Thịnh Thế Khói Lửa

Chương 163: Đen ăn đen




Sự xuất hiện của Bán Thế Hiểu Hiểu làm cho Cuồng Thần cảnh giác. Nữ nhân này bình thường rất ít xuất hiện. Cho dù Thần Điện và Bán Thế loạn nháo thế nào, thậm chí là thời điểm hung hiểm nhất, cô ta đều không nhúng tay vào. Như thế nào hôm nay đột nhiên lại chạy tới? Mặc dù cô ta chỉ đến một mình nhưng Cuồng Thần đúng là không có can đảm động tới cô ta. Bán Thế Hiểu Hiểu chỉ dùng ngắn ngủn một đoạn thời gian liền tổ chức xong một cái Bán Thế gia tộc. Cho dù bản thân không phải là lão đại nhưng thực lực trên tay cô ta không thấp hơn Cuồng Thần là mấy.

Cuồng Thần chỉnh đốn tâm tư một chút, trên mặt hiện lên một tia mĩm cười.

“Đương nhiên có thể. Bất quá, Khờ Dại giết mấy đường chủ của bọn ta, chỉ sợ những người đó sẽ không nể mặt a.” – Cuồng Thần vừa nói vừa đưa mắt nhìn qua đám người đang đánh thống lĩnh boss.

“Ý của ngươi là… kêu ta giết cả đám người đó đến khi nào bọn họ đồng ý mới thôi?” – Hiểu Hiểu mặt không biểu tình hỏi lại. Âm thanh đạm mạc. Những người bên cạnh nghe xong thì cười rộ lên.

Cuồng Thần trong mắt hiện lên một tia băng lãnh. Trước một đám người mà không nể mặt mũi hắn à… nên giết cô ta không? Bất quá rất nhanh hắn liền bỏ qua chủ ý này. Bán Thế Hiểu Hiểu không nổi danh. Thay vì giết cô ta thì đi giết Khờ Dại hữu dụng hơn. Hơn nữa, giết Hiểu Hiểu sẽ tạo ra hiềm khích với cả gia tộc Bán Thế. Trong khi hiện tại chỉ có một mình Khờ Dại đối địch cùng Thần Điện mà thôi. Vấn đề bên nặng bên nhẹ, Cuồng Thần vẫn biết rõ ràng.

“Nghe nói chủ đội của Thần Điện đang ở Biển Sâu di tích đánh Ba vĩ giao long đúng không?” – Hiểu Hiểu còn không đợi Cuồng Thần trả lời đã nói thêm một câu.

Sắc mặt Cuồng Thần phút chốc trở nên cực kỳ khó coi. Lần này đến Cực Bắc Băng Nguyên đánh thống lĩnh boss, hắn không mang chủ đội theo, chỉ mang theo hai kiếm khách chủ lực mà thôi. Hiện tại đang vây công thống lĩnh boss là đoàn đội hạng hai. Đến đại lục khác, Cuồng Thần dù sao cũng có chút lo lắng, vì vậy hắn không dám để chủ đội đi mạo hiểm. Lại nói, hiện tại trên thế giới có rất nhiều bang hội muốn kiến thành. Cách thức đánh thống lĩnh boss mọi người đều hiểu rõ, chẳng có khó khăn như những người đi tiên phong. Bọn họ chỉ cần tìm đủ nhân số, lực công kích ổn định, liền không có vấn đề.

“Ồ… là ai truyền tin tức thế?” – Cuồng Thần coi như thông minh, không phủ nhận cũng không thừa nhận, đem vấn đề lộn ngược trở về. Hắn tính toán trong lòng, lát nữa phải lệnh cho chủ đội chuyển địa điểm ngay lập tức. Thần Điện mới kiến lập không lâu. Mặc dù bọn họ rất nhanh đã tạo tiếng tăm, nhưng người muốn gây phiền toái cho Thần Điện càng lúc càng nhiều.

“Ta có thể lĩnh người được rồi chứ?” – Hiểu Hiểu không trả lời, chỉ trưng ra một bộ mặt cười ngượng. Vẻ mặt kia là do không có thói quen mĩm cười.

“Không tiễn.” – Cuồng Thần rốt cuộc phóng người.

Ra khỏi thôn, Bán Thế Hiểu Hiểu liền gia nhập đội ngũ. Cô vốn đến đây xoát quái thăng cấp, không nghĩ tới sẽ gặp bọn Âm Huyết.

Âm Huyết giới thiệu Hỉ Ca cho Hiểu Hiểu làm quen. Hiểu Hiểu là phó bang chủ. Nhưng nhìn biểu hiện của Âm Huyết thì lực ảnh hưởng của Hiểu Hiểu so với Khờ Dại còn muốn lớn hơn. Chính là Hiểu Hiểu không thích ra mặt mà thôi. Thực lực mạnh, trên bảng tổng hợp duy trì vị trí lâu như vậy, nhưng rất ít người nhận thức Hiểu Hiểu, đây không phải là chuyện đơn giản nha. Đúng là Hiểu Hiểu rất trầm mặc, ngẫu nhiên nhìn thấy cô nghiêm mặt mĩm cười cũng là một loại nhạc thú. Nghe bọn Âm Huyết đi làm nhiệm vụ, Hiểu Hiểu quyết định không đi xoát quái mà cùng mọi người đi đánh Tuyết Long Ngạc tinh anh. Đội ngũ nhiều thêm một vũ giả 86 cấp, nhiệm vụ liền dễ giải quyết.

Băng Xuyên Giáp toàn là Tuyết Long Ngạc. Giết một số lượng nhất định Tuyết Long Ngạc sẽ dẫn ra tinh anh quái. Thế là Thời Tiết và Âm Huyết đi dụ quái. Hiểu Hiểu phóng quần công khống chế kỹ năng, sau đó Hỉ Ca quăng ra quần công công kích. Mặc dù quái nơi này có kháng tính rất cao, nhưng Hỉ Ca chỉ cần phóng ra 3 lần quần công liền giết xong một đám quái. Hiện tại Hỉ Ca mới học 2 cái quần công kỹ năng, được cái tốc độ công kích của cônhanh, do thời gian làm lạnh ngắn, tính tới tính lui không sai biệt lắm. Nhìn một đám lại một dám Tuyết Long Ngạc ngã xuống, tâm tình của Hiểu Hiểu tựa hồ rất tốt, khóe miệng hơi nhếch lên. Theo lời của Âm Huyết thì đây là biểu hiện vui vẻ nhất của phó bang chủ bọn họ. Đánh nửa ngày, cuối cùng Tuyết Long Ngạc tinh anh cũng xuất hiện. Có điều, sau khi giết con tinh anh quái, không thấy đồng tử nào rớt ra. Hỉ Ca bỗng nhiên có dự cảm không lành. Chỉ sợ nhiệm vụ này không hề đơn giản như họ nghĩ.

… Tám giờ sau.

Năm người ngồi ở Băng Xuyên Giáp, trừ bỏ Hiểu Hiểu, bốn người còn lại đều mang vẻ mặt đờ đẫn. Âm Huyết cầm ổ bánh mì, vừa ăn vừa nhìn một đám thi thể Tuyết Long Ngạc trước mặt, thật sâu thở dài. Hắn dạo qua diễn đàn mới biết, Tuyết Long Ngạc tinh anh có xác suất bạo dẫn đồng tử là 1%. Nói cách khác, nếu vận khí của bọn họ không tốt, có lẽ phải thực sự giết 100 con tinh anh mới lấy tới một đôi đồng tử.

“Hỉ Ca, xoát quái.” – Hiểu Hiểu ăn no xong, vỗ vỗ tay đứng lên, tâm tình khoái trá, thật lâu rồi mới tìm được một tay thuật sĩ hữu dụng. Hiểu Hiểu nhìn Hỉ Ca, trong đầu âm thầm tính toán.

“… Hiểu Hiểu, ngươi không biết mệt hả?” – Hỉ Ca thật muốn hỏng mất. Xoát quái với đám cuồng nhân trong thời gian dài đúng là mệt lả người. Ưu điểm duy nhất là cô đã lên 80 cấp. Sau khi lên cấp 80, Hỉ Ca học được quần công kỹ năng cuối cùng của thuật sĩ là băng vũ. Bắt đầu từ bây giờ, nếu muốn có thêm kỹ năng phải dựa vào kỹ năng thư rồi.

“Không mệt a. Không phải vừa ăn bánh mì tăng lực sao?” – Hiểu Hiểu vẻ mặt khó hiểu nhìn Hỉ Ca. Thể lực bổ sung đầy rồi thì làm sao thấy mệt nhỉ?

“…” – Hỉ Ca câm nín nghĩ, được rồi, nguyên lai mình là người đến từ sao Hỏa.

Bọn Hỉ Ca đang hăng hái xoát quái, kênh thế giới lại nổ ra một sự kiện lớn. Bọn Cuồng Thần ở Băng Xuyên Giáp đánh thống lĩnh boss xong, còn chưa kịp trở về đã bị người khác bao vây.

Lần trước là bọn Cuồng Thần phong tỏa cái thôn nhỏ không cho người khác rời đi. Lần này thì bị người khác bao vây không cho rời đi. Bọn Cuồng Thần đúng là vận cẩu thí. Không nghĩ tới trong cái thôn nho nhỏ kia có hai vị cao tầng của Huyết Sát Giang Hồ.

Huyết Sát Giang Hồ là một trong bát đại bang phái, thành lập ở Tây Vực Sa Hải. Bọn họ kiến bang trễ, tổng đàn ở rất xa thành chủ, cho nên không xích mích với Kinh Lôi Hội. Đây là bang hội nổi lên sau khi Mỹ Nhân Bang biến mất. Bình thường bọn họ không làm động thái gì quá lớn. Hồi Hỉ Ca giữ chức phó bang chủ của Vực Sâu mới chú ý tìm hiểu mà thôi.

Theo lý thuyết, cho dù thành viên của mình bị vây nhốt, dựa theo thái độ bình thường của Huyết Sát Giang Hồ mà nói, bọn họ hẳn là không có thái độ kích động như vậy mới đúng. Thế mà hiện tại, Huyết Sát xuất động toàn bộ thành viên chạy đến Cực Bắc Băng Nguyên. Hỉ Ca cảm thấy, Cuồng Thần đã đắc tội không đúng người rồi.

Địa điểm thống lĩnh boss xuất hiện lần này, ngẫm lại, thiệt là có ý tứ nha. Ngay bên cạnh có điểm hồi sinh, sau khi chết liền có thể sống lại. Thời điểm xoát quái đúng là rất tiện lợi. Bất quá, người chơi không thể tự sát để thoát khỏi vùng đất này, cách duy nhất để rời đi là cuốc bộ.

Chẳng lẽ là trùng hợp? Vì sao cao tầng của Huyết Sát Giang Hồ lại chạy đến đây? Tin tức thống lĩnh boss xuất hiện sao lại lọt ra ngoài? Rồi vì hai lãnh đạo cao tầng bị người nhốt thì Huyết Sát liền xuất động toàn quân đi bao vây người ta? Đây có thể nói là… đen ăn đen?!

Thật muốn biết rốt cuộc là ai đã nghĩ ra biện pháp tuyệt hảo như vậy. Xem ra, Huyết Sát Giang Hồ được xếp vào bát đại bang phái không phải là chuyện đùa. Nếu Thần Điện không có bước chuẩn bị kỹ càng, phỏng chừng hôm nay Cuồng Thần phải tán thân ở chỗ này rồi.

Cuồng Thần chỉ cần ra khỏi thôn liền bị giết không thể nghi ngờ. Trên người hắn lại đang mang kiến thành lệnh. Chết một lần liền bạo rớt. Hỉ Ca thừa nhận, cô đang có tâm tình cười trên nỗi đau của người khác.

Hỉ Ca vừa xoát quái vừa nhòm ngó tin tức trên kênh thế giới. Đối thoại xuất hiện không ngừng. Nhìn Cuồng Thần phát tin tức, hẳn là đang tức xịt khói. Bọn Cuồng Thần đã bị vây suốt 5 giờ rồi, đến nay còn chưa có người qua hỗ trợ. Huyết Sát Giang Hồ thì vẫn đang đuổi giết.

“Hiểu Hiểu, gia tộc các ngươi không muốn kiến bang sao?”

Số lượng thành viên của Bán Thế gia tộc hẳn đã đủ rồi. Thực lực lại không thấp. Hỉ Ca có chút không rõ, vì sao bọn họ còn chưa chịu kiến bang? Có điều, quan sát Hiểu Hiểu suốt mấy giờ, Hỉ Ca phát hiện một chuyện. Hiểu Hiểu không mấy hứng thú với những sự kiện xảy ra trên thế giới. Điều duy nhất Hiểu Hiểu quan tâm là cấp bậc của chính mình thăng lên trên bảng cấp bậc.

“Không… Khờ Dại không thích làm bang chủ.” – Hiểu Hiểu nhún vai.

Bọn họ đúng là dân chơi có tiền có trang bị, đáng tiếc không có nhân tài quản lý. Khờ Dại là loại người chỉ thích đánh nhau, thích thăng cấp, thích xuất hiện trên BXH, chứ bảo hắn quản lý á, mơ đi. Cơ bản, bọn họ mà xây dựng bang phái chắc chỉ sau 2 ngày liền phải giải tán.

Lại xoát quái thêm 2 giờ, bọn họ cuối cùng đánh ra một đôi đồng tử. Thấy nhiệm vụ hiển thị “đã hoàn thành”, không quan tâm ý kiến của Hiểu Hiểu, cả bốn người còn lại đều chạy qua một bên nằm vật ra nghỉ ngơi. Không có người trợ giúp, Hiểu Hiểu cũng phải dừng tay.

“Hỉ Ca, không bằng ngươi đến gia tộc của bọn ta đi. Ta mang ngươi đi xoát quái nha~~” – Hiểu Hiểu chủ động nói chuyện, điều này làm Hỉ Ca cảm giác giống như cô ta đang dụ dỗ bán người.

“Ta tạm thời không có tính toán gia nhập ai hết…” – Hỉ Ca không phải chán ghét lối nói chuyện trực tiếp của Hiểu Hiểu. Nếu là trước kia, có lẽ cô đã đồng ý gia nhập Bán Thế không biết chừng. Nhưng sau sự kiện với Vực Sâu, trong lòng cô tự nhiên có bóng ma tâm lý.

“Vậy à… thật đáng tiếc.” – Hiểu Hiểu thất vọng xụ mặt.

Nếu tự sát ở trong đây, bọn họ sẽ sống lại trong cái thôn nhỏ. Hỉ Ca nhắn tin cho Cuồng Vũ hỏi thăm tình hình. Cuồng Vũ nói bên kia vẫn còn giằng co chưa ngã ngũ, phỏng chừng sẽ kéo dài thêm một đoạn thời gian nữa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.