- Tỷ tỷ,tỷ xem này,hôm nay chúng ta có 4 con thỏ rừng. Muội còn tìm được một chút nho rừng và măng.
- Vân Phi,tỷ nói rồi. Không được tự ý vào rừng khi không có tỷ. Muội lại không nghe lời. Nha đầu ngốc,xem này,mặt lấm hết rồi.
- Muội cũng rất giỏi mà. Tỷ đừng có mà coi thường muội.
Vân Phi vỗ ngực tự hào. Cô vui vẻ tựa đầu vào ngực Thanh Sơn làm nũng.
Vốn dĩ mục đích ban đầu của Yêu Thanh Sơn là muốn dùng Phong Tuyết Linh để khôi phục lại thần trí và thần lực cho Vân Phi. Nhưng sau khi đắn đo rất nhiều ngày,Yêu Thanh Sơn thay đổi ý định. Nàng quyết định dùng Phong Tuyết Linh và trái tim của Yêu Huyết Nạp để thay đổi kí ức,phong ấn linh lực của cô lại.
Nàng bí mật đem Vân Phi xuống nhân gian sống,ngay cả Huy Dạ cũng bị nàng lừa,đến giờ vẫn chưa tìm được tung tích của hai người. Nàng muốn Vân Phi có một đời mới,một cuộc sống tránh xa nội chiến của tam giới,nơi không còn thù hận,không còn máu me,không còn những đau đớn,tủi nhục. Vân Thanh Nham,cả đời mày,ngươi đừng hòng tìm được Yêu Vân Phi.
Có những thứ mất đi rồi mới biết quý trọng. Khi biết quý trọng rồi thì còn tác dụng gì?
Bây giờ một người nhớ,một người quên. Một kẻ trên trời,cao cao tại thượng.Một kẻ dưới đất,phiêu diêu tự tại. Như thế này,không phải tốt hơn sao?
Còn về phần Dực Lang,nó là thần thú thượng cổ. Sau khi giải quyết vấn đề của Vân Phi,nàng cũng đã sắp xếp ổn thỏa,mở Địa Giới Chi Linh trả nó về nơi vốn thuộc về nó.
Thần thú thượng cổ chỉ còn lại Dực Lang? Suy nghĩ nông cạn. Nếu không phải đám người tiên giới tham lam thì phụ hoàng của nàng đã không mất hết pháp lực để mở ra một chiều không gian khác để vào vệ chúng.
Dòng dõi gia tộc của Yêu Thanh Sơn vốn là hậu duệ của thần thú. Chính vì vậy,mà sức mạnh của họ thường vượt trội hơn những kẻ tu tiên khác.
Có lẽ cũng bởi 1 chữ duyên,Dực Lang lại vô tình chạy ra ngoài cùng Vân Phi khi cha nàng đưa hai tỷ muội vào trong Địa Giới Chi Linh để tham quan.
Từ đó,Dực Lang chỉ nghe lời một mình Vân Phi mà thôi. Vân Phi và Dực Lang xưng bá một vùng trời,đi tới đâu hoa cỏ mọc tới đó,yêu ma quỷ quái không dám hoành hành trên mảnh đất nữ tiên đã đặt chân tới.
Ở cùng Dực Lang,sức mạnh của Vân Phi mỗi lúc một cường đạo,hoàn toàn vượt qua sự kiểm soát của nàng. Sức mạnh bộc lộ rõ ràng tới mức,chúng hóa thành những hoa văn hình thù kì lạ trên cơ thể nàng,trải dài từ cổ cho đến hai cánh tay của nàng. Điều đó càng khiến sắc đẹp của nàng thêm mị hoặc mê người.
Người muốn tiếp cận Vân Phi nhiều không đếm xuể. Nhưng chỉ có một người nàng để vào trong mắt,là Vân Thanh Nham. Hắn vốn dĩ không có tâm tư gì cùng Vân Phi. Vì lệnh của gia tộc nên hắn mới có trong danh sách cầu thân mà thôi.
Thái độ lạnh nhạt của hắn đối với nàng ngược lại làm cho nàng cảm thấy thoải mái. Khi hai người bị ép buộc gặp nhau,nàng không phải tốn thời gian luận văn,làm thơ cùng hắn.
Nàng không một chút phòng bị ngủ trên bộ lông mềm mại của Dực Lang,say giấc bên cạnh một nam nhân,tâm không vướng một chút bụi. Cho tới khi bất chợt tỉnh dậy,từ lúc nào,nàng đã nằm gọn trong vòng tay rộng lớn của nam nhân,từng nhịp thở đều phả xuống khuôn mặt thanh tú của nàng.
Hai người họ cứ thế cuộn lấy nhau trong lặng thing. Rồi từ lúc nào,một đống củi khô thành một đốm lửa tàn sau đó thành một cây nến cháy rực. Yêu Thanh Sơn vô cùng an tâm đứng phía sau ủng hộ cho muội muội.
Nhưng chuyện gì đến cũng phải đến,ngày mà Vân Thanh Nham tự tay đâm Vân Phi một nhát chí mạng.Yêu Thanh Sơn cảm giác như trời sập xuống trước mắt. Hận bản thân bất lực,hận bản thân quá tin người,hận bản thân không thể đỡ cho Vân Phi. Người thân duy nhất nàng có cũng đã không còn trên đời này nữa rồi.
Sống ở dưới nhân gian này,cũng không phải điều gì quá xấu xa,cũng không phải điều gì quá khó khăn. Người dân xung quanh rất yêu quý hai tỷ muội.
Vân Phi tính tình vốn thân thiện vui vẻ,lại thêm một tỷ tỷ biết lí lẽ. Cả hai sớm đã hòa nhập vào dòng người từ lúc nào không hay. Cũng đã được 1 năm. Vân Phi cũng sắp tròn 16 tuổi.
Ở nhân gian,16 tuổi đã tới tuổi lập gia thất. Nhiều người mộng tưởng ôm mỹ nhân trong tay nên sân nhà Vân Phi và Thanh Sơn không ngày nào không đông kín người,toàn là những kẻ có thế lực ở trong nội thành. Nhưng chưa một ai thành công.
- Tỷ,có người từ trên trời rơi xuống.