Thư Ký Là Vợ Tương Lai Của Lục Tổng

Chương 18: Hạnh Phúc Cuối tuần




Vệ sinh xong, Thiên Phong bế Thục Nghi xuống ăn sáng, anh đặt cô lên ghế ngồi mà không quên nhìn xuống khe rảnh của hai bên ngực đầy đặn đang quyến rũ. Anh không nỡ đi lại ghế mình ngồi mà luồn hai tay vào áo vân vê hai hạt đậu của cô đến khi dựng đứng. Đồng thời anh cắn nhẹ vành tai, liếm láp nơi đó rồi di chuyển xuống vùng cổ.

Thục Nghi nghiên cổ về một bên cho anh thõa mãn liếm láp vùng cổ trắng ngần.

“Ông…xã… dừng lại” Thục Nghi mơ màng nữa trên như muốn mềm nhũn, vặn vẹo.

Thiên Phong dường như không quan tâm lời nói cứ tiếp tục hành động một cách nhẹ nhàng, một tay rời đôi ngực kia di chuyển xuống đồng bằng và chen ngón tay vào hai khe chuẩn bị thọc ra đúc vào nơi ẩm ướt của người phụ nữ có nhiều rừng rậm kia.

“Ưm…” tiếng rên nỉ non được phát ra, Thục Nghi vặn mình liên tục dường như không ngồi trên chiếc ghế nổi.

Thiên Phong đặt một nụ hôn trên môi Thục Nghi, hai đầu lưỡi quấn lấy nhau, cô ngửa đầu lên để đáp lại nụ hôn đó. Ham muốn cực mạnh nghiền ngấm trong khoang miệng Thục Nghi.

“Bà xã! Của em lại ướt hết rồi, anh vào nha”

Lại một lần nữa Thiên Phong lấy từ trong quần ra vật nam tính đàn ông đang ***** ****, cứ thế mà anh lại tiến vào lần nữa trên chiếc ghế nhỏ. Thiên Phong luân chuyển liên tục, cũng may cô lại không mặc đồ lót để cho anh ra vào mà không cần vướn víu..

“Ưm…a…” tiếng rên ngày càng lớn dần theo nhịp ra vô của anh.

Tiếng thở dồn dập xen lẫn tiếng rên ma mị, Thiên Phong phun trào dòng sữa đặc ấm ra bên ngoài. Thục Nghi dựa thành ghế ngồi thở dồn dập, Thiên Phong vuốt ve tiểu đệ trong tay vài cái rồi dựa vào cô mà thở hổn hển.

“Ông xã…ăn sáng được chưa?” giọng Thục Nghi giận dỗi xen lẫn khoái cảm.

Thiên Phong cúi người xuống hôn Thục Nghi như muốn rút cạn không khí trong khoang miệng rồi buông tha cô.

“Ông xã xin lỗi, bà xã quá quyến rũ nên anh không… kiềm lòng được. Mình ăn sáng thôi em”

Thiên Phong dọn dẹp hiện trường rồi cả hai cùng ăn sáng cũng như anh trưa.

“Em mệt không? Ăn nhiều một chút nhé!”

“Dạ, cảm ơn anh”

Thiên Phong gấp thức ăn vào chén cho Thục Nghi.

Ăn xong Thục Nghi đi rửa chén, tư thế đứng rửa của cô mà Thiên Phong cũng không bỏ qua. Hôm nay anh đòi hỏi cao hơn các ngày cuối tuần khác. Cũng đúng thôi vì hai ngày đi công tác xa anh không thể cùng cô “làm” chuyện này, anh nhớ cô đến phát điên. Nên cố gắng làm cho xong công việc để về bên cô mà chỉ làm mỗi việc này. Ham muốn anh khá cao từ khi anh gặp lại cô.

Ngày nào bọn họ cũng vật nhau ra làm, hết ban công rồi nhà bếp, hết nhà bếp thì phòng tắm, hết phòng tắm thì giường ngủ. Đâu đâu cũng in dấu của hai người “làm” cùng nhau.

Ngay cả công ty, mỗi khi anh không thấy thoải mái trong người thì gọi cô vào mây mưa cả gần hai tiếng mới buông tha cô. Thục Nghi cũng chiều theo anh, không làm anh thấy vọng lần nào nên được đà anh làm tới. Chỉ hận anh không làm miết mà lại có khoảng thời gian nghỉ giữa giờ như thế này.Thục Nghi đứng rửa chén, mông cô nhô ra ngoài một tí, khuôn ngực đẩy đà về phía trước Thiên Phong lại ôm cô, hai tay luôn thoa bóp hai cái bánh bao to tròn mềm mại. Đầu dúi vào cổ hít hà như con sói chuẩn bị ăn thịt chú thỏ con ngơ ngát.

“Ông xã…em đang rửa chén mà”

“Bà xã, anh chỉ xoa bóp cho em khỏe hơn thôi”

“Ưm…nhưng mà…”

Không chờ đợi lâu vì bên dưới giữa hai chân anh đã phòng to lên bất thường từ khi nhìn thấy cô đang rửa chén bên bồn. Luồn tay lấy ra vật nam tính anh cho vào bên trong mà không báo trước.

“A…Phong…a…ưm” Thục Nghi bị bất ngờ luân động không kịp kiềm chế mà hét vang phòng bếp.

Thiên Phong giữ lấy vòng eo thon gọn của cô mà ra vào liên tục, cảm giác sướng không thể nói lên lời. Anh không nghĩ mình là kẻ đam mê khát vọng như vậy, vừa mới làm xong chưa đầy nữa tiếng sau anh lại làm tiếp. Sau khi ra vào hơn mười phút Thiên Phong đổi tư thế, hai người đứng đối diện nhau, một tay anh ôm eo cô và một tay anh gác chân Thục Nghi lên khuỷu tay mình.

“A…sâu..sâu quá…ông…xã…” tiếng rên thất thanh Thục Nghi vang vọng, lần này cô không còn ngại ngùng hay xấu hổ gì nữa mà thõa mãn la hét khi Thiên Phong ra vào liên tục, cao trào lên cô bắn ra dòng nước trong suốt. Thiên Phong càng thêm kích thích anh tiếp tục luân chuyển môi không quên nhiệm vụ mút lấy đầu lưỡi cô, di chuyển lên xuống ngậm lần lượt hai cái bánh bao to bự. Cảm giác tê người cho cả hai.

Sau hơn ba mươi phút, cao trào lai lên đỉnh cả hai người cùng nhau phun trào và cùng ngồi thở dồn dập, Thục Nghi đã thấm mệt cô gục vào ngực Thiên Phong mà thiếp đi.

Thiên Phong lại bế cô vào phòng tắm vệ sinh sạch sẽ, anh bế cô ra phòng xem phim. Mặc dù cô đã ngủ nhưng anh muốn cô gối đầu trên đùi anh và anh thưởng thức bộ phim mới.

Bây giờ cũng đã hơn 3 giờ chiều, coi phim là điều tuyệt vời nhất ngay lúc này vì sẳn cơ hội cho Thục Nghi ngủ dưỡng sức trở lại. Thật sự đến bây giờ anh đã làm cô thấm mệt, tính ra tính vô chỉ có khoảng ba lần “làm” cùng nhau và không biết bao nhiêu lần lên đỉnh.

Bế cô vào phòng xem phim, Thục Nghi trên người chỉ vẹn chiếc áo khoác mỏng nằm trên đùi anh ngủ ngon lành còn anh thì chỉ có quần lót cho thoải mái.

Một tiếng xem phim một mình và tập trung chăm chú vào bộ phim bên dưới anh cảm thấy lạ. Tư thế Thục Nghi kiểu nằm sắp, miệng đang hướng về vật giữ hai chân của anh mà cọ cọ.

Với ánh đèn của màng hình phim chiếu ra, lúc sáng lúc tối nên cũng không thấy được gì nhiều.

Thục Nghi đổi tư thế quỳ gối giữa hai chân của Thiên Phong, cô cúi đầu xuống, cởi quần lót anh xuống vừa phải đủ để cô nhìn thấy vật nam tính mềm nhũn giữa hai chân anh đang ngồi với khu rừng rậm. Đây có thể là lần đầu tiên cô nhìn thấy vật đó, bởi khi mỗi lần “làm” mắt cô đều mơ màng tận hưởng những khoái cảm từ anh nên không nhìn thấy tận mắt chỉ cảm nhận thôi.

Thục Nghi nắm vật mềm nhũn ấy như là một con giun, bàn tay ấm nóng vuốt ve cậu nhỏ, nâng niu đã tay rồi thì chuyển qua đặt môi mình lên đầu quy của vật nam tính ấy, mút từ từ, chậm rãi.

Thiên Phong bắt đầu không chú ý đến bộ phim mà anh có chút khó thở, anh cố gắng thả lỏng người ra cảm nhận được môi mềm, nóng của Thục Nghi đang di chuyển tiểu đệ anh một cách nhẹ nhàng và có phần vụng về nhưng như vậy đã là quá tốt với anh vì đây là lần đầu Thục Nghi dám cầm tiểu đệ và thưởng thức nó.

Đầu lưỡi Thục Nghi nhẹ nhàng liếm láp, mút từng chút một y như rằng cô đang ăn một que kem một cách ngon lành.

Thiên Phong bị cái miệng nhỏ ấm áp, ẩm ướt của cô bao lấy, da đầu tê dại hoàn toàn. Anh ngửa cổ thở dốc và rên khẽ từng tiếng, anh không ngờ Thục Nghi có thể ăn tiểu đệ anh một cách ngon lành so mới ban đầu và cho anh nhiều cảm giác kích thích đến như vậy.

"Ưm...tuyệt vờ" tiếng rên khẽ.

Thiên Phong đã kiềm nén ham muốn bản thân lại nhưng dường như anh muốn nhiều hơn thế nữa, muốn cho thọc vào rút ra trong khoang miệng cô. Dường như sự kìm nén không tác dụng đối với anh lúc này, bàn tay anh ấn nhẹ để giữ gáy cô, chậm rãi ra vào khoang miệng cô.

Thục Nghi phát hiện ra nó đã trở nên to lớn bất thường và nó đang nằm trong khoang miệng cô, Thục Nghi không nuốt được cũng không nhả ra được vì Thiên Phong đang giữ gáy cô chặt quá.

“Ư…ư…”

Rơi vào tình thế không ngờ tới, nước mắt Thục Nghi chảy ra.

Lục Thiên Phong không chịu được thở dồn dập, xen lẫn tiếng rên vì miệng nhỏ ướt nóng, chật chội này từng đợt khoái cảm, kích thích dâng trào theo nhịp ra vào bên dưới của cô.

“Bà xã! Anh…” giọng nói của Thiên Phong từ bao giờ đã không thành lời, chứng tỏ anh đang tận hưởng cảm giác lạ mà từ trước đến giờ Thục Nghi chưa bao giờ “làm” cho anh.

Thục Nghi nhẹ nhàng liếm láp, sau đó dùng hàm răng cọ cọ vào tiểu đệ của anh.

Không lâu sau Lục Thiên Phong tiếp tục ngửa cổ ra sau thở dốc, tay vẫn giữ chặt gáy cô, đâm vào rút ra khoảng mấy chục lần trong miệng cô, anh gầm lên phun hết chất trắng đục vào miệng Thục Nghi.

Mùi hương tanh nồng bao trùm không gian, Thục Nghi không thể nào nuốt nổi chúng nên cô nhả ra tay mình. Rồi lấy khăn lau tay và miệng cô.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.