Thuật Sĩ Trong Thế Giới Marvel

Chương 303: Con đường làm archmage tan thành mây khói




"Được, mấy chuyện này anh tự lo nhé." Alythess vươn vai: "Tới đây chúng tôi cũng sẽ rất bận rộn."

Ross đã diễn xong một màn xuất sắc trong thành phố, vậy thì tiếp theo sẽ phải giúp anh ta biến những điều đó thành sức ảnh hưởng, trở thành tư cách thăng tiến cho con đường tuyển cử sau này của anh ta, cùng với việc chính thức đưa công ty kia vào hoạt động và nhiều phương diện khác, nhất là việc hợp tác với quân đội Mỹ, tất cả những điều này đều phải nhờ vào cặp song sinh eredar đi thu xếp.

Thế nhưng hai người ấy lại làm không biết mệt, lừa gạt những kẻ tự cho là tai to mặt lớn, lừa dối đám người tự cho là cái gì cũng biết, hai cô gái ấy lại cực kỳ hưởng thụ những điều này.

"Có điều, bây giờ chuyện chính sự cũng đã bàn xong rồi." Sacrolash đứng lên, đi ra sau lưng Evanson, hai tay vỗ một cái lên vai Evanson làm anh ta giật bắn mình: "Vậy chúng ta cũng nên xử lý chuyện riêng một chút nhỉ."

Mồ hôi lạnh của Evanson mới ngừng chảy chưa lâu, giờ lại ào ào đổ ra, sao lại nhắc đến vụ này vậy?

"Có những chuyện không phải cứ mở miệng là nói được." Alythess nói với giọng không có ý tốt, sau đó quay người đi vào gian phòng của riêng hai chị em cô trong hộp đêm.

"Anh đã chuẩn bị xong cho lần phụ trách này chưa?" Sacrolash cười lạnh, nói.

Evanson... Tôi còn biết nói gì đây, tôi đề nghị được nhận sự đối xử nhân đạo.

"Hừ!" Sacrolash hừ lạnh một tiếng, lại đi vào gian phòng riêng, nhưng trước khi đi vào lại lắc lắc chai rượu vang và ly rượu trong tay về phía Evanson.

Sau khi Sacrolash đóng cửa lại, Evanson thực sự ngây ra một hồi lâu, sau đó lắc đầu thật mạnh.

Mặc dù bây giờ bản thân vẫn là một kẻ ngu ngốc, nhưng vẫn có thể hiểu ra ám thị rõ ràng như thế kia, đây chẳng phải là muốn mời mình... làm cái ấy sao, nhưng quan trọng là mình có muốn đi vào hay không?

Hừ! Hai nữ ác ma này chắc chắn là không yên lòng! Evanson hơi rùng mình, vỗ đùi một cái dứt khoát quyết định... đi vào trong. Chờ ông đây vào trong dạy cho hai người một bài học.

Một đêm này, sấm nổ chớp giật, mưa to gió lớn đến không thể miêu tả.

Sáng hôm sau, Evanson ngồi bên giường lặng lẽ châm một điếu thuốc, bây giờ trong đầu của anh đang rất loạn, sao mình lại đi vào nhỉ? Lại còn...

Nhưng hai nữ ác ma kia lại vô cùng thản nhiên, trên người không mặc gì cứ thế xuống giường đi qua đi lại, còn rót một ly rượu vang, tự mình thưởng thức. Evanson nhìn mà thấy quáng mắt. Đúng là hai nữ yêu quái, chẳng ngờ con đường làm Archmage của mình cứ thế mà kết thúc như vậy.

"Ừm... chúng ta... ực..." Evanson há miệng, anh cảm thấy vào lúc này, là một thằng đàn ông thì cũng nên nói gì đó, nhưng lại chẳng biết nên nói gì mới được.

"Nếu chỉ muốn nói về quan hệ giữa chúng ta." Lúc này Sacrolash đột nhiên mở miệng, so với Evanson đang ấp a ấp úng thì cô tự nhiên hơn nhiều: "Thì anh không cần phải nói đâu."

Bên này Alythess đang lười biếng buộc lại tóc: "Đừng có coi chúng tôi giống mấy thiếu nữ loài người, sau khi có quan hệ rồi thì có thể thế nào thế nào."

Evanson: "Vậy tối qua..."

"Tình yêu là chuyện của người phàm!" Alythess vung tay lên, cao ngạo tuyên bố: "Chúng tôi là ác ma eredar cao quý, lòng dạ chúng tôi vững như sắt thép, chẳng bao giờ có thứ tình cảm yếu ớt đấy đâu."

"Cho nên tốt nhất là anh đừng có hiểu nhầm, tiểu tử ạ." Sacrolash cũng nhìn xuống Evanson, nói: "Đây chỉ là phần thưởng cho sự hầu hạ trung thành của anh thôi, và cũng là sự chiếm hữu ích kỷ đối với những thứ mà chúng tôi thấy hứng thú, anh tuyệt đối đừng có áp cái thứ tình cảm yếu đuối đó vào người chúng tôi."

Evanson chớp chớp mắt, hai người này quả thực rất cởi mở, nhưng mà... Cái gì mà yêu với chả đương chứ, tôi còn chưa nói gì mà, sao mấy người kiên quyết phủ nhận ghê thế?

"Được rồi, vậy tôi xin chân thành cảm tạ phần thưởng của hai vị đại nhân." Evanson mặc quần áo, khoa trương cúi người xuống với cặp song sinh eredar.

"Tốt lắm." Cặp song sinh eredar tựa sát vào nhau, có vẻ như cực kỳ hài lòng với thái độ của Evanson: "Chỉ cần anh trung thành tận tụy hầu hạ bọn tôi, chúng tôi sẽ không bủn xỉn với anh đâu."

"Vậy tôi xin phép đi trước, hai vị đại nhân, tôi còn có việc phải làm." Evanson nói.

"Ừ." Cặp song sinh eredar cùng gật đầu: "Lui ra đi."

"À đúng rồi!" Evanson đã quay người đi nhưng dường như nhớ ra chuyện gì liền nói: "Thời gian này có thể tôi sẽ đón một vị khách vô cùng đặc biệt đấy."

"Là bạn hay thù?" Sacrolash hỏi.

Evanson khẽ nhếch mép: "Không tiện nói."

"Nhưng thực lực của người ấy rất mạnh, tôi còn chưa chắc đã là đối thủ của người ấy, cho nên đến lúc đó tôi mong hai người có thể giúp tôi một tay."

"Không thành vấn đề." Sacrolash hào sảng đáp ứng: "Chúng tôi cũng muốn gặp kẻ ấy."

Alythess hơi híp mắt lại, cô đã đoán ra được người mà Evanson nhắc tới là ai: "Phù Thủy Tối Thượng... Guardian... Ha! Tôi rất muốn xem cô ta giỏi bằng mấy phần của Aegwynn."

Sau khi rời khỏi nơi này, Evanson về thẳng nhà, nói thật thì xung quanh khu vực này bị phá hủy rất nghiêm trọng, nhưng cửa hàng của Evanson lại chẳng bị tổn hại gì.

Mặc dù không muốn thừa nhận, sau khi nói ra cũng rất mất mặt, nhưng chúng ta phải tôn trọng sự thật, ngôi nhà hai tầng mộc mạc này chính là tháp pháp sư của Evanson.

Tháp pháp sư rõ ràng là một tòa kiến trúc có công năng, chỉ cần những thứ cần có đều đã có, thì không cần phải sửa chữa cho nguy nga lộng lẫy làm gì. Nếu xây quá cao giống tòa nhà Stark kia, chưa nói đến việc không tiện ẩn náu, còn phải tốn rất nhiều tiền nữa!

Nói tóm lại, tòa tháp pháp sư chỉ có hai tầng này, công năng cũng có thể tạm chấp nhận được. Cho nên tính phòng ngự cũng tốt, bọn Chitauri xâm chiếm New York không thể phá hủy nó.

Sau khi Evanson đã nghỉ ngơi một đêm ở nơi đây, liền đi xe tới trụ sở chính của SHIELD. Phải khuấy đục nước mà, dùng gậy càng to càng tốt.

Nick Fury cũng vừa mới về trụ sở chính chưa lâu, nhưng ông không thể nghỉ ngơi được, bởi vì việc khắc phục hậu quả không phải chuyện có thể làm tốt một cách dễ dàng.

Vấn đề dẫn độ Loki và vấn đề sở hữu khối Cosmic Cube vẫn còn dễ, cứ ném cho Asgard là được, nhưng Ủy ban An toàn Thế giới vẫn kín đáo phê bình cách xử lý này, nhưng cũng không ngăn cản gì nhiều, bởi vì mặc dù họ cũng bất bình nhưng cũng biết đây là cách giải quyết tốt nhất.

Việc khiến ông phiền muộn nhất là chuyện phải giấu kín sự thật, có những lúc quần chúng biết quá nhiều cũng không phải chuyện hay, nhất là những tổ chức vốn có nhiệm vụ bảo vệ an toàn cho họ lại làm ra chuyện người ngoài hành tinh xâm nhập trái đất.

Cho nên ông nhất định phải đưa ra phương án thỏa đáng nhất, hợp lý hóa chuyện này, đưa ra trách nhiệm của SHIELD và Ủy ban trong chuyện này, dẫn dắt chiều hướng dư luận vào mặt tích cực.

Nhưng những chuyện này còn chưa giải quyết xong xuôi, Evanson đã tới rồi.

"Cậu có chuyện gì sao?" Nick Fury bận đến tối tăm mặt mũi, trừng con mắt vằn những tơ máu để nhìn Evanson.

"Nếu tôi nói trận chiến lần này đã vượt quá trách nhiệm của tôi, tôi muốn bàn chuyện thù lao đặc biệt với ông, và..." Evanson hơi nhấc cánh tay phải lên: "Tôi muốn xin trợ cấp thương tật, loại suốt đời ấy, thì ông sẽ trả lời tôi thế nào?"

Nick Fury vứt tài liệu đang cầm trong tay lên bàn, nhìn chằm chằm vào Evanson một lúc rồi nói: "Tôi sẽ lịch sự mời cậu khép cửa lại từ phía bên ngoài."

"Ha ha..." Evanson cười khan một tiếng rồi gãi đầu, vẻ mặt ngay sau đó liền nghiêm lại: "Vậy nếu tôi muốn thảo luận với ông về chuyện quả bom thì sao?"

Nick Fury gật đầu: "Vậy thì chúng ta có thể nói chuyện với nhau."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.