Thịnh Thế Vinh Sủng

Chương-163




Chương 132-1

Tuy rằng A Nguyên là nữ xuyên không, nhưng đối với loại hành động tư bôn tràn ngập tình cảm lãng mạn, tràn ngập tình yêu thuần khiết này thì vẫn luôn không đồng tình lắm.

Ở cổ đại, một nữ nhân có thanh danh không tốt sẽ liên lụy tới toàn bộ nữ nhi gia tộc. Nữ nhân này tư bôn là chuyện nhỏ, bản thân chạy về phía hạnh phúc chân chính đãbao giờ nghĩ tới các tỷ muội ở quê nhà bị người người chỉ trỏ chưa?

Làm người không nên ích kỷ như vậy, đúng không?

Nếu hưởng sự dưỡng dục của gia tộc, đương nhiên nên suy nghĩ cho gia tộc, muốn tùy tâm sở dục, Công chúa điện hạ kiến nghị là không bằng lại xuyên một phen, đầu thaimột lần nữa, không có gia tộc liền có thể tùy tiện tư bôn.

Thấy Ngũ Công chúa nhắc tới tư bôn, mặt nữ nhân này liền đỏ lên, có chút ngượng, vừa ngẩng đầu thì thấy vẻ mặt A Nguyên có vài phần coi khinh, nàng chỉ cảm thấy bị tổn thương, lại không dám nói gì đó, chỉ khóc lóc cầu xin Ngũ Công chúa: “Còn cầu Điện hạ giúp đỡ tiểu nữ, hiện giờ người nọ trở về nhà nói là phải đón dâu, ta tính cái gì đâu?” Dừng một chút, thấy Ngũ Công chúa bất động, cũng chỉ khóc ròng nói: “Còn có đứa con đáng thương kia của ta thì tính là gì?” Nàng nhắc tới đứa bé quả nhiên khiến Ngũ Công chúa có chút biến đổi.

“Bổn cung là Công chúa, cũng không tiện tham gia vào chuyện nhà người ta.” Ngũ Công chúa thấy nàng đáng thương thật, cũng than một tiếng, lúc sau liền ôn hòa mànói: “Chỗ Tẩu tử hiện giờ thân mình nặng nề, không bằng bổn cung tìm cho ngươi mộttòa nhà ở bên ngoài, để ở tạm. Ngày sau hoặc về nhà, hoặc gả chồng, đều tùy ngươi, thế nào?”

Nữ nhân này nghe ý tứ không quản trong lời Ngũ Công chúa, tức khắc quỳ gối trước mặt Ngũ Công chúa, dùng sức dập đầu, miệng cầu xin: “Điện hạ giúp tiểu nữ với, hiệngiờ muội muội là phu nhân thế tử phủ Quốc công, chút việc nhỏ này chỉ như uống miếng nước thôi, chỉ cần một câu của Điện hạ tiểu nữ liền có thể đàng hoàng gả đilàm thê tử của chàng, nhìn vào tình cảm của ta và Nhị muội muội năm đó, để đứa con đáng thương của ta có chỗ dựa.” nói xong, liền khóc lóc tới ôm chânNgũ Công chúa, bị quát lớn, liền nức nở nói: “Chỉ cần tiểu nữ có chốn về, nhất định không trở về nhà khiến mẫu thân, khiến Nhị muội muội vì tiểu nữ mà hao tổn tinh thần.”

Ngụ ý là nếuNgũ Công chúa mặc kệ, vị này liền phải về nhà mẹ đẻ, hôm nay đi làm phiền Khánh đại phu nhân.

Ngũ công chúa nghe ra trong đó có ý uy hiếp, tuy có cảm nữ nhân nàytrong lúc nôn nóng nói không lựa lời, nhưng rốt cuộc thay đổi sắc mặt.

Nàng vốn là không phải một người thập phần hiền lành, nghe xong lời này, vẻ mặt liền lãnh đạm, nhàn nhạt mà nói, “một khi đã như vậy, bổn cung không còn lời nào để nói, tiễn khách thôi vậy.” Dứt lời liền có mấy cung nữ đi lên kéo nữ nhân này xuống, thấy nàng khóc khóc rấm rứt, kêu xin tha mà bị kéo đi, Ngũ Công chúa đột nhiên uống mấy ngụm trà rồi mới tức giận nói với A Nguyên đang tò mò: “Nhìn một cái xem đây là thân thích kiểu gì! không phải vì đại tẩu tử ta đã đuổi nàng ta ra khỏi cửa rồi!” Thấy Phò mã nhà mình ân cần xoa bóp vai cho mình, nàng bèn thở dài với A Nguyên, “Gả cho người, ta cảm thấy không giống mình nữa.”

“Làm vợ người ta đương nhiên không tự tại như trước.” A Nguyên thấy đến việc nhà của Khánh đại phu nhân mà Ngũ Công chúa cũng giúp đỡ, liền cười hỏi: “Nếu khôngphải tâm địa Hoàng tỷ tốt thì ai kiên nhẫn với nàng ta chứ?”

“Ta cũng chỉ sợ nàng ta làm tẩu tử phải lo lắng.” Ngũ Công chúa có chút lãnh đạm mànói: “Người này là tỷ tỷ ruột của đại tẩu tử, trước kia vì thương hộ không có được hônsự với nhà cao cửa rộng, không biết ở đâu ra mà quen biết được tiểu công tử Hầu phủ, tình đầu ý hợp, tư bôn với nhau. hiện giờ người ta đã hồi phủ, buông tay với mẹ con nàng ta, nàng ta liền cuống cuồng…” thấy A Nguyên yên lặng nghe, Ngũ Công chúa liền tiếp tục nói:“Hầu phủ kia cũng không phải kẻ bội tình bạc nghĩa, chỉ là ghét bỏ thanh danh tư bôn của nàng không tốt, bởi vậy đồng ý để nàng làm nhị phòng, nàngkhông chịu, lại nghe nói hiện giờ đại tẩu tử đã gả vàoCông phủ, liền tìm tới cửa.”

Nếu để cho Ngũ Công chúa nói thìnữ nhân đỉnh đạc tới cửa phủ Định Quốc công xin giúp đỡ, thật sự là có chút ích kỷ.

Để người khác biết Khánh đại phu nhân còn có một tỷ tỷ tư bôn sẽ nghĩ thế nào về tẩu ấy?

Quốc công nhà cao cửa rộng như vậy, một bước không cẩn thận chính là cái chết, nữ nhân này chỉ nghĩ đến ấm ức của bản thân, song không nghĩ tới muội muội ở Công phủ là gian nan cỡ nào, cũng khiến trái tim Công chúa lạnh lẽo.

Nhà chồng khắc nghiệt chút, Khánh đại phu nhân có thể phải thắt cổ!

“Nàng muốn làm thê?” A Nguyên khẽ nhíu mày.

“Nàng còn khuyến khích mẫu thân nhà mẹ đẻ tới cầu tình, mẫu thân…” ‘mẫu thân’Ngũ Công chúa nhắc đến lúc này lúc này chính là phu nhân Định Quốc Công,Ngũ Công chúa hơi nhíu mày nói: “Mẫu thân thực coi trọng sức khỏe của đại tẩu tử, chỉ sợ tẩu ấy phí công, nào dám để tẩu tử nghe được lời ích kỷ như vậy? Ngươi cũng biết, tẩu tử kia của ta là người hiếu thắng, trước kia ta cũng từng mơ hồ nghe nàng nhắc tới tỷ tỷ này, mỗi khi nhắc tới đều tức giận, hiện giờ nghe được chuyện này thì nào có chỗ nào tốt được?” Phu nhân Định Quốc Công cũng phát sầu, Ngũ Công chúa trong lòng không nỡ, mới ôm việc này.

“Là Hầu phủ nhà ai?” A Nguyên khó mà nói trong này ai đúng ai sai, nghi hoặc hỏi.

Tư bôn cũng không phải là một người không phải. Nữ nhân này đương nhiên khôngđúng, nhưng nam nhân sau khi tư bôn lại vứt bỏ ái nhân trở về nhà, để A Nguyên nóithì cũng thực không ra gì.

Khóe miệng Ngũ Công chúa giật giật, lại không có nói ra.

Thấy sắc mặt nàng không đúng lắm, A Nguyên thình thịch trong lòng.

Lớn như vậy nàng chưa từng thấy Ngũ Công chúa khó xử đến vậy.

“Là……” Ngũ Công chúa vặn vẹo ngón tay của mình, có chút chần chờ mà nói: “Đây cũng nguyên do ta không muốn làm lớn việc này.” Thấy A Nguyên dướn người lại đây, thấy trong phòng tả hữu đều là người thân cận, xưa nayNgũ Công chúa không có gì dấu diếm A Nguyên, liền than một tiếng nói: “Là tiểu tử nhà mẹ đẻ Thái tử phi.” Thấy A Nguyên hơi hơi biến sắc, vội vàng nói: “Cũng không phải người trong tộc, nhưng đúng là cháu ruột thịt của Trung Tĩnh hầu, ở cũng thực sự gần phủ Trung Tĩnh hầu, chuyện này liên lụy Thái tử phi, ta nào dám làm chủ đâu?”

“Cái này không được tốt lắm.” A Nguyên nghĩ kĩ một lát, liền thấp giọng nói với Ngũ Công chúa: “hiện giờ cung Thái Tử không yên ổn, nếu nhà mẹ đẻ Thái tử phi xảy ra chuyện như vậy, thể diện của Thái tử phi xem như mất, chẳng phải sẽ khiến tiểu nhân đắc ý?”

“Vì cái này, ta vừa mới để nàng ta…” Ngũ Công chúa chỉ ra bên ngoài, nhàn nhạt mànói: “Giữ lại trong phủ Công chúa, không dám cho nàng ta tùy tiện đi lại bên ngoài.”

hiện giờ Thái tử phi không thể tức giận, nếu để tiểu nhân bắt được nhược điểm này, tuy rằng không phải tội lỗi chém đầu gì cả, nhưng thanh danh lại hư tổn, chỉ sợ mộthơi thở cũng không còn.

“Nếu Hoàng tỷ tiện thì vẫn nên truyền lời với Thái tử phi một cái.” A Nguyên liền khuyên nhủ: “Bằng không ngày sau có xảy ra cái gì, xem như Hoàng tỷ đã làm chút gì đó tong chuyện này.”Rốt cuộc có chút không yên lòng, liền mắng, “ Tiểu tử này đangyên đang lành thì cứ tiếp tục tư bôn đi, vì sao còn phải về kinh? Bỏ vợ bỏ con, quả thậtlà súc sinh!” Mắng loạn xạ một hồi, lúc này mới lau mặt, có chút chán nản mà nói: “Hoặc là cứ để bọn họ thành thân đi.” Nếu tư bôn, tất nhiên là từng có cảm tình thật, A Nguyên cũng cảm thấy tra nam như vậy không cần lại đi gây họa cho cô nương nhà người khác.

Ngũ công chúa nhìn A Nguyên, muốn nói lại thôi.

“Lại làm sao thế?” A Nguyên hôm nay quả thực là bị bạo kích, thấy Ngũ Công chúa vậy mà vẫn còn có chuyện muốn nói, thật sự cảm thấy không tốt, trong lòng thấp thỏm.

Ngũ Công chúa hàm súc cười cười, tâm nói ở đây không biết là ai tương đối xui xẻo.

A Dung thấy dáng vẻ này củaNgũ Công chúa, rất có mắt nhìn mà châm trà đứa đến bên miệng A Nguyên, chờ cho nàng hạ nhiệt.

“Ngươi biết cô nương đính hôn với tên kia là ai không?”

“Nhà ai?”

“Nhà Mẫn thượng thư.” Ngũ Công chúa nói xong nhanh chóng quay đầu đi, không nhìn vẻ mặt nhăn nhó của A Nguyên.

“Chuyện này, chuyện này…” Nửa ngày không nói nên lời, A Nguyên tức tốc uống nước trà A Dung rót cho mình, giọng nói kinh ngạc: “Sao có thể trùng hợp như vậy?” Dừngmột chút, lại kinh ngạc nói: “Chẳng lẽ biểu tiểu thư nhà ông ta?”

“Nghe nói là vậy.” Ngũ Công chúa liền thở dài nói: “đã nhiều ngày ta đã hỏi thămở bên ngoài, tuy rằng tuổi nam nhân kia có chút lớn, nhưng trong nhà hắn vẫn luôn nó là du học bên ngoài, không có phong thanh gì.” Thấy A Nguyên gật đầu, Ngũ Công chúa tiếp tục nói: “Biểu tiểu thư nhà Mẫn thượng thư này trong nhà quan chức cũng khôngcao, bởi vậy đính với dòng bên của Hầu phủ cũng coi như duyên trời tác hợp, ai biết trong đó có chuyện như vậy đâu?” Muốn Ngũ Công chúa nói thì, dám lừa gạt mộtngười sắp nhập Các, cũng thật là não tàn.

Chuyện bỏ trốn này, thân cận hơn liền không thể dấu diếm, đây chẳng phải thay Thái tử phi kết thù sao?

Tuy không phải khuê nữ ruột, nhưng bị lừa gạt như vậy, Mẫn thượng thư không hận chết một nhà Thái tử phimới là lạ.

nói tới đây, Ngũ Công chúa liền nhìn A Nguyên mặt mày ủ ê, ánh mắt lộ ra mong đợi.

“Ta nhớ rõ, ngươi và Mẫn thượng thư quan hệ không tồi?” Ngũ công chúa đôi mắt lóe sáng hỏi.

“Dù không tồi, gặp phải chuyện như vậy, cũng đều trở mặt.” A Nguyên không muốn để chuyện khổ sai như vậy rơi xuống đầu mình, lúc này sẽ không chịu nhận lời. Tuy nhiênkhông phải việc nhà mình, nhưng nói cho cùng liên lụy tới Thái thử phi nàng vẫn luôn luôn kính yêu, chần chờ một chút, A Nguyên liền nhẹ giọng nói vớiNgũ Công chúa: “Để Thái tử phi biết chuyện này cũng không tác dụng gì, còn khiến tẩu ấy lo lắng, tội gì đến tai.” Thấy Ngũ Công chúa cũng hết đường xoay xở, nàng liền nghĩ ra một ý, vẫy vẫy Ngũ Công chúa lại, nói: “Hoàng tỷ đi tìm Trung Tĩnh hầu đi, Hầu gia là người đoan chính, tất nhiên sẽ có kết quả.”

Trung Tĩnh hầu là cha Thái tử phi, cũng là tổ phụ của đệ muội tương lai A Tuệ của A Nguyên, thập phần khôn khéo, nói vậy sẽ không khiến chuyện như vậy nháo đại.

“hiện giờ, cũng chỉ có thể như thế.” Ngũ Công chúa liền than một tiếng.

một cái vòng luẩn quẩn như vậy cũng khiến A Nguyên mê mê hoặc hoặc, tâm trạng tốt vừa xuất cung cũng biến mất, nhưng ngược lại Ngũ Công chúa lại suy nghĩ cẩn thận quan ải trong chuyện này liền tâm tình sáng sủa lên rất nhiều, liền cười hỏi A Nguyên: “Hôm kia Nhị Hoàng tỷ mất, ta nghĩ tâm trạng Hoàng tổ mẫu và Phụ hoàng đều khôngđược tốt, bởi vậy nói giỡn cũng không dám, ngươi cũng không xuất cung, hiện giờ trong cung tốt chưa?”

“Coi như không tệ, chỉ là ta thấy Hoàng bá phụ là lạ, thực thần bí.” A Nguyên cũng thực thần bí mà nói.

Ngũ công chúa quả nhiên có hứng thú, chỉ là thấy A Nguyên cũng nói không nên lời, liền dựa vào tấm đệm da bạch hồ phía sau, cười nói, “Chỉ cần tâm tìnhPhụ hoàng tốt, chúng ta có thể vui sướng gặp nhau.”

“Ta sẽ thu xếp thật tốt cho biểu tỷ.” Khánh Quang ở bên muốn lên tiếng đã lâu, lúc này liền ân cần nói.

“Chàng vẫn nên tốt lành mà đi theo ta đi.” Ngũ công chúa mỉm cười nhìn Khánh Quang, liền thấy mặt tiểu biểu đệ chậm rãi đỏ lên, cúi đầu xoắn góc áo không nói lời nào, cảm thấy biểu đệ này lúc nào cũng đều cực kỳ đáng yêu, cười nói: “hiện giờ, takhông rời khỏi chàng được.” nói xong còn nhéo nhéo tay biểu đệ.

A Nguyên bị năng lực lời ngon tiếng ngọt này của Hoàng tỷ dọa sợ ngây người, thấy đôi mắt tiểu biểu đệ này sáng lấp lánh, liền đặt tay lên ngực thở dài: “Nàng là tâm của ta, nàng là gan của ta, nàng là sinh mệnh của ta…”

“Khụ!” A Dung cảm thấy lời âu yếm này có vẻ như không phải nói cho mình, liền khôngvui vẻ như vậy, ra hiệu một tiếng.

Ngũ công chúa đã nhảy dựng lên lấy hạt dưa ném vào đầu A Nguyên, phía sau còn có tiểu biểu đệ ân cần cung cấp đạn dược, đặt từng viên hạt dưa vào trong tay Ngũ Công chúa, thấy Công chúa xấu xa trước đây toàn ăn hiếp mình bị biểu tỷ đập, đặc biệt vui vẻ mà kêu lên: “Biểu tỷ nhiệt tình lên!”

“Được lắm!” A Nguyên cũng nhảy dựng, giơ ấm trà trên tay lên, vừa ngẩng đầu thấy ánh mắt sáng ngời của Ngũ Công chúa, cười mỉa mà buông xuống thứ đồ lớn dễ gâysự cố này, nhặt đậu phụ bên cạnh lên, hướng về phía Ngũ Công chúa…. ở đằng sau là Khánh Quang mà ném, quả nhiên Ngũ sức chiến đấu cặn bã này kêu thảm thiết mộttiếng rồi ngã xuống đất không dậy nổi, lúc này mới đắc ý mà cười to một tiếng, vặn vẹo người, chỉ vào Ngũ Công chúa tức muốn chết mà kiêu ngạo gào lên: “Bổn cung là thiên hạ vô địch!” Mời cảm ơn hậu cung bất bại của nàng!

“Bổn cung liều mạng với ngươi!” Ngũ Công chúa thấy Phò mã bị đánh, giận tím mặt, quay đầu liền ném bánh hoa quế mềm mại đến trên đầu A Dung, nhìn A Nguyên ngây dại mà hung tợn nói: “Chỉ ta có Phò mã sao?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.