Nhị sư tỷ vung tay mang Lâm Phong đi, mà trên đại điện Thủ Tọa Phong của Huyền Cơ Môn, lại có chút huyên náo.
- Người Vạn Kiếm Phái cũng sắp đến rồi nha!
- Nhanh thì năm ba ngày, chậm thì nửa tháng sẽ đến!
Trong Thủ Tọa Phong, năm bóng người ngồi ở trước bàn, trên bàn có một cái mâm lớn, trong mâm chất đầy hạt hướng dương ngũ vị hương, năm người vừa cắn hạt hướng dương, vừa nghiên cứu thảo luận.
Trên đại điện, có một người tùy ý ngồi ở trên ghế, tay phải chống đầu, tay trái thuần thục nhặt hạt hướng dương cắn ăn, hắn cũng không phát biểu, chỉ lẳng lặng nhìn năm người phía dưới thảo luận.
- Sự tình Đại Đạo Các, các ngươi thấy thế nào?
- Đã nháo lật trời, nghe nói người trong bách phong đang liều mạng tìm kiếm đệ tử tư chất nửa tinh, dù sao tiểu tử kia cũng quá sáng chói rồi!
- Thánh Thiên Phong, Tung Hoành Phong có chút không yên tĩnh, dù sao cũng có chút ma sát với tiểu gia hỏa kia!
- Mấy phong khác không quan trọng, chỉ là Thánh Thiên Phong có chút phiền phức, đợi chút nữa sai người mang một viên Bổ Thiên Đan qua là được!
- Hạt hướng dương ngũ vị hương này rất không tệ, cảm giác khi thảo luận sự tình càng có lực hơn, ai làm ra?
- Tiểu nha đầu ở Huyền Vũ Phong làm ra.
- Bảo nàng bán nhiều một chút, phương diện giá tiền không nên quá thiệt thòi là được!
Câu này là người ngồi ở trên đại điện nói.
- Này! Ngay cả môn chủ cũng động tâm, quả thật không tệ.
Lâm Phong buồn bực kể lại sự tình trong Đại Đạo Các cho Nhị sư tỷ, không chút giấu diếm, trên thực tế cũng không có gì phải giấu diếm.
Nhị sư tỷ làm sao cũng không thể đoán được sẽ là kết quả như thế, nếu nói cho những người kia, không biết sẽ là cảnh tượng như thế nào.
Ngộ Đạo Trà trong truyền thuyết, có tiền cũng mua không được, tương truyền có người tu vi Độ Kiếp viên mãn, nhưng thủy chung không cách nào vượt qua một bước cuối cùng, dưới cơ duyên xảo hợp ngửi được hương trà, liền tiến vào trạng thái đốn ngộ, cuối cùng dẫn tới Thiên Kiếp phá không phi thăng.
Lâm Phong thì tốt rồi, uống hai chén không có một tia đốn ngộ, lại chỉ muốn đi tiểu, cái này để Nhị sư tỷ buồn bực không thôi.
Nhị sư tỷ khống chế Long Mã tiến về phía Thủ Tọa Phong, hôm nay nàng là quyết tâm muốn khảo thí tư chất của Lâm Phong lần nữa, có lẽ ngày đó người khảo thí dùng pháp bảo xảy ra vấn đề cũng khó nói, nếu không tu vi Linh Đài kỳ ngang nhau, vì cái gì con hàng này mạnh như vậy.
Lâm Phong cũng giật mình, mặc dù mình không hoàn thành mười tầng linh đài, nhưng cũng có thể phát huy ra lực lượng cường đại như thế, lấy thiên tư của Phó Cảnh Thiên và Lăng Ba Tiên Tử, chí ít sẽ không thua đệ tử tu vi Linh Đài ngũ phẩm, thế nhưng ở trước mặt mình lại không chịu nổi một kích.
Trên Thủ Tọa Phong, Nhị sư tỷ tự mình kích hoạt pháp bảo, pháp bảo này là một Cốt Kính, sau khi khởi động, Cốt Kính sẽ quét ra một tia sáng, tia sáng chiếu lên thân người, có thể từ trong Cốt Kính quan sát tình huống cặn kẽ.
Lâm Phong lại cảm thấy, cái đồ chơi này rất giống máy hồng ngoại kiếp trước, Lâm Phong ở trong Cốt Kính, toàn bộ thân hình đen nhánh, đây là tiêu chuẩn phán đoán của Cốt Kính.
Cốt Kính chiếu xạ ra hình người càng trắng, tư chất sẽ càng cao, mà càng đen, tư chất sẽ càng thấp.
Cốt Kính cho ra đánh giá, Lâm Phong không ngoài ý muốn vẫn là tư chất nửa tinh, thậm chí Nhị sư tỷ còn mời đến mấy lão giả, mấy người kia ánh mắt độc đáo, còn am hiểu các loại phương thức giám định tư chất.
Mấy người thi triển thủ đoạn một lần, kết hợp với tình huống của Cốt Kính, mấy người cho ra đáp án khẳng định.
- Không phải vô tinh, nhưng tư chất tuyệt đối với không vượt qua nhất tinh!
Nói cách khác, Lâm Phong chính là tư chất nửa tinh, đây là câu đố lớn nhất của Huyền Cơ Môn từ khi lập môn tới nay, cơ hồ tất cả mọi người đang suy đoán tư chất chân thực của Lâm Phong là gì.
Rất nhiều người cảm thấy hắn tuyệt đối có tư chất trên cửu tinh, chẳng qua là lúc đầu đệ tử khảo thí lười biếng, hoặc pháp bảo xảy ra vấn đề, mới giám định sai lầm.
Nhưng lần này, mấy đại nhân vật đều cho ra đáp án, như vậy tư chất của Lâm Phong không thể nghi ngờ đã được xác định.
Chỉ là mọi người chưa bao giờ thấy qua sự tình kỳ lạ như vậy, tư chất nửa tinh lại bá đạo như thế sao.
Chính như năm người trên Thủ Tọa Phong nói, các phong ở sau hành trình Phi Lưu Giản đã có hành động, khi thành tích ở Đại Đạo Các vừa ra, các phong càng điên đồng tìm kiếm đệ tử khắp nơi.
Chỉ bất quá lần này yêu cầu có chút kỳ hoa, chỉ lấy tư chất nửa tinh.
Xem ra mọi người đều muốn phục chế một “Lâm Phong” khác, chí ít từ tình huống trước mắt đến xem, Lâm Phong vẫn có hi vọng rất lớn đột phá Kim Đan kỳ.
Các phong đều thịnh truyền, đều đang hành động, trong lúc nhất thời toàn bộ Huyền Cơ Môn sức sống dào dạt.
Một ngày này, trước sơn môn Huyền Cơ Môn, có mấy ngàn đệ tử tập kết, do một lão nhân hiền lành dẫn đầu, hắn chống quải trượng, lưng còng, con mắt luôn híp thành một sợi tuyến.
Đây là trưởng lão ngoại sự Không Hư Tử của Huyền Cơ Môn, chuyên môn xử lý sự tình đối ngoại, những năm gần đây đã rất ít xuất hiện, đa số sự tình đều phân công cho bách phong đi chấp hành.
Không ít người suy đoán, lần này có chuyện gì quan trọng, mới để cho Không Hư Tử rời núi, phải biết bách phong phong chủ thế hệ này, đều phải gọi hắn một tiếng sư thúc hoặc trưởng lão.
Xa xa, một chiếc phi thuyền to lớn xuất hiện ở trong tầm mắt, trên cồ xí thêu đồ án mấy vạn thanh kiếm cắm vào đại địa, toàn bộ Tu Chân giới, dám dùng tiêu chí này chỉ có một nhà.
Vạn Kiếm Phái, một trong ngũ đại tiên môn hiện tại, cũng là môn phái hơn một ngàn năm trước dồn Huyền Cơ Môn từ trong ngũ đại tiên môn xuống dưới.
Người Huyền Cơ Môn nhìn về phía phi thuyền, đều mang theo lửa giận, đây là cừu hận cực lớn.
Thời điểm thuyền sắp đến sơn môn của Huyền Cơ Môn mới bỏ neo, thân tàu triển khai hai cánh, vô số quang ảnh hiển hiện, hơn vạn thanh phi kiếm xuyên thẳng không trung, không ít bóng người chậm rãi hạ xuống.
Người dẫn đầu tuổi tác chỉ hơn bốn mươi, thân thể hơi mập, mặc hoa phục, thần thái có chút ngạo khí.
Đệ tử Vạn Kiếm Môn phía sau hắn càng vênh váo tự đắc, không ai bì nổi, từng cái mũi vểnh lên trời, đây là kiêu ngạo của bọn hắn, xuất thân ngũ đại tiên môn, chỉ nói ra cũng là một loại vinh quang.
Trái lại chúng đệ tử của Huyền Cơ Môn, trong mắt lóe lên lửa giận, nhưng không nói một lời, loại trường hợp trọng yếu này cực kì chú trọng lễ nghi.
Không Hư Tử không để ý thái độ của đối phương, chậm rãi nghênh đón, có chút nhiệt tình nắm tay Bàn đạo nhân nói:
- Vị này hẳn là Hứa Lương Thần Hứa trưởng lão đi, lão phu trưởng lão ngoại sự Không Hư Tử của Huyền Cơ Môn, chờ đợi đã lâu!
Hứa Lương Thần có chút ghét bỏ rút tay về, thanh âm khá cao nói:
- Không Hư trưởng lão đúng không, gần đây Vạn Kiếm Phái chúng ta bận chuyện, không thể trì hoãn nhiều, quý phái sớm an bài, để đệ tử Vạn Kiếm Phái chúng ta xông bí cảnh Sơn Hải Nhai đi!
Không Hư Tử cười nói:
- Yên tâm, hết thảy đã chuẩn bị sẵn sàng, sau bảy ngày chính là thời điểm Sơn Hải Nhai mở ra, mời chư vị theo ta đi tới chỗ nghỉ ngơi!
Lần này Huyền Cơ Môn điều vài ngọn núi cách gần Sơn Hải Nhai làm địa điểm tiếp khách.
Hứa Lương Thần gật đầu nói:
- Các ngươi làm không tệ, nếu còn có bảy ngày, vừa vặn để đệ tử Vạn Kiếm Phái chúng ta thăm viếng bốn phía, cùng các vị sư điệt luận bàn kỹ nghệ một chút.
Trong mắt Không Hư Tử hiện lên thần sắc không vui, nhưng đảo mắt liền bị hắn che giấu, vui cười hớn hở nói:
- Sự tình luận bàn kỹ nghệ, nếu quý phái có hứng thú có thể đợi ta đến an bài, nếu tùy tiện đến cửa, mọi người nổi lên xung đột, sợ làm tổn thương đệ tử quý phái liền không có ý tứ.
Hứa Lương Thần lạnh nhạt nói:
- Yên tâm đi, luận bàn tỷ thí có tử thương là không thể tránh được, chúng ta cũng là người giảng đạo lý.
Hắn hào phóng nói, đệ tử sau lưng càng lộ vẻ trào phúng, từng cái kiêu ngạo không thôi, cực kỳ tự tin.
Hứa Lương Thần ra lệnh một tiếng, mọi người tiến về phía cư xá, không thèm nhìn ý kiến của Huyền Cơ Môn.