Đang dịp các dự án nông nghiệp của bộ lễ phát triển đi theo đúng quy trình, lần lượt đạt được những bước đầu thành tự. Các quan viên bộ lễ bàn bạc phương pháp phát triển đưa nông nghiệp tiên tiến đi khắp các quận ở Vân Quốc. Cuối cùng mọi người thống nhất lựa chọn phương án: Mở trường dạy học về nông nghiệp, cứ mỗi quận cửa ra một vài người đến kinh thành để đi học về nông nghiệp tiên tiến, những người này sau khi học xong sẽ về quê hương nhận chức chuyên cai quản nông nghiệp và có thể mở lớp tập huấn thêm người bên dưới quận để đào tạo. Bộ hộ còn dâng tấu xin vua một mảnh đất ở ngoại thành để làm các thí nghiệm lai tạo giống cây như ý kiến của nàng.
Hôm nay là ngày đầu tiên Tuyết Nhi đi giảng dạy, vì là tiết đầu tiên giảng thí sinh nàng không vội giảng kiến thức luân mà nàng kiểm tra sự am hiểu nhất định của học viên về nông nghiệp trước, gây cho học viên yêu thích nông nghiệp rồi gợi đến ý thức trách nhiệm của học viên sau khi trải qua quá trình đào tạo này.
Buổi sáng hôm nay lên lớp tiết học cảu nàng rất thành công khiến tâm trạng nàng rất cao hứng, bây giời nàng cùng các quan viên ở bộ hộ đi trang viên lai tạo cây ngoài thành. Trang viên này mới xây dựng có vài ngày mà lượng cây, số chủng loại cây nàng yêu cầu đã gần đạt tiêu chuổn nàng đề ra cho Vũ Hiên Viên tìm kiếm, đúng là sức mạnh của người có quyền và tiền bậc nhất quốc gia có khác, sau này nàng phải cảm ơn hắn mới được. Mân mê đám cây một hồi nàng lên tiếng:
"Các vị khanh gia đã từng nghe đến chuyện ghép cây bao giờ chưa" nàng vuốt ve đám cây một hồi nhớ lúc còn đi học lên tiếng.
"Ghép cây là gì", "mới nghe lần đầu".. các vị đại thần bàn tán xì xầm.
"Chắc chắn ghép cây mà hoàng hậu đề cập đến là một phương pháp rất kì diệu" Vũ Thuần Uyên đứng trong đám đại thần im lặng nãy giờ lên tiếng.
"Đúng, đúng, chắc chắn rất kỳ diệu" đám đại thần lại được dịp lên tiếng.
"Ghép cây thực chất là khiến thân của một hoặc nhiều cây khác, sống trên một gốc cây, việc ghép cây giúp cây nhanh được thu quả, tăng sức chống chịu bệnh của cây, tạo một lúc được nhiều cây giống.." nàng dùng kỹ năng chuyên môn từng học ở đại học thuật lại một hồi.
Tiếp đến nàng cắt vát một gốc cây bưởi chua và một mắt ghép cây bưởi ngọt vừa thao tác ghép vừa diễn giải, bình thường cây bưởi ngọt này phải mất năm, sáu năm thậm chí mười năm mới ra quả, nhưng chúng ta ghép mắt từ cây bưởi trường thành vào đây khoảng hai, ba năm là cây đậu quả rồi, mọi người nghe nàng nói nửa tin nửa ngờ nhưng vẫn rất chú tâm quan sát.
Việc ghép cây chí ít cũng phải mất mười lăm ngày hay một tháng mắt ghép mới sống và khoảng hai, ba năm chứng thực lời nàng nói. Trước tiên muốn mọi người tin nàng, nàng đành làm một số thí nghiệm khác nhanh hơn. Như là trồng dưa không hạt, nho không hạt.. tầm vài tháng là cho kết quả rồi
Thời gian này nàng vừa dạy học vừa làm thí nghiệm nên rất bận chẳng có thời gian quan tâm Vũ Hiên Viên Nữa, hôm nay mắt ghép trên cây bưởi dã nở hoa, dưa, nho đã chín nàng cho học viên đi tham quan trang trại để học viên mở mang kiến thức.
Nàng hái xuống những quả dưa, nho.. Chín mọng bổ ra cho các vị đại thần thưởng thức, ai nấy tấm tắc ngạc nhiên rất thích thú, bây giờ họ đã hoàn toàn bị nàng làm thuyết phục.
Chẳng mấy chõ đã đến lúc xế chiều, mọi người dần tản vè, nàng cũng lên một chiếc xe ngựa về cung, nàng hái một sô hoa quả mang về, công việc nàng thuận lợi như vậy tối nay phải cảm ơn Vũ Hiên Viên thật nhiều. Xe đến cửa cung liền dừng lại Nàng xuống xe ôm theo túi lớn túi nhỏ rồi sai các nô tì mang về cung Trường Ninh của nàng, trước tiên nàng tắm rửa thay y phục, sau đó mang chế biến các loại trái cây thành những món giải khát món kem nàng hay ăn trước kia rồi mang đến Thanh Ninh cung của Vũ Hiên Viên. Ngôn Tình Trọng Sinh
Hắn ta lúc này đang phê tấu chương, thấy nàng mặt hắn bày ra tư thế đen như đít nồi, phớt lơ nàng.
Tên hoàng đế này hôm nay sao tâm tính hắn ta tệ vậy, là ai đã chọc giận hắn chứ, nghĩ vậy nàng đành bày ra bộ dáng nịnh hót ôm giỏ thức ăn đến.
"À ừ này Vũ Hiên Viên ta mang cho chàng ít đặc sản ở khu thí nghiệm này, chàng nếm thử đi." vừa nói nàng vừa bày những tô kem, nước ép lên trước mặt hắn.
Vũ Hiên Viên vẫn không nói tay với lấy tấu chương giả vờ đọc. Tuyết Nhi không kìm được lòng lên tiếng.
"Sao chàng không ăn, là ai đã chọc giận chàng vậy" nàng tiện tay cấm lấy tấu chương trên tay Vũ Hiên Viên ngước mắt nhìn thẳng hắn.
"Người đâu tiễn hoàng hậu hồi cung, tiện thể mang những đồ ăn này đi" hắn cuối cùng cũng lên tiếng.
"Vũ Hiên Viên" Tuyết Nhi hậm hực rồi thu dọn những đĩa, bát trái cây trên bàn đi.
Lúc nàng bước ra khỏi điện lục công công bên cạnh mới nhăc nhở, hoàng thượng rất mong chờ những thí nghiệm rau củ này của nàng, được biết hôm nay nàng sẽ mời các đại thần đi thăm khu thực nghiệm, hoàng thượng đã cố họp triều về sớm chuẩn bị đi cùng nàng, ai ngờ nàng chỉ mời đại thần đi xem. Những loại hoa quả này hoàng thượng cũng là người cuối cùng được thưởng thức nên hắn mới giận giữ cho rằng nàng không để tâm đến hắn.
Thì ra là ganh tỵ, Vũ Hiên Viên từng hơn hai chục tuổi, lại còn là quân vương của một nước vậy mà cũng có lúc như trẻ con vậy Tuyết Nhi khẽ cười rồi nhờ Lục công công chuyển lời đến Vũ Hiên Viên rằng những hoa quả nàng mang về cho hắn đều là những trái cây đích thực nàng chăm bón từng ngày rồi các món chê biến cũng đích thân nàng làm, còn việc không mời hắn đến trang viên là vì thấy mấy nay hắn bận nên không mời, lần sau nhất định sẽ mang hắn cùng đi.
Lục Công công về tâu lại, Vũ Hiên Viên liền thay đổi sắc mặt, môi khẽ nhếch lên một nụ cười thì ra nàng cũng quan tâm đến hắn, nghĩ rồi tự vả mặt ra lệnh cho lục công công đến cung Trường Ninh của nàng mang số thức ăn về cho hắn.