
Ngay sau đó hắn dùng hành động chứng minh hắn thật sự có chút xúc động.
Bùi Dực móc lấy đầu lưỡi của Thẩm Diên mà liếm mút, cong eo dùng sức hạ xuống, thong thả lại không từ chối việc cắm tới đáy.
“Ư…ưm…” Tiếng thét chói tai Thẩm Diên bị nụ hôn nồng nhiệt của hắn chặn lại trong cổ họng, hóa thành tiếng nức nở mỏng manh.
Chỗ sâu trong nhụy hoa dường như chưa có ai tới thăm, rất chật hẹp. Mới vừa bị hắn phá vỡ lại co rút cực nhanh rồi lại khép lại, lực áp bách rất mạnh. Quy đầu cực to bị xoắn đến sung huyết đỏ lên. Bùi Dực nặng nề thở dốc một tiếng, bụng dưới căng chặt, thiếu chút nữa bị kẹp đến bắn ra.
Hắn giảm tốc độ, đè lên cơ thể nhỏ xinh của Thẩm Diên, nhẹ nhàng nhanh chóng đưa đẩy lên.
Quy đầu chôn vào sâu bên trong đè ép nhuỵ hoa mềm mại rồi nghiền nát từng chút một. Chỗ thịt mềm nơi cửa động cắn mút quy đầu, ma sát mã mắt khẽ nhếch, khoái cảm dày đặc kịch liệt từ dưới bụng dâng lên, thổi quét qua toàn thân hắn.
“Ư… Thật chặt…” Bùi Dực sảng khoái thở dài, hắn buông cánh môi của Thẩm Diên bị hút đến sưng đỏ ra, tiến đến bên tai nàng liếm vành tai trắng nõn mượt mà của nàng.
Hơi thở nóng rực thiêu đốt tựa như mang theo chút dưỡng khí, sắc mặt Thẩm Diên ửng hồng bị hắn liếm láp.
“Diên Diên, đau không?” Bùi Dực khàn giọng hỏi.
Lực đạo của hắn không nặng nhưng vẫn có chút lo lắng.
“Ưm… Hức…” Thẩm Diên rên rỉ xen lẫn tiếng khóc nức nở, đôi mắt hạnh mơ mơ màng màng ngấn nước. Cơ thể nhỏ xinh bị hắn xoạc lắc qua lắc bầu vú trắng nõn trước ngực, lăn tăn ra từng cơn sóng hấp dẫn.