Thư Ký Là Vợ Tương Lai Của Lục Tổng

Chương 19: Cuối tuần triền miên




Mùi hương tanh nồng bao trùm không gian, Thục Nghi không thể nào nuốt nổi chúng nên cô nhả ra tay mình. Rồi lấy khăn lau tay và miệng cô.

Thiên Phong thở hổn hển quay đầu nhìn Thục Nghi trìu mến.

“Bà xã! Em giỏi lắm…anh đã cố gắng kìm chế mà không thành, em đã thành công rồi đấy. Bây giờ anh sẽ thưởng lại cho em nhé”.

Thiên Phong cúi người xuống bế Thục Nghi lên ngồi trên đùi mình và ôm cô. Thục Nghi choàng tay ôm cổ anh, hai con người đang đối diện nhau, anh hôn cánh môi cô. Cả hai người cùng phối hợp hôn nhau, cùng nhau trêu đùa đầu lưỡi quấn quanh, mút lấy mật ngọt trong khoang miệng kéo dài hai sợ chỉ bạc ra và tiếp tục lấy đầu lưỡi cô cùng nhau quấn quýt truy đuổi khiến đầu óc trống lỗng đầy mộng mị mà quên hết tất cả.

Lục Thiên Phong môi luôn hôn, tay vẫn không yên vị mà vuốt ve toàn bộ cơ thể cô, anh thả đôi môi sưng tấy ra, di chuyển chiếc lưỡi xuống cằm, cổ và cởi chiếc áo khoác mỏng ra người cô, lộ nguyên bờ vai trắng nõn. Anh di chuyển chiếc lưỡi xuống xương quai xanh của cô, đặt chiếc lưỡi nóng ấm quấn quanh dạo chơi.

Cởi toàn bộ vật vướn víu trên người cô ra, khuôn ngực trắng nõn, vừa tay anh hiện ra trước mắt. Anh há miệng ngậm, mút hả hê đôi gò bồng kia, vừa ẩm ướt vừa nóng rực. Khuôn ngực căn tròn bị anh nhào nắn sinh ra khoái cảm tê dại. Dưới sự đùa nghịch của anh mà đôi gồ bồng ngày càng cao, hai hạt đậu ngày cang dựng đứng.

Bên dưới tiểu đệ đang ngẩng cao đầu chờ lâm trận

“Bà xã! em ngồi lên cỡi nó nhé!” Thiên Phong thều thào.

Thục Nghi nhóm mông lên và từ từ ngồi lên tiểu đệ Thiên Phong.

“A…sâu quá…” cô rên nhẹ.

“Em có thể tự nhúng nó không?”

“Em không chắc, để em thử”

“Ừm, ông xã tin bà xã làm được mà”

Vậy là Thục Nghi ngồi lên tiểu đệ của Thiên Phong, mỗi lần cử động cô cảm nhận được tiểu đệ chậm đến điểm sâu nhất và mẫn cảm nhất rồi. Cảm giác sung sướng không thể nào tả thành lời.

Động tác Thục Nghi quá chậm không làm thỏa mãn cho Thiên Phong. Anh nâng eo thúc mạnh vào trong Thục Nghi vài cái liên tục.

"Phong...chậm...chậm lại...một...chút...a...ưm..."

Thục Nghi che miệng lại phát ra âm thanh “ư…ưm…s..a..sâu…quá…ông…x..a..xã…ông xã”

Thiên Phong gạt tay Thục Nghi xuống

“Bà xã! Anh muốn nghe tiếng rên của em, lấy tay ra nào… ngoan anh thương”

Thiên Phong lại tiếp tục thúc mạnh hơn, anh mãnh liệt đâm vào thật sâu.

“Ông… xã…ưm…” tiếng nói của Thục Nghi không còn rõ nữa giờ đây chỉ còn tiếng rên và tiếng thở gấp bao quanh.

Thiên Phong ra vào hơn chục lần, cả hai lên đỉnh cũng không ít lần. Anh kiềm chế lại không cho xuất ra nên đã đổi tư thế khác. Lần này Thục Nghi với tư thế hai tay chống lên ghế sofa, hai chân quỳ mông đưa vào anh. Anh lại tiến từ phía sau, thúc mạnh, khoái cảm tăng dần. Anh lấy tay đánh vào mông cô.

“Bốp”

Kích thích dây thần kinh của cả hai, ra vào không biết bao nhiêu lần. Cuối cùng anh phun vào hết bên trong cô.

Cả hai ôm nhau quấn quýt thở dồn dập, mồ hôi ướt đẫm trên người của Thiên Phong và Thục Nghi

Thiên Phong sau khi lâm trận xong, anh dọn sạch sẽ và bế cô vào phòng tắm. Anh xã nước ấm ngâm hai thân hình trần trụi bên trong. Thục Nghi do quá mệt nên cô đã thiếp đi lúc nào không hay.

Riêng Thiên Phong vẫn còn thức, anh đang suy nghĩ về những chuyện Thục Nghi làm cho anh, nó thật là không biết dùng từ gì để miêu tả, anh vui và hạnh phúc trong lòng khi có cô đồng hành cùng mình.

Sau khi cảm thấy khỏe lại cũng hơn ba mươi phút, anh lại tiếp tục ôm và mân mê Thục Nghi. Mặc cho cô đang ngủ nhưng ham muốn bên trong anh không chịu buông tha, như muốn ăn cô càng nhanh càng tốt.

Chỉ cần ở gần cô, là anh thỏa mãn, muốn nhét nó vado bên trong cô mãi mà không buông ra phút nào.

Không còn màng dạo đầu nào vì Thiên Phong dang hai chân của Thục Nghi ra thì nhìn thấy nụ hoa bên trong rất đẹp, tuy đã ra vào nhiều lần trong đấy nhưng chính giữa khe hở nhỏ ẩn sâu hai cách hoa rất hồng hào. Vật phía dưới hai chân anh đã hưởng ứng từ khi anh nghĩ về cô mà như rằng nó muốn nhét vào hai cánh hoa ấy.

Ngón tay trỏ của Thiên Phong mang theo ham muốn đã vào thẳng bên trong, một ngón rồi hai ba ngón, nước ra ngày càng nhiều. Sau khi anh xả nước trong bồn ra hết. Thục nghi cũng tỉnh dậy, con người trần trụi lại tiếp tục ngày càng cao của mình.

Cái mông của Thục Nghi trắng như ngọc có màu đỏ ửng in dấu tay lên đấy, vì ban nảy do quá kích tiết mà Thiên Phong đã đánh và mông cô. Hai tay chống lên bồn tắm, đưa lưng về phía Thiên Phong, đầu ngẩng lên. Tay Thiên Phong vỗ về cặp mông mềm mại của cô, sau đó tiến sâu vào khe hẹp của hai chân cô. Thục Nghi cảm thấy khó chịu xoay người uốn éo.

Thiên Phong ra ra vào vào bên trong, phòng tắm giờ chỉ còn tiếng rên của Thục Nghi xen lẫn tiếng thở dốc của Thiên Phong. Anh liên tục đánh vào mông của cô để tăng dần khoái cảm lên.

Sau tư thế ấy, Thiên Phong chuyển sang tư thế ép sát người Thục Nghi vào tường. Một tay đở một chân cô lên khuỷu tay và ra vào liên tục

“Ưm…ông…x..xã…s..sâu quá” Thục Nghi liên tục vặn vẹo, người cô bây giờ không đứng vững, hai tay vòng ôm cổ mà bám víu lấy Thiên Phong.

Bàn tay Thiên Phong không yên vị, một tay lại bóp lấy cặp mông căn tròn, bên dưới tốc độ ngày càng nhanh.

Mang đến cho Thục Nghi nhiều cảm xúc khó tả, theo bản năng cô phối hợp nhịp nhàng với Thiên Phong.

"Chậm...chậm lại...Phong".

Thiên Phong kề sát vòng eo nhỏ của Thục Nghi dường như muốn để cô cảm nhận rõ hơn năng lượng cuồng nhiệt bên trong anh. Vật nam tính của đàn ông ra vào giữa hai đùi cô giống như hóa thành con thú dữ đâm thọc điên cuồng không thỏa mãn.

“Thiên…Thiên Phong….a…” dường như Thục Nghi đang định nói gì đó nhưng vẫn không thốt ra thành lời.

Thục Nghi giữ chặt bả vai anh, miệng nhỏ phun ra nuốt vào cậu nhỏ to bự của Thiên Phong. Khoái cảm kịch liệt, cũng không biết trải qua bao lâu, cơ thể của Thục Nghi không còn chịu thêm được mà co thắt lại, cắn chặt, run rẩy tiết ra dòng nước ấm áp…

Thục Nghi lên đỉnh.

Thiên Phong nhìn sắt mặt Thục Nghi mà khàn tiếng "anh còn chưa ra mà em đã ra rồi sao?”

Động tác của anh lại tiếp tục, cũng chưa cho Thục Nghi thời gian thích ứng cô vừa lên tới đỉnh khoái lạc thì một lần nữa khoái cảm dâng lên sướng đến mức ngay cả tiếng cũng không thể nào phát ra mà há miệng ra để thở. Nhuy hoa bị cậu nhỏ kéo căng như muốn nứt ra, mỗi lần rút ra rồi chôn sâu vào thì cao trào bị kích thích, co bóp ôm chặt lấy *** *** mà tiết ra một đống dịch nhớp dính.

Cơ thể không ngừng run rẩy, cao trào liên tục khiến cơ thể Thục Nghi mất hết ý thức, mọi khoái cảm dần nhấn chìm cô, cô rên rỉ, thở dốc…Thiên Phong từ đó mà phóng thích ra ngoài chất dịch nhầy nhụa dính nhớp.

Thiên Phong tắm rửa sạch sẽ cho cả hai rồi bế Thục Nghi về giường. Hôm nay quả là một ngày mệt mỏi với cô và là một ngày sung sướng của Thiên Phong. Đêm nay không biết chuyện gì sẽ xảy ra cho hai người nhưng nhất định anh không làm Thục Nghi thất vọng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.