Thượng Tướng Phu Nhân Không Có Hộ Khẩu Trong Vũ Trụ

Chương 215: Beryl




Tần Vũ sai thủ hạ mang cha con Hulk lại đây, hỏi cậu ta vật liệu sửa chữa nhà có thể tìm được ở chỗ nào.

Hulk không rõ sao bọn họ đột nhiên muốn xây nhà, ở nơi này không có mấy ai có nhu cầu xây nhà cả, kinh tế hành tinh Vala lạc hậu, nhiều người căn bản không có tiền thuê người xây nhà, đều tự tay làm một cách tùy tiện, có thể ở là được.

Hơn nữa vì khu C càng ngày càng lạc hậu, người ở nơi này trước kia nếu không phải đã chết, thì là dọn đi rồi, lưu lại rất nhiều nhà trống, có vài kẻ không có nhà để về, tùy tiện tìm một cái nhà ở luôn là xong.

Tuy không có vật liệu chuyên môn cung ứng để xây nhà, nhưng trêи hành tinh Vala thứ có nhiều nhất chính là mấy thứ này, tùy tiện tìm là có.

Năng lực hành động của quân nhân rất mạnh, dưới sự chỉ dẫn của Hulk, bọn họ nhanh chóng làm ra nguyên vật liệu.

Người ở xung quanh nhìn thấy có người đang sửa nhà, tò mò nhìn vài lần, rồi lại nhanh chóng mất hứng.

Đối với bọn họ mà nói, hoàn cảnh cư trú thế nào cũng không sao cả, chỉ cần có thể ăn no là được.

Thời tiết hành tinh Vala tương đối lạnh, mặt trời còn chưa xuống núi, bầu trời đã tối lại, mọi người trở lại con nhộng thời không.

Ngày hôm sau lại tiếp tục, chỉ trong một ngày, căn nhà rách nát đã tu sửa xong một nửa.

Mọi người đều bận rộn, Lộ Lê phụ trách nấu cơm ba bữa cho họ, điều kiện có hạn, không làm được đồ ăn phức tạp, đều nấu trong nồi to, một mình y làm không xuể, nên gọi Hulk tới hỗ trợ.

Soái Soái ăn không ngồi rồi chủ động tìm con trai Hulk là Alfonso chơi, mới đầu Alfonso hơi ngại, rất rụt rè, tuy nhiên trẻ con đều mang tư duy thẳng tắp, nhanh chóng quên đi người lạ, chơi cùng với nhau.

Soái Soái có không gian khấu riêng của mình, bên trong đặt rất nhiều đồ, nó thấy quần áo Alfonso khá bẩn, liền đưa quần áo của mình cho thằng bé, hai đứa khác tuổi nhau, nhưng hình thể lại không hơn kém bao nhiêu, Alfonso mặc vào vừa vặn, cũng rực rỡ hẳn lên.

Khi Hulk nhìn thấy con trai mình, thiếu chút nữa không nhận ra đây là Alfonso.

Soái Soái còn lấy đồ chơi của mình ra chơi cùng Alfonso, hai bạn nhỏ nhanh chóng xây dựng được tình hữu nghị.

Khi đoàn người của Lộ Lê đang hừng hực khí thế cải tạo nhà, bên cạnh bỗng có một đám người đi tới, bên trong nhóm người này có kẻ mà ngày ấy bị bọn họ đuổi khỏi nhà, tên Bernie.

“Đại ca, chính là những kẻ này đã đuổi em ra.” Bernie bị đuổi đi thấy không cam lòng, vì thế nói chuyện này nói cho đại ca Giả Sâm mới quen cách đây không lâu, đối phương là bá chủ khu C này, thủ hạ đông đảo, rất có uy danh.

Vốn dĩ chuyện của một thằng đàn em mới thu thế này, Giả Sâm sẽ không quản, nhưng tên này nói cho gã biết, những người đuổi hắn thoạt nhìn rất có tiền, chỉ cần như vậy đã đả động Giả Sâm.

“Người của bọn chúng quả thực không ít, tuy nhiên……” Giả Sâm lần này tự mình đến đây cũng là vì Bernie nói cho hắn, đối phương có hai mươi mấy người.

Giả Sâm thèm nhỏ dãi nhìn mấy chiếc xe huyền phù đỗ ở cửa, gã cũng có một chiếc xe huyền phù, nhưng đó là đồ bị bỏ đi từ nhiều năm về trước, vừa thấy là biết nó không thể so với mấy chiếc xe huyền phù trước cửa, một chiếc để lại dùng, dư lại bán đi, gã cũng có thể kiếm lời lớn.

“Đại ca, người bên bọn nó quá nhiều, bên này chúng ta nên mang theo mười mấy người tới.” Thủ hạ nhìn những người thân thể cường tráng, đang cải tạo nhà, hơi co rúm.

“Đồ vô dụng, ai bảo chúng ta phải đối mặt chính diện với bọn chúng.” Giả Sâm mắng.

Ánh mắt thủ hạ sáng lên, “Đại ca có biện pháp nào sao?”

Giả Sâm chưa nói tiếp, nhìn về phía Bernie, “Chú nói xem.”

Bernie đã sớm nghĩ xong rồi, “Đại ca, anh nhìn thấy hai thằng bé đứng kia không, chúng ta có thể xuống tay ở chỗ bọn nó.”

Sau đó hắn bảo mọi người tới gần, nói kế hoạch của mình ra.

Hai thằng bé không rời khỏi sân, muốn vào bắt bọn nó mang đi thì không có khả năng, nhưng nếu bọn họ có thể dụ hai thằng bé ra ngoài, chỉ cần bọn nó vừa ra khỏi sân, người của họ lập tức ôm người đi, thần không biết quỷ không hay.

Giả Sâm cảm thấy phương pháp này có thể thử một lần, vì gã tạm thời cũng không có biện pháp khác, nên đã đồng ý, chọn hai tên thủ hạ.

“Đi, các chú mang Beryl lại đây.”

Beryl là con gái của Giả Sâm, năm nay mới mười tuổi, nhưng giống phụ thân của nó, rất xấu tính, từ nhỏ đã thích bắt nạt những đứa trẻ khác, không phải loại con nít chơi đồ hàng, khi tức giận sẽ xuống tay rất nghiêm trọng, là đứa bé ác quỷ, đã từng có đứa trẻ bị con bé này đánh trọng thương, sau đó vì không có tinh tệ điều trị nên đã mất mạng, từ đó về sau, không còn cha mẹ nào dám để con mình xuất hiện trước mặt nó nữa.

Chưa đến nửa giờ, hai gã thủ hạ đã mang Beryl đến.

“Con gái ngoan, phụ thân giao cho con một nhiệm vụ, nhìn thấy hai thằng bé kia không, đừng làm người lớn trong nhà phát hiện, con dụ dỗ bọn nó lại đây, nếu việc này thành công, sau này phụ thân sẽ đưa mấy bạn nhỏ đến cho con chơi.” Giả Sâm rất chiều đứa con gái này, còn chiều hơn con trai, vì gien của nó tốt nhất trong đám con của gã.

“Thật vậy ạ?” Beryl chớp chớp đôi mắt xinh đẹp, con bé lớn lên rất xinh đẹp, giống như búp bê Tây Dương tinh xảo đáng yêu, đây cũng là một nguyên nhân khác khiến Giả Sâm chiều nó, nhưng cũng chính con bé xinh đẹp quá mức này, lại có tâm địa ác ma.

“Đương nhiên là thật, phụ thân đã gạt con bao giờ chưa, đến lúc đó đừng nói là bạn nhỏ, con muốn cái gì, phụ thân đều cho con hết, nhưng có một điều kiện, tuyệt đối không thể để người lớn bên trong phát hiện, bằng không thì cái gì cũng không có.” Giả Sâm dụ dỗ.

“Vậy được rồi ạ.” Beryl đồng ý.

Con bé mặc váy bồng công chúa, bộ dáng sạch sẽ và tinh xảo không hợp với nơi này, khóe môi treo nụ cười ngọt ngào đi tới chỗ Soái Soái và Alfonso đang chơi đùa.

Lúc dừng lại, con bé đứng bên ngoài tường, đó là góc chết, Soái Soái và Alfonso vừa vặn nhìn thấy nó, nhưng người lớn trong nhà sẽ không thấy.

“Em trai ơi, các em đang chơi cái gì đó?” Beryl ngọt ngào cười nói với hai đứa bé, nụ cười đặc biệt ngọt ngào, xinh đẹp và vô hại. Soái Soái cũng không ngẩng đầu lên, tựa như chẳng nghe thấy gì.

Nhưng Alfonso lại nghe thấy âm thanh thanh thúy này, quay đầu lại, nhìn thấy Beryl đứng ở góc tường, đôi mắt hơi nghi ngờ, nhưng thấy Soái Soái không để ý đến con bé, chỉ chuyên tâm vào khối vuông trêи tay, thằng bé cũng quay đầu không quan tâm tới Beryl nữa.

Beryl thấy hai thằng quỷ nhỏ này đều không để ý tới mình, khuôn mặt tinh xảo hơi vặn vẹo, con bé hoành hành ngang ngược ở khu C này đã nhiều năm, chưa từng gặp được đứa bé nào dám không để ý tới nó, rất muốn tiến lên đá hai đứa nhỏ, nhưng nghĩ lời phụ thân dặn dò, con bé không thể không nhịn xuống “Em trai ơi, sao các em không để ý tới chị, phụ thân mẫu thân chị không biết đi nơi nào rồi, chị rất sợ, chỗ này là chỗ nào?” Đôi mắt xinh đẹp của Beryl lập tức hiện lên hơi nước.

Nói khóc là khóc luôn, hiển nhiên đây không phải lần đầu tiên con bé làm những việc này, từ khi trẻ con vùng này đều sợ nó, không dám tới gần, con bé học được cách diễn kịch, đáng thương nhu nhược thì có thể khiến cho những người khác chú ý.

Alfonso lại quay đầu lại liếc nhìn con bé, trong mắt hơi do dự.

Soái Soái vẫn không thèm liếc nhìn nó, khuôn mặt nhỏ nghiêm túc với khối vuông, trong chốc lát, tòa lâu đài đã hiện ra vẻ ngoài, sáng lấp lánh, thật xinh đẹp.

Beryl nhìn chằm chằm tòa lâu đài nhỏ này, trong mắt ánh lên sự tham lam, nó muốn lâu đài này, tuy nhiên nó cũng không quên nhiệm vụ của mình, tiếp tục giả vờ đáng thương.

“Em ơi, trông chị ấy thật đáng thương.” Alfonso chung quy cũng chỉ là trẻ con bình thường, cho dù ở khu C sống, cũng giữ lại tâm tính trẻ con, nhanh chóng dao động.

Soái Soái nghe lời thằng bé nói, ngẩng đầu lộ vẻ không kiên nhẫn, không chút khách khí mà chọc phá ngụy trang của Beryl, “Đó là giả vờ, chỉ vì lừa đứa ngốc như anh mắc mưu thôi.”

“A.” Alfonso mờ mịt kêu một tiếng, sau đó khó hiểu hỏi: “Vì sao chị ấy muốn gạt anh mắc mưu?”

Soái Soái ông cụ non thở dài, “Anh ở hành tinh Vala mấy năm nay rốt cuộc đã làm thế nào để sống sót, đúng là kỳ tích.”

Alfonso lập tức nói: “Là cha anh đó, cha anh rất giỏi.”

Ở trong lòng mỗi đứa trẻ con, cha mình luôn là giỏi nhất.

Soái Soái không cảm thấy cha thằng bé giỏi chỗ nào, tuy nhiên cũng không nói toạc ra, nó cũng cảm thấy cha mình rất giỏi giang, nhưng phụ thân còn giỏi hơn cha nữa, liếc mắt nhìn Beryl đang dần không giả vờ được nữa, “Anh nhớ cho kỹ, con gái càng xinh đẹp, càng không thể tiếp xúc.”

“Ừ, anh nhớ kỹ rồi, nhưng vì sao không thể tiếp xúc?” Alfonso là đứa trẻ rất biết nghe lời.

“Bởi vì tâm địa chị ta đen thui, rõ ràng là diễn dở ẹc, liếc mắt đã nhìn thấu, còn tưởng mình diễn tốt, bộ dáng đáng thương thật ghê tởm.” Soái Soái phát huy chiêu độc miệng của mình, nói xong rồi liếc mắt khinh bỉ con bé.

Nếu Lộ Lê ở chỗ này, chắc chắn sẽ kinh ngạc vạn phần, bởi vì y chưa từng nhìn thấy con trai lớn vừa trưởng thành vừa ngầu như vậy.

Beryl đứng không xa, một chữ cũng không bỏ sót, nghe hết lời hai đứa bé nói chuyện, khuôn mặt tinh xảo không kiềm chế được vặn vẹo nữa.

Bộ dáng ác độc dọa Alfonso nhảy dựng, đặt ʍôиɠ ngồi dưới đất, “Chị ta thật đáng sợ.”

Hóa ra em trai nói thật, bà chị đáng yêu này thật sự rất khủng bố.

“Đừng để ý đến chị ta là được.” Soái Soái không để bụng.

Alfonso đầu lập tức lắc như trống bỏi, “Anh biết rôi, anh tuyệt đối không để ý đến chị ta nữa, bất kể chị ta nói cái gì tiếp.”

Soái Soái vừa lòng gật đầu.

Beryl chứng kiến từ đầu đến cuối tức phát điên, không quan tâm lao khỏi góc tường, mặt mũi dữ tợn, “Mày dám nói tao ghê tởm, bây giờ tao sẽ giết mày.”

Ỷ vào tuổi lớn có ưu thế hơn, Beryl trực tiếp nhằm về phía Soái Soái, trong đầu đều là ý muốn giết thằng nhóc này.

Giả Sâm đang chú ý thầm mắng một tiếng không xong, không ngờ con gái mình thiếu kiên nhẫn như vậy, kế hoạch bại lộ rồi.

Nghĩ thì nghĩ như vậy, nhưng gã ta vẫn không có ý định lao ra, Beryl vẫn là trẻ con, cho dù đối phương có thấy, hẳn cũng sẽ không làm gì nó, chỉ biết mấy đứa trẻ con xảy ra chuyện qua miệng kể mà thôi.

Còn nữa cho dù Beryl thật sự làm đối phương bị thương, đến lúc đó gã cũng có thể mượn cơ hội lấy thân phận phụ thân con bé tiếp cận những người này, nói không chừng sẽ còn tốt hơn.

Trong đầu Giả Sâm trong nháy mắt nghĩ tới rất nhiều kế hoạch, giây tiếp theo gã nhìn thấy hình ảnh Beryl bay ra ngoài, tiếng kêu bén nhọn cắt qua không trung.

Beryl lăn mười mấy vòng trêи mặt đất mới dừng lại tới, váy bồng xinh đẹp cũng đã bẩn.

Alfonso vốn muốn khóc lại kinh ngạc há to miệng, hai mắt sáng lên, sùng bái nhìn đồng bọn nhỏ mới quen biết của mình.

Nó ở khoảng cách gần nhất tận mắt nhìn thấy đồng bọn nhỏ ra tay, trong lòng cực kỳ chấn động.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.