Thú Y - Lạc Tân

Chương 29: Phòng bệnh hơn chữa bệnh




Từ lúc chữa đầu ngưu bị trúng độc, thường thường cũng sẽ có người tìm Triệu Thanh Hà xem bệnh nhưng số lượng không nhiều lắm, so với đại phu khác vẫn là người an nhàn.

Triệu Thanh Hà vẫn cứ bình tĩnh cư xử, ngày thường thời điểm rãnh rỗi sẽ xem y thư hoặc là chỉ điểm Hầu ca nhi. Từ khi hắn ra tay cứu chữa đầu ngưu trúng độc, Hầu ca nhi đối với hắn càng phát ra tin phục, càng thêm thật tâm đi theo hắn học.

Mà Triệu Thanh Hà phối trí tiêu độc dược rốt cuộc cũng mở hàng, hắn từ lúc đi vào bệnh mã giam còn chưa đem dược này mang ra bán. Hắn bây giờ chưa có danh khí, người trong bệnh mã giam còn chưa nhận định hắn, nếu là làm chuyện như vậy chỉ sợ bị người nhìn chằm chằm, rước lấy phiền toái không cần thiết.

Dù sao dược hắn tốt, hắn cũng không lo về sau bán không được. Mà những người tìm hiểu lúc trước chưa đến đây mua, Triệu Thanh Hà cũng đã dự đoán được. Tuy là mọi người biết phòng bệnh hơn chữa bệnh, nhưng thực tế luôn luyến tiếc lúc chưa phát bệnh. Hiện giờ có người đến mua, tuy chỉ mua một bộ cũng làm cho hắn ngoài ý muốn vui vẻ.

Tào Khoan nhìn thấy, trong miệng toát ra lời khó nghe, ” Không bệnh không tai cũng cấp súc sinh khai dược, đừng làm rộn gặp chuyện không may còn chơi xấu trên đầu bệnh mã giam.”

Triệu Thanh Hà đáp: ” Nếu cuối năm bỏ phiếu người có công nhất, ta sẽ bầu cho ngươi.”

Tào Khoan nghe không hiểu: ” Có nghĩa là gì?”

Triệu Thanh Hà cười nói: ” Ta khen ngươi ở bệnh mã giam vô cùng trách nhiệm.”

Tào Khoan còn tưởng rằng Triệu Thanh Hà lấy lòng hắn, cằm nâng lên giống như khổng tước cao ngạo rời đi.

Hầu ca nhi đã cùng một phía với Triệu Thanh Hà, vừa nghe liền hiểu là trào phúng, thấy bộ dáng này của Tào Khoan liền ha ha cười. Tào Khoan chưa đi xa, vừa nghe tiếng cười kia lúc này mới hiểu được, hung tợn trừng mắt liếc nhìn hai người một cái.

Hầu ca nhi cười đến càng hăng hái.

” Triệu ca, ngài nói dược này ngao chế xong có thể giết chết bệnh khuẩn không nhìn thấy, bệnh khuẩn là gì a?” Hầu ca nhi chỉ vào gói thuốc nghi vấn.

Triệu Thanh Hà nghĩ nghĩ giải thích: ” Ngày thường chúng ta hay nói độc tà nhập vào thân thể, truyền nhiễm bệnh, kỳ thật chính là do bệnh khuẩn không nhìn thấy tác quái. Ở nơi dơ bẩn dễ dàng sinh ra bệnh khuẩn nhất, một số bệnh khiến cho bệnh nhân lúc hô hấp, máu trong người đều hàm chứa bệnh khuẩn, mặc kệ là người hay súc sinh tại hoàn cảnh như vậy ở lâu thì dễ sinh bệnh. Nhất là đối với súc sinh hoặc người ốm yếu, càng yếu ớt càng dễ bị bệnh khuẩn ăn mòn, như vậy sẽ phát sinh bệnh tật.”

Hầu ca nhi gật gật đầu, ” Vậy dược này có thể giết chết bệnh khuẩn sao?”

Triệu Thanh Hà cười nói: ” Đương nhiên không được, bất luận thuốc gì cũng không phải vạn năng. Thuốc này chỉ có thể tiêu diệt một số tật bệnh vi khuẩn thông thường, dự phòng một vài bệnh tật hay gặp. Nếu có thể làm phẩu thuật cho súc sinh, bên trong chuẩn bị huân dược cũng có thể có tỷ lệ nhất định tránh cho miệng vết thương nhiễm khuẩn.”

Hầu ca nhi chớp mắt không hiểu, ” Giải phẫu?”

Triệu Thanh Hà ngẩn người, hai cái từ đơn giản khiến hắn cong tâm cong phế đột nhiên không nghĩ ra cách giải thích như thế nào, suy nghĩ lúc lâu sau mới nói: ” Giải phẫu đơn giản chính là khai đao, đem bên ngoài cơ thể hoặc là nội tạng hoại tử bên trong cơ thể cắt bỏ, ngoại thương khâu lại chờ…”

Hầu ca nhi kinh hãi, nhịn không được đánh gãy lời hắn, ” Cái gì? Nội tạng hoại tử trong cơ thể? Làm sao cắt bỏ được a? Chớ không phải là mổ bụng phá bụng?!”

Trước đó Triệu Thanh Hà cũng biết được tình huống ngoại khoa giải phẫu ở nơi này, bởi vậy không ngoài ý muốn, cười nói: ” Quả thật như thế, bất quá không có khủng bố như vậy, có tiểu phẫu chỉ cần một lỗ hỏng nho nhỏ mà thôi.”

Tròng mắt Hầu ca nhi trừng đến rớt ra, ” Như thế có thể còn sống sao?”

Triệu Thanh Hà kiên nhẫn giải thích, ” Giải phẫu đều có tính phiêu lưu nhưng nếu làm tốt thì không có vấn đề. Ngoài thao tác giải phẫu thân thể, phòng ngừa nhiễm khuẩn phi thường quan trọng, nếu bị bệnh độc xâm lấn khiến cho miệng vết thương nhiễm trùng sẽ dễ dàng sinh ra các bệnh biến chứng, cuối cùng đi đời nhà ma.”

Hầu ca nhi nghe xong thổn thức không thôi, đây không thể nghi ngờ đã mở ra một cánh cửa mới cho hắn, từ trước giờ còn không biết có thể chữa bệnh như vậy. ” Triệu ca có thể giải phẫu?”

Triệu Thanh Hà tự tin cười cười, Hầu ca nhi hai mắt đều trợn tròn, ” Triệu ca, lợi hại a!”

Triệu Thanh Hà vỗ vỗ bờ vai của hắn, ” Nếu ngươi muốn học ta về sau có thể dạy ngươi, bất quá bây giờ chưa được, phải học vững trụ cột. Ta đã chuẩn bị tốt thiết bị giải phẫu, ngày mai ta có thể dạy trước cách sử dụng.”

Hầu ca nhi còn kém chưa trực tiếp quỳ lạy, nếu hắn học được thuật này, về sau không phải không đồng nhất bàn sao.

” Hanh hanh, lại ở đây nói hưu nói vượn, Hầu ca nhi ngươi thật đúng là ngốc, thế nhưng thật sự tin.” Tào Khoan giống như âm hồn đột nhiên xông ra làm Hầu ca nhi hoảng sợ.

” Ngươi người này có thể nào chán ghét như vậy, nếu không thích nghe thì đừng lại đây vô giúp vui, bệnh mã giam lớn như vậy lúc nào cũng cố tình thấy ngươi.” Hầu ca nhi cả giận nói, từ trước hắn sợ đắc tội với người khác sau này sẽ không có sư phụ thu lưu hắn, cho nên thường xuyên bị khi dễ, hiện tại hắn có Triệu Thanh Hà chỉ đạo thì tất nhiên sẽ không nhường nhịn nữa.

Tào Khoan mặt đầy trào phúng, ” Ngươi nghĩ ta muốn đến a, bên ngoài có người tìm hắn. Nếu không bị tổng quản bắt đi lính, ta mới lười lại đây bị xui.”

Hầu ca nhi cuốn tay áo muốn đánh, Tào Khoan vội vàng chạy. Triệu Thanh Hà nghi hoặc rốt cuộc có ai đến tìm hắn, chẳng lẽ Thường Đình Chiêu?

Triệu Thanh Hà ra tới cửa gặp một cái ăn mặc chỉnh tề giống như bộ dáng quản gia, trung niên nam tử hướng tới trong phòng tham đầu tham não, nhìn thấy hắn liền chọn mi hỏi: ” Ngươi chính là Triệu Thanh Hà?”

” Là ta, ngươi là?”

Người nọ hắng giọng một cái, thái độ không tính khách khí nói: ” Chủ tử chúng ta bảo ngươi tan tầm đến nhà một chuyến.”

Triệu Thanh Nà khẽ nhíu mày, ” Chủ tử nhà các ngươi là ai?”

” Chính là tam thúc Triệu tam gia của ngươi.”

Triệu Thanh Hà bật cười, lần trước hắn đã nói như vậy tưởng hiểu được, gia đình này còn không yên tĩnh, ” Ngươi trở về nói cho hắn biết, ta không rảnh, cũng không thích đi.”

Người nọ chỉ vào mũi Triệu Thanh Hà nói: ” Ngươi người này như thế nào lại không tán thưởng! Làm chất tử không tự mình đăng môn bái phỏng còn làm cho thúc thúc phái người đến mời đã không phù hợp cấp bậc lễ nghĩa, thế nhưng còn có thái độ như vậy.”

Triệu Thanh Hà lạnh lùng cười, ” Ta vì sao thái độ như vậy không phải chủ từ nhà ngươi rõ ràng nhất sao, nếu muốn phái ngươi tới giáo huấn ta, chớ nói ngươi mà ngay cả hắn cũng không có tư cách này.”

Nói xong liền phất tay áo muốn rời đi, người nọ thấy Triệu Thanh Hà không dễ dụ dỗ, lập tức mềm dẻo: ” Triệu đại phu, từ từ. Chủ tử chúng ta không phải là ý tứ này, mà là quan hệ thân thích hẳn nên đi lại nhiều. Chủ từ mỗi ngày đều nhắc đến ngươi, chỉ sợ ngươi bên ngoài chịu uỷ khuất.”

Triệu Thanh Hà cười đến ha ha, ” Ta bên ngoài chưa chịu cái gì gọi là uỷ khuất, đụng phải chủ tử nhà các ngươi thì chưa chắc sẽ tốt được thế. Đừng cản ta, ta còn bắt đầu làm việc, nơi này là địa phương quan gia, tiêu tiền mời ta cũng không phải đến tán gẫu.”

Nói cũng không thèm quay đầu lại bước đi, chỉ đề lại nam nhân kia giậm chân tại chổ.

Ban đầu Triệu Thanh Hà có chút hoài nghi, hắn tới thị trấn cũng một đoạn thời gian mà Triệu tam thúc vẫn không có động tĩnh, sao bây giờ đột nhiên tìm tới hắn? Thẳng đến có ngày về nhà, Thanh Đại nói cho hắn biết có người tự xưng là Tam thúc của hắn đến phủ, muốn cảm tạ Tứ gia chiếu cố Triệu Thanh Hà, lúc này hắn mới hiểu.

Triệu Thanh Hà không có nói cho người khác chổ ở của hắn, hai vợ chồng Triệu lão hán cũng sẽ không nói với người khác, cho nên không có người biết được. Nghĩ đến Triệu tam thúc làm sao có được tin tức, lại muốn dùng thanh danh của hắn lôi kéo làm quen Thường Đình Chiêu đâu. Cho dù không thể trực tiếp gặp mặt nịnh bợ, hắn thường xuyên xuất nhập biệt viện Thường gia làm khách cũng có thể làm cho người khác vài phần xem trọng, về sau đánh ra chiêu bài Thường Đình Chiêu thì đã không còn đồng nhất bàn.

Huống hồ Triệu Thanh Hà là chất tử của hắn ngụ ở phủ Thường Đình Chiêu, cũng là vô cùng có mặt mũi.

” Các ngươi cho hắn vào?”

Thanh Đại vẻ mặt khó xử, lắc đầu nói: ” Không có, gia nói trừ bỏ phụ mẫu công tử những người khác đều không được phép vào cửa, trừ khi ngài dặn dò trước đó.”

Triệu Thanh Hà vui vẻ, Thường Đình Chiêu làm việc đúng là trúng ý hắn, ” Làm tốt lắm, lần sau bọn họ lại đến, liền dùng gậy gộc oanh đuổi ra ngoài.”

Thanh Đại giật mình, không nói hai lời, ” Dạ.”

Triệu tam thúc so với Triệu nhị thúc còn ghê tởm hơn, lúc trước hắn đã sớm có được tin tức nguyên thân nhiễm nước phong hàn, hắn không có đưa tiền giúp nguyên thân chữa trị thì thôi, còn nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của chiếm tửu phường của bọn họ. Lẽ ra nguyên thân cũng không bị chết, thuốc thang không mua được làm ra. Hiện tại lại muốn day vào dính ưu đãi, thật đúng là cực kỳ vô sỉ.

Triệu Thanh Hà nghĩ nghĩ, người như vậy lại dễ dàng buông tha thì không phù hợp với thái độ làm người của hắn, tự mình chạy tới để hắn ngược, hắn mà không làm cái gì thì thật có lỗi với bản thân mình. Triệu Thanh Hà lại phân phó Thanh Đại vài câu, dặn lúc người gác cổng oanh người thì trong lời nói lộ ra Triệu tam thúc đắc tội Thường Đình Chiêu, khiến cho Thanh Đại nghe xong trợn mắt há mồm.

Nếu tin tức truyền đi ra, chỉ sợ Triệu tam thúc sau này ở Tân Hồ huyện khó có thể sống yên. Phải biết rằng Tân Hồ huyện ai cũng muốn đặt lên khoả đại thụ Thường gia nhưng vẫn không được, cho nên chỉ có thể đem người khi dễ Quốc Công gia sửa trị một phen, nghĩ Quốc Công gia nếu trong lòng thoải mái, cố gắng ngẫu nhiên ghi điểm, đối với bọn họ sẽ có vài phần tôn trọng.

” Này… Thật muốn như vậy?”

Triệu Thanh Hà cười đến sáng lạn, ” Nếu làm tốt, thưởng ngươi một thỏi bạc.”

” Triệu công từ thật đúng là ra tay xa hoa.” Thường Đình Chiêu bước vào cổng, giương giọng nói.

Triệu Thanh Hà vẻ mặt thoải mái, ” Dù sao cũng không phải tiền của ta.”

Thanh Đại rất biết điều lui xuống, còn thực tri kỷ khép cửa phòng lại.

Thường Đình Chiêu chân dài sải bước ngồi vào bên cạnh Triệu Thanh Hà, một chân dẫm lên trên ghế, hoàn toàn là bộ dáng lười nhác. ” Thanh Hà hôm nay đã suy nghĩ rõ ràng?”

Khoé miệng Triệu Thanh Hà giật giật, từ cái ngày nói thử trước, Thường Đình Chiêu mỗi ngày chỉ hỏi đi hỏi lại một câu này, ” Đây là thái độ cầu người của ngươi?”

Thường Đình Chiêu ngạc nhiên nói: ” Ai yêu ai yêu, thành thân là lưỡng tình tương duyệt, như thế nào không có bên kia?”

Triệu Thanh Hà ném cho hắn cái liếc mắt, ” Ngươi nếu nguyện ý gả cho ta, lúc ấy là ta cầu ngươi.”

Hai cái nam tử kết hôn đồng dạng cũng là gả thú tục lệ, xuất giá tỏng phu, nam tử cũng phải như vậy. Phu có thể cưới vợ nạp thiếp, mà thê là không thể. Sau đó địa vị hai người trên mối quan hệ phu thê có thể thấy được rõ ràng, hơn nữa thân là thê sẽ có rất nhiều trói buột kỳ thị, cho dù hợp pháp thủ tục cũng khó mà tiếp thu được.

Thường Đình Chiêu khẽ mỉm cười, ” Nguyên lai để ý cái này, gả cho ngươi có gì không thể, ai gả ai còn cũng giống nhau.”

Triệu Thanh Hà mới không tin hắn, ” Nói không cũng vô dụng, ai nói chẳng được.”

Trong lòng Thường Đình Chiêu nghe qua cảm thấy làm như vậy cực hay, hai mắt phát ra ánh sáng kỳ dị, vỗ cái bàn, ” Ta như thế nào lại không nghĩ tới còn có chiêu này, như vậy lượt bỏ gần hết phiền toái, việc này quyết định như thế.”

Triệu Thanh Hà lúc này nghe hiểu được, mí mắt nhảy nhảy, xuy một cái: ” Cho dù ngươi đồng ý, người nhà ngươi đồng ý mới có quỷ, hơn nữa còn ảnh hưởng con đường làm quan a.”

Thường Đình Chiêu khoát cánh tay lên vai Triệu Thanh Hà, bộ dáng thân thiện, ” Cho nên hai ta thương lượng một chút, trên hôn thư cứ cho văn vẻ đi, ngày thường thì để ta làm phu được chứ?”

Bị cánh tay nặng như núi ép tới nhe răng nhếch miệng, ” Ta đây chẳng phải thành con rể tới cửa?”

” Đó cũng là phu.”

Triệu Thanh Hà tức giận trợn mắt liếc hắn, người này tuyệt đối sẽ không làm sinh ý lỗ vốn. Bất quá người giống như hắn có thể lùi như vậy rất không dễ dàng, cho dù Thường Đình Chiêu bản thân không thèm để ý, trách nhiệm trên người hắn không cho phép hắn làm bậy. Con rể tới cửa tuy khó nghe, lại tốt xấu là phu, hơn nữa hai cái nam tử ở với nhau không có nhi tử nối dõi, lại chẳng phải chịu ăn mệt sao.

Triệu Thanh Hà ý động, nhưng vừa nghĩ tới nếu như vậy còn phải đối mặt với áp lực cùng lực cản, nháy mắt tỉnh táo lại. Cho dù hai nam nhân thành thân cũng là phụ mẫu mối mai tác hợp, bọn họ nghĩ thật mỹ, gia trưởng không đồng ý cũng là không có cách. Thường Đình Chiêu thân là đại tướng quân, tuy nói hiện tại đã bãi miễn nhưng sau này chắc chắn lại khôi phục, nếu làm thê thì còn lãnh binh đánh giặc gì nữa. Thế giới này kỳ thị chính là minh mục trương đảm*, xem địa vị nử từ thì đã hiểu. [* ở đây nghĩa là vợ giỏi giang hơn chồng]

” Tỉnh tỉnh, đừng có nằm mộng.”

Thường Đình Chiêu cố chấp, ” Việc do người, có gì không thể?”

Triệu Thanh Hà không nghĩ tới hắn thật sự bị thương tâm, ” Ngươi thật sự?”

” Thiên chân vạn xác.”

[ Ex xin nhắc lại một lần nữa: Tất cả các án bệnh trong truyện do tác giả tham khảo sách ghi chép ra, có chút cứng ngắt không đảm bảo tính chính xác từ chẩn đến trị. Vui lòng đọc không khảo nghiệm tính thực tế của nó, mọi nguyên nhân miễn truy cứu trách nhiệm. ]

Triệu Thanh Hà giật mình, tuy nói Thường Đình Chiêu còn có mục đích khác nhưng nhìn thấy một người vì hắn thoả hiệp, trong lòng có một chút cảm động. Nếu hắn vô tâm tiếp tục suy nghĩ như vậy, không cần phải lấy lòng nhau. Hắn cũng không cần để ý này nọ, nếu hai người thật lòng muốn ở bên nhau, tất cả những lợi ích to lớn đều sẽ có kết quả. Dù sao sau này chính là người một nhà, đẹp xấu cũng do mình, có thịt không ăn lại muốn đi ăn rau xanh, mặt mũi này biết ném đi đâu.

Hơn nữa người giống Thường Đình Chiẻu nếu tương lai có tâm tư khác, ước thúc cũng sẽ không làm gì được hắn, tuỳ lúc có thể bị luận bàn, hắn cần gì ngay từ đầu đem mình lâm vào tình cảnh xấu hổ.

Thường Đình Chiêu lại đem chuyện này ghi tạc trong lòng, nếu thật sự làm như vậy lại có thể xoá bỏ không ít nghi kỵ. Nhưng mà tiến hành lại có chút khó khăn, hắn cần phải cân nhắc thật cẩn thận.

Ngày thứ hai Triệu Thanh Hà đi vào bệnh mã giam, cảm thấy ánh mắt người khác nhìn hắn hơi hơi bất thường nhưng nhất thời không hiểu được, trước đó hình như không có gì a. Lại nhìn đến vẻ mặt của Hầu ca nhi bực dọc, nghi vấn hỏi: ” Hầu ca nhi, chuyện gì xảy ra?”

Hầu ca nhi miệng than thở vẻ mặt tức giận, ” Còn không phải Tào Khoan, hắn ở bệnh mã giam truyền ngươi bán thuốc riêng ‘an tâm dược’, hiện tại mọi người đều đang nói chuyện này đây.”

An tâm dược ý là không có chuyện gì lại dùng dược uổng phí tiền, trào phúng đại phu lấy này kiếm lời.

Triệu Thanh Hà lắc đầu nở nụ cười, Tào Khoan này một ngày không nói đến hắn liền ăn không ngon ngủ không yên, hiếu kỳ nói: ” Vì sao Tào Khoan cứ thích cùng ta bới móc? Ta không trêu chọc hắn a.”

Hầu ca nhi tròng mắt vòng vo chuyển, nhìn chung quanh không có ai lúc này mới ở bên tai Triệu Thanh Hà thấp giọng nói: ” Tào đại phu cũng muốn đáp lên khoả đại thụ Quốc Công gia nhưng không có cơ hội, hiện giờ bị ngươi đoạt đi, còn thành thú y bên người Thường tứ gia, như vậy còn không tức nghẹn sao?”

Tào đại phu cùng Tào Khoan là một nhà, Tào Khoan kiêu ngạo cũng liên quan đến Tào đại phu.

Triệu Thanh Hà bừng tỉnh đại ngộ, nguyên lai còn có chuyện như vậy a, nhất thời có chút dở khóc dở cười, quả thật là tai bay vạ gió, hắn đây là chuyên chức thú y còn kiêm chức nam sủng, Tào đại phu hắn làm được không! Lại nói, ở nơi làm việc đâu đâu cũng đấu tranh kịch liệt a.

Hầu ca nhi lo lắng nói: ” Triệu ca, việc này làm sao bây giờ? Nếu vì vậy mà ngươi bị đá ra bệnh mã giam…”

Triệu Thanh Hà chọt chọt trán của hắn, ” Dược của ta hữu dụng hay vô dụng?”

Hầu ca nhi liên tục gật đầu, tuy chưa có chứng thực nhưng hắn tin không nghi ngờ.

Triệu Thanh Hà nở nụ cười bí hiểm, ” Kia không phải muốn là được.”

Hầu ca nhi bừng tỉnh đại ngộ, ánh mắt lượng lượng, ” Vẫn là Triệu ca có biện pháp.”

Triệu Thanh Hà cười mà không nói, không phải hắn có biện pháp mà là hắn có chỗ dựa vững chắc lợi hại.

Thuốc tiêu độc có nói tiếp cũng như không, điều kiện hiện giờ khó có thể chứng minh hữu hiệu như thế nào. Triệu Thanh Hà bất quá mới tới, ngày thường ít chẩn đoán nên y thuật đến cùng cỡ nào còn chưa biết, khó tránh khỏi không được tín nhiệm. Tổng quản đã sớm biết việc này tất sẽ không xem đây là lý do, hơn nữa cũng không dám đắc tội Thường Đình Chiêu, Triệu Thanh Hà không cần phải lo lắng.

Nhưng lời đồn chung quy cũng phiền toái, nếu ở bệnh mã giam hành động riêng lẻ cũng không tốt, con người là động vật quần cư, vẫn luôn có khát vọng được người khác tán đồng.

Loại sự tình này hắn không có khả năng dựa vào Thường Đình Chiêu, chớ nói người khác trong mắt không tán thành, hắn cũng không đẩy mình vào hoàn cảnh như vậy, cái gì cũng ỷ lại thì thật uổng mình là nam tử.

Mà bệnh mã giam vẫn có người hiểu được, Chung Hưng Nguyên đã chạy tới nói ủng hộ hắn, bảo hắn không cần suy nghĩ nhiều. Chờ y thuật của hắn được chúng nhân tán thành, khi đó mọi người tự nhiên sẽ tin hắn.

Triệu Thanh Hà rất là cảm kích, việc này tuy đối với hắn không có ảnh hưởng lớn, có thể có người duy trì trong lòng vẫn thực cảm động.

” Ngưu của ngươi động thai khí nhưng không nghiêm trọng, ta cho ngươi phó thuốc dưỡng thai là được. Trước khi sắp sanh chớ cưỡng bức nó lao động, nếu không một xác hai mạng thì mệt lớn.” Triệu Thanh Hà kiểm tra xong một đầu ngưu, đối với người chủ nói.

Người chủ liên tục gật đầu, cầm phương thuốc đi bốc thuốc.

Hầu ca nhi căm giận nói: ” Biết rõ con trâu này mang thai còn không cẩn thận như vậy, những người này tâm địa đều xấu xa.”

Hầu ca nhi không phải là độc miệng, hôm nay nói chuyện như vậy làm cho Triệu Thanh Hà có chút kinh ngạc, ” Sao lại nói chuyện như vậy?”

Mặt Hầu ca nhi ửng đỏ, cũng biết mình vừa nói quá, lẩm bẩm: ” Nương ta thời điểm mang thai đệ đệ còn phải làm việc, kết quả làm mất đệ đệ. Lúc sinh ta cũng như vậy, kết quả cả người sinh bệnh, hiện tại xương cốt đều đau nhức.”

Con người đối người đã như thế, huống chi đối ngưu.

Triệu Thanh Hà may mắn mình không phải nữ nhân, cũng không cần sinh đứa nhỏ, nếu không cũng ăn mệnh khổ.

Hầu ca nhi lui về phía sau hỗ trợ, không một hồi liền vội vàng chạy tới, Triệu Thanh Hà cười nói: ” Sao lại giống như mông bị đốt lửa?”

Sắc mặt Hầu ca nhi vui mừng, ” Có đầu ngưu bị bệnh tìm không ra bệnh, vài cái đại phu đang ở đó đồng hội chẩn.”

Triệu Thanh Hà ngày thường xem chẩn đều là bệnh trạng dễ hiểu, căn bản không có cơ hội triển lãm y thuật bản thân, làm cho người ra nhìn không ra đồng nhất bàn. Triệu Thanh Hà thì thôi đi, Hầu ca nhi so với hắn còn sốt ruột hơn, không muốn người khác nói hắn không tốt. Mỗi ngày đều thích ở bệnh mã giam lượn lờ, tìm thời cơ cho Triệu Thanh Hà lộ diện.

Triệu Thanh Hà cười nói: ” Biết tâm ý của ngươi, nhưng ta không phải là vạn năng, không phải bệnh gì đều có thể trị.”

Hầu ca nhi giương cổ nói: ” Dù sao bệnh này ta cảm thấy ngươi có thể trị.”

Đối với sùng bái mù quáng của Hầu ca nhi, Triệu Thanh Hà có chút bất đắc dĩ, giống như bọn Tiểu Hoa liều mạng như nhau. May mắn tiểu tử này lại có ánh mắt, không có nơi nơi ồn ào, nếu không gặp trúng trì không được liền doạ người.

Hầu ca nhi nếu đã xem trọng hắn như vậy, hắn cũng không thể lui bước, huống hồ hắn cần cơ hội như thế.

Triệu Thanh Hà còn chưa đến gần, liền nghe vài đại phu ở đó biện chứng.

” Đầu ngưu này sốt nóng truyền bệnh đến mắt, mí mắt sưng đỏ, gặp ánh sáng bị chảy nước mắt, thảng ra nghèn mắt dính dấp, nhĩ đạp đầu thấp, khởi vân đùn, lưỡi xích đài hoàng, mạch huyền sổ. Như vậy cần thanh nhiệt lạnh can, kép âm lui ế, thứ lưỡng huyệt thái dương, phục quyết minh cây mào gà tử thang.” Chu đại phu nói được hiểu được, nhưng trong giọng nói lại lộ ra có chút không xác định.

Chung Hưng Nguyên lắc đầu, ” Trước đó ta cũng phán đoán như vậy, khai phương thuốc nhưng lại không có hiệu quả.”

Nguỵ đại phu cũng gật gật đầu, ” Can nhiệt truyền bệnh thường phát vào mùa hè, hiện giờ còn mát mẻ, tỷ lệ mắc bệnh không lớn.”

Tào đại phu nghĩ nghĩ, hỏi chủ nhân đầu ngưu: ” Mắt con trâu này có từng bị thương không?”

Chủ nhân đầu ngưu suy nghĩ, không xác định: ” Hình như là có đi?”

Tào đại phu khẽ nhíu mày, ” Mắt bào sưng đỏ chảy nước, sản sinh màng mắt, sợ là mắt bị thương mà phát can nhiệt bao lấy, ứng với thông khí thang.”

Chu đại phu lại không nghĩ, ” Nhưng không nhìn thấy miệng vết thương, chỉ sợ không phải chứng này.”

Vài vị đại phu sôi nổi phát biểu quan điểm, lại bị những người khác phủ định, nhưng nói đi nói lại cũng không chạy khỏi thanh can minh mắt, cảm thấy bệnh này cần can nhiệt chữa trị. Nhưng Chung Hưng Nguyên từng khai thuốc thanh can minh không có hiệu quả, làm cho các vị đại phu đều lâm vào khốn cảnh.

Triệu Thanh Hà nghe được không sai biệt lắm, cảm thấy được chứng bệnh không phải vậy, lúc này bước vào cửa nói: ” Có thể để ta nhìn một cái?”

Chung Hưng Nguyên nhìn thấy hắn, vội vàng chào hỏi: ” Triệu đại phu, ngươi mau tới nhìn con trâu này, chúng ta đã tranh luận nửa ngày cũng không định ra được.”

Chu đại phu cùng Nguỵ đại phu cũng không nhiệt tình, cũng không có phản đối, còn nhường ra khe hở để Triệu Thanh Hà đi vào. Tào đại phu cũng không thể phản bác, chỉ hừ lạnh một tiếng, một bộ dáng đứng xem.

” Để xem lần này còn có thể giống như mèo mù vớ phải chuột chết.”

Các đại phu khác đều không khẽ nhíu mày, tuy nói bọn họ cũng không dám kết luận y thuật Triệu Thanh Hà cỡ nào, nhưng lần trước chửa khỏi con trâu kia trúng độc cũng đã nhìn ra chút ít tài năng, làm sao dám nói đó là may mắn. Tào đại phu người này không khỏi nuốt được ngụm khí này, Triệu Thanh Hà trẻ tuổi cũng không phải để chửi bới như vậy.

Triệu Thanh Hà không thèm để ý, tiến lên xem xét. Đầu ngưu lắc đầu bất an, giác mạc vẩn đục, nếu không có bị buột chặc chắc phải cọ vào vách tường. Triệu Thanh Hà mở mí mắt ngự, chỉ thấy trong mắt có nùng tính phân bố tràn ra, khàn khàn nhìn không rõ ràng.

” Hầu ca nhi, giúp ta lấy nước sôi để nguội pha một chén đạm nước muối đến.”

” Ai.” Mấy ngày nay Hầu ca nhi vẫn luôn ở cùng Triệu Thanh Hà học tập, đối với một ít từ ngữ không còn xa lạ, không một hồi liền làm ra một chén đạm nước muối.

Triệu Thanh Hà dùng đạm nước muối súc loạn nhiều lần trong mắt rửa sạch vật chất dơ bẩn, rốt cục nhìn hiểu được.

” Hoá ra do vật nhỏ ở tác quái.”

Vài vị đại phu bên cạnh không khỏi kinh ngạc, trừ bỏ Tào đại phu đều lại đây vây quanh.

” Ai yêu, trong mắt như thế nào lại có con sâu?” Chu đại phu kinh ngạc nói to, cái này ngay cả Tào đại phu cũng nhịn không được lại đây vây quanh, đúng là nhìn thấy trong mắt ngưu có một con trùng dài màu trắng ở trên khay bên cạnh di động, nếu không chú ý rất khó nhìn ra được.

Tào đại phu nhịn không được nghi vấn: ” Trong mắt như thế nào lại có sâu?”

Triệu Thanh Hà đối với người chủ hỏi: ” Nhà ngươi có phải có rất nhiều ruồi bọ?”

Người chủ kia giật mình: ” Đúng vậy, bên cạnh nhà ta có một khu dơ bẩn, mặc kệ xuân hạ thu đông trong phòng đều có nhiều ruồi bọ. Nhất là chuồng bò, ruồi bọ nhiều hơn vô số.”

” Như vậy thì đúng rôid, trùng này kêu là hút huyết trùng, ký sinh trên con ruồi. Con ruồi bị ký sinh hút dịch ngưu hoặc ở vành mắt ngưu thì đem ấu trùng xâm nhập bò vào làm tổ, ấu trùng ở trong mắt ngưu tạo mô túi bên trong sinh sống, sau này phát d*c sinh trưởng thành trùng, khiến tròng mắt ngưu chứa trùng nếu không chữa trị kịp vài ngày sau có thể mù.”

Người chủ nghe được cả người vựng hồ, nhưng cũng biếts nguyên nhân do ruồi bọ tác quái, vỗ vỗ đầu, ” A, trách không được người già đều nói ruồi bọ không sạch sẽ, đồ ăn ruồi bọ l**m qua ăn vào sẽ sinh bệnh.”

Triệu Thanh Hà gật gật đầu, ” Phòng chuột phòng trùng phi thường tất yếu, rất nhiều bệnh tật do bọn chúng lây bệnh. Nhà các ngươi nhất định phải diệt sạch ruồi nọ, nếu không không chỉ súc sinh mà cả mọi người đều sinh bệnh.”

Người chủ liên tục gật đầu, ” Trách không đuọc con ta từ nhỏ dễ bị tiêu chảy, chỉ sợ cũng bởi vì mấy con sâu nhỏ chết tiệt này, trở về ta phải tìm biện pháp giết hết bọn chúng. Đại phu, con trâu này trị được không a? Làm sao đem con sâu này lấy ra hết?”

Triệu Thanh Hà cười nói: ” Vô phương, con sâu này chỉ cần hạ chút dược lên mắt là có thể giết chết, người ngồi đây có ai hút thuốc lá rời không?”

Thuốc là rời? Mọi người đều không khỏi giật mình, không rõ ý tứ Triệu Thanh Hà. Nếu Tiếu Hoa nghe được khẳng định sẽ hô to gọi nhỏ, lúc trước cứu ngưu dùng nước trầu không, hiện tại dùng thuốc lá rời, cái này tuy rằng thối hoắc nhưng có tác dụng rất lớn.

Người chủ kia vừa lúc có hút thuốc, đem tẩu thuốc của mình cho Triệu Thanh Hà, tò mò hỏi: ” Tiểu đại phu cũng muốn làm một ngụm? Thuốc lá này do ta tự làm, hương vị được chứ?”

Triệu Thanh Hà cười lắc đầu, đem thuốc lá lấy ra pha với chút dầu chế thành dung dịch nước vẽ loạn bên trong khoé mắt ngưu.

” Hai ngày bôi một lần dược, đaij khái hai đến ba lần có thể giết chết con sâu nhỏ này. Đầu ngưu hiện tại đã tạo thành giác mạc giả, ngươi ở nhà dùng nước ấm ngâm lá cây thuốc lá, dùng băng gạc lau, sau đó dùng nước lá cây thuốc lá rửa trôi mắt, dùng liên tiếp bốn lần là khỏi hẳn. Nếu ngươi làm không được thì mang đến nơi này.”

Người chủ trợn to mắt: ” Như vậy là xong?”

Triệu Thanh Hà cười gật đầu.

Người chủ kia hắc hắc cười ngây ngô, ” Vô cùng tiện lợi, nhà mình có sẵn thuốc. Lúc này xem bà nương ta còn không cho ta hút thuốc, nhìn, này còn có thể chữa bệnh đâu.”

” Hút nhiều dĩ nhiên là không tốt.” Triệu Thanh Hà cười cười, không quên nhắc nhở: ” Nhà ngươi nhất định phải chú ý phòng ruồi, nếu không về sau lại vẫn bị bệnh, lần sau không may mắn chỉ là con sâu nhỏ như vậy.”

Người chủ kia đỏ mặt, trong nhà ruồi bọn nhiều thật sự không phải cái gì vẻ vang, ” Đại phu có thể có phương thuốc? Chúng ta cũng tìm mọi cách nhưng không có hiệu quả gì.”

Triệu Thanh Hà nói: ” Phương thuốc ta thật sự có, nhưng không phải lúc nào cũng huân trong phòng mãi, ngươi phải đem ngọn nguồn xử lý sạch mới được.”

Lấy xong dược người chủ sau khi rời khỏi, Hầu ca nhi liền cảm thán: ” Dự phòng bệnh tật quả nhiên quan trọng, nho nhỏ ruồi bọ đều lợi hại như vậy.”

Triệu Thanh Hà cười: ” Đây là tất nhiên, lão tổ tông nói phòng bệnh hơn chữa bệnh cũng không phải xằng bậy.”

Chu đại phu cùng Nguỵ đại phu đi lại đây, cả hai đối với Triệu Thanh Hà cúi đầu, đem Triệu Thanh Hà hoảng sợ, ” Hai vị đại phu như vậy chính là làm khó ta.”

Nguỵ đại phu khoát tay, ” Trước đó nghe người ta nói ngươi cái gì phương thuốc tiêu độc lúc đó còn không tin, hiện giờ tâm phục khẩu phục.”

Triệu Thanh Hà vội vàng giải thích: ” Chuyện thuốc tiêu độc cũng có tác dụng tuy rằng tương tự, cũng là hai chuyện khác nhau.”

Chu đại phu mặt hổ thẹn, ” Khi đó cảm thấy ngươi tuổi trẻ, tổng không tránh được có ý khinh thị, hiện tại xem ra là chúng ta nông cạn. Triệu đại phu y thuật cao minh, có rất nhiều chỗ ta cần phải học tập thêm.”

Triệu Thanh Hà khiêm tốn nói: ” Ta đây vẫn còn phải học tập, có rất nhiều điểm không hiểu, chẳng qua là trùng hợp thôi.”

Nguỵ đại phu thật lòng nói: ” Thế gian nào có nhiều việc trùng hợp vậy, Triệu đại phu không cần khiêm tốn.”

Triệu Thanh Hà cười nói: ” Về sau chúng ta cùng với nhau luận bàn, cùng tiến bộ.”

Đến bây giờ, Chu đại phu cùng Nguỵ đại phu đối với Triệu Thanh Hà thái độ có biến hoá lớn, gặp được vấn đề tạp chứng khó khăn đều thích gọi hắn đến hội chẩn. Hai vị đại phu kinh hỉ phát hiện, Triệu Thanh Hà hiểu biết có rất nhiều chổ bọn họ chưa từng tiếp xúc, đối với hắn càng phát ra yêu thích cùng tôn trọng. Từ trước giờ sợ nhất chứng bệnh đặc biệt, hiện giờ ngược lại là chờ mong xuất hiện, xem Triệu Thanh Hà có phương pháp kỳ diệu nào. Triệu Thanh Hà vui lòng chỉ giáo, làm cho y thuật bọn họ cũng tiến bộ không ít, làm một cái thầy thuốc nhiệt tình yêu nghề, làm sao có thể không hưng phấn.

Thái độ hai vị đại phu như thế, học đồ tiểu công theo học phía dưới sao có thể khó dễ, hướng gió rất nhanh liền thay đổi.

Hiện tại, Triệu Thanh Hà dùng y thuật của mình ở bệnh mã giam vững vàng gót chân.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.