Thú Nhân Bộ Lạc Chi Ngã Thị Nam Nhân

Chương 41




Lục Sướng khó hiểu muốn chết, Leo đồ cầm thú ngươi, ngày hôm qua quá dùng sức!

Hắn xoa xoa thắt lưng, đau đau nhức nhức, cơ thể có chút vô lực. Khó có ngày Leo được nghỉ trực ca đêm, y thăng hoa dưới sự chủ động khiêu khích của hắn. Trận này lại mềm chân cả mấy ngày rồi, trước đó thể lực chỉ vừa mới khôi phục thôi.

Âm thầm nghĩ nghĩ, cảm thấy mình không thể cứ sống chờ chết như vậy nữa. Hắn cần rèn luyện, cần tăng cường thể lực, nếu không cuộc sống tương lai chỉ sợ sẽ còn lại 2 kiểu là làm và nghỉ ngơi mà thôi. Ít nhất phải luyện đến mức có thể chịu đựng được trình tàn phá vô chừng mực của Leo, sau ngày hoan ái vẫn có thể sinh hoạt bình thường.

Giãy dụa suy nghĩ phải ngồi dậy, rồi lại nằm úp sấp trở về. Ờ thì, tập thể hình vận động vẫn là chờ hắn ngủ dậy rồi tính đi, quá mệt mỏi rồi.

Cả mùa mưa trôi qua trong cảnh Lục Sướng vừa sung sướng vừa khó hiểu rối rắm. Suy nghĩ một chút, nếu không phải cơn mưa liên miên đó làm cho người ta không có tâm trạng làm chuyện gì khác, tình cảm của hắn cùng Leo còn chưa biết khi nào mới có thể định ra đâu. Vẫn luôn nghe nói mùa mưa là mùa sinh sôi nảy nở, quả nhiên… không sai.

Nghĩ như vậy không chỉ có mình hắn, các thú nhân khác bất luận đực cái cũng đều mang vẻ mặt thỏa mãn mỉm cười, trừ bỏ Rick sắc mặt luôn luôn âm trầm cùng White vẻ mặt cực kỳ bi thương.

Tâm tư của Rick thì hắn hiểu, nhưng mà White làm sao vậy? Trước kia mỗi lần thấy hắn, con rắn trắng luôn mỉm cười lấy lòng chạy tới, không sợ chết dâng lên cho hắn tình yêu chân thật, đáng tiếc kết quả mỗi lần đều chỉ là hi sinh càng nhiều nọc độc.

White hiện tại, vừa thấy Lục Sướng liền hoảng sợ, ôm đầu tháo chạy, giống như lúc trước người bị chuốc thuốc là con rắn kia ấy.

Lục Sướng sờ sờ mặt, xác định mình không thay đổi hình dạng, sao White lại như nhìn thấy quỷ vậy?

Hắn rất nhanh đã biết nguyên nhân.

Vào một ngày cuối thu đẹp trời, đến phiên giống cái độc thân đi lấy muối hạt. Lục Sướng cùng mấy giống cái bưu hãn cẩn thận lấy hạt muối trên vỏ cây bỏ vào trong thùng trên tay —— người khác dùng đá làm thành thùng đá, hắn thì lấy gỗ khoét rỗng làm thành thùng gỗ, tốt xấu thấy rõ.

Lục Sướng tỏ vẻ hắn không phải cầm không nổi, mà là không cần phải… hao phí khí lực như thế. Giống cái khác lựa chọn đá là bởi vì nó rắn chắc, sẽ không tùy tiện bị bóp nát, hắn có thể khống chế tốt lực đạo của mình, cho nên không cần.

Thu thập hạt muối là việc tỉ mỉ, không có kỹ thuật gì đáng nói, chỉ có thể từng chút bỏ hạt vào trong thùng, không thể lãng phí dù chỉ một hạt. Ở đây, muối không chỉ là cơ sở cho cuộc sống của các thú nhân, còn là cách mà bộ lạc Viêm Hoàng dùng để đổi lấy lương thực bắt đầu dự trữ cho mùa đông, nửa điểm cũng không thể qua loa. Ngay cả Aids vô tâm vô phế như vậy mà không dám làm bừa, vô cùng nhẫn nại.

Việc này đối với Lục Sướng cũng là một sự khiêu chiến, hắn tinh tế bỏ từng hạt muối trên cây vào thùng gỗ, sợ sẽ có một hạt nhỏ nào rớt xuống đất, lăn vào bụi cỏ dày rồi biến mất. Không phiền đến ai, nhưng cũng thật thử thách lòng kiên nhẫn. Cũng may Lục Sướng ở thế giới này đã bị mài cho đủ mượt mà, nếu là mới đến, chỉ sợ chẳng bao lâu sau sẽ chịu không nổi.

Nghe nói mỗi người của bộ lạc Viêm Hoàng đều phải tham gia hoạt động lấy muối này, Lục Sướng không khỏi phân tâm, tưởng tượng đến cảnh Leo vẻ mặt đè nén dùng ngón tay thô to nhặt hạt muối thật nhỏ, tâm tình của hắn không khỏi tốt lên rất nhiều. Nghĩ đến cái tên đại gia hỏa kia cũng có thời điểm đáng kinh ngạc, Lục Sướng sảng khoái biết bao a! Quả nhiên, hắn không phải người tốt gì nhé.

Trong sự cố gắng của tập thể giống cái, mọi người rốt cuộc cũng thu thập hết hạt muối trên đám cây gần đó, Aids đặt mông ngồi dưới đất, vô lực nói: “Cái việc đặc biệt này không phải chuyện loài báo sẽ làm! Ta chạy hơn một ngày một đêm trong rừng rậm cũng không mệt như vậy!”

Các giống cái còn lại gật đầu, bởi vì giữ tư thế khom lưng thời gian quá dài, các nàng ai cũng đau xương sống mỏi thắt lưng chân chuột rút; mắt cũng trắng dã cả, nhìn cái gì cũng thấy giống muối, nhưng không thể dùng tay xoa, bởi vì trên tay dính đầy muối, sẽ làm bị thương đến mắt.

Mọi người đem muối đặt ở nơi chứa đựng cố định, rồi tập thể đi tắm rửa, giảm bớt mệt nhọc.

Lục Sướng bình tĩnh nhìn một đám giống cái cởi yếm cởi váy da nhảy vào trong nước chơi đùa, sờ sờ ngực trái mình, tim không có đập gia tốc; lau lau dưới mũi, không có máu mũi chảy ra; vỗ vỗ khuôn mặt, không có đỏ và nóng lên. Lục Sướng tỏ vẻ, mắt hắn cơ bản đã bãi công, nhất định là bởi vì quá mệt mỏi rồi.

Kỳ thật hắn muốn quay về nhà cây của mình tắm, nhưng đám giống cái bưu hãn không chịu thả hắn đi, nói là phải hành động tập thể.

Từ sau khi nhớ lại chuyện tới bờ sông bị tập kích kia, hắn liền kêu Leo đào ra một tảng đá lớn làm bồn cho hắn tắm rửa. Tuy rằng không hài lòng như tắm ở sông, nhưng vẫn tốt hơn so với không tắm. Huống chi đồ đá còn dễ đun nóng, tới mùa đông sẽ không cần tắm nước lạnh. Chỉ khổ Leo, mỗi ngày ôm bồn đá nặng trịch chạy tới chạy lui, bất quá y không oán giận, ngược lại mỗi lần đều vô cùng tích cực chuẩn bị cho Lục Sướng, sau đó mắt sáng rỡ ngồi xổm canh bồn tắm, ý đồ vô cùng rõ ràng.

Lục Sướng cũng không nhăn nhó, y thích xem thì cho y xem, dù sao kết cấu cơ bản đều gần như nhau, mình cũng bị tên kia ăn sạch sẽ rồi, có bị nhìn cũng không mất miếng thịt nào. Chỉ là sau khi tắm, hắn sẽ so với trước đó còn mệt hơn. Hơn nữa trên cơ bản tắm rồi còn phải tắm lại một lần, tinh lực Leo vĩnh viễn dư thừa, giống như hoàn toàn không thể ép khô được, ngược lại người mỗi lần bị ép khô đều là Lục Sướng.

Gần đây tên kia càng hưng phấn, đi khắp nơi tìm tảng đá thật lớn, nghe nói là muốn làm một cái lớn hơn nữa, tiện cho hai người cùng vào…

Lục Sướng tỏ vẻ hắn rất bình tĩnh, cùng lắm thì khi thân thể chịu không nổi, cứ đạp cái cục kia thêm mấy cái, dù sao cái cục đó của sư tử thật sự rắn chắc, có vẻ còn vô cùng thích hắn dùng chân đạp…

Lần sau không để chân trần đạp nữa, mang hài vào, xem y còn dám lộ vẻ mặt thích thú đến muốn bay lên kia nữa hay không. Lục Sướng có chút âm hiểm nghĩ.

“Lục Sướng, ngươi sao không tắm?” Hilda lắc mái tóc, bọt nước văng khắp nơi, có vài giọt bắn lên trên người Lục Sướng, hắn mặt không chút thay đổi phủi đi, tỏ vẻ đã rất quen.

“Ta hơi ngượng, dù sao ta cũng có chút khác biệt.” Hắn cố ý cúi đầu làm bộ như mất mát, dùng phương pháp yếu thế để đánh gãy ý niệm trong đầu đám giống cái.

Đừng tưởng rằng hắn không biết vì sao nhóm giống cái cứ cố kéo hắn lại đây cùng nhau tắm rửa, rõ ràng là muốn nghiên cứu kết cấu bẩm sinh của hắn a! Đừng tưởng rằng hắn không biết cái nhóm khốn kiếp này luôn lén nghiên cứu Lục Sướng rốt cuộc làm thế nào khiến cho Leo thích, lối vào ở nơi nào! Đừng tưởng rằng hắn không biết giống cái của bộ lạc Viêm Hoàng đều có lòng tò mò của học giả sinh lý, các nàng thường xuyên cùng nhau thảo luận cái bộ phận phía trước của mình rốt cuộc là thần thánh phương nào!

Lục Sướng cảm thấy, mình có thể từng bước tùng bước biến cong ở thế giới này, công của đám giống cái đó không thể không tính.

Hilda thấy bộ dáng hắn ủ rũ, cũng không tiện kéo hắn xuống tắm rửa nữa, mặc xong quần áo ngồi bên cạnh hắn, lóng ngóng nói: “Chuyện đó, không sao đâu! Cho dù khác nhau, ngươi cũng là giống cái đáng ca tụng. Chỉ cần nhìn Leo mỗi ngày cười như vậy, là biết eo nhỏ của ngươi kỳ thật rất hữu lực.”

Nói xong còn vỗ vỗ thắt lưng hắn, cũng may nhóm giống cái cùng hắn tiếp xúc nhiều, đại đa số đều biết khống chế lực đạo, nếu không thắt lưng Lục Sướng gặp họa, ngày của Leo liền thảm.

“Thế nào? Mùa mưa này không tồi chứ, ta thấy ngươi cả ngày đều trốn ở trong phòng không ra, có phải là Leo rất mãnh liệt, khiến ngươi mềm chân luôn không? Ha ha ha!” Hilda cười vô cùng nam tính.

Ta kháo! Lục Sướng bình tĩnh không nổi nữa, bọn người kia không biết giới hạn gì hết! Nói thêm gì nữa có phải ngay cả tư thế cơ thể gì cũng lấy ra bàn luận hay không? Ban đầu còn tưởng Hilda ở thiện lương an ủi hắn, nói đến phần sau mới hiểu, hóa ra rõ ràng là thay đổi phương thức nghiên cứu “hạnh phúc chăn gối” của hắn cùng Leo. Phải nói sang chuyện khác, dùng công kích để phòng ngự.

“Ta còn đỡ, ngươi trong mùa mưa thì sao? Ta xem bộ dáng ngươi thật thích thật thỏa mãn, tìm được ai rồi?” Giống đực nào đáng thương như vậy, dính vào vị chiến sĩ này đây.

Hilda vừa nghe thế, không khỏi mỉm cười vô cùng rõ ràng: “White đó! Tên kia thật sự làm cho người ta quá sung sướng! Có hai cái! Một cái không đủ còn có thể nhét vào thêm một cái! Thích đến mức ta còn suy nghĩ xem có muốn tìm hắn làm bạn lữ cả đời hay không. Bất quá tên kia cứ làm cho người ta khó hiểu, lúc làm thì không sao, xong việc liền ngây ra, lả tả rớt nước mắt. Hắn là giống đực đó nha! Thế mà lại khóc, thật đáng sợ! Làm hại lão nương vốn định trực tiếp kéo hắn đi đến Thần Đá tiến hành nghi thức kết hợp phải bỏ ý, còn phải suy nghĩ một trận a!”

Ực…

Lục Sướng chớp mắt mấy cái, có chút không xác định hỏi một câu: “Ờ… Là White chủ động tìm ngươi làm sao?”

“Tên đó nhìn ẻo lả vậy, nào có chủ động! Là ta, vốn muốn tìm hắn xin chút nước dãi, chuẩn bị cho mùa mưa, hắn không cho, ta liền phóng lên cướp. Cướp cướp một hồi liền cảm thấy thích thích, liền trực tiếp làm hắn ngay tại chỗ, hương vị cũng không tệ lắm, liền thử thêm vài lần, lần sau còn thích hơn lần trước a!” Hilda liếm môi, vẻ mặt hồi tưởng.

Cường nữ cưỡng bức! Đây là cường nữ cưỡng bức trần trụi! Lục Sướng lại chớp mắt, ờ này, White có trì độn thế nào, cũng là một giống đực vô cùng cường tráng, sao lại bị giống cái yếu hơn cưỡng bức chứ?

“Ngươi lợi hại thật, còn có thể trực tiếp cướp người từ chỗ giống đực.”

“Không phải ta lợi hại, là Leo giúp ta trói White lại trước rồi ta mới có thể ra tay thôi.”

Leo… Lục Sướng hít sâu một hơi, ra là vào lúc hắn không biết, sư tử kia làm nhiều chuyện như vậy a! Rốt cuộc là hắn phúc hắc hay Leo phúc hắc? Vấn đề này đáng để suy nghĩ sâu xa.

Tuy rằng hắn thật vui vẻ vì bọn chú ý mình bớt đi một người, nhưng tưởng tượng đến bộ dạng White như cô vợ bé bị bắt nạt, nhìn người kia vẻ mặt đau thương tháo chạy, hắn có chút không đành lòng. Quả nhiên mình còn chưa đen tối đến trình của Leo a!

Vốn thế giới này cuộc sống của giống đực và cái độc thân có thể rất tự do, cho dù White cùng Hilda đã làm, chỉ cần không tiến hành nghi thức kết hợp, người kia vẫn có quyền theo đuổi giống cái khác. Giống như Lục Sướng tuy rằng đã có quan hệ rất cố định cùng Leo, nhưng chỉ cần chưa kết hợp, giống đực khác đều còn có cơ hội. Chỉ là bọn hắn hiện tại đã tương đương với đính hôn, cho nên rất nhiều giống đực tự động từ bỏ, bất quá không bao gồm White cùng Rick.

Vốn White còn có cơ hội, nhưng dính vào hắn là Hilda. Hilda bản thân đã khá bưu hãn, một khi coi trọng White rồi, liền liên tiếp tìm hắn thí nghiệm. Dưới sự trợ giúp của Leo, White cứ như vậy bước trên con đường không có lối về.

Mỗi lần Hilda muốn tìm White, đều sẽ tìm Leo trước. Sư tử xấu xa kia trói gô White lại ném cho Hilda liền rời đi, mặc rắn trắng đó tùy nàng xử trí.

Vài lần như vậy, Hilda nếm được ngon ngọt, nào còn dễ dàng buông tha cho White, giống cái giống như nữ nhân, một khi trêu chọc vào thì không dứt bỏ được đâu. Nhất là giống cái bưu hãn giống Hilda, phỏng chừng ngày hai người bọn họ kết làm bạn lữ không còn xa.

Bất quá, có lẽ White ngay từ đầu là nhẫn nhục chịu đựng, lần này đến lần khác, chậm rãi liền nhận thức. Kỳ thật nói thì có vẻ giống đực hắn rất đáng thương, nhưng cho dù bị cưỡng ép, White ngươi nếu không cứng dậy nổi, Hilda cũng không có cách nào.

Cho nên nói, giống đực a, đều không chịu nổi hấp dẫn!

Vì thế cứ như vậy, Leo dễ dàng giải quyết một tình địch, an toàn của Lục Sướng lại được thêm một phần bảo đảm.

White đáng thương, trong sự vui sướng của mọi người, lừng lẫy hy sinh.

Nhìn thân hình Hilda mạnh mẽ, Lục Sướng trong lòng yên lặng nói một câu ——

White, lên đường bảo trọng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.