Thứ Trưởng Nữ - Oa Ngưu

Chương 163




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Trong lòng Thiệu Tình có chút khó nói, nàng khẽ thở dài, trên người nàng và muội muội này có chung một nửa huyết thống, nhưng lời nói không hợp nhau, nói nửa câu cũng là quá nhiều. Hiện giờ nàng chỉ muốn tìm cái cớ gì để rời đi, đứng ở cung điện hoa mỹ này nàng không thể cảm nhận được chút vui sướng nào, ở cùng với Ngôn Khinh Linh thêm thời khắc nào nàng cũng đều cảm thấy khó chịu.

Ngôn Khinh Linh còn chưa có ý định từ bỏ, nàng muốn Thiệu Tình phải chọn một trong số những mối hôn sự nàng đưa ra.

Thiệu Tình không thèm đáp lại, nàng mắt điếc tai ngơ xem Ngôn Khinh Linh như không khí.

Cũng may, có người đến giải cứu cho nàng.

“Hoan tần nương nương, Cẩm Công Công bên cạnh Hoàng thượng mang thánh chỉ đến, thỉnh Ngôn đại tiểu thư đến cửa điện quỳ tiếp chỉ!” Đại cung nữ Tuyết Liễu bên cạnh Ngôn Khinh Linh đến bẩm báo.

“Cái gì?” Ngôn Khinh Linh sửng sốt, Hoàng Thượng ban chỉ cho Ngôn Thiệu Tình? Là ý chỉ gì? Trong lòng nàng bất an, đáy lòng đột nhiên chùng xuống.

Ngôn Khinh Linh cảm giác mí mắt giật giật, mang đến một dự cảm không tốt.

Hai tỷ muội đến trước cửa đại điện, Cẩm Công Công tươi cười lấy lòng, điều này làm Thiệu Tình yên tâm hơn hẳn. Cách đây mấy ngày Lận Chước cho người truyền tin cho nàng, hắn muốn nàng đừng lo lắng, cứ yên tâm đợi hắn. Lận Chước đã nói như vậy thì nàng cứ yên tâm đợi, nàng biết Lận Chước có bản lĩnh, có thượng vị hay không, hay khi nào thượng vị đều nằm trong dự tính của hắn.

“Trưởng nữ của Ngôn gia, Ngôn Thiệu Tình tiếp chỉ!” Cẩm Công Công vung cây phất trần lên, một tên tiểu thái giám cung kính tiến lên cầm phất trần cho hắn, một tên tiểu thái giám khác cầm thánh chỉ cung kính dâng lên.

Thiệu Tình quỳ xuống, Ngôn Khinh Linh cũng chỉ có thể quỳ theo, Cẩm Công Công mở thánh chỉ ra, đọc diễn cảm từng chữ một: “Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu viết, Trưởng nữ của phủ Quốc Công, Ngôn Thiệu Tình giỏi giang hào phóng, thiện lương hiền hậu, dung mạo xuất chúng, Thái hậu và trẫm cực kỳ vừa ý. Nay Hoàng Thái Tử Lận Chước đến tuổi thành thân, cần chọn nữ tử hiền đức xứng đôi. Tiểu thư Ngôn Thiệu Tình và Hoàng Thái Tử xứng lứa vừa đôi, trời đất tác hợp, nay ban hôn cho Ngôn Thiệu Tình trở thành chính phi của Thái tử, mọi nghi lễ giao cho lễ bộ xử lý, chọn ngày lành tháng tốt thành hôn, khâm thử!”

Giọng nói the thé của Cẩm Công Công là âm điệu đặc trưng của hoạn quan, thanh lượng rất lớn, có thể truyền đi rất xa, mỗi một chữ trong miệng hắn thoát ra đều đánh lên mặt Ngôn Khinh Linh, khiến mặt nàng đau rát. Lời hứa của Hoàng đế khi cắm trong cơ thể nàng còn đang văng vẳng bên tai, nhưng hôm nay chỉ mới qua một ngày đã thay đổi, đầu óc nàng chấn động, cuối cùng vang lên câu hỏi của Thiệu Tình vừa rồi: “Hoan tần nương nương, ngươi yêu bệ hạ sao? Bởi vì yêu bệ hạ nên mới tin tưởng ngài ấy sao?” Đương nhiên nàng không yêu, còn tin tưởng, nàng có thể tin sao? Chuyện gì đang xảy ra? Cái gì mà quân vô hí ngôn, nhất ngôn cửu đỉnh, tất cả chỉ là nói dối.

“Thần nữ cảm tạ long ân, Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!” Thiệu Tình dập đầu, cao giọng tạ ơn, trong lòng cảm thấy nhẹ nhõm vô cùng.

Thiệu Tình vào cung không thể mang theo nô tỳ của mình, nàng chỉ đành tự mình đến trước mặt Cẩm Công Công, tháo túi tiền của mình xuống: “Phiền Công Công đã vất vả đến đây, đây là chút thành ý, thỉnh Công Công nhận cho!”

Cẩm Công Công cười không thấy mắt đâu: “Đa tạ Ngôn tiểu thư!” Thái độ của hắn đối với Ngôn Thiệu Tình cực kỳ tốt, tuy hiện giờ Thái tử không hợp với Thánh thượng, nhưng tương lai chưa biết được, lấy lòng người trên đầu quả tim của Thái tử là việc nên làm.

“Hoàng thượng còn đợi nô tài về phục mệnh, nô tài xin phép đi trước, chúc mừng Hoan tần nương nương, chúc mừng Ngôn tiểu thư!”

Sau khi Cẩm Công Công rời đi, sức lực của Ngôn Khinh Linh như bị rút cạn, nàng ngã ngồi trên mặt đất.

Thiệu Tình không muốn để ý đến nàng, nhưng e ngại thân phận tôn quý của nàng, nàng bảo với Tuyết Liễu bên cạnh Ngôn Khinh Linh đi truyền thái y, sau đó cáo từ.

Ngôn Khinh Linh không nói được gì, cũng không muốn nhìn thấy Thiệu Tình thêm chút nào nữa, nàng cảm thấy mọi chuyện thật buồn cười. Hiện giờ nàng vẫn là phi tần, nàng tự huyễn hoặc mình vẫn cao quý, nhưng Thiệu Tình thì sao? Đợi đến lúc Thiệu Tình trở thành Thái Tử phi, nàng ta sẽ thành nhất phẩm nội mệnh phụ, còn phân vị của nàng chỉ là Chính tứ phẩm mà thôi, nàng nhìn thấy Thiệu Tình phải cúi người, mà vốn dĩ cái vị trí kia là của nàng, nàng không nên tranh giành với một đống nữ nhân chỉ vì một lão nam nhân, thiếu niên tuấn tú kia nên là của nàng mới phải!

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.