“Anh trông con trai lớn với con gái anh nhé, hôm nay em muốn ra ngoài, em sẽ mang cả Oa Oa đi.” Lộ Lê thay quần áo ở nhà trêи người từ trêи lầu xuống, nói với Tần Vũ đang ở phòng khách đọc báo.
Tần Vũ cũng không ngẩng đầu lên, “Đi đâu vậy?”
“Đến phòng làm việc của thầy, em có chút nghi vấn, Oa Oa luôn ở trong nhà, cũng chưa nhìn thấy thế giới bên ngoài, em dẫn nó đi nhìn một chút, để nó cảm thụ niềm vui trêи thế giới này.”
Tần Vũ liếc nhìn con trai nhỏ ngồi lẳng lặng phía đối diện, trêи mặt không có biểu cảm gì, nhưng khi nghe Lộ Lê nói khóe mắt lại không dấu vết mà rung động một chút, báo trong tay hơi run, “Ừ, chú ý an toàn.”
“Em biết rồi, bọn em đi đây.” Lộ Lê bế con trai nhỏ lên, nhân lúc con trai lớn và con gái còn chưa qua đây nhanh chóng rời đi.
Bị bọn nó phát hiện, chắc chắn cũng muốn đi theo cho mà xem.
Lộ Lê vừa mới đi, con trai lớn và con gái đã trở lại, phát hiện trong phòng khách chỉ có phụ thân, không thấy cha và em đâu, làm anh, sau khi bị em gái thọc mấy cái, Soái Soái lấy hết can đảm đi hỏi phụ thân, “Phụ thân ơi, sao cha và em không còn nữa ạ.”
Ánh mắt Tần Vũ lạnh nhạt thoáng nhìn lên người thằng bé, “Có việc à?”
Soái Soái giật mình, “Không, không có việc gì ạ, con chỉ tùy tiện hỏi thôi.”
Hai đứa nhanh chóng bại lui dưới ánh mắt uy nghiêm của phụ thân, khi nhìn không thấy phụ thân nữa, Khả Khả nghịch ngợm bất mãn chọc cho anh trai vài cái.
“Anh à, sao anh vô dụng như vậy, phụ thân mới nói một câu đã bị dọa rồi.”
“Vậy em đi đi.” Soái Soái là anh, nguyện ý làm tấm gương cho em gái, trừ chuyện này ra.
Khả Khả vừa nghe xong, “Vậy quên đi.”
Nếu có một danh sách, viết ai sợ phụ thân nhất, nhất định con bé sẽ xếp hạng nhất.
Xe huyền phù của Lộ Lê ngừng ở cửa phòng làm việc Milo, nhân viên công tác ở cửa còn tưởng chỉ có mình y, đã thấy y xoay người ôm một đứa nhỏ từ trêи xe xuống.
Đứa nhỏ mặt vô cảm, nếu không phải đôi mắt có thần, còn tưởng chỉ là búp bê.
“Ly Lục à, đây là con trai anh à?” Tiểu Trần nghe Lộ Lê mang con trai tới, chạy chậm ra, tò mò đánh giá Oa Oa.
Lộ Lê gật đầu, “Thầy ở đây chứ?”
Tiểu Trần lập tức nói, “Đại sư đang ở đây, anh tới gặp đại sư sao?”
Hiển nhiên cậu ta không cho rằng Lộ Lê ôm con trai đến đây là có việc tìm đại sư Milo.
“Đúng vậy, có một vấn đề muốn hỏi thầy.”
“Vậy con trai anh thì làm sao?”
Lộ Lê cười tủm tỉm nhét vào tay cậu ta, “Con trai tôi làm phiền cậu chăm sóc một chút, tôi đi tìm thầy trước, một lát sẽ ra, phiền cậu rồi.”
Tiểu Trần ngây ngốc ôm thằng nhỏ, chờ khi người đi rồi mới phản ứng lại, cúi đầu quan sát đứa nhỏ mặt không có cảm xúc, một đôi mắt bình tĩnh đen như mực, nhìn chằm chằm cậu ta, ban đầu còn cảm thấy nó thật đáng yêu, muốn véo mặt nó, nhưng Tiểu Trần không biết vì sao, đột nhiên có cảm giác rợn tóc gáy.
Những người khác trong phòng làm việc đã sớm chú ý tới con trai của Lộ Lê, nhìn thấy y giao nó cho Tiểu Trần, bản thân lại đi mất, chờ người tiến vào phòng, nhìn không thấy nữa, lập tức vây lại.
“Ồ, đây là con trai của Ly Lục sao, thật đáng yêu.”
“Nhìn nó nho nhỏ, mềm mại này.”
“Ủa, sao nó không có chút biểu cảm nào vậy?”
Mọi người vây quanh nó mồm năm miệng mười nói một lát, đột nhiên phát hiện hình như nó không phản ứng, khuôn mặt hồng hào mềm mịn, nhưng không có cảm xúc, lẳng lặng nhìn bọn họ chằm chằm, đôi mắt mang vẻ lạnh nhạt, họ chậm rãi an tĩnh lại, mọi người nhìn mặt nhau.
“À, tôi còn có việc.” Có người dẫn đầu, những người còn lại liên tiếp lấy cớ chạy mất.
Khi vây lại nhiệt tình thế nào, lúc chạy mất lạnh nhạt bấy nhiêu, trong chớp mắt chỉ còn dư lại Tiểu Trần và Oa Oa.
Tiểu Trần khóc không ra nước mắt.
Lộ Lê không biết về việc bên ngoài, sau khi tiến vào nhìn thấy thầy đang làm thí nghiệm, một bên trợ thủ giúp ông, một bên chờ đến khi ông làm xong.
“Sao trò lại tới đây?” Đại sư Milo ngẩng đầu lên phát hiện ra y, còn tưởng là trợ lý, khó trách vừa rồi cảm thấy trợ lý hôm nay đặc biệt nhanh nhẹn.
“Có vài việc muốn thỉnh giáo thầy một chút.” Lộ Lê mỉm cười nói.
“Lấy năng lực bây giờ của trò, hẳn là đã có thể độc lập chế tạo cơ giáp cấp C, chỉ cần không phải cơ giáp cao cấp, hẳn sẽ không làm khó được trò.” Đại sư Milo vẫn rất tín nhiệm năng lực đệ tử của mình.
Lộ Lê nói, “Nhưng đúng là con đã gặp khó khăn.”
Đại sư Milo kinh ngạc, “Còn có thứ có thể làm khó cho trò à, ta rất muốn nhìn xem là vấn đề gì đấy.”
Lộ Lê quay đầu nhìn lại xem cửa đã đóng chặt chưa.
Đại sư Milo không bỏ qua động tác này, lập tức đoán được là vấn đề không thể làm người thứ ba nghe được, càng thêm tò mò.
“Thầy ạ, lần trước con có được một bản vẽ kỳ quái, phát hiện phía trêи có nhiều thứ đi ngược lại với lý luận cơ giáp mà chúng ta vẫn học tập, con thử chế tạo, xác xuất thành công rất thấp, thoạt nhìn như bản vẽ này có vấn đề, nhưng trực giác nói cho con biết, bản vẽ này không có vấn đề, nhưng con không biết là nơi nào xảy ra vấn đề.” Lộ Lê lấy ra bản vẽ cơ giáp đưa qua.
Đại sư Milo tiếp nhận bản vẽ, phát hiện là một bản vẽ cơ giáp cấp thấp, nhưng lại cảm thấy kỳ quái, khi ông nhìn kĩ bản thiết kế cơ giáp, cả người ngây ngẩn, “Đây là……”
Lộ Lê nhìn vẻ mặt của thầy, muốn phỏng đoán xem ông có biết hay không, tuy nhiên ông cũng không lộ ra vẻ mặt khϊế͙p͙ sợ, chỉ là kinh ngạc và nghi vấn thật sâu.
“Trò tìm được ở chỗ nào đây?” Đại sư Milo đột nhiên bắt lấy cánh tay đệ tử.
Nhận thấy ngón tay ông hơi dùng sức, Lộ Lê làm bộ như không rõ nguyên do, “Làm sao vậy ạ, thưa thầy, bản vẽ này có phải có vấn đề gì hay không?”
“Vấn đề rất lớn, ta cần xem kỹ mới có thể xác định được, trò có được bản vẽ như thế nào?” Đại sư Milo truy hỏi.
“Lấy ở trêи Tinh Võng, trong lúc vô tình con nhìn thấy, cảm thấy lý luận này rất thú vị, nên đã download bản vẽ xuống, nghiên cứu một chút, sau đó phát hiện có chút kỳ quái, nên muốn quay lại chỗ đã download nhìn lại, không ngờ không tìm được chỗ đó nữa.” Trước khi tới Lộ Lê đã nghĩ ra lý do, y còn chưa thể nói ra truyền thừa cha để lại, đó không phải chuyện nhỏ.
“Vậy thật là quá đáng tiếc.” Đại sư Milo không hoài nghi lời y nói, bắt lấy bản vẽ hỏi, “Bản vẽ đặt ở chỗ này của ta trước đã, mấy ngày sau sẽ cho trò đáp án.”
“Vâng, thưa thầy.”
Rời khỏi phòng thí nghiệm của thầy, Lộ Lê đi tìm Tiểu Trần.
“Rốt cuộc anh cũng ra rồi.” Nhìn thấy y, Tiểu Trần như thấy được chúa cứu thế.
“Làm sao vậy?” Ánh mắt Lộ Lê chuyển qua con trai nhỏ trêи tay cậu ta, trong mắt có ý cười.
Tiểu Trần nhanh chóng đưa thằng bé cho y, “Con của anh quá kỳ quái, luôn dùng ánh mắt rợn tóc gáy nhìn tôi, không cười cũng không khóc.”
Lộ Lê bật cười, “Nó cũng chỉ là đứa bé chưa đến hai tuổi, cậu còn sợ trẻ con à.”
“Đương nhiên là tôi không sợ, nhưng lúc nó nhìn tôi, tôi cảm thấy cả người không được tự nhiên, anh không thấy được đâu, lúc nãy tôi còn nổi da gà, anh xem, bây giờ còn đây này.” Tiểu Trần giơ cánh tay mình lên cho y xem.
Trở lại vòng tay quen thuộc, Oa Oa dựa vào trong lòng cha, nhắm mắt lại, tư thế ‘ trẫm buồn ngủ, đừng quấy rầy trẫm ‘, trừng người ta cũng thật tốn thể lực.
“Vất vả cho cậu rồi.” Lộ Lê cười vang, quay đầu nhìn thấy con trai nhỏ muốn ngủ, chào từ biệt cậu ta.
Tiểu Trần phát hiện, sau khi Ly Lục tới, bắt đầu từ ngày đó, đại sư liền nhốt mình trong phòng thí nghiệm, cơm cũng do người khác mang vào, chân như mọc rễ trong phòng thí nghiệm.
Ba ngày sau, đại sư từ phòng thí nghiệm đi ra, vẻ mặt tiều tụy, nhưng đôi mắt sáng ngời, lập tức bảo cậu ta gọi Lộ Lê tới.
Lộ Lê nhận được tin nhắn lập tức chạy tới, nhìn thấy đại sư Milo, “Thầy à, ngài tìm con à?”
Đại sư Milo quan sát y thật kĩ, “Tới phòng thí nghiệm với ta, không có ta phân phó, đừng làm cho bất luận người nào tiến vào.” Câu sau là nói với Tiểu Trần.
“Vâng, thưa đại sư.” Tiểu Trần đáp lại dù không rõ nguyên do, vẻ mặt đại sư hình như còn nghiêm túc hơn ngày thường.
Lộ Lê đi theo thầy vào phòng thí nghiệm, theo ý ông bảo đóng cửa lại.
Đại sư Milo xoay người, nghiêm túc nhìn chằm chằm y, “Trừ trò ra, còn có ai đã xem qua bản vẽ này chưa?”
Lộ Lê chớp mắt, “Trừ con ra, thầy là người thứ hai.”
Đại sư Milo thở phào một hơi, “Vậy là tốt rồi, nhớ kỹ lời thầy nói, bản vẽ này tuyệt đối không thể để người thứ ba nhìn thấy.”
Lộ Lê hỏi: “Tần Vũ cũng không được sao ạ?”
Đại sư Milo khựng lại một chút, “Cái này thì trò tự quyết đi.”
Lộ Lê gật đầu, “Thầy à, bản vẽ này có vấn đề gì sao?”
“Xác thật là có vấn đề.” Đại sư Milo dẫn y đi vào bên trong một gian phòng làm việc, bản vẽ kia đặt ở trêи bàn làm việc, hình chiếu ở trêи không trung, có thể nhìn rõ ràng từng chi tiết, “Qua nghiên cứu của ta, bản vẽ này đúng như trò phỏng đoán, nó không sai, mà là một phương pháp chế tạo mới, trò
nhìn chỗ này xem, động cơ này, dựa theo phương pháp hiện tại của chúng ta, thì không có khả năng chế tạo ra động cơ tách hạch này, nó áp dụng phản trọng lực, kết cấu bên trong cực kỳ phức tạp, cơ giáp dùng phương pháp này chế tạo ra, bên trong sẽ không sinh ra áp lực quá lớn.”
“Đây chẳng lẽ chính là cơ giáp thầy nói qua trước kia, do chủ nhân ký hiện S chế tạo ra?” Lộ Lê quan sát thầy mình.
Đại sư Milo không giấu giếm gật đầu, “Nếu như không đoán sai, hẳn là vậy, chẳng qua……”
“Chẳng qua gì ạ?”
“Phương pháp trong bản vẽ này với ấn tượng của ta vẫn có điểm không giống nhau.”
“Không giống nhau chỗ nào ạ?” Lộ Lê xác định mình chưa hề động vào.
“Kỹ thuật tiên tiến hơn, 1500 năm trước, cơ giáp vừa mới phát triển, 1500 năm sau, dù sao cũng nên càng ngày càng mạnh, bản vẽ này thoạt nhìn giống như cơ giáp kí hiệu S trải qua từng thế hệ từng thế hệ cải cách, biến thành bộ dáng hiện giờ, trêи lý thuyết, cơ giáp dùng nó chế tạo ra sẽ càng mạnh hơn so với cơ giáp hiện tại, người Doraki cũng có thể điều khiển, đây là cải cách trọng đại hạng nhất, truyền ra ngoài, chỉ sợ sẽ gây chấn động lớn.” Đại sư Milo cảm thán, “Không ngờ, lúc sinh thời, ta còn có thể gặp lại cơ giáp mang kí hiệu S.”
“Thưa thầy, loại cơ giáp này có thể chế tạo ra sao?” Lộ Lê hỏi.
Đại sư Milo suy tư một chút, “Trêи lý thuyết thì có thể.”
Lộ Lê kinh ngạc, “Trêи lý thuyết?”
Đại sư Milo gật đầu, “Không sai, đây gần như là phương pháp trêи lý thuyết, muốn chế tạo ra loại cơ giáp động cơ tách hạch này, đầu tiên cần thỏa mãn hai điều kiện.”
“Điều kiện gì ạ?” Lộ Lê truy hỏi.
_____________________________________
Mình đã suy nghĩ về việc để tên là động cơ tách hạch hay tách hạt, cuối cùng thì vẫn thích tách hạch hơn.
Spoile tí là tên nó liên quan đến tính chất cơ giáp sau này, tách ra thành từng hạt nhỏ, giống vs nghiên cứu hạt nano bây giờ.