Thuật Sĩ Trong Thế Giới Marvel

Chương 331




Hallelujah! Evanson cảm thấy bản thân mình hiện tại như đang được tắm trong một vùng ánh sáng, dường như có một khuôn mặt nhỏ nhắn với hai nhánh tóc màu đen đang duỗi một tay ra hướng về phía mình, mỉm cười nói: "Ta chính là Đại Thiên Sứ Itou Makoto, hiện giờ tới mời ngươi gia nhập vào Nhạc viện Sakakino, theo ta đi..."

Lúc Evanson cảm thấy mờ mịt liền muốn vươn tay ra chấp nhận lời mời, những chuyện đã từng xảy ra trong suốt cuộc đời cũng hiện ra trước mắt, hiện về từng cái từng cái một.

Chờ một chút! Vừa rồi thứ đó là cái gì? Đèn kéo quân? 

Evanson đột nhiên tỉnh lại, sau đó liền phát hiện bản thân mình hiện tại đang bị ngăn cách ở một nơi nhỏ hẹp, hẻo lánh. Trách không được, hóa ra bản thân mình đã cách cái chết gần như vậy a.

Evanson ngã ngồi trên mặt đất nhìn chị em Eredar đang khoanh tay đứng ở trước mặt, anh ta lập tức cảm thấy vô cùng áp lực, ánh mắt liền thoáng nhìn qua phía bên trái. Ừm, có một khe hở, có vẻ như bản thân mình có thể chạy thoát được từ chỗ này a.

Thế nhưng vào lúc này đây, Clare lại chậm rãi bước tới đứng vào ngay phía trước chỗ đó, ngăn chặn tia hy vọng cuối cùng của Evanson. 

"Thật trùng hợp." Clare nhìn từ trên cao xuống, tủm tỉm cười nói: "Tôi cũng thật sự muốn biết, bình thường anh ở chung với hai người phụ nữ này như thế nào."

Hiện tại mồ hôi của Evanson đang chảy ra như mưa, bản năng sinh tồn khiến cho đầu óc của anh ta xoay chuyển vô cùng nhanh chóng. Đột nhiên anh ta bỗng hét to lên một tiếng rồi đứng lên, bước ra khỏi vòng vây của ba người: "A, đúng là có chuyện như vậy."

"Haizz..." Chỉ thấy vẻ mặt Evanson tràn đầy suy nghĩ, thở dài: "Đoán rằng hôm nay đội ngũ của lão tử mới bắt đầu khai trương." Nói xong còn ra một cái dấu tay hướng tới mọi người: "Tổng cộng mới có mười mấy người, với khoảng bảy, tám khẩu súng." 

"Gặp phải lão pháp sư khiến cho đầu óc tôi gấp đến độ choáng váng luôn rồi." Evanson đắc ý rung đùi, sau đó liền giơ ngón tay cái về phía Clare: "May mắn là có Clare can đảm, cẩn thận. Gặp chuyện cũng không hề hốt hoảng mà đã chạy tới báo tin trước a."

"Evanson tôi là người nghĩa khí, tự thấy ơn lớn cần được báo đáp thỏa đáng." Dứt lời, vẻ mặt Evanson đầy cảm kích chắp tay ôm quyền hướng về phía Clare.

Những lời này tuy rằng không đến nỗi quá loạn, cũng có thiếu logic nhưng mà thực sự cũng đạt được kết quả nhất định, gương mặt ba người phụ nữ đều nhất thời trở nên ngưng đọng, miệng mở to, ngẩn người. 

Alythess vẫn còn ngơ ngơ rút ra một điếu thuốc rồi đưa cho Sacrolash nói: "Em gái, rút một điếu đi."

Sau khi Sacrolash ngây ngốc nhận lấy điếu thuốc lá, Alythess vậy mà lại rút ra một điếu đưa cho Clare: "Cô cũng lấy một điếu đi."

"Người ta sẽ không…" Evanson vội vàng ngăn cản lại, hắn tất nhiên biết trong loại thuốc lá này Twins đã có bỏ thêm nguyên liệu khác, hơn nữa loại nguyên liệu này vừa khéo đủ liều lượng để khiến người bình thường có thể chết. 

Thế nhưng Evanson càng nhiều lời thì chị em Twins lập tức từ trong trạng thái thất thần liền tỉnh táo lại.

"A, hóa ra anh chỉ là vì báo ân a." Alythess phun ra một vòng khói nói.

"Đúng vậy, đúng vậy." Evanson gật đầu liên tục không ngừng: "Em nghĩ xem, Clare vậy mà lại lừa cả Ancient One để chạy tới báo tin, sau khi trở về nhất định sẽ bị trừng phạt. Người nghĩa khí như anh sao có thể ngồi yên mà không quan tâm đến chứ." 

"Nếu đã như vậy, bọn em liền tha thứ cho anh... Anh nghĩ hay quá nhỉ!" Nói thì chậm vậy, nhưng lúc đó Alythess rất nhanh liền nhảy dựng lên, lên tới không trung liền tung một cú đá xuống, một chân liền trực tiếp đặt trên mặt Evanson. Sau đó anh ta chỉ có thể kêu lên một tiếng thảm thiết rồi lăn vài vòng trên mặt đất mới dừng lại được.

"Anh coi chúng tôi là cái gì? Đồ ngốc sao?" Alythess vẫn chưa hết giận, chỉ vào Evanson đang che mặt ở dưới đất mà quát mắng.

Evanson sắp khóc rồi. Tôi có thể làm gì chứ? Tôi cũng rất tuyệt vọng a. Cũng không thể làm ra một đoạn ngắn cẩu huyết: Em nghe tôi giải thích đã - Em không nghe, em không nghe a. 

"Cái tên này..." Alythess càng nghĩ càng giận, lại muốn đi qua chà đạp Evanson thêm mấy lần nữa.

Thế nhưng lúc này Sacrolash lại lặng lẽ giữ tay cô ta lại một chút, nhìn cô ta rồi liếc qua một cái đầy ẩn ý.

Với sự ăn ý mấy vạn năm, Alythess lập tức đọc hiểu được ánh mắt này. Sau đó cô ta liếc Evanson một cái thật sâu, rồi lại nhìn Clare một chút, hít một hơi thật sâu rồi nói: "Anh cần phải nhớ rõ thân phận của mình, hãy tự giải quyết cho tốt đi." 

Dứt lời cô ta liền cùng Sacrolash mở ra một cái portal, muốn rời đi.

Cãi lộn ầm ĩ thật là không có phong độ. Đây chính là ý tứ của Sacrolash. Chỉ có sủng vật ra sức lấy lòng cho chủ nhân vui, làm gì có cái đạo lý chủ nhận lại đi ghen với sủng vật chứ.

Hơn nữa, chúng ta đều là những người phụ nữ xinh đẹp, à không đúng, phải là những ác ma mãi mãi ở tuổi thanh xuân mới đúng. Cái ưu thế kia quả đúng là vô cùng lớn. 

Nhưng mà, trước khi Twins bước vào portal, Sacrolash liền lấy điện thoại di động ra, cố ý dùng thanh âm thật lớn để nói: "Veronica,cái con mèo mà ta nuôi dưỡng kia, ngươi phải để ý cho thật kỹ nha. Nếu như nó dám ra ngoài động dục lung tung, ngươi liền diệt luôn cái đó cho ta."

Nghe xong những lời này, Evanson lập tức cảm thấy bộ vị nào đó trên người đang bắt đầu lạnh buốt a. Nhưng mà hai nữ vương này cuối cùng cũng đã đi rồi, điều này quả thật làm cho hắn muốn thở ra một hơi, nhưng mà...

Bộp. Một bàn tay từ phía sau vỗ lên bả vai Evanson, việc này khiến trong đầu Evanson lập tức hiện lên tên của đủ các loại võ công nào là Hổ trảo công, Phân Cân Thác Cốt thủ,... 

"Evanson, anh vẫn chưa trả lời câu hỏi của em."Thanh âm trầm thấp của Clare từ phía sau truyền đến: "Nhưng mà, hiện tạo anh cũng không cần trả lời đâu, bởi vì tôi đã biết rõ đáp án rồi.

"Haizzz." Evanson bình tĩnh thở dài một hơi: "Tạo hóa trêu ngươi mà..."

Lúc này một chiếc SUV màu đen dừng lại ở trước cửa tiệm của Evanson, một người phụ nữ châu Á mặc đồ công sở bước từ trên xe xuống, chính là Melinda tới đây theo lịch hẹn từ trước. 

"Không khí ở đây có vẻ hơi kỳ lạ nhỉ." Melinda ngẩng đầu nhìn tấm biển của cửa tiệm thầm nói. Trước đây chỉ cảm thấy nơi này phát ra loại không khí nghèo khổ, nhưng bây giờ... Không biết vì cái gì mà lại xuất hiện thêm loại hơi thở chiến trường của Tu La.

Được rồi, cái này không phải là thứ mà mình phải bận tâm, Melinda lắc đầu. Nhưng lúc cô ta chuẩn bị bước vào cái cửa hàng nhỏ này thì bỗng có một đống đồ bỏ đi từ bên trong bị ném ra.

Tuy rằng hiện giờ đã trở thành viên chức nhưng mà trước kia Melinda cũng là một đặc công cao cấp, đã từng tham gia nhiều cuộc chiến khác nha, nên chỉ cần một cú nhảy liền có thể tránh khỏi. 

Cô ta tập trung nhìn vào bên trong, hóa ra Evanson đang bị vùi dập ở trên mặt đất, liền lập tức tiến lên ân cần hỏi han: "Evanson, tôi và anh xét về vai vế là ngang hàng với nhau, vì sao đột nhiên lại phải cúi rạp đầu xuống đất làm đại lễ thế này? Mau mau đứng lên đi."

Cô ta vừa dứt lời liền chỉ thấy Evanson nắm lấy ống quần cô ta kéo vào bên trong. Trong quá trình kéo đi còn để lại cả một đường máu dài trên mặt đất.

Không phải chết rồi chứ? Melinda theo bản năng liền đưa tay ra sau, nhưng rồi lại phát hiện ra mình không mang theo súng. 

"Melinda, cô tới rồi..." Lúc này một âm thanh yếu ớt truyền tới, chỉ thấy Evanson đang lảo đảo từ dưới đất đứng lên.

"Tại sao anh lại thành ra cái bộ dạng như này?" Melinda ngạc nhiên hỏi. Bây giờ có thể nói Evanson vô cùng thê thảm, quần áo bị xé thành từng mảnh từng mảnh, trên người còn bị bẻ cong một vài chỗ. Quan trọng nhất là, không biết tại sao, trên mặt...lại có một cái dấu chân a.

"Haizz, sự đời khó đoán a." Evanson vẻ mặt bi thương nói. Hậu cung nhiều không phải là ý của tôi nha, rõ ràng là trao đổi tình cảm vô cùng chân thành, còn đặc biệt nhờ cố vấn của lão tài xế Tony, vậy sao việc này lại biến thành như vậy chứ? 

"Lại là một người phụ nữ ư." Lúc này Clare đang híp mắt nhìn người đột nhiên tới đây, lại hết sức quan tâm và suy đoán về Melinda và Evanson.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.