Thiếu Gia Ác Ma Đừng Hôn Tôi

Chương 255




Editor: Hà Mon

Beta: anhduong2506

" Cô..." Trong giọng nói mang theo nghi hoặc.

" Xin chào! Cậu là Thất Lục thiếu gia mà bọn họ nói đến sao?Vừa rồi cảm thấy đám nữ sinh đó nói quá khoa trương, thì ra cậu ta thật sự đẹp trai như thế? Hôm qua không thể tốt hơn cùng cậu lên tiếng kêu gọi, về sau tại học viện Tư Đế Lan vẫn nhờ chiếu cố nhiều hơn. A ha ha ha..." Hàn Thất Lục vừa nói ra 1 chữ thì Manh Tiểu Nam đã cắt ngang lời hắn, cất giọng cười gượng:"hô hô hô".

Thấy ánh mắt cô ta liên tục đảo qua đảo lại, Hàn Thất lục nhận ra có vấn đề. nữ sinh này hình như đang muốn che dấu gì đó, mà cô ta cũng có quan hệ tốt với An Sơ Hạ, nhưng vì sao lại đi cùng Ba Tát Lệ? Vừa rồi anh nhớ không lầm, Ba Tát lệ kéo cánh tay của cô ta vô cùng thân thiết.

Đúng là nhìn ra được An Sơ Hạ cũng không thích Ba Tát Lệ, như thế nữ sinh này... Có ý nghĩ gì đó nãy lên trong lòng hắn. Nếu đoán không sai, nữ sinh này tựa hồ dường như muốn thay An Sơ Hạ ra mặt, nhưng khổ nỗi không có biện pháp, liền lấy lòng Ba Tát Lệ trước. Cô ta xem ra cũng không ngốc như trong tưởng tượng...

" Buông tay!" Thu hồi ánh mắt, anh nhìn sang Ba Tát Lệ bên cạnh, âm thanh lạnh lùng, làm cho người ta không tự chủ liền run rẩy một phen.

"Hay là bữa trưa chúng ta cùng đi đâu đó ăn? Không muốn đi nhà hàng Nhật Bản vậy chúng ta đi..."

" Tôi về nhà ăn, còn cô thì tùy...." Hàn Thất Lục nhẹ nhàng bâng qua một câu, ý muốn hất tay ra, không biết sao Ba Tát Lệ gắt gao mà ôm vào ngực, anh thậm chí cũng có thể cảm nhận được ngực của Ba Tát Lệ mềm mại ở trong lòng mình. Nhưng mà anh không hề cảm thấy được bất kì cảm giác hưng phấn nào cả, mà còn cảm thấy ghê tởm, cảm thấy không kiên nhẫn.

" Phiền anh tránh xa tôi một chút?" Manh Tiểu Nam mỉm cười, cùng Tiêu Minh Lạc giữ khoảng cánh nhất định. Theo kinh nghiệm phong phú về soái ca của cô nàng, cô biết loại soái ca này luôn luôn ăn chơi đàng điếm, tình yêu của người khác đã sớm bị bọn họ vứt đi rồi, cho nên loại người này tuyệt đối không thể chọc vào, không cẩn thận sẽ làm cho mình vĩnh viễn không có đất mà trở mình!

Khóe miệng hơi vạch ra, cô ta lại có thể tự nhiên không nghe thấy lời hắn nói! Lẽ nào, cô ta có hứng thú đối với Thất Lục? Dạng con gái này đối với bọn họ, bất luận là ai đều sẽ thể chống cự lại, nhưng mà cô ta... Thú vị! Rất giống với An Sơ Hạ. Lơ đẵng trong đầu nhớ tới vẻ mặt hững hờ kia của An Sơ Hạ, gương mắt lên nhìn Ba Tát Lệ - vị hôn thê chính thức của Hàn Thất Lục, không biết hiện tại cô ấy phản ứng ra sao a...

" Buông tay!" Lần này Hàn Thất Lục không còn lưu tình, dùng bàn tay khác bắt lấy tay của Ba Tát Lệ, sau đó lấy một tay đẩy cô ta té xuống đất, sải bước đi lên lầu.

Gương mặt anh trở nên trắng bệch không dễ phát hiện, anh đang ngấm ngầm chịu đựng. Nhẫn nhịn để không động thủ giết chết cô ta! Một khi hắn động thủ, như thế hợp đồng nhất định sẽ bất thành. Cái hợp đồng này cho dù không ký, với thực lực của tập đoàn Hàn Thị hoàn toàn vẫn có khả năng chịu đựng được, thế nhưng là bởi vì việc hợp tác lần này về khu đất trung tâm trước tòa nhà Chính Phủ Nhân Dân, có chính phủ, tin tức còn có cả sự chú ý của người dân đủ loại áp lực, hợp đồng này nếu không thành sẽ làm danh dự tập đoàn Hàn Thị bị tổn thất.

Danh dự tổn thất mặc dù còn có thể bù lại, nhưng anh không thể mạo hiểm như vậy. Tập đoàn Hàn Thị, là Hàn gia mấy thế hệ mới làm lên được như hôm nay, tuyệt đối không thể chỉ vì anh mà đem hủy hoại trong chốc lát.

Tiêu Minh Lạc và Lăng Hàn Vũ liếc nhìn nhau một cái, ăn ý đi qua nhẹ nhàng đỡ Ba Tát Lệ dậy. Tiêu Minh Lạc bày ra nụ cười thiên sứ cúi đầu xuống nói: " Thật là có lỗi, Thất Lục tiểu tử này, tự nhiên khi dễ với nữ sinh! Cậu ta cũng kì thật là...Nên mọi người thường gọi là... BIẾN THÁI!"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.